Quỷ Bí Chi Chủ

Chương 348: Xác sống cùng người sói

Chương 348: Xác sống cùng người sói


Chạy ở phía trước nhất là Maric, mái tóc hơi hỗn độn của hắn bị gió thổi về phía sau, vẻ mặt hiện ra vẻ vặn vẹo dữ tợn.
Tốc độ của hắn còn nhanh hơn so với xe lửa hơi nước ở trạng thái nhanh nhất, vù một cái, đã đi tới cửa vào mảng đất trống kia.
Cho dù là như vậy, hắn vẫn không thể thoát khỏi người đuổi theo phía sau.
Cách hắn gần nhất là một người nam sắc mặt cũng tái nhợt giống như hắn, trên mặt đối phương có mấy vết đen không rõ ràng, giống như vết hư thối lưu lại sau khi lành, ác ý trong mắt đã hoàn toàn không che dấu, không áp chế, giống như xác sống khát vọng máu thịt tươi mới hơn là nhân loại, Klein suy đoán vị này hẳn chính là Jason danh sách 6.
Khoảng cách giữa Jason cùng Maric bảo trì ở trong phạm vi bảy tám thước, khi thì kéo dài, khi thì thu ngắn, cứ lặp lại tới tới lui lui.
Mà chỗ phía sau bọn họ hơn mười thước, có một bóng người đang bị bỏ lại càng lúc càng xa, đó là một người nam gầy gò nhưng cường tráng, tóc thật sự ngắn, từng sợi dựng thẳng như mũi nhọn.
Hai tay hắn trong lúc đong đưa, mũi nhọn nơi bàn tay có hào quang như kim loại ánh lên ánh trăng đỏ rực mỏng manh, đó là những chiếc móng tay màu đen dài như chủy thủ!
"Người sói" Theil... Klein ở trong lòng yên lặng đọc ra danh hiệu cùng tên đối phương, trong đầu hiện ra vách tường hắt đầy máu tươi, đoạn ruột treo ở trên đó, máu cùng nội tạng đầy đất.
Thịch thịch thịch!
Maric như dùng hết sức lực toàn thân mà chạy trốn, Jason cắn chặt răng, liều mạng đuổi theo, những vết đen trên mặt hắn không biết khi nào đã sáng lên, tựa như có chất lỏng hư thối sắp chảy ra vậy.
Nơi hai người đi qua, vũng nước trên đất cùng những chỗ lầy lội đã ngưng ra sương trắng, đông lại từng chút một.
Cỏ dại khô héo bị gió mạnh bám theo hai người thổi lên cao, trong quá trình chậm rãi hạ xuống, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà hư thối, mục nát.
Bỗng nhiên, trong bùn đất kết sương vươn một bàn tay tái nhợt, chuẩn xác chộp lấy mắt cá chân Jason.
Bốp!
Jason xoay người, dùng sức đá ra, trực tiếp đá gãy cổ tay bàn tay kia, mang nó đá bay ra ngoài, mà chỗ gãy, máu thịt đã sớm hư thối, từng con giòi bọ màu trắng liên tục bò ra bên ngoài.
Maric ngừng lại, dùng tay phải đưa lên môi, huýt lên tiếng huýt sáo thê lương.
Phành! Phành! Phành!
Bùn đất vị trí khác nhau bị xốc lên, từng thi thể không có vẻ mặt gì đứng dậy.
Cùng lúc đó, gió lạnh bỗng nhiên bốc lên, u ảnh trong suốt không đếm được giống như ngửi thấy được hương vị bữa tiệc máu tươi, ai cũng không muốn tụt sau ùa về phía Jason, có kéo cánh tay hắn, có ôm chân hắn, có rõ ràng ôm lấy đầu hắn.
Jason dừng bước chân lại, hừ một tiếng.
Từng đạo u ảnh nọ nhất thời bay ngược ra ngoài, có kêu thảm biến mất, có rơi rụng tại chỗ.
Gần như là nháy mắt, Maric cùng Jason đồng thời nâng lên tay phải, ngón cái dựng thẳng lên, đều đưa lên ngón trỏ, ngón trỏ nhắm thẳng vào đối phương.
Trong vô thanh vô tức, không khí ngăn cách hai người nổ tung, bốc ra từng luồng khí đen hướng lên trên.
Maric theo đó lui một bước, mái tóc hỗn độn trong khoảnh khắc héo rũ mấy sơi bay xuống.
"Maric, mày vẫn yếu như vậy, vẫn không hiểu lợi dụng sức mạnh của dục vọng!" Jason khàn khàn cười nói.
Lúc này, "Người sói" Theil chạy tới bên cạnh hắn, mà Steve cường giả danh sách 5 phụ trách lần hành động này còn chưa biết ở nơi nào.
"Không cần vội giải quyết Maric, chờ Sharon tới cứu hắn, ngài Steve sắp đuổi tới." "Người sói" Theil đè thấp tiếng nói một câu với Jason.
Hắn chợt vươn ra đầu lưỡi đỏ tươi, liếm liếm môi:
"Không biết Sharon cởi sạch quần áo sẽ là bộ dáng gì nữa..."
Hắn còn chưa dứt lời, bỗng nhiên thấy Jason xoay đầu qua, trên gương mặt tái nhợt một mảng âm u, trong con ngươi mơ hồ hiện ra hai bóng người giống nhau:
Váy dài cung đình màu đen, tóc vàng nhạt, gương mặt tinh xảo, làn da không có màu máu!
Bốp!
Hai bàn tay hắn đưa ra ngoài, chộp lấy cổ "Người sói" Theil, tiếng răng rắc xương cốt khó có thể chống đỡ theo đó vang lên.
"Oán linh" Sharon đột kích!
Theil hít mạnh, để cho cổ phồng lên giống như là ống nước, để cho nơi đó mọc ra từng sợi lông cứng rắn màu đen, ngắn ngủi đối kháng sức lực đang muốn xiết gãy khí quản cùng xương cổ của hắn.
Mắt hắn dần dần trắng dã, đầu lưỡi đỏ tươi đưa ra, nước bọt đậm đặc từ hai bên môi không ngừng chảy xuống.
Nhưng tay phải hắn vừa chuẩn vừa ổn đưa vào túi áo, đánh vỡ gông xiềng linh tính nào đó!
Bốn phía kho hàng trống rỗng, đột nhiên sáng lên, ánh trăng đỏ rực tràn đầy nơi này.
Sức lực mà Jason nắm lấy cổ "Người sói" Theil nhanh chóng rút bớt, phía sau hắn theo đó hiện ra bóng người đầu đội mũ mềm tinh xảo.
Theil trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý cùng tàn nhẫn, tay phải từ trong túi áo lấy ra một "Trăng tròn" thu nhỏ, "Trăng tròn" đỏ rực!
Đó là một vật phẩm trang trí không ngừng tản ra hào quang màu đỏ sậm yên tĩnh, hình dạng của nó như trăng tròn, bốn phía được khảm từng viên bảo thạch không màu, ở giữa lại là phù hiệu tượng trưng ánh trăng cùng các dấu hiệu thần bí.
Sharon theo bản năng nheo mắt lại, lui về phía sau hai bước, cảm giác hư ảo mơ hồ nhanh chóng biến mất.
Hai chân của nàng tựa như đã không thể chống đỡ sức nặng của nàng, nàng mềm nhũn ngã ra trên đất, váy dài cung đình rắc rối màu đen dính đầy bụi bậm cùng lầy lội.
"Người sói" Theil đưa vật phẩm trang trí hình tròn lớn bằng bàn tay tỏa ra sánh sáng đỏ rực lên cao, thở hào hển cười nói:
"Ngài Steve nói không sai, các người khẳng định sẽ thử đánh ngược, mà đối tượng Sharon mày sẽ phụ thể thao túng, tất nhiên là Jason cao hơn tao một danh sách, cho nên, ông ta đã giao 'Vương miện mặt trăng đỏ thẫm' cho tao."
"Mày đoán, ông ta hiện tại ở nơi nào?"
Cái này... cái này không giống với dự tính của Sharon... Xem ra mình chỉ có thể tự lựa chọn thời cơ ra tay tốt nhất... Klein nhìn thấy nghe thấy mà nhíu mày, cùng mạnh mẽ kiềm chế nôn nóng không ngừng nổi lên ở trong lòng.
Lúc này, "Người sói" Theil không nóng lòng tiến công, bởi vì hắn biết hiệu quả "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" duy trì càng lâu, Sharon càng suy yếu, Maric càng đau đớn.
Mà ánh mắt Jason vốn lạnh lùng đã thêm một vệt ẩn chứa tàn bạo điên cuồng, rốt cuộc tìm không thấy lý trí tồn tại.
Hắn cũng đã bị "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" ảnh hưởng, nhưng hắn đã quen phóng túng dục vọng cũng không sinh ra cảm thụ đau đớn, mà là đôi mắt tràn ngập khát vọng đối với máu thịt tươi mới.
"Hà!"
Trong cổ họng Jason phát ra một tiếng gầm nhẹ không giống nhân loại, những sợi lông tóc ở bên ngoài da đã chuyển trắng.
Ngay ở lúc này, Sharon khó nhọc nâng lên hai tay, dùng tay trái kéo ra cái bao tay màu đen của tay phải, mà Jason vừa lúc đánh về phía nàng, bùn đất bốn phía theo đó bao trùm một tầng băng mỏng!
Đột nhiên, lòng bàn tay Sharon bộc phát ra hào quang hư ảo vô cùng vô tận.
Chúng nó hút linh tính của Sharon, ở vị phía trước bóng dáng của vị tiểu thư như con rối này đan thành một cái cửa lớn đồng xanh giăng kín hoa văn thần bí, tràn ngập hương vị không thể miêu tả.
Cửa lớn lắc lắc, kẹt một tiếng mở ra, tạo thành một khe hở càng lúc càng lớn!
Trong khe hở, từng đôi cánh tay hoặc tái nhợt hoặc trong suốt, hoặc mọc đầy răng hoặc không có da máu chảy đầm đìa, đưa ra, vượt qua hư không, bắt lấy "Xác sống" Jason!
Từng đôi mắt rậm rạp khó có thể mô tả nấp ở trong bóng tối phía sau cửa, lẳng lặng nhìn chăm chú con mồi ở phía trước.
Jason căn bản còn chưa kịp đưa ra phản ứng, đã bị những cánh tay kia bắt lấy, đã bị những xúc tu trắng mịn hư ảo kia cuốn lấy, đã bị những sợi dây màu xanh đen hiện lên những gương mặt trẻ con trói lấy!
Sự vật quỷ dị này khóc hô, cười the thé, kiệt lực kéo "Xác sống" Jason ra phía sau cửa.
Jason chẳng sợ bị dục vọng khát máu cùng giết chóc hoàn toàn khống chế suy nghĩ, cũng theo bản năng cảm giác được sợ hãi.
"Hà!"
Thanh âm trong yết hầu hắn bỗng nhiên tăng lên, trên những cánh tay làm cho người ta da đầu phát tê kia nhất thời ngưng ra tầng tầng băng sương, trên những sợi dây xanh đen xuất hiện những gương mặt trẻ con kia cũng phát ra tiếng kêu rên, có chất lỏng màu vàng như hư thối không ngừng nhỏ giọt.
Lực kéo chậm lại, nhưng không có biến mất.
Jason không ngừng sử dụng u hồn quấy nhiễu, giống như mang tảng đá quẳng vào biển lớn, hắn thử sử dụng pháp thuật lĩnh vực tử vong, cũng không thể sinh ra hiệu quả tốt hơn.
Thân thể hắn khó có thể ngăn chặn kiên định bước từng bước một về phía khe hở của cánh cửa lớn hư huyễn thần bí kia, thỉnh thoảng lại có thể giãy dụa lui về phía sau một chút.
Bởi vì trước đã dùng qua một mũi thuốc an thần, Maric không bị đau đớn hoàn toàn đánh ngã, nhân cơ hội này, lấy ra hai ông thuốc an thần cuối cùng, bẻ gẫy đầu thủy tinh một hơi uống một ống rưỡi.
Ác ý áp chế trong mắt hắn yếu bớt, khuôn mặt vặn vẹo khôi phục bình thường, ánh mắt nhìn về phía "Người sói" Theil.
Cùng lúc đó, xoát một cái, thân thể gầy gò nhưng cường tráng của Theil biến mất tại chỗ, đi ra ngoài hơn mười thước.
Thời điểm bóng dáng hắn hiện hình ở nơi đó, vị trí nguyên bản thế mà còn lưu lại cảnh tượng hư ảo, một luồng khí đen như có sinh mệnh bốc lên từ mặt đất, xỏ xuyên qua tàn ảnh, lay động biến mất.
Theil sử dụng không phải "Thoáng hiện", hắn cũng không có năng lực phi phàm phương diện này.
Hắn dựa vào tốc độ cực hạn từ "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" mang đến!
Tốc độ có thể kéo ra tàn ảnh!
Mà lúc này, Klein nấp ở chỗ tối đỉnh kho hàng cũng đưa tay trái vào túi áo, đụng vào hộp thuốc lá bằng sắt, giải trừ "lồng giam linh tính" ở mặt ngoài, rồi nhẹ mở hộp ra.
Hắn tin tưởng "Oan hồn" Steve khẳng định đã đi vào hiện trường, nếu không giằng co như vậy, Jason khẳng định sẽ bị kéo ra phía sau cánh cửa đáng sợ kia, mà "Người sói" Theil cho dù có "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" thêm vào, nhất thời cũng sẽ không giải quyết được Maric, đến lúc đó, Sharon lại dùng "Cánh cửa thần bí" nhắm vào người sói, "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" sẽ đổi chủ.
Ngón tay Klein vừa tiếp xúc với "Mắt toàn màu đen" trong hộp thuốc lá bằng sắt, trong đầu đã vang lên, đã tràn ngập lời vô nghĩa điên cuồng, dơ bẩn, đáng sợ!
Đó là lời vô nghĩa khủng bố làm cho mạch máu người ta nổi lên, mắt muốn nứt, đầu bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung.
Mà ở trong lời vô nghĩa này, Klein thấy từng sợi dây nhỏ màu đen quỷ dị, thần bí, hư ảo, chúng chia làm nhiều tổ, có kéo dài tới thân thể Sharon, có đến từ "Người sói" Theil, có giao lẫn nhau nhưng không có quấn vào nhau ở trong hư không.
Trong đó, không ít dây đen đến từ một nơi cách Maric không xa nhưng lại không có trùng với dây nào của Maric!
"Oan hồn" Steve! Hắn muốn phụ thể Maric! Klein trong đầu chợt động, rút tay trái ra.
Hắn không trực tiếp lấy súng ra bắn, mà là búng ngón tay không phát ra thanh âm nào.
Oành đùng!
Ở kẽ hở hai kho hàng, vụ nổ thình lình xảy ra, lửa cùng sóng nhiệt bốc lên để cho một bóng người mặc vest đuôi tôm màu đen phiêu đãng ra.
Sau khi lấy cái này hấp dẫn lực chú ý người khác, Klein nhanh chóng rút súng, hướng về vị trí trong trí nhớ nhấn cò súng.
Mà cùng lúc đó, ghim cài áo màu vàng lợt hình chim Mặt Trời trước ngực hắn hiện lên một chút lưu quang.
Hắn mang "Trảm tịnh hóa" phụ gia lên trên "Đạn tịnh hóa"!
Phành!
Viên đạn kéo hào quang màu vàng nhạt bắn ra ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất