Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng cùng ở Bắc Kinh.
Vốn dĩ năm mới, Nguyên Minh Lượng phải về quê ở phương Nam đoàn tụ với người nhà. Nghe nói năm nay Hạ Tưởng cũng ở Bắc Kinh đón năm mới, y liền vội vàng ở nhà một ngày, rồi vội vã quay trở lại Bắc Kinh.
Hoa Nhài Vàng Bạc cũng từ nước ngoài trở về, ở bên cạnh Nga Ni Trần, người nhà đoàn tụ.
Dương Uy liền chân thành mời Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng đến nhà y làm khách. Mọi người tụ họp một chỗ, đúng là náo nhiệt vô cùng. Lại có Tiếu Giai, Tùng Phong Nhi và Hứa Quan Hoa cùng ngồi với nhau, cũng là buổi hội gặp mặt hiếm có.
Mặc dù Dương Uy không phải là người tỉnh Yến, nhưng lại có thể ở tỉnh Yến và quen biết Hạ Tưởng. Nói cho cùng, mọi người có thể quen biết đồng thời trở thành bạn bè, đều nhờ có Hạ Tưởng. Lại bởi vì đều ở tỉnh Yến và quen biết Hạ Tưởng, lại thêm Tiếu Giai, Tùng Phong Nhi và Nga Ni Trần đều là người tỉnh Yến, Tiếu Giai liền đề nghị thành lập Liên minh Thương mại tỉnh Yến.
Mọi người nhất trí đồng ý, đề cử Tiếu Giai làm hội trưởng của Liên minh Thương mại, Nga Ni Trần làm Phó hội trưởng.
Nga Ni Trần nhận được không ít hạng mục kinh doanh từ tay Tiếu Giai. Những hạng mục kinh doanh mà mấy năm trước đây Tiếu Giai lấy từ trong tay y, đang lấy hình thức chuyển nhượng cổ phần, dần dần cũng chuyển về tay y. Cũng khiến Nga Ni Trần cảm động với cách đối nhân xử thế hào phóng của Tiếu Giai, lại càng thêm tận tâm tận lực vì lợi ích chung mà phấn đấu.
Trước kia vốn dĩ Nga Ni Trần được hưởng tù treo, nhưng về sau dưới sự vận động khắp nơi, nên được thuận lợi mà miễn án. Bây giờ y đã hoàn toàn là người tự do rồi.
Lúc tụ tập cùng nhau, Nga Ni Trần liền truyền đạt chỉ thị tinh thần của Hạ Tưởng:
- Phó Bí Thư Hạ dặn chúng ta bất cứ lúc nào cũng chờ lệnh, có thể còn có một trận chiến phải đánh.
- Mọi người xung phong, tôi ở phía sau hậu thuẫn.
Nga Ni Trần vừa nói xong, Hứa Quan Hoa liền vung tay lên mà biểu lộ thái độ.
Tùng Phong Nhi dẫm một cái vào chân Hứa Quan Hoa:
- Anh nói cái gì vậy? Sợ quá!
Hứa Quan Hoa cười ha hả, gãi đầu ngượng ngùng:
- Phu nhân bớt giận, tôi nói ngược rồi, phải là tôi xung phong, mọi người ở phía sau hậu thuẫn.
Tùng Phong Nhi vẫn không bỏ qua cho y:
- Anh xung phong cái gì chứ. Cũng không phải bảo anh mang theo một nhóm binh tướng đi đánh giặc. Chiến tranh kinh tế, là cuộc chiến không thấy súng đạn khói thuốc, anh hiểu hay không? Đừng tưởng trong tay có nhiều súng là giỏi lắm rồi, không có kinh tế chống đỡ, anh có súng cũng không có tiền mua đạn.
Hứa Quan Hoa bị Tùng Phong Nhi giáo huấn không có lời nào để nói, chỉ là không ngừng cười hì hì, khiến mọi người thây vậy cũng không khỏi cười thầm. Vỏ quýt dày có móng tay nhọn quả là không sai. Hứa Quan Hoa đường đường là tướng quân, trong quân đội là một vị tướng trẻ uy phong cỡ nào, lại là người sợ vợ, nếu để binh lính cấp dưới của y biết được, chắc cũng không có ai tin.
Nói đi cũng phải nói lại, điều mà ai cũng không ngờ chính là, chiến tranh kinh tế là không thấy súng đạn khói thuốc, nhưng có lúc phải liều mạng. Ở thời khắc quan trọng, có Hứa Quan Hoa trấn thủ, có thể ngăn những cơn sóng dữ.
Tụ họp lớn ở nhà họ Phó, nhà Dương Uy cũng có tụ hội nhỏ.
Sau khi Hạ Tưởng truyền mệnh lệnh tiếp tục bao vây sản nghiệp của Nha Nội, Nga Ni Trần, Nguyên Minh Lượng lập tức bắt đầu hành động, nhanh chóng bước vào trạng thái chiến đấu.
Thực ra cuộc chiến tranh sản nghiệp kinh tế giữa Tiếu Giai và Nha Nội, thực sự chưa hề dừng lại, chẳng qua chỉ đang tạm dừng, muốn bắt đầu lại, quả thực rất dễ dàng.
Cũng lạ, Nha Nội có lòng tham chủ động chọc vào Tiếu Giai, mới khiến Hạ Tưởng giận dữ, khiến Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng cùng lúc tham gia. Cũng vì Nha Nội chủ động ra tay, mới khiến điểm yếu của y bộc lộ ra trước mắt Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng.
Nga Ni Trần từ lâu đã nhờ những việc mờ ám mà lập nghiệp, đối với việc biến đen thành trắng như thế nào, làm thế nào để ngầm chiếm tài sản của người khác, kinh nghiệm của y đã rất phong phú. Còn Nguyên Minh Lượng luôn đi theo con đường chính trực, nhưng trong phương diện đầu tư tài chính, chuyển nhượng cổ phần thao túng thị trường cổ phiếu, cũng nghiên cứu tới mức sâu sắc rồi.
Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng liên kết, có thể nói là song kiếm hợp bích, không chê vào đâu được.
Hơn nữa, Hạ Tưởng cũng không biết từ đâu điều động được một khoản đầu tư lớn một tỷ đô la Mỹ, bất cứ lúc nào cũng có thể lấy ra dọa người. Dưới sự vận động chặt chẽ của kế hoạch, dưới sự ủng hộ của các nhà đầu tư lớn, Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng liên kết, thế mạnh áp đảo.
Phe Nha Nội thất bại lớn.
Thực ra phe Nha Nội đã thất bại từ lâu rồi, bị biến thành thế hạ phong, sở dĩ đúng lúc thu tay lại, cũng là sự cần thiết trong việc điều chỉnh chiến lược. Ra tay lần này, không những dùng để nuốt trọn sản nghiệp mà Nha Nội dùng để chiến tranh kinh tế với Tiếu Giai, mà còn thuận thế lấy luôn một sản nghiệp khác của Nha Nội nữa.
Tổn thất trực tiếp của Nha Nội đã vô cùng thê thảm và nghiêm trọng. Tổn thất gián tiếp, cao lên tới ba trăm triệu.
Hứa Quan Hoa đã nhận thức tới uy lực của chiến tranh kinh tế, từ đáy lòng nói:
- Quả nhiên là chiến tranh không thấy súng đạn khói thuốc. Ba trăm triệu, nếu dùng để tạo bom cũng có thể tạo được mấy chục tấn rồi, đem ra chiến trường, cũng phải mất nửa ngày mới phân thắng bại. Bây giờ chỉ cần cười nói vài câu cũng đã thương tích khắp trời rồi.
Tuy nhiên sau đó Hứa Quan Hoa ý thức được một điều:
- Trước kia Phó Bí thư Hạ đứng ở phía sau, Nha Nội không biết Phó Bí thư Hạ cũng nhúng tay vào chiến tranh kinh tế. Bây giờ mâu thuẫn đã biểu hiện ra ngoài rồi, Nha Nội liệu có gây bất lợi cho Tiếu Giai không? Nha Nội thì còn được, chắc sẽ không làm lộn xộn, chủ yếu là bên cạnh y vẫn có một con chó điên là Ngô Công Tử.
Giữa Hạ Tưởng và Tiếu Giai rốt cuộc là mối quan hệ gì, Hứa Quan Hoa cũng lười suy nghĩ, y chỉ cần biết giữa Hạ Tưởng và Tùng Phong Nhi rất thanh bạch là được rồi. Mà Hạ Tưởng vì đã giới thiệu cho y một người vợ khiến y rất vừa ý, ngoài cảm tạ Hạ Tưởng ra, y không nghĩ thêm gì nữa.
Lời nói của Hứa Quan Hoa làm mọi người bừng tỉnh hơn một chút.
Tùng Phong Nhi cũng ý thức được vấn đề:
- Nếu không thì, trước tiên để chị Tiếu Giai đến ở chỗ tôi.
Hứa Quan Hoa nghĩ một lúc:
- Trước tiên không cần vội, Phó Bí thư Hạ nhất định có sự sắp đặt khác.
Hứa Quan Hoa đã đoán đúng, Hạ Tưởng quả thật có sự sắp xếp khác…
Lúc tới nhà họ Cổ, đã là hơn 8 giờ tối. Mùa đông năm ngoái không quá lạnh, nhưng mùa xuân năm nay lại rất giá lạnh, còn lạnh hơn mùa đông một chút.
Hạ Tưởng đã suy nghĩ trên suốt quãng đường.
Sự việc hôm nay, nói là to thì cũng to, Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng nếu nổi trận lôi đình, cho dù không thể trực tiếp ra tay với y, nhưng đánh hạ vài người thân tín của y, vẫn là chuyện dễ dàng.
Nhưng nói nhỏ cũng không nhỏ, vì sau lưng có ba ông cụ trấn thủ. buông rém chấp chính, nghe rất kỹ lưỡng những việc xảy ra ngày hôm nay. Trong lòng Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng đều biết, toàn bộ chân tướng sự việc cho đến những đúng đúng sai sai trong đó, phe mình cũng không hoàn toàn có lý, thậm chí còn có chỗ còn không hợp đạo lý. Hơn nữa biết được Tổng bí thư kín đáo bày tỏ thái độ trong sự việc này, cũng đã xác định rõ đại cục, kết cục cũng đã hình thành.
Với Hạ Tưởng mà nói, hôm nay thực sự vẫn còn có một điều tiếc nuối nho nhỏ, chính là Cổ Thu Thật vẫn chưa chính thức xuất hiện.
Tuy nhiên lại nghĩ một chút, là một người nối nghiệp đời tiếp theo, Cổ Thu Thật vẫn là thích hợp để âm thầm làm việc, từ việc Thủy Thiên xuất hiện thay mặt Tổng bí thư tỏ rõ thái độ có thể rút ra kết luận được, Tổng bí thư rất trân trọng Cổ Thu Thật.
Còn có một điểm khiến Hạ Tưởng tương đối yên tâm đó là, hắn tin tưởng chắc chắn rằng, cái bắt tay của Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội sẽ không thể vô cùng chặt chẽ, cũng không thể quá lâu dài. Bởi vì giữa phe phản đối và hệ bình dân có rất nhiều phân tách.
Tuy nói áp lực chính diện có lẽ không quá nhiều, nhưng phe phản đối cũng tốt, hệ bình dân cũng vậy, thất bại hôm nay, đều sẽ không chịu để yên, nhất định sẽ tìm cơ hội đòi lại.
Hạ Tưởng cũng đang tìm kiếm cơ hội đòi lại!
Nha Nội lấy danh nghĩa Cao Kiến Viễn phái người đi hành hung, có ý đồ là tạo ra tai nạn xe cộ, hành vi khiêu khích như vậy, Hạ Tưởng làm sao có thể nuốt qua cơn giận này? Để Nga Ni Trần và Nguyên Minh Lượng ra tay bao vây sản nghiệp của Nha Nội ở Bắc Kinh, chỉ là bước đầu tiên, bước tiếp theo, còn có một cuộc chiến tranh kinh tế trong phạm vi lớn hơn đang chờ Nha Nội nhấm nháp quả đắng.
Bố trí của Nha Nội rất rộng, nhiều tỉnh trong nước đều có phân bố sản nghiệp, không cần nói đâu xa xôi, chính là tỉnh Yến và tỉnh Tề, Nha Nội đã có một lượng đầu tư lớn. Tỉnh Yến có ít nhất khoảng một tỷ, còn ở tỉnh Tề, chỉ riêng hạng mục Tập đoàn Đạt Tài, Nha Nội đã rót vào đầu tư ba tỷ.
Nếu nói mạng lưới quan hệ của ai rộng khắp, phần lớn đều có người ở trong các tỉnh trong nước, thì chính là Hạ Tưởng.
Tỉnh Yến, tỉnh Tề, tỉnh Cát Giang, tỉnh Hắc Liêu, tỉnh Tương, tỉnh Sở cho đến tỉnh Lĩnh Nam,..v...v..Đừng thấy Hạ Tưởng chỉ là cấp phó bộ, nhưng hắn bước đầu đã có sức mạnh vận động ở khắp nơi.
Dù sao mâu thuẫn với Nha Nội đã được đưa ra ánh sáng, vậy thì dựa thực lực và thủ đoạn, cùng đối mặt giao đấu trực tiếp một lần, thử xem cuối cùng ai thắng ai!
Hạ tưởng không cho rằng hắn và Nha Nội mở cuộc chiến tranh kinh tế toàn diện, sẽ khiến Chủ tịch Quốc hội trực tiếp ra mặt chèn ép. Trong triều đình có người thì dễ làm quan, trong triều đình hắn không phải không có người, mà là rất nhiều người.
Về phần quan hệ giữa hắn và Thủ tướng phải xử lý ra sao, Hạ Tưởng có cách hành động khác.
Người duy nhất khiến Hạ Tưởng đau đầu chính là Ngô Công Tử, cuộc chiến giữa hắn và Nha Nội thì còn dễ nói, có một quy định mà đã thành quy tắc phải tuân thủ. Nhưng Ngô Công Tử thì khác, y là một con chó điên, tùy ý động vào, muốn cắn người thì cắn người. Cũng không ai có thể làm gì được y, bởi vì y có một người cha có quyền uy.
Tình huống mâu thuẫn giữa cán bộ địa phương và cán bộ quân đội không hiếm thấy, nhưng kết quả xử lý thường là đánh năm mươi gậy là xong việc, hoặc là thà rằng quan tâm, mà chịu thiệt thường là cán bộ địa phương. Bởi vì cán bộ địa phương có sự giám sát của giới truyền thông tin tức, quân đội lại không có.
Ngô Công Tử hôm nay không nói lời nào, mới càng làm cho Hạ Tưởng lo lắng, bởi vì chó cắn người không thì không để lộ răng nanh.
Nếu hôm nay Ngô Công Tử phát tác tại chỗ thì quá tuyệt, nhưng y lại không làm. Một con chó điên mà sủa ầm ĩ thì không đáng sợ, sợ nhất là lúc nó im lặng.
Khi Hạ Tưởng tới nhà họ Cổ, thì nhận được một cuộc điện thoại.
Là số lạ, cũng là số ở Dương Thành, Hạ Tưởng liền nghe.
- Chào Phó Bí thư hạ, tôi là Trương Lực.
Lại là Trương Lực sao? Hạ Tưởng nghĩ thầm rằng ở Bắc Kinh chỉ có mấy ngày, rất nhiều nhân vật quan trọng không gặp, lại có mối liên hệ chặt chẽ với Trương Lực.
- Trương Lực, có việc gì vậy?
Hạ Tưởng hỏi.
- Cũng không có chuyện gì to tát, chính là…
Trương lực nhất thời chần chừ,
- Quốc Vĩ muốn mời anh ăn cơm, ông ấy không tiện trực tiếp gọi điện mời, liền nhờ tôi ra mặt.
Hạ Tưởng thuận miệng từ chối:
Text được lấy tại http://truyen360.com- Ăn cơm thì không cần, thời gian rất gấp, không sắp xếp được. Anh chuyển lời cho Quốc Vỹ, quan trọng không phải là cùng nhau ăn cơm, mà là không có cùng mục tiêu.
Trương Lực cũng không gượng ép, Hạ Tưởng vừa từ chối, y liền thuận thế nói:
- Được, cứ làm theo chỉ thị tinh thần của Phó bí thư Hạ.
Hạ Tưởng nghĩ là không còn việc gì nữa, đang định ngắt máy, lại nghe thấy Trương Lực do dự nói:
- Phó Bí thư Hạ, có một việc, không biết có phải là tôi nhìn lầm không, dường như Bí thư Mưu và Tư lệnh Thi ở Toàn Tụ Đức ăn cơm với nhau…
Trương Lực chắc chắn không nhìn lầm, mà là nhìn rất rõ ràng mới đúng! Trong lòng Hạ Tưởng đối với Trương Lực càng thêm tò mò, bởi vì phía sau sự đa mưu túc trí của Trương Lực, còn có một bí mật sâu xa hơn. Mà y thân là thư ký của Mễ Kỷ Hỏa, lại âm thầm báo cho hắn tin mật báo, nguyên nhân là gì?
Hạ Tưởng vừa nghĩ, vừa chạy xe vào cổng nhà lão Cổ, lại phát hiện lão Cổ ở nhà một mình.
Lão Cổ vừa nhìn thấy Hạ Tưởng, không khỏi kinh ngạc:
- Cổ Ngọc vừa mới nhận được điện thoại, nói là anh mời cô ấy ra ngoài ăn cơm, sao vậy, người gọi điện không phải là anh?