Mọi người lại chuyển ánh mắt về phía Tào Vĩnh Quốc, bí thư Tào ở trong mắt của bí thư và chủ tịch tỉnh, hình như cũng không được coi trọng nhiều, nhưng người ta có phúc, có một đứa con rể được cả bí thư và chủ tịch tỉnh yêu thích, có bí thư và chủ tịch tỉnh gật đầu, lại lên thủ đô hoạt động một phen, bước tiếp theo lên phó chủ tịch tỉnh là chạy không thoát rồi.
Hạ Tưởng cũng cho rằng Phàm Duệ Hằng là có ý muốn nâng đỡ hắn ở trước mặt mọi người, vừa ngồi vào trong xe đã nhìn thấy Phạm Duệ Hằng nghiêm túc nói:
- Vừa nhận được tin tức, ba bài văn của cậu, Phạm Tranh và Tiểu Thì bị đè ép xuống, tổng biên tập chịu áp lực từ cấp trên đành phải tạm thời hoãn lại.
Hạ Tưởng trong lòng trầm xuống, chuyện mà hắn lo lắng nhất vẫn xuất hiện.
Nếu hắn nhớ không lầm, thì sang năm cũng chính là một năm cải cách chính trị trong nước chóng mặt nhất, đầu tiên là cải cách cơ cấu quốc vụ viện khiến cho người khác chú ý. Sau khi phó thủ tướng Hà vào quốc vụ viện, tiến hành một lần cải cách dứt điểm đối với cơ cấu mập mạp của quốc vụ viện, xác nhập không ít các bộ, ủy ban trung ương, cũng làm giảm bớt đi rất nhiều bộ trưởng, là phát súng đầu tiên của phó thủ tướng Hà từ khi nhậm chức thủ tướng đến nay.
Nhưng rất tiếc, cải cách của phó thủ tướng Hà đã chọc giận rất nhiều thế lực bảo thủ, dẫn đến sự phản kháng của thế lực bảo thủ. Tuy rằng thủ tướng Hà quản lý quốc vụ viện, nhưng tuyên truyền lại nằm trong tay phe bảo thủ, khiến cho nhiều chính sách của quốc vụ viện và lời bàn của thủ tướng Hà, đều không thể kịp thời truyền đạt xuống dưới, bị kìm chế rất nhiều.
Tình thế chính trị trong nước, luôn luôn phức tạp như vậy, cho dù lên đến tầng cao nhất, cũng kiềm chế lẫn nhau, không thể buông tay ra thi triển hoài bão trong lòng của mình, quả thật là một điều bất đắc dĩ.
Cũng chính bởi thế lực bảo thủ hùng mạnh, mới dẫn tới chính sách đối ngoại, luôn bó tay bó chân. Khi bị người ta đánh bom đại sứ quán, khi bị người ta xâm lấn lãnh thổ, khi đồng bào bị người ta khi dễ, khi bị người ta chiếm đảo Điếu Ngư, luôn phản ứng chậm hơn nửa nhịp, cuối cùng dùng vài lời thanh minh qua loa cho xong việc.
Trung Quốc có lúc giống như một kẻ to con thân thể cường tráng nhưng lá gan lại nhỏ như chuột, chửi không chửi lại đánh không đánh trả lại, có khi còn bị người dâm loạn một phen, có khi lại bị bức đến nóng nảy, liền dậm chân thể hiện thân thể cao to. Tất cả phe phái phản động đều chỉ là hổ giấy. Thật ra nên phản ứng lại, trong con mắt chủ nghĩa đế quốc, đế chế cũ luôn là con hổ giấy.
Bản thảo bị giữ lại không phát, phỏng chừng cũng bởi vì sự kiện diễn thuyết lần trước ảnh hưởng quá lớn, khiến cho người nào đó ở tầng cao tức giận, cho nên mới không tiếc vận dụng lực lượng chính trị áp chế bản thảo của ba người bọn họ. Trong lòng Hạ Tưởng ít nhiều có chút lo lắng, cũng may hậu thế truyen360.com trở nên phổ biến, lực khống chế trên mặt tuyên truyền mới giảm bớt đi rất nhiều, rất nhiều chân tướng sự việc được truyền bá ra từ truyen360.com trước tiên, mặc dù cũng có những tin đồn thất thiệt không đáng tin nhưng tự có phán xét, trải qua gần mười năm cuộc sống mạng, đại đa số dân mạng đều có năng lực phán đoán và phân biệt thật giả, truyen360.com vẫn là con đường đầu tiên tuyên truyền rất nhiều sự thật.
Mà ngay cả người đứng đầu và đứng thứ ba sau này trong nước, cũng đều thường xuyên lên mạng trao đổi với dân chúng.
Hạ Tưởng mặc dù lo lắng, nhưng nhìn thấy Phạm Duệ Hằng vẻ mặt bình tĩnh thì biết rằng chủ tịch Phạm phỏng chừng đã có đối sách, liền hỏi:
- Chủ tịch Phạm, xin ngài cho chỉ thị bước tiếp theo phải làm thế nào?
- Không có luận chiến của truyền thông kỳ thật cũng là chuyện tốt, điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của chúng ta có thể không chịu ảnh hưởng mà tiến hành.
Phạm Duệ Hằng mỉm cười:
- Đè ép bài văn của các cậu xuống, bài văn của Trình Hi Họng cũng hoàn toàn bị đè xuống, làm việc gì cũng phải chú ý vấn đề cân bằng mới được. Không nói tới việc tôi và bí thư Diệp đều có quan hệ của mình trên thủ đô, ngay cả bên trong những người thuộc tầng cao, cũng sẽ không cho phép một mình Trình Hi Học độc diễn trên mặt báo.
- Chẳng lẽ nói, luận chiến cứ như vậy mà lặng lẽ trôi qua?
- Chẳng qua cậu cũng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nói không chừng vào lúc nào đó bài văn của Trình Hi Học lại đột nhiên xuất hiện, đột nhiên tung ra quan điểm mới. Nếu truyền thông báo chí nằm ở trong tay kẻ khác, vậy quyền chủ động cũng nằm ở trong tay người ta, đối với chúng ta mà nói, đó là một cục diện bị động mọi mặt. Cũng may là có một điểm, chính là quyền chủ động tiến hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến vẫn nằm trong tay chúng ta, kẻ khác không dễ dàng lấy đi được, ha ha.
Hạ Tưởng cũng cười, tình hình của tỉnh Yến bây giờ là bí thư và chủ tịch tỉnh liên thủ duy trì, người nào đó trong cao tầng có không thuận mắt với tỉnh Yến cũng không có biện pháp, thay đổi bí thư và chủ tịch tỉnh chẳng những độ khó khăn quá lớn, hơn nữa tính khả thi dường như là không. Trên truyền thông báo chí sau khi lao xao một thời gian ngắn, thấy tỉnh Yến vẫn không thể lay động, hơn nữa phản kích còn rất mãnh liệt, phỏng chừng người nào đó cũng đã mệt mỏi, cũng không muốn tỉnh Yến mượn luận chiến thành cơ hội tốt để tuyên truyền, lại muốn luận chiến tạm thời hoãn lại, chờ đợi thời cơ thích hợp.
Hạ Tưởng cũng không muốn giới truyền thông cứ bàn mãi về luận chiến, hao phí tinh thần không nói mà còn phân tán tinh thần và sức lực, cũng khiến cho Diệp Thạch Sinh dao động. Bây giờ tốt rồi, dừng lại cũng là việc tốt, mắt thấy lần cao trào thứ hai sắp đến, sau khi thành công liền có thể thực thi bước thứ hai kế hoạch của hắn. Chỉ cần thành phố thí điểm đợt hai được đưa lên báo thì đó là một lần thắng lợi trọng đại.
Khi sắp tới thành phố Yến, Trương Chất Tân lại nhận được một cuộc điện thoại, chỉ nói hai câu rồi đưa điện thoại cho Phạm Duệ Hằng. Phạm Duệ Hằng sau khi nghe điện thoại, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, chỉ nói đúng hai câu rồi cúp điện thoại.
Trầm mặc một lát, Phạm Duệ Hằng nói:
- Động tác thật là nhanh, vừa mới nhận được điện thoại của bí thư Diệp, nhận được thông báo của văn phòng quốc vụ viện, phó thủ tướng Triệu Tuyền Tân muốn tới tỉnh Yến thị sát.
Triệu Tuyền Tân thuộc phe bảo thủ trong quốc vụ viện, luôn nổi danh phản đối các tỉnh cải cách chế độ xã hội, hơn nữa thái độ cứng rắn có thể nói là đại biểu có thực lực cực mạnh trong phe bảo thủ tại quốc vụ viện.
Vào thời kỳ mẫn cảm này lại đột nhiên muốn tới thị sát tỉnh Yến, lai giả bất thiện!
Triệu Tuyền Tân mặc dù thứ hạng không cao trong số bốn vị phó thủ tướng ở quốc vụ viện, nhưng hoạt động tích cực, cũng nổi danh thẳng thắn, nghe nói ông ta khi đi thị sát ở các địa phương, chỉ cần không hợp ý của ông ta, mặc kệ là chủ tịch tỉnh hay bí thư, ông sẽ ở trước mặt chỉ ra đủ loại không tốt, không hề bận tâm đến thể diện của người khác. So với tính cách ôn hòa của phó thủ tướng Hà thì tính cách ông thẳng thắn mà cố chấp. Bởi vậy hoạt động thị sát của ông mặc dù không ít, nhưng bởi vì không được bí thư và chủ tịch tỉnh các địa phương ưa thích, cho nên báo chí truyền thông rất ít đưa tin, mà ngay cả truyền thông trung ương cũng qua loa cho có, rất ít tuyên truyền.
Báo giới truyền thông không tuyên truyền, các tỉnh tự có con đường tìm hiểu tính cách của Triệu Tuyền Tân, kể cả khi ông thị sát ở tỉnh nào, trước mặt đả kích ai …, một số tỉnh kinh tế lớn bất mãn với Triệu Tuyền Tân, hạ thấp quy cách đón tiếp ông tới thị sát. Tỉnh trung bình không có tư cách đó chỉ còn cách tiếp đãi theo toàn bộ quy trình, mà một số tỉnh nghèo khó chỉ cần nghe nói có Triệu Tuyền Tân đến thị sát, ngay lập tức cảm thấy bất đắc dĩ, biết phó thủ tướng Triệu tới thị sát, từ trước đến giờ chỉ moi móc tật xấu, không mang theo hạng mục nào, nhưng bất đắc dĩ phải nhịn, ai bảo người ta là phó thủ tướng?
Hạ Tưởng lập tức hiểu rõ dụng ý lần thị sát tỉnh Yến này của Triệu Tuyền Tân, không phải hắn cố ý gõ tỉnh Yến mà là bị cao tầng biến thành phát súng đầu tiên, hoặc có lẽ hắn và vài vị cao tầng vốn cùng chung một đường.
Hạ Tưởng không hề lo lắng Triệu Tuyền Tân moi móc chuyện xấu. Hắn chỉ lo lắng tật nhỏ tai mềm của Diệp Thạch Sinh.
Quả nhiên, Phạm Duệ Hằng cũng có suy nghĩ như hắn. Ông thu hồi ánh mắt từ ngoài cửa xe, nói:
- Hạ Tưởng, về phương diện chính sách vấn đề lớn, do bí thư Diệp và tôi ra mặt ứng phó là được. Tôi phỏng đoán phó thủ tướng Triệu có thể sẽ đề xuất thị sát tổ lãnh đạo, tôi tin tưởng cậu cũng có thể dễ dàng ứng phó. Điều duy nhất tôi lo lắng là, nếu như phó thủ tướng Triệu có vài lời mãnh liệt, bí thư Diệp có thể...
Phạm Duệ Hằng chỉ điểm đến là dừng, không nói rõ.
Hạ Tưởng cũng lo lắng Diệp Thạch Sinh lâm trận lùi bước, dù sao Trình Hi Học điểm danh phê bình tỉnh Yến trên truyền thông quốc gia, có thể bịt tai trộm chuông biến thành cuộc tranh luận của giới học thuật. Nhưng nếu như chính diện đối mặt với sự phê bình của Triệu Tuyền Tân, đối diện với việc phủ định của một vị phó thủ tướng, bí thư Diệp có thể không đứng vững trước vô số áp lực. Lo lắng của Phạm Duệ Hằng là hợp tình hợp lý, hơn nữa vấn đề là ông chỉ ám chỉ, muốn để bản thân ra mặt vào thời khắc quan trọng chu toàn tất cả, đừng để cho Diệp Thạch Sinh lui bước.
Phạm Duệ Hằng thân là chủ tịch tỉnh, có nhiều chuyện không tiện nói ra, cho dù xuất phát từ lòng tốt, cũng có thể bị Diệp Thạch Sinh hiểu lầm. Dù sao là nhân vật nhất nhì trong tỉnh, trên quyền lực có rất nhiều chỗ trùng lắp, rất dễ bị người ta cho là tranh giành quyền lực.
Hạ Tưởng vội vàng gật đầu:
- Tôi sẽ liên tục báo cáo công tác với bí thư Diệp, hơn nữa bây giờ công tác điều chỉnh kết cấu sản nghiệp đã đến thời kỳ quan trọng, tôi tin tưởng với trí tuệ chính trị của bí thư Diệp cũng sẽ không dễ dàng nhượng bộ.
Phạm Duệ Hằng cũng không tỏ vẻ gì, chỉ là biểu hiện không quá thoải mái:
- Chỉ hi vọng là như vậy.
Nhất thời bầu không khí trong xe trở nên yên tĩnh.
Ánh mắt của Hạ Tưởng lại chuyển ra bên ngoài cửa xe, đầu mùa, chính là cảnh tượng thu hoạch mùa thu sau cùng trên khắp vùng đất phía bắc. Trên đồng nơi nơi bận rộn, nông dân đang thu hoạch đậu phộng và khoai lang, từng khóm ngô mọc tươi tốt, đang vào giai đoạn cuối cùng chuẩn bị thu hoạch.
Hạ Tưởng chợt hoảng hốt trong lòng, quả thực áp lực ùn ùn kéo đến từ khắp mọi phía, còn cho rằng Trình Hi Học ngừng luận chiến sẽ yên tĩnh một khoảng thời gian. Không ngờ tới trong chớp mắt phó thủ tướng Triệu lại đến thi sát tỉnh Yến, tranh đoạt lợi ích ở khắp nơi, không người nào sẽ buông tha lợi ích đang nằm trong tay họ, cho dù họ đã thu được rất nhiều, nhiều tới mức đã thu hết số tiền mồ hôi nước mắt qua rất nhiều năm của nhân dân cả nước
Giống như nông dân trong nước, đầu tiên là thời kỳ kháng chiến bị vô số thế lực áp bức, sau giải phóng lại bị không phải hộ khẩu nông dân áp chế rất nhiều năm. Vì đảm bảo chất lượng cuộc sống của người thành phố, giá cả của nông sản bị cưỡng chế ép giá mấy chục năm. Trên thực tế, cái gọi là cuộc sống hạnh phúc mà người thành phố có được năm đó, tất cả được thành lập trên căn bản bòn rút giá trị thặng dư của tám trăm triệu nông dân, không có chỗ nào đáng để tự hào, mà ngược lại khiến cho đám người tự cho là người thành phố xem thường những áo cơm cha mẹ của bọn họ. Nếu như không có rất nhiều nông dân vô tư cống hiến, người thành phố làm gì có gạo giá thấp mà mua? Sao có thể mặc được quần áo vải tốt?
Kết quả, sự thật luôn khiến người ta đau lòng, người thành phố không biết tri ơn báo đáp mà ngược lại còn xem thường nông dân, lại không biết không có nông dân nghèo đói thì làm gì có thành thị giàu có. Điều này cũng giống như bây giờ càng ngày càng nhiều vị công bộc xem thường dân chúng, vốn là quyền lợi do dân chúng ban cho, nhưng lại bị một đám quan chức biến thành thủ đoạn để đối phó dân chúng, tác oai tác quái, nào có khác gì tình cảnh dân thành thị khinh thường nông dân!
T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.mTính chất của ngành nghề lũng đoạn cũng là như vậy, các ngành nghề lũng đoạn gồm có hệ thống cung cấp nước, điện lực, giao thông công cộng, thuốc lá, dầu mỏ, khí gas, bưu điện, đường sắt vận chuyển vân vân. Những ngành nghề lũng đoạn này đều mang tính tồn tại tất yếu, bởi vì tồn tại nền kinh tế vĩ mô, yếu tố bên ngoài và hội nhập kinh tế. Cụ thể đến công ty lũng đoạn có công ty điện lực quốc gia, công ty dầu khí Trung Quốc, công ty khoáng sản Trung Quốc, công ty dầu mỏ hải dương Trung Quốc, công ty xuất nhập khẩu lương thực Trung Quốc, công ty xuất nhập khẩu than đá Trung Quốc, điện tín Trung Quốc, viễn thông Trung Quốc, đường sắt Trung Quốc...
Tóm lại, mấy lời đường hoàng thì là: Ưu thế ngành sản xuất, quan hệ đến ngành sản xuất mạch máu của quốc dân. Dùng lời dân chúng nói thì là: Quốc gia nói tăng giá thì tăng giá, nói anh mười năm không thể trở mình, anh sẽ không thể trở mình phát triển!
Mà trên cơ bản, xí nghiệp hoặc công ty lũng đoạn của nhà nước, đều có cùng một bộ mặt với quan viên cán bộ chính phủ, tồn tại hiện tượng mặt xấu, việc khó làm rõ.
Cán bộ chính phủ không coi mình là công bộc, các công ty lũng đoạn không xem người tiêu dùng là cha mẹ nuôi cơm áo, như vậy sẽ tồn tại nguy cơ càng lúc càng nghiêm trọng, tạo thành đối lập của hai giai cấp, sau khi nguy cơ bị chon xuống, rốt cuộc sẽ có một ngày bạo phát.
Hạ Tưởng hiểu được, dựa vào lực lượng của một mình hắn muốn phá vỡ thế lũng đoạn quả thực là kẻ ngu nói mộng mị. Nhưng nếu hành động việc làm của hắn có thể làm lời cảnh báo cho các công ty lũng đoạn, có thể khiến cho bọn họ ý thức được nguy cơ từ đó mà đề cao chất lượng phục vụ, công đức lớn lao!
Có vài ngành sản xuất không thể phá vỡ thế lũng đoạn, trên thị trường chỉ tồn tại một người cung cấp tất nhiên sẽ tạo ra các vấn đề về chất lượng phục vụ thấp, nhưng muốn thông qua cạnh tranh để giải quyết cũng rất khó. Thông thường, cuối cùng sẽ tạo thành một tập đoàn đứng đầu lũng đoạn ngành sản xuất đó. Tập đoàn lũng đoạn cũng có cơ chế cạnh tranh nhất định, trong giai đoạn trước mắt này, đó xem như là cơ chế hợp lý nhất, nói gì đi nữa tập đoàn lũng đoạn cũng là một loại hình thức lũng đoạn.
Cái gọi là tập đoàn lũng đoạn tức là phần lớn thị trường của một ngành sản xuất do một số ít công ty lớn lũng đoạn, gần đây, bốn công ty truyền thông bị công chúng chỉ trích nhiều nhất là di động Trung Quốc, liên thông Trung Quốc, điện tín Trung Quốc, mạng thông Trung Quốc gần như lũng đoạn toàn bộ thị trường truyền thông. Hình thái thị trường lũng đoạn đầu sỏ đối với nền kinh tế trung quốc thị trường hóa đang nảy sinh những ảnh hưởng quan trọng, vì thế cũng trở thành tiêu điểm ngày càng chú ý của mọi người.
Dầu mỏ và khoáng sản cũng thuộc ngành lũng đoạn đầu sỏ.
Trong giai đoạn hiện nay dầu mỏ và khoáng sản còn chưa lộ ra bộ mặt dữ tợn của nó, ở hậu thế, bởi vì nguyên nhân có xe cho nên Hạ Tưởng quan tâm không ít tới khẩu vị của hai nhà làm thế nào càng lúc càng lớn, càng ngày càng tham lam, thủ đoạn cũng trở nên ngày càng ác liệt.
Vào hai năm cuối cùng trước khi Hạ Tưởng tái sinh, dầu khí Trung Quốc đã mất đi lòng tin của toàn bộ người trong nước, vài tỷ đô la Mỹ đầu tư vào dầu mỏ Châu Phi Nam Mỹ, vài chục triệu nhân dân tệ sửa sang lại công ty mình nhưng lại không biết cảm thông với nỗi khổ của dân chúng. Vào thời điểm giá dầu mỏ quốc tế tăng cao, giá dầu Mỹ bốn đô la Mỹ một ga-lông, giá dầu Trung Quốc sáu đồng một lít. Sau đó giá dầu quốc tế giảm mạnh, giá dầu Mỹ hai đô la Mỹ một ga-lông, giá dầu Trung Quốc sáu đồng một lít. Sau đó giá dầu quốc tế có chút tăng cao, giá dầu Mỹ hai mươi lăm đô la Mỹ một ga-lông, giá dầu Trung Quốc một hơi vượt qua sáu đồng. Nói nào là bắt kịp quỹ đạo quốc tế, giá dầu Trung Quốc tăng lên thì không rớt xuống. Thỉnh thoảng rớt xuống, lại nhanh chóng tăng trở lại! Cổ phiếu dầu khí Trung Quốc đã cuốn đi tiền của vô số người Trung Quốc, giá dầu lại cướp đi tiền của vô số người Trung Quốc, sau này khí thiên nhiên còn phải ép buộc tăng giá, còn nói gì ủng hộ xí nghiệp dân tộc, nếu không phải lũng đoạn kinh doanh, làm gì có ai ngu ngốc đi ủng hộ những công ty Trung Quốc tham lam bất lương!
Công ty của Mỹ nghĩ đến trách nhiệm với xã hội, danh dự hình tượng, trả ơn dân chúng, liên tục phát triển. Xí nghiệp quốc hữu Trung Quốc lại nghĩ ra trăm phương ngàn kế lừa gạt tiền của dân chúng, đặt ra chiêu bài lớn, chiêu bài nhỏ, sau này dầu khí Trung Quốc có người đứng ra bác bỏ tin đồn. Kỳ thật, đèn treo trong nhà chúng tôi không tiêu đến bốn vạn, các vị thật sự hiểu lầm những xí nghiệp nhà nước chúng tôi không vì lợi ích cá nhân, chỉ vì lợi ích người khác. Chúng tôi đau lòng thất vọng, giá trị của cái đèn treo kia chỉ tốn tám triệu, cũng là vừa đủ để xây 80 ngôi trường tiểu học hi vọng, để cho mấy ngàn em học sinh tiểu học nghèo khó có thể lên tiểu học biết chữ mà thôi, kỳ thật cũng không có gì lớn lao lắm, các em có lên được tiểu học hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều, còn chúng tôi nếu không có đèn treo, thì ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng xí nghiệp ngang tầm thế giới của chúng tôi. Cái nào nặng cái nào nhẹ tin rằng mọi người có thể hiểu được.
Ra khỏi đường cao tốc, Hạ Tưởng thu hồi tâm trạng. Điều chỉnh kết cấu kinh tế của tỉnh Yến gần như không liên quan gì đến tập đoàn lũng đoạn, nhưng chỉ cần một tia lửa bắn ra, hắn tin rằng, từ mồi lửa sẽ biến thành sự phát triển mạnh mẽ của nền kinh tế thị trường, từ đó dần dần phá vỡ thế lũng đoạn bất hợp lý, tìm kiếm quy tắc thị trường hợp lý hơn.
Thị sát của phó thủ tướng Triệu so với trong tưởng tượng còn nhanh hơn.
Ngày thứ ba, phó thủ tướng Triệu một hàng vài chục người ung dung đến tỉnh Yến, tỉnh Yến với Diệp Thạch Sinh, Phạm Duệ Hằng đứng đầu, tất cả các thường ủy tỉnh Yến đều ra nghênh đón. Sau nghi thức chào đón theo thường lệ, Triệu Tuyền Tân đang cùng các thường ủy tỉnh Yến tiến hành một cuộc họp khép kín vài tiếng, sau đó Triệu Tuyền Tân đột nhiên đề xuất muốn thị sát tổ lãnh đạo điều chỉnh kết cấu sản nghiệp.
Theo lịch trình ban đầu thì không có sắp xếp chuyến thị sát tổ lãnh đạo, chẳng qua cấp trên đến kiểm tra công tác luôn phát sinh hứng thú thay đổi lộ trình, Diệp Thạch Sinh cũng chỉ có thể để cho Ma Thu đi chuẩn bị, không ngờ Triệu Tuyền Tân lại mở miệng nói:
- Chẳng qua chỉ là tùy tiện xem xem, không cần cố ý thông báo trước.
Ma Thu đành phải đứng yên đợi Diệp Thạch Sinh lên tiếng.
Diệp Thạch Sanh cũng hiểu rõ ý đồ của Triệu Tuyền Tân khi đột nhiên đến thăm tổ lãnh đạo, mặc dù Triệu Tuyền Tân đã đến được nửa ngày, trong cuộc họp khép kín cũng nghe báo cáo về tình hình chấp hành điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, nhưng không hề phát biểu ý kiến gì, cũng không làm mặt lạnh mà chỉ điểm phê bình. Diệp Thạch Sinh hiểu tính cách của Triệu Tuyền Tân cho nên vẫn một mực lo lắng, e sợ có điều gì sơ xuất bị ông chỉ trích trước mặt. Triệu Tuyền Tân không phát biểu cách nhìn đối với việc điều chỉnh kết cấu sản nghiệp của tỉnh Yến, chẳng lẽ muốn khơi ra sai lầm của tổ lãnh đạo?
Càng khiến cho Diệp Thạch Sinh thấp thỏm bất an đó là, Trình Hi Học lại theo phó thủ tướng Triệu cùng tới thăm!
Chỉ có điều Diệp Thạch Sinh cũng không giống như lo lắng của Phạm Duệ Hằng, không phải dạng người gió thổi cỏ lay động. Ông đã có sẵn chủ ý, cho dù Triệu Tuyền Tân đưa ra ý kiến phê bình gì đi nữa, mặt ngoài thì tỏ vẻ tiếp thu là được, còn có làm theo hay không, ông thân là bí thư tỉnh ủy, vẫn có đầy đủ quyền tự quyết định.
Diệp Thạch Sinh để Ma Thu lui xuống, tự mình dẫn đường đưa Triệu Tuyền Tân đến tổ lãnh đạo.
Hạ Tưởng cũng nghe nói Trình Hi Học là người đi theo, đã nằm trong danh sách mà phó thủ tướng Triệu chú ý tới, trong lòng có chút suy đoán mục đích xuất hiện của Trình Hi Học, là tới tỉnh Yến thăm dò thật dư, hay là cố ý mượn phó thủ tướng Triệu tới để ra oai, tới cửa gây khó dễ với hắn?