Chương 190: Thực lực tối cường đối quyết.
Chứng kiến vòng phòng ngự bằng quyền phong của Tôn Phi bị phá, dưới hai đỉnh núi là một mảnh ồn ào.
Phía Hương Ba Thành mặc dù tràn ngập tin tưởng đối với quốc vương bệ hạ, nhưng thấy một màn thấy như vậy vẫn có người không kìm được kinh hô, kể cả Cech là người có thực lực cao nhất trong số họ cũng vô pháp tham gia vào một trận này, thực lực song phương trên kia thấp nhất đã là ngũ tinh trung giai đỉn, nếu không phải chiến trường tít trên đỉnh núi cao, chỉ sợ kình khí tràn ra cũng đã khiến bọn họ bị thương. Bởi vì thấy không rõ, cho nên mới kinh hô.
Phía Hoàng Kim Kỵ Sĩ đoàn là bởi vì chứng kiến Christopher Sutton bỗng nhiên chiếm cứ thượng phong, cho nên tiếng hoan hô nổi lên bốn phía,, ngay cả đại tọa kỵ kì quái của Hoàng Kim Kỵ Sĩ cũng liếc mắt làm ra biểu tình khinh thường tới đại hắc cẩu, làm cho đại hắc cẩu hai móng gắt gao cào trên mặt đất, trong cổ họng phát ra tiếng gầm nhẹ.
- A... Nguy hiểm!
Bên trong cỗ xe ngựa ma pháp hoa quý được bảo hộ tầng tầng lớp lớp, tiểu la lỵ Ji Ma như con thỏ non bị dọa sợ, cặp mắt xinh đẹp không nhịn được mở thật lớn, thấy một màn như vậy không khỏi kêu lớn một tiếng.
- Đừng lo lắng, Alexander không gặp nguy hiểm!
Trưởng công chúa vẫn luôn trầm mặc giờ mở miệng an ủi, nhàng mà vỗ vỗ bả vai Ji Ma, đồng thời nàng lại quay đầu nhìn thoáng qua Angela đang ngồi cạnh mình, phát hiện nữ tử thuần khiết này không có quá lo lắng cho tình trạng của hôn phu, mà luôn mở to hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm, ở trên người của nàng có một loại hơi thở an tĩnh, tựa hồ tràn ngập tin tưởng với đạo nhân ảnh trên đỉnh núi phía bắc kia.
Sự thật chứng minh, Angela tin tưởng không phải là không có đạo lý.
Thương thương thương!
Tiếng kim chúc va chạm chói tai liên tiếp truyền đến.
Chỉ thấy Tôn Phi vẫn luôn chậm rãi vung quyền đột nhiên xuất ra quyền thức dị biến, mấy quyền liên hoàn nhanh như thiểm điện, toàn bộ trúng đích hoàng kim chi thương, mỗi lần đánh trúng, ngân sắc đấu khí quang diễm trên hoàng kim chi thương kia đều nhạt bớt, sau ba quyền, toàn bộ đấu khí quang diễm tan hét, lộ ra thân thương màu vàng.
Thương!
Lại là một quyền.
Lần này trực tiếp trúng mục tiêu mũi thương.
Hoàng Kim Kỵ Sĩ trong lòng vui vẻ, cười ha ha:
- Quả đúng là gã man rợ ngu xuẩn, lại ngu đến độ tính lấy lực lượng nhục thể để cản hoàng kim chi thương của ta, đúng là tự rước lấy nhục... Phá cho ta!
Hô to một tiếng, từng đạo ngân sắc đấu khí như là thủy ngân điên cuồng rót vào, hoàng kim chi thương hơi hơi rung động phát ra thương minh như long ngâm hổ khiếu.
- Thật sao? Bổn vương sẽ nhìn xem cái que chọc kít của ngươi có ngăn được một quyền của bổn vương không!
Tôn Phi đang mang “Thái Thản thực chiến chi cự quyền thủ sáo”, thuộc loại trang bị cường hãn cấp sáu trong Diablo, độ bền 50/50, kiên cố không phá vỡ nổi, sao lại ngại kỵ sĩ thương thông thường, nói xong lập tức lại một quyền lần nữa đánh lên trên mũi thương.
Ầm ầm!
Bầu trời như có một đạo sấm chớp nổ vang, lực lượng cuồng bạo trực tiếp đáng tan ngân sắc đấu khí trên hoàng kim chi thương, Hoàng Kim Kỵ Sĩ rốt cuộc cầm không được thương, một đạo kim quang lóe ra, hoàng kim chi thương không ngờ là trực tiếp bị Tôn Phi cậy mạnh chấn bay.
Mà ngay cả Christopher Sutton cũng bị dư lực đẩy bay trở về đỉnh núi phía nam.
Gió bão qua đi.
Nhân ảnh đứng yên trên đỉnh núi.
- Hảo!
Hoàng Kim Kỵ Sĩ đột nhiên mở miệng, vũ khí bị đánh bay, nhưng trên mặt của hắn lại nở một nụ cười:
- Ta phải thừa nhận, lực lượng của ngươi đúng là khiến ta bất ngờ, nhưng ngươi cho rằng chỉ thế là có thể thắng ta thì mười phần sai rồi, chiến đấu chân chính, hiện tại mới bắt đầu!
Trong lúc nói chuyện, Hoàng Kim Kỵ Sĩ vẫy tay, hoàng kim chi thương rớt nhanh xuống chan núi như bị một cỗ hấp lực vô hình hút lại bay về trên tay hắn, mũi thương chấn động, chỉ xéo trời cao, Sutton dùng tay trái cởi bỏ nút áo choàng trên cổ, hoàng kim sắc phi phong lập tức theo gió tung bay.
Theo động tác này, khí thế Hoàng Kim Kỵ Sĩ biến đổi, giống như một thanh đại trường thương chuôi cắm trên đỉnh núi phía nam, mũi đâm thẳng trời cao, thực lực bắt đầu không ngừng tăng lên, mơ hồ có xu thế đột phá ngũ tinh đỉnh.
- Ngu xuẩn, hi vọng thực lực của ngươi cũng lợi hại được như cái miệng!
Tôn Phi làm thế chuẩn bị, nhưng miệng lại không hề ngừng công kích.
Bất quá, hắn cũng phải thừa nhận, gã tự cao tự đại trước mặt này chính là đối thủ cực mạnh mà mình chân chính phải đối chiến, một trận trên đỉnh Đông Sơn, Nhất Kiếm nhẹ nhàng xuất hiện giải quyết một lần nguy cấp cho trưởng công chúa rồi bỏ đi không tăm tích, mà bên phía Paris có bạch phát lão giả thân thực lực lục tinh, chiến cùng quân thần Arshavin lục tinh sơ giai, songcả hai đều chưa kịp phát huy toàn bộ thực lực đã trúng kế mất đi sức chiến đấu, sau lại có Dani Tuyết Sơn phong ẩn - một trong Song Ẩn thực lực ngũ tinh trung giai, cũng đã bị thương không nhẹ từ trước, thực lực giảm mạnh, cho nên Tôn Phi mới có thể nhẹ nhàng chiến thắng. Hôm nay hoàng kim tài quyết kỵ sĩ này thực lực ngũ tinh đỉnh ở trạng thái đỉnh phong, chính là mang đến cho Tôn Phi chiến ý không thể ngăn chặn.
Duệ kim đấu khí... Kim —— thương —— cự —— lãng —— trảm ——! !
Hoàng Kim Kỵ Sĩ hét lớn một tiếng, ngân sắc đấu khí trên người điên cuồng đề thăng, không ngừng khuếch tán ra phía ngoài, dập dềnh từng đợt như sóng lớn ngoài biển khơi, khiến người kinh dị chính là, ngay sau tiếng gầm, Hoàng Kim Kỵ Sĩ thương trong tay hắn như tia chớp xoay tròn, cuối cùng hóa thành một đạo kim quang cự nhận sừng sững.
(Kim quang cự nhận - lưỡi dao màu vàng, kiểu như đòn vòng tròn lửa âm ti của Krilin trong manga 7 viên ngọc rồng:))
Trong nháy mắt, thực lực Hoàng Kim Kỵ Sĩ đã có dấu hiệu đột phá lục tinh sơ giai.
Tổ sư, cái quái gì thế?
Tôn Phi khẽ rùng mình, thủ thế sẵn sàng đón địch.
Ở đại lục Azeroth, từng võ sĩ đều có đấu khí kỹ năng đặc thù của mình, thông qua các đấu khí kỹ năng này, các võ sĩ có thể phát huy ra lực sát thương trên cả thực lực thật sự của bản thân, nhiều khi có thể là mấu chốt chuyển bại thành thắng, vị Hoàng Kim Kỵ Sĩ trước mắt này đấu khí kỹ năng khí thế kinh người, lại xuất hiện dị tượng như sóng thần ngoài biển khơi, hiển nhiên không phải là thứ như đấu khí kỹ năng “Bạo Viêm Trảm” của Hắc Giáp Quân tam tinh kiếm sĩ Landes trước kia có thể sánh bằng, chỉ thấy chiêu thức còn chưa phát ra, đã tạo thành kình phong sắc bén bắn phá, khiến toàn thân da thịt Tôn Phi cũng cảm thấy từng đợt đau đớn, mà đất đá dưới chân hắn không ngừng bị chấn thành bụi phán theo gió tung bay...
- Một chiêu này của ta, đã phát ra là không thể thu lại, nhất định phải giết người, gã man rợ kia, thực lực ngươi cũng không tệ, nếu đầu hàng chờ kỵ sĩ điện xử lý, tạm tha ngươi một mạng!
Hoàng Kim Kỵ Sĩ hai chân lăng không chậm rãi bay lên, giống như một vị Chiến Thần thân mặc kim khôi kim giáp nổi trên ngàn dặm sóng, cao ngạo không ai bì nổi, hoàng kim chi thương đã bắt đầu nhẹ nhàng run rẩy, hai mắt hắn lộ ra thần sắc thương hại, từ trên cao nhìn xuống quát khẽ.
Tôn Phi lạnh lùng cười.
Hoàng Kim Kỵ Sĩ vừa định hé miệng tiếp lập tức im lặng, kẻ man rợ đê tiện kia khiến hắn triệt để tức giận, chiến ý bùng phát trong mắt.
Song quyền quyền thức chấn động, long lân trên “Thái Thản thực chiến chi cự quyền thủ sáo” nhấp nháy, thực lực toàn thân bùng nổ không hề giữ lại, lực lượng nhục thể cự đại của người man rợ cấp 38 phảng phất trở nên hữu hình, sản sinh ra một tràng diện quái dị —— không gian quanh người Tôn Phi giống như ngưng trệ lại, trở nên trong suốt, đất đá dưới chân hắn cũng tựa như mất đi sức hút của trái đất, chậm rãi lơ lửng bay lên.
- Nếu đã không biết sống chết.... Giết! !!
Trên mặt Hoàng Kim Kỵ Sĩ xuất hiện tức giận, cánh tay phải vung lên, hoàng kim chi thương lập tức hóa thành một đạo kim quang chói mắt bắn ra, nháy mắt vang lên một tiếng nổ lớn, từng đợt duệ kim ngân sắc đấu khí hình thành liên miên không dứt, không thể áp chế mà bổ xuống!
Uy thế kinh người, ầm ầm rung động, đỉnh núi phía nam nổ tung, đất đá bắn lên, thiên lay địa chấn, phảng phất núi lửa đột nhiên bùng nổ làm cho người ta sợ hãi.
Tôn Phi chỉ đáp trả bằng một hành động.
Vung quyền.
Rầm rầm... Rầm rầm... Rầm rầm !
Một quyền đánh ra, lực lượng cự đại trực tiếp oanh bạo không khí, trên không trung hình thành một quyền ấn khổng lồ mờ nhạt, mục tiêu thẳng tới kim quang cự lãng đang lao tới trước mắt, trong nháy mắt Tôn Phi ít nhất đánh ra trên trăm quyền, quyền ấn trong suốt đầy trời, chi chít chồng lên nhau, mạnh mẽ va chạm!
Ầm ầm!
Kình khí bạo xạ.
Mặt đất chấn động, cả hai đỉnh núi đột nhiên xuất hiện vô số khe nứt lớn nhỏ,
- Không tốt... Núi sắp sập, mau tránh ra!
Song phương nhân mã dưới chân núi đều hoảng loạn lui về phía sau, sợ bị cự thạch bay xuống gây thương tổn, một kích va chạm kia ít nhất đều đã chạm tới cấp bậc lục tinh lực lượng, đối với các võ sĩ đại lục Azeroth mà nói, lục tinh cấp là một cánh cửa rất khó vượt qua,, một khi lướt qua, mới chân chính bước một chân vào hàng ngũ cường giả, lúc này đây lực lượng siêu việt của lục tinh cấp đối quyết, nay cả hai ngọn núi sừng sừng trăm năm cũng bắt đầu sụp đổ, làm cho người ta cực kỳ sợ hãi!
Cát bụi đầy trời, cản trở tầm mắt mọi người.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Chỉ thấy liên tiếp từng chuỗi tia lửa bạo xạ, trên bầu trời mù mịt lần lượt hiện ra hai thân ảnh.
Từng đạo duệ kim ngân sắc đấu khí bắn ra, đập tan khối khối cự thạch, theo đó là tiếng Hoàng Kim Kỵ Sĩ gầm lên cùng thanh âm cười to không dứt của Tôn Phi không ngừng từ trong bụi mù truyền ra.
Ầm!
Cuối cùng một tiếng nổ vang, mơ hồ có hai đạo nhân ảnh tách ra.
Kết thúc? Người nào thắng?
Tất cả mọi người nhìn gắt gao không chuyển mắt lên phía trên, bụi mù đầy trời dần dần tiêu tán, trong lòng mỗi người đểu kịch liệt nhảy dựng lên, bọn hắn biết, hết thảy kết thúc, thắng bại sẽ lập tức rõ ràng, tuy rằng song phương đều tràn ngập tin tưởng với cường giả của phía mình, nhưng một trận vừa rồi quả thật quá dọa người, đối với bọn hắn mà nói, quả thực giống như thần linh quyết đấu, sơn băng địa liệt, cao không thể chạm, trong lòng nếu không khẩn trương thì tuyệt đối là không có khả năng.
Rốt cục, hết thảy đều kết thúc.
Hai thân ảnh ngạo nghễ xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Có máu tươi đỏ thãm, từng giọt từng giọt chảy xuống.
Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.