72-73 thiếu.
Gần đây, tâm trạng của Vệ Tân cũng không xấu lắm.
Không chỉ bởi vì sự nghiệp của cô không ngừng phát triển, mà còn bởi vì Tống Nhất Phàm đã từ một cô bé hay xúc động trước kia, dần dần trưởng thành, thành một mỹ nhân tao nhã thanh lệ, mỗi khi giơ tay nhấc chân, ngoại trừ càng ngày càng thành thục gợi tình, còn có nét lịch sự tao nhã khiến cho tim người khác phải đập mạnh.
Tống Nhất Phàm thật sự là một tiểu yêu tinh trăm kế, hiện tại đã hoàn toàn có thể độc lập phụ trách một mặt, cô rốt cuộc đã hoàn toàn xứng đáng với chức vụ Phó tổng giám đốc, được toàn bộ công ty từ cao đến thấp tôn trọng.
Hơn nữa, Hạ Tưởng gần đây luôn liên lạc chặt chẽ với Vệ Tân, gần như mỗi ngày đều nói chuyện vài câu trên mạng, mặc dù không phải là gặp mặt trực tiếp, nhưng cũng đã đủ để khiến cho cô cảm thấy mỹ mãn, cô hết sức vui mừng.
Tuy là ngoài mặt vui vẻ, nhưng cũng vẫn có một số phiền não nho nhỏ, chỉ vì cô và Tống Nhất Phàm rất hấp dẫn, đi đến đâu cũng bị người khác chú ý đến, cho nên đã trở thành tiêu điểm truy đuổi của cánh đàn ông.
Nhất là một đám Thái tử gia, công tử cũng không biết nghe được tin tức từ đâu, biết được cô và Tống Nhất Phàm đều độc thân, liền giống như cuồng ong loạn vũ, đều vô cùng xum xoe, hoặc là lái xe thể thao, hoặc là tặng 999 đóa hồng, tóm lại đều là những phương pháp và kỹ xảo khó ưa.
Vệ Tân sao có thể không rõ tâm tư nho nhỏ của đàn ông? Chẳng qua là đưa một đống lễ vật chói mắt, nói vài câu dụ dỗ, lừa gạt, mục đích cuối cùng chính là lừa con gái lên giường. Đàn ông theo đuổi đến khi nữ nhân lên giường mới thôi. Cô không phải là một cô gái ham hư vinh, đâu có hiếm lạ vài cậu Thái tử gia, công tử hoa ngôn xảo ngữ?
Ở trong mắt Vệ Tân, Hạ Tưởng xuất thân bình dân so với một đám Thái tử gia, công tử xuất thân quyền quý kia đâu chỉ hơn gấp trăm lần? Một đám Thái tử gia, công tử không có việc gì lấy việc theo đuổi con gái là trò vui. Trong mắt cô, chỉ giống như mấy con lợn giống bị cha mẹ nuông chiều quá mà thôi, ngoại trừ việc sống phóng túng và trách nhiệm nối dõi tông đường thì còn lại chẳng khác gì.
Nhưng phiền chán của cô cũng đâu có ngăn được bước chân như tre già măng mọc của đối phương, dù sao thân cũng là Thái tử gia, công tử, đều cảm thấy bản thân mình rất tốt, tự cho rằng trong thiên hạ không có nữ quyền bình đẳng, hoặc là nói, ở trong mắt bọn họ, không đâu không có người con gái thích khóc hoặc cười trong xe BMW. Chỉ tiếc, Vệ Tân và Hạ Tưởng có khiếu thẩm mỹ giống nhau, không thích nuôi bồ nhí hoặc người thứ ba đi xe BMW, cô chỉ thích Volvo khiêm tốn và an toàn.
Cuộc sống, chính là do những mảnh nhỏ hạnh phúc cùng với những phiền não nhỏ bé đan vào cùng một chỗ với nhau, mới có thể đem đến khát khao mãnh liệt cùng hy vọng. Vệ Tân tin tưởng dựa vào năng lực của chính mình có thể đối đáp một số kẻ theo đuổi nhàm chán, không nghĩ sẽ để cho chuyện nhỏ bé như vậy kinh động đến Hạ Tưởng, nhưng lại không nghĩ rằng, chuyện đó nói nhỏ không nhỏ, cuối cùng cũng vẫn để Hạ Tưởng biết được.
Hạ Tưởng nếu biết được thì cũng tốt, nhưng Vệ Tân lại không đoán được, Hạ Tưởng khi biết được lại tức giận, hơn nữa lại là lửa giận ngút trời.
Nguồn: http://truyen360.comNhiệt độ không khí ở Dương Thành cao hơn Bắc Kinh không ít, khiến Hạ Tưởng có chút hơi khó thích ứng.
Đương nhiên, nếu chỉ vì nhiệt độ không khí, thì vẫn chưa đủ để khiến cho Hạ Tưởng cảm thấy không khỏe, chủ yếu vẫn là bởi vì hai tin tức đã công kích hắn không ít.
Chuẩn xác mà nói, động tĩnh ở Quân khu Dương Thành đã nằm trong dự liệu của hắn. Trước đó, Hứa Quan Hoa đã gọi điện cho hắn, thông báo kín đáo rằng sắp tới ở Quân khu Dương Thành sẽ có một cuộc thanh trừ. Hạ Tưởng cũng đã từng có chút hiểu biết đối với việc thanh trừ tàn khốc trong quân đội. Hiện tại, trong quân, hủ bại đã thành phong trào, đà điểu thành đàn, phải thanh trừ vài lần mới có tác dụng.
Hiện tại lại biết được thanh trừ căn bản không đủ để cảnh tỉnh, Hạ Tưởng thậm chí còn hoài nghi, nếu ở Đông Hải và Nam Hải thực sự có chiến tranh, lấy khí thế và sức chiến đấu hiện tại của Quân đội, có thể thủ thắng hay không cũng chưa biết được. Cái gọi là từ thanh đạm dễ dàng biến thành xa hoa, từ xa hoa khó mà biến thành thanh đạm, một đám quân lính được nuôi dưỡng sung sướng an nhàn nhiều năm, bây giờ bắt họ phải từ bỏ cuộc sống an nhàn mà ra chiến trường đạn bay tán loạn mà liều mạng, bọn họ đồng ý liều mạng mới là lạ.
Sĩ khí, cần phải ngưng tụ lại một lần nữa. Mặc dù Hạ Tưởng hiểu được thủ đoạn của Hứa Quan Hoa hơi quá bạo lực, nhưng không thể không thanh tẩy, phái chủ hòa giống như cái sẹo lồi trên người, một người béo muốn không bị người khác khinh thường, không bị người khác đánh ngã, thì chỉ có thể nhẫn tâm giảm béo thành công.
Hơn nữa, Hạ Tưởng hiện tại càng tỉnh táo nhận thức tình hình hiện nay, trong nước đã có đủ các loại tệ nạn, đã khẩn cấp đến mức không phẫu thuật thì không thể trừ bỏ tận gốc mầm bệnh, bởi vậy khi nói chuyện với Hứa Quan Hoa, hắn cũng chỉ nói một câu:
- Diệt cỏ phải diệt tận gốc.
Hành động thanh trừ ở Quân khu Dương Thành, vừa mới bắn chết hơn mười quân nhân đến bệnh viện gây rối mới chỉ là bước thứ nhất, bước thứ hai còn phải triển khai rầm rộ một cuộc vận động chỉnh đốn tác phong lớn ở toàn bộ Quân khu Dương Thành từ cao đến thấp. Hễ là thân tín của Ngô Hiểu Dương, toàn bộ đều quay về đơn vị, kẻ trung thành đến chết, giết không tha, kẻ đang động tâm, thì cần phải tranh thủ một chút, tranh thủ không được, giết không tha.
Mà hễ là tích cực, chủ động tố giác vấn đề của Ngô Hiểu Dương, có thể lôi kéo càng nhiều càng tốt, mục đích chính là có thể tiến thêm một bước quét sạch lực ảnh hưởng còn sót lại của Ngô Hiểu Dương, mượn cơ hội này khiến Quân khu Dương Thành trở thành thế lực nằm trong phạm vi của Lão Cổ.
Ở thời đại của Ngô Hiểu Dương, Ngô Hiểu Dương luôn luôn kiêu ngạo ngất trời khiến cho Chính Ủy không làm gì được, rốt cục, hiện tại tình thế đã rõ ràng, ông ta tích cực chủ động thúc đẩy việc quét sạch thế lực còn sót lại của Ngô Hiểu Dương, cũng tích cực ủng hộ hành động của Hứa Quan Hoa, khiến Hứa Quan Hoa yên tâm làm việc, xảy ra vấn đề gì, ông ta sẽ phụ trách giải thích với Quân ủy.
Chính Ủy tuổi tác đã cao, sắp đến lúc lui ra ngoài, vốn định nhân lúc Ngô Hiểu Dương náo loạn mà lui ra, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như thế này. Hiện tại nếu không sắp xếp ổn thỏa lại, chỉ sợ muốn lui ra cũng không được an ổn. Ông ta hiểu rõ, hành động thanh trừ của Hứa Quan Hoa ở Quân Khu Dương Thành là phụng mệnh làm việc, vừa có cấp cao nhất ngầm đồng ý, lại có phía phái trẻ tuổi trong Quân ủy ủng hộ.
Ông ta không thể tiếp tục làm kẻ ba phải được nữa, nếu không, nói không chừng có một ngày ngay cả ông ta cũng sẽ bị đá sang một bên.
Sau khi bước thứ nhất thanh trừ ở Quân khu Dương Thành được hoàn thành, bước thứ hai sẽ lặng lẽ, nhanh chóng được tiến hành. Ở Quân khu Dương Thành, ai nấy đều cảm thấy bất an. Thế lực còn sót lại của Ngô Hiểu Dương thì thần hồn nát thần tính, mỗi ngày đều hoảng sợ không chịu nổi.
Chủ yếu là vì Ngô Hiểu Dương sống hay chết vẫn chưa có tin tức, khiến vô duyên vô cớ gia tăng vô số dự đoán.
Khác với hành động thanh trừ rầm rộ ở Quân khu Dương Thành, ở tỉnh ủy Lĩnh Nam nảy sinh hành động trọng đại nằm ngoài dự đoán của Hạ Tưởng.
Không phải là nội bộ tỉnh uỷ lại phát sinh xung đột hay mâu thuẫn gì, mà là Trần Hạo Thiên ở hội nghị Tỉnh ủy đã phát biểu một bài rất quan trọng.
Bởi vì còn đang ở Bắc Kinh, cho nên Hạ Tưởng chưa kịp tham gia hội nghị, nhưng nội dung của hội nghị, hắn vừa hạ cánh đã được nghe kể lại một cách tỉ mỉ, lập tức kinh ngạc… Trần Hạo Thiên phát biểu chẳng những sắc bén, mà hơn nữa, còn có dụng ý khác!
Bài phát biểu của Trần Hạo Thiên đều xoay quanh việc đẩy mạnh cải cách thể chế chính trị.
Trong hội nghị, Trần Hạo Thiên đề xuất Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam phải bắt đầu tiến hành cải cách chế độ do chính phủ phê duyệt, trao quyền lực cho một bộ phận cấp dưới của chính phủ, trước mắt cơ cấu các cấp chính phủ có thể được miễn báo cáo phê duyệt dự án với cấp trên.
Nhưng trước mắt, ủy quyền chính phủ gặp phải khó khăn lớn nhất đó là động đến quy định pháp luật hiện có, hy vọng có thể có được sự ủng hộ của cấp cao. Hiện tại, thể chế chính trị đã hạn chế sự phát triển tiến bộ của Quốc gia, tuy rằng cải cách mở cửa đã đạt được một số thành tích, nhưng chỉ là thành tựu đạt được trên lĩnh vực kinh tế, trên lĩnh vực chính trị, thì vẫn bảo thủ như cũ.
Mặc dù Hạ Tưởng vẫn chưa chính tai nghe được những gì Trần Hạo Thiên nói ngày đó, nhưng theo những tin tức từ Tỉnh ủy truyền đến, nguyên ý của Trần Hạo Thiên cũng không có sai biệt mấy, cũng chính điều này mới khiến cho Hạ Tưởng bị kinh ngạc không ít, không rõ vì sao Trần Hạo Thiên lại đột nhiên công khai tuyên bố lấy tỉnh Lĩnh Nam làm thí điểm triển khai cải cách thể chế chính trị!
Đối với một bộ phận người bảo thủ mà nói, ai đề xướng cải cách chính trị, người đó chẳng khác nào là lấy mạng của bọn họ. Thử nghĩ, có người nào ở bộ phận tương quan tình nguyện ủy quyền, công thương, thuế vụ hay là công an? Tất cả đều muốn gia tăng quyền lực trong tay mình, để có thể tiếp tục bảo vệ bản thân cũng như đạt được lợi ích, tiếp tục đứng trên đầu dân chúng.
Đề xướng cải cách thể chế chính trị cũng chẳng khác nào là mạo hiểm đặt bản thân vào nguy cơ có thể bi thân bại danh liệt. Một người vừa đạt được lợi ích như Trần Hạo Thiên, dám công khai tuyên bố phải thi hành cải cách thể chế chính trị ở tỉnh Lĩnh Nam, ông ta so với một số ít người chỉ biết tự biên tự diễn tranh thủ một ít danh tiếng và chiến tích thì cao hơn gấp trăm lần. Bất kể là gì đánh xã hội đen trừ kẻ ác, chỉ là điều trị phần ngọn, là kế sách tạm thời, lối thoát cho Quốc gia, chỉ có duy nhất một con đường khả thi là cải cách chính trị.
Dân chúng bình dân phải chịu đựng Quản lý đô thị ức hiếp, công an khi dễ cùng với vô số loại thuế, có giá nhà đắt nhất trên thế giới, ăn duy nhất một loại gạo, đi duy nhất một loại ô tô, sử dụng loại xăng thấp kém nhất, lại nhận được tiền lương thấp nhất. Muốn thay đổi hiện trạng, muốn nâng cao chất lượng cuộc sống, muốn thay đổi tư tưởng của kẻ làm quan, không phải chỉ cần nói một vài lời hoa mỹ là có khả năng giải quyết được vấn đề, chỉ có cải cách thể chế chính trị mới là con đường duy nhất có thể đi.
Nhưng cải cách mở cửa cho tới hôm nay, đều gặp phải những lực cản và khó khăn càng ngày càng tăng. Kiến thiết kinh tế đạt được thành tích nổi trội xuất sắc, trong tình huống như vậy, một số ít người đã cảm thấy là không cần phải tiếp tục đẩy mạnh cải cách, làm giảm bớt áp lực cũng như động lực cải cách. Điểm xuất phát của không ít người trong phe bảo thủ chính là củng cố quyền lực trong tay, bảo vệ thành quả thắng lợi trong tay.
Mà Trần Hạo Thiên thân là Ủy viên Bộ chính trị, Bí thư tỉnh ủy Lĩnh Nam, lại thẳng thắn chỉ ra căn nguyên hiện trạng trong nước là phải tiến hành cải cách thể chế chính trị, phải nói là phải có dũng khí lớn vô cùng, bởi vì đối với phe bảo thủ, người dám đề ra cải cách chính trị, đều là người thuộc tư bản chủ nghĩa, là phản đồ của Đảng.
Có lẽ là Thủ tướng làm như vậy cũng không khiến cho Hạ Tưởng tán thưởng, nhưng cũng giống như Trần Hạo Thiên. Thủ tướng dám đề xuất cải cách thể chế chính trị, dám tiếp tục thúc đẩy thực hiện cải cách ở khu vực nước sâu, thì hôm nay, vẫn bất di bất dịch kiên định như cũ thúc đẩy đi sâu vào cải cách, khiến cho Hạ Tưởng vô cùng khâm phục dũng khí và quyết tâm vì thiên hạ của Thủ tướng.
Cải cách ở Trung ương chẳng những bị phe cánh tả bảo thủ kiềm chế, ở dân gian cũng bị dân chúng hiểu lầm. Hiện tại mỗi một bước đi, đều phải trả giá vô cùng gian nan. Có lẽ một ngày, khi dân chúng cả nước chân chính thức tỉnh rồi, thấy rõ tình thế, mới có thể tỉnh táo mà nhận thức được, ai mới là chính trị gia chân chính suy nghĩ cho dân chúng!
Tuy nhiên… Hạ Tưởng bỗng nhiên nghĩ tới một điểm mấu chốt, Trần Hạo Thiên lúc này đề cập đến cải cách thể chế chính trị là có huyền cơ lớn, dường như cùng với Thủ tướng vừa phát biểu ở hội nghị thường vụ của Nội các chính phủ ở Bắc Kinh là cùng nhau hô ứng, hay là nói, Trần Hạo Thiên chính là phất cờ hò reo thay Thủ tướng?
Là người của Tổng bí thư, Trần Hạo Thiên như thế nào lại cùng hô ứng với Thủ tướng? Trong đầu Hạ Tưởng đột nhiên hiện ra một ý nghi mãnh liệt… nhiều năm trước, cải cách mở cửa đầu tiên diễn ra ở Lĩnh Nam, khiến kinh tế Quốc gia thăng tiến, làm tấm gương, kéo kinh tế khu vực phát triển.
Như vậy cho tới hôm nay, Lĩnh Nam cũng không cùng với các tỉnh thành phố đối lập khác đạt được ít nhiều ý nghĩa kinh tế, và theo Trần Hạo Thiên phát biểu thì có thể thấy được, Lĩnh Nam có lẽ sẽ trở thành tỉnh đầu tiên thí điểm thực hiện cải cách thể chế chính trị.
Thí điểm thực hiện cải cách thể chế chính trị, nếu không thành công, liền hy sinh. Trước mắt Hạ Tưởng, lại có khả năng xuất hiện những bụi gai lớn trên đường đi!