Chương 91: Trước khánh điển.
Thời gian trôi qua cực kỳ nhanh.
Hương Ba Thành tĩnh lặng, dần dần trở nên náo nhiệt.
Thời gian còn không đến bốn ngày nữa, quốc vương trẻ tuổi Alexander tròn mười tám tuổi, có thể nhận được sắc phong của đế quốc Zenit do trưởng công chúa điện hạ đại diện cho hoàng đế Yashin ban tặng, chính thức đăng cơ, trở thành quốc vương thứ tám của thành Hương Ba.
Trong hơn nửa tháng qua, Hương Ba Thành đã trải qua nhiều chuyện, mà bên trong quá trình này, Alexander đột nhiên quật khởi theo một hướng không thể tưởng tượng nổi, đang là một đứa ngốc mọi người đều cười nhạo mới đó mà đã trở thành quốc vương Hương Ba Thành tối cao trong lòng dân chúng, cho nên, tất cả mọi người đều mong chờ ngày đăng cơ đến.
Thời gian gần đến, mọi người đều vui vẻ chuẩn bị cho lễ đăng cơ của đức vua.
Bất cứ chuyện gì đều được làm theo nghi thức lớn, thậm chí hai người đầu sỏ bên quân sự và chính trị công việc vô cùng bận rộn là truyền lệnh quan Best và Brook, cũng đã bỏ hết mọi công việc, bắt đầu dồn toàn tâm huyết sức lực vào công tác chuẩn bị cho lễ đăng cơ của quốc vương Alexander.
Theo truyền thống của thành Hương Ba, địa điểm đăng cơ được lựa chọn ở đỉnh Đông Sơn, bốn ngày sau, khi ánh nắng mặt trời đầu tiên chiếu xuống, chính là thời khắc đăng cơ của Alexander bệ hạ.
Cho dù Tôn Phi yêu cầu giản lược các nghi lễ, nhưng mỗi ngày trước đại lễ, các vật tư dùng cho đại lễ, bị người ta không ngừng kéo lên đỉnh Đông Sơn. Tất cả mọi người đều hết sức nhiệt tình, lần đăng cơ này của quốc vương thành Hương Ba là một việc trọng đại cần chuẩn bị. Quốc vương Alexander đã hoàn toàn chiếm được lòng dân, đa số nhân dân từ đáy lòng đều nguyện nhận sự thống trị của quốc vương, dù nam nữ, già hay trẻ trước sau một lòng, ai có tiền góp tiền, ai có sức góp sức, ai có người góp người, tất cả đều để chuẩn bị cho nghi thức đăng cơ.
Điều làm cho rất nhiều người cảm thấy kỳ lạ, chính là hai người của Thần Thánh giáo đình thành Hương Ba là thần sư Mazola và kỵ sĩ Luciano cũng tham gia vào phục vụ trong đại quân, tu sỹ giáo đường cùng các các kỵ sĩ khác biểu hiện ra vẻ nhiệt tình trước nay chưa bao giờ có, cung cấp đại lượng tài vật, hai người Mazola và Lucian tự mình đi lên đỉnh Đông Sơn từ sáng sớm để cầu nguyện lễ Mi-sa, thái độ cực kỳ thành kính, giống như bốn ngày nữa là đại lễ đăng cơ của Giáo tông Serge Jeiel chứ không phải là quốc vương Alexander vậy.
Cùng lúc đó, cũng có khách từ xa, tiến vào thành Hương Ba.
Được tin Alexander sắp đăng cơ, không ít các nước phụ thuộc lân cận cũng phái sứ giả đến chúc mừng, đương nhiên, đế quốc Zenit có hai trăm năm mươi nước phụ thuộc, các nước đến chúc mừng cũng chỉ là một bộ phận nhỏ, dù sao thì thành Hương Ba cũng chỉ là một nước phụ thuộc nhỏ nhoi mà thôi, hơn nữa trong diễn võ tác chiến sắp tới, có thể giữ được vị trí nước phụ thuộc cấp sáu không vẫn là một câu hỏi, không ngoại giao cùng nước yếu cũng là một đạo lý ở đại lục Azeroth.
...
Sáng sớm, hương thơm dịu nhẹ.
Quốc vương nghị sự đại điện.
Trong ao nước nhỏ ở đại điện, nước chảy róc rách, con cá nhỏ màu đỏ khẽ quẫy cái đuôi cong bướng bỉnh, ghế đá hai bên ao nước, những người lãnh đạo cao nhất thành Hương Ba đang tụ tập, bàn họp sắp xếp nghi thức đăng cơ của quốc vương Alexander.
Đây là một hội nghị mở rộng, ngoại trừ quân sự, chính trị cùng với một số quý tộc, thì những nhân sĩ đức cao vọng trọng trong vương quốc cũng được mời đến dự thính hội nghị.
Phía dưới vương tọa bên tay trái hàng ghế thứ nhất, truyền lệnh quan Best đang tổng kết sửa sang thông tin.
- … Al Bina vương tử nước Thrace, Mola Ridge vương tử nước Lake, Tai Lei Wang vương tử nước Shenhua, sứ giả Neto Hắc Nham thành, sứ giả nước Chanba, nước Kim Úc, Kim Sơn, Hengda, Ramo …
Lão Best nói một hơi hơn hai mươi mấy người của hai mươi mấy quốc gia mới ngẩng đầu lên, chậm rãi nhìn tất cả mọi người, tiếp tục nói:
- Đây là danh sách sứ giả đến chúc mừng bệ hạ Alexander đăng cơ.
- Nước phụ thuộc cấp ba Thrace cũng có cử người đến đây?
Brooke ngồi ở ghế đá đầu tiên phía tay phải của Tôn Phi nghe thấy thế cũng khẽ nhíu mày, như là nghĩ tới điều gì, kinh ngạc nói:
- Bọn họ không phải là đã kết giao với thành Hắc Nham sao? Thậm chí trong hai trăm năm mươi nước phụ thuộc người được xưng là “Ngũ Ưng” hoàng tử Al Bina cũng tới sao?
- Ngũ Ưng?
Tôn Phi thực sự rất mẫn cảm với cái tên này.
- Đúng thế, thưa bệ hạ, hai trăm năm mươi nước lệ thuộc, các vị hoàng tử của các nước có không ít người là cao thủ trẻ tuổi, tất cả bọn họ đều có những thiên phú tuyệt vời, tài năng thiên bẩm, hơn nữa lại mang thân phận quyền quý, nên được nhiều người hợp lại xưng là “Thập Anh”, “Cửu Hùng”, Bát Kiệt”, “Thất Lang”, “Lục Hào”, “Ngũ Ưng”, “Tứ Đao”, “Tam Cuồng”, “Nhị Ẩn”, “Nhất Kiếm”. Vương tử Al Bina chính là “Ngũ Ưng” một trong “Dực Ưng”, nghe nói là đã đạt đến thực lực tứ tinh. Mặt khác nước phụ thuộc cấp ba Thrace, lại ở rất gần Hắc Nham thành luôn đối địch với chúng ta, nên cũng coi như một địch nhân của Hương Ba Thành, không ngờ lần này bọn chúng lại phái người đến chúc mừng bệ hạ đăng cơ, hơn nữa người tới là “Dực Ưng” Al Bina…Thần nghi ngờ, bọn chúng có ý xấu.
Brooke nghe được câu nói của Tôn Phi, lập tức đứng lên, giới thiệu sơ qua về lai lịch của “Ngũ Ưng”, cũng để làm rõ hơn quan hệ của thành Hương Ba với nước Thrace.
Tôn Phi gật đầu, trong lòng cũng hiểu được vài điều.
Chỉ là một nước phụ thuộc cấp ba nho nhỏ lại có hoàng tử thực lực tứ tinh, làm cho Tôn Phi thoáng chút giật mình, hơn nữa ngoại trừ “Ngũ Ưng” ra còn có “Thập Anh”, “Cửu Hùng”, Bát Kiệt”, “Thất Lang”, “Lục Hào”, “Tứ Đao”, “Tam Cuồng”, “Nhị Ẩn”, “Nhất Kiếm”, những người này chắc chắn đều không phải tầm thường, đặc biệt chính là thực lực của đám xếp trước “Ngũ ưng”: “tứ đao”, “tam cuồng”, “nhị ẩn”, “nhất kiếm”, hiển nhiên là thực lực càng thêm đáng sợ.
Phát hiện này làm cho Tôn Phi có vài phần lo lắng, sản sinh một cảm giác ếch ngồi đáy giếng…. Vẫn tưởng rằng, thành Hương Ba phát triển thế không sai, xem ra hiện tại như thế vẫn còn chưa đủ, chỉ dựa vào “Người Khổng lồ xanh dược tề” cũng chưa đủ.
- Có điều trừ mấy thứ này ra, nước phụ thuộc cấp bốn Lake cho đến nay vẫn hòa hảo với thành Hương Ba, quốc vương nước Lake Blanco đã từng có quan hệ rất tốt với phụ thân của bệ hạ, lấy quan hệ huynh đệ mà xưng hô, lần này vương tử Mola Ridge đến chúc mừng, chính là “Thập Anh” của Zenit đế quốc hai trăm năm mươi nước phụ thuộc, tiền đồ vô cùng rộng mở, thần cho rằng bệ hạ nên tự mình gặp mặt hoàng tử Mola Ridge.
Best đề nghị nói.
- Ân, về việc tiếp đón các sứ giả, ngươi cứ tự an bài đi, có kết quả thì báo cho ta một tiếng là được.
Tôn Phi có chút đau đầu với hội nghị này, có quá nhiều nghi lễ rườm rà, không phải nội dung mà hắn thích, hắn nghĩ, trực tiếp giao cho đám người Best và Brooke, sau đó, đứng dậy xoay người rời khỏi đại điện.
Trong đại điện quần thần đưa mắt nhìn nhau.
Thế gian này có biết bao nhiêu người muốn ngồi lên chiếc ghế quốc vương, lại có bao nhiêu người ngồi lên đó rồi, lại sợ bị người khác cướp đi, nhưng bệ hạ Alexander lại ngược lại hoàn toàn, như là muốn tránh né vậy, quốc vương như vậy thật đúng là thượng hạng, có điều như thế thì các đại thần làm sao có thể chịu đựng nổi đây?
- Chúng ta…cứ tiếp tục thảo luận đi!
Best cười đau khổ, lắc đầu nói:
- Kết quả cuối cùng ta sẽ trình lên bệ hạ, để ngài đưa ra quyết định.
Không có biện pháp, con rể nhàn hạ thì cũng đành, nhưng cha vợ vì đứa con gái bảo bối của mình lại không thể nhàn hạ được, nhất định phải giúp đứa con rể lười này làm đến nơi đến chốn.
...
Phía sau núi thành Hương Ba, nguyên là quảng trường Thiết ngục thủy lao.
Nơi này sớm đã được liệt vào cấm địa, đã hoàn toàn bị phong tỏa, đương nhiên nhìn bên ngoài không có gì đặc biệt, binh lính trông coi cũng chỉ có bốn năm người, canh cửa hang vô cùng lỏng lẻo. Nhưng bên trong có hơn hai mươi kỵ sĩ đang ẩn nấp trong bóng tối, bí mật đi tuần tra trong hang, cho dù là có con muỗi bay vào cũng có thể phát hiện ra được.
Tôn Phi là quốc vương nên có thể vào một cách đường đường chính chính, hắn bước đến không hề có sự ngăn cản nào, lập tức đi vào bên trong hang đá ngầm.
Trong hang đá ngầm ngày đêm không rõ ràng chỉ thấy một màu đen u ám, lúc này đã có biến hóa thật lớn.
Trái với bên ngoài vô cùng yên tĩnh, bên trong hoàn toàn là một không gian sôi sục, nơi nơi đều vang lên những tiếng leng keng, giám ngục quan Aleguer đang cùng với đội trưởng đội bảo vệ quốc vương Pete-Cech đang cẩn thận tỉ mỉ chỉ huy hơn trăm binh lính, dựa theo bản vẽ da thú cuộn tròn mà Tôn Phi đưa cho, tiến hành tạo thành Thiết ngục thủy lao.
Ở đại môn có hơn trăm tên lính, tuân theo lệnh của Tôn Phi, Brooke lựa chọn ra binh lính tinh nhuệ nhất Hương Ba Thành, bản thân và gia đình trong sạch, trung thành đáng tin, hơn nữa đã uống “Người Khổng lồ xanh dược tề” pha loãng, thực lực tăng nhiều, mặc dù chưa có ai thăng cấp lên tinh cấp võ sĩ nhưng lực lượng thân thể của mỗi người ít nhất cũng đạt được đến ngìn cân, rắn chắc mạnh mẽ, tuyệt đối có thể so sánh với mười hai dũng sỹ chiến đấu trên cầu đá lúc trước, lại trải qua khóa huấn luyện của Peter-Cech, kỷ luật nghiêm minh, đã có hình dáng của một chi thiết quân đúng mẫu.
Hình dáng nguyên mẫu của Thiết ngục thủy lao đã có một chút thay đổi.
Rất nhiều lưới sắt loang lổ máu và các loại hình cụ đã bị triệt tiêu, chõ sâu bên trong lúc này được mở rộng, thành một đại sảnh bằng đá cao lớn, giờ đang được dựng lên mười mấy chiếc lò rèn, các thiết tượng sư thành Hương Ba mang theo học đồ, cùng với sự trợ giúp của binh lính, không ngừng nấu tôi luyện lại lưới sắt, dựa theo bản vẻ của Tôn Phi phát triển thành những thứ mới lạ, mấy thứ này thực sự không phải là đao kiếm hay là áo giáp, đa phần đều là những thứ kỳ quái mà người xem không thể nhận ra được.