Chương 349: "Oan hồn" đáng sợ
Một vệt sáng màu vàng nhạt giây lát là tới, đánh vào đất trống nhìn như không có người.
Nhưng nơi đó bất chợt bốc lên ngọn lửa lấp lánh, nhanh vòng quanh một bóng người mặc áo bành tô màu đen, áo choàng đỏ sậm.
Vị trí cánh tay trái bóng người này bốc cháy ngọn lửa thần thánh mà trong vắt, không ngừng bốc lên khói đen nhạt mà tỏa ra ánh xanh lục, chiếu sáng khuôn mặt tái nhợt của người này.
Đây là một người nam trung niên chừng bốn mươi tuổi, tóc vuốt chỉnh tề, lóe lên ánh dầu, cẩn thận tỉ mỉ, đôi mắt trong đen có lục, không có một chút cảm tình, không có chút đau đớn.
"Oan hồn" Steve!
Đầu hắn quay lại, tầm mắt đờ đẫn mà tràn ngập ác ý nhìn về phía Klein ở trên nóc kho hàng.
Klein đột nhiên ngẩn ra một chút, chỉ cảm thấy cả người đột nhiên rét run, chẳng sợ "Ghim cài áo Mặt Trời" mang đến cảm giác nóng bức cũng không thể triệt tiêu.
Thân thể hắn nhanh chóng cứng ngắc, ánh mắt hắn trở nên dại ra, trong con ngươi hắn chiếu rọi ra hai bóng người tương tự:
Áo bành tô màu đen, áo choàng đỏ sậm, đầu tóc vuốt dầu bóng loáng, ánh mắt lóe ra ánh sáng lục, gương mặt tái nhợt chừng bốn mươi tuổi!
Hầu như là ngay lập tức, Klein đã bị khống chế, suy nghĩ cũng dần dần mơ hồ.
Đây là năng lực "Oan hồn" danh sách 5!
Năng lực quỷ dị khó lòng phòng ngự!
May mà hắn hiểu biết trước cũng đầy đủ, sớm đã có chuẩn bị, hơn nữa hiệu quả "Trừ tà" có thể đề kháng sinh vật loại tà linh phụ thể khá là hiệu quả, cho nên, ở trước khi năng lực suy nghĩ của thân hoàn toàn biến mất, hắn dấy lên cổ linh tính từ tinh thần thể, mang nó dốc vào trong cái ghim cài áo chim Mặt Trời màu vàng lợt.
Ngay ở lúc tay hắn nâng lên tự bóp vào cổ mình, giữa không trung đột nhiên giáng xuống một đạo hào quang trong vắt mà ấm áp thuần túy.
Nó tựa như cột sáng đến từ quốc gia Mặt Trời, mang đến cảm giác sáng lạn cùng tịnh hóa thần thánh, mang Klein hoàn toàn bao phủ ở bên trong.
Pháp thuật lĩnh vực Mặt Trời, "Triệu hồi thánh quang" !
Bên trong thánh quang, lực khống chế vô hình kia đột nhiên bị suy yếu, ánh mắt Klein đã khôi phục thần thái.
Ngay sau đó, bóng dáng của hắn thiêu đốt lên, trở nên mong manh dễ vỡ, chỉ còn lại một tờ giấy mỏng.
Mà cùng lúc đó, vị trí kẽ hở giữa hai kho hàng, trong ngọn lửa bốc lên từ vụ nổ, Klein mặc vest đuôi tôm màu đen, đội mũ dạ tơ lụa màu đồng đi ra.
Ba toong của hắn sớm không biết ở nơi nào, đỉnh đầu hắn trôi nổi bóng người giống như bị ngọn lửa ăn mòn sạch sẽ, hóa thành từng mảng tro tàn, tung về bốn phương tám hướng.
Klein còn chưa kịp xác nhận hoàn cảnh xung quanh, đã cảm giác mắt cá chân bị vật vô hình nắm chặt.
Chân hắn, cánh tay hắn, trước ngực hắn cùng quần áo phía sau đều bị túm chặt lấy!
Trong linh thị đã mở ra từ sớm, Klein thấy từng bóng dáng mơ hồ mà trong suốt, chúng nó không được đầy đủ, có cả người máu đầm đìa, có da cháy đen, có tái nhợt mà âm lãnh.
Hô... một luồng gió lạnh không biết từ phương nào thổi tới gáy của Klein, làm cho tóc gáy của hắn dựng đứng lên, thân thể run run khó có thể ngăn chặn.
Ghim cài áo chim Mặt Trời màu vàng lợt trước người hắn bỗng nhiên hiện lên một vệt sáng, bốn phía nháy mắt dấy lên từng ngọn lửa hư ảo màu vàng!
Lửa này tản ra khí tức Mặt Trời, dày đặc mà kết nối thành hải dương.
Cái này là "Lửa ánh sáng" đến từ lĩnh vực "Mặt Trời"!
U hồn đáng sợ quây chung quanh Klein không tiếng động rít lên rồi biến mất, gió lạnh sau đầu hắn cũng bị khô nóng do "Ghim cài áo Mặt Trời" sinh ra thay thế.
Klein bị vây ở trong hoàn cảnh như vậy tạm thời trở nên an toàn, không khỏi tràn ngập sợ hãi cảm thán một tiếng:
Chẳng sợ mình đã chuẩn bị tốt mọi thứ từ trước, hơn nữa có vật phẩm khắc chế đối phương, ở trước mặt "Oan hồn" danh sách 5, một đối một vẫn nguy cơ trùng trùng, "Biểu diễn" suýt nữa ở lúc vừa mới bắt đầu đã thất bại mà kết thúc!
Mà ở vị trí cách Maric không tính quá xa, Steve áo choàng màu đỏ sậm bóng người hư ảo một chút, ngọn lửa lấp lánh đang thiêu đốt cánh tay trái hắn ở dưới khí đen liên tục bao phủ, rất nhanh đã hoàn toàn dập tắt.
Trong ánh mắt lóe ra hào quang màu lục của hắn tràn ngập ác ý cùng dục vọng, tựa như cũng đã mất đi lý trí, mất đi năng lực tự suy nghĩ.
Giờ này khắc này, có một phát súng vừa rồi nhắc nhở, Maric đã kéo ra khoảng cách cùng với hắn, cùng chỉ huy nhóm xác sống vẻ mặt cứng ngắc đi lên từ trong bùn đất vây đuổi chặn đường "Người sói" Theil, bản thân thì vòng quan, chế tạo miếng băng mỏng bóng loáng cùng nước bùn hư thối, ý đồ ảnh hưởng hành động của đối phương.
"Người sói" Theil một tay nắm trăng tròn thu nhỏ đang chiếu ra hào quang đỏ rực, không có tạm dừng động tác chạy, cho đến khi bị xác sống ngẫu nhiên ngăn chặn, mới tùy tay chộp xuống.
Xoát!
Xác sống nọ trực tiếp bị chia làm sáu mảnh, thịt đã sớm thối nát cùng giòi bọ lúc nhúc đầy đất.
"Người sói" Theil ngẩn ra một chút, không thể tin được nhìn nhìn bàn tay của mình.
Hắn lúc này mới rõ ràng, "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" mang đến tuyệt không chỉ ở trên tốc độ.
Hắn cảm thấy bản thân nắm giữ một ít pháp thuật cường lực mà quỷ dị!
Theil đình chỉ bỏ chạy, xoay người mặt hướng về Maric sắc mặt tái nhợt.
Lúc này, "Xác sống" Jason cách cửa lớn hư ảo mà thần bí này càng ngày càng gần, trên người hắn quấy đầy dây leo màu xanh đen nổi lên những gương mặt trẻ con, hắn bị những cánh tay hoặc mọc đầy răng hoặc không có da dùng sức lôi kéo.
Mắt hắn hầu như đã muốn áp sát khe hở của cánh cửa lớn đồng xanh kia, đối diện cùng một con ngươi lạnh như băng giấu ở chỗ sâu trong bóng tối, khó có thể diễn tả bằng lời.
Nơi đó giống như là chốn về phát ra từ trong lòng hắn.
"Không!"
Thân thể bị dục vọng giết chóc cùng khát máu khống chế mở miệng hô ra tiếng, cực kỳ thê lương!
"Người sói" Theil vốn định vồ đến dừng lại một chút, cắn chặt răng, mang trăng tròn đỏ rực bản thu nhỏ ở trong tay ném ra ngoài, hướng về phía "Oan hồn" Steve.
Chỉ có để cho cường giả danh sách 5 khôi phục lại sức khỏe lượng, được thêm vào, chiến đấu mới có thể chấm dứt nhanh hơn, "Xác sống" Jason mới có cơ hội được giải cứu!
Thấy một màn như vậy Klein mắt sáng lên, lúc này nâng tay búng ngón tay một cái.
Bốp!
Oành đùng!
Trên đường "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" đi tới, một khối thuốc nổ đã chôn sẵn nhấc lên bùn đất, thổi ra bên ngoài một luồng khí cực mạnh, cùng bốc lên ngọn lửa đỏ rực.
"Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" bốp một cái, vẽ ra một đường cong, bắn về một phía khác.
Oành đùng!
Lại một khối thuốc nổ nổ tung lên, lại là ánh lửa bốc lên, Klein phóng đi, xông về phía "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" cách đó không xa.
Bỗng nhiên, phía trước quỹ tích "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" rơi xuống, xuất hiện một bàn tay tái nhợt, vững vàng tiếp lấy nó.
Đây đúng là "Oan hồn" Steve không biết từ lúc nào đã hư hóa biến mất, lại lần nữa hiện lên!
Bản năng của hắn khiến cho hắn truy đuổi trăng tròn!
Bốp! Trong thanh âm rất nhỏ, Steve cầm "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm", đôi mắt màu lục tràn đầy ác ý cùng dục vọng thêm một chút ánh sáng linh tính, điều này làm cho hắn từ oan hồn thuần túy trở lại thành cường giả danh sách 5.
Góc miệng hắn nhếch lên trên, cười lạnh liếc mắt nhìn Klein một cái.
Hắn vẫn chưa vội giải quyết đối thủ nhỏ yếu này, mà là làm cho bóng dáng lại hư ảo biến mất.
Klein đã xông ra ngoài lăn tròn hai vòng, đưa tay trái vào túi áo, nhẹ nhàng mở ra hộp thuốc lá bằng sắt, chạm vào "Mắt toàn màu đen" của Rosago.
Ở trong lời vô nghĩa làm cho nước mắt nước mũi của hắn không ngăn được mà liên tục chảy ra, Klein lại thấy từng sợi dây đen quỷ dị, cùng từ chúng dò ra được "Oan hồn" Steve đã biến mất.
Hắn đang cao tốc tiếp cận Sharon suy yếu nằm ở trên đất, muốn khống chế đối phương, giải cứu "Xác sống" Jason, hoàn toàn chấm dứt chiến đấu.
Sharon mới là mục tiêu chủ yếu lần hành động này!
Klein thu về tay trái, để cho suy nghĩ hoạt động trở lại, mang linh tính dốc vào "Ghim cài áo Mặt Trời".
2! 1!
Một cột sáng thần thánh trong vắt thuần túy từ trên trời giáng xuống, bao phủ phía sau Sharon.
Bóng dáng Steve đỏ sậm áo choàng đột nhiên thoáng hiện ở ngoài mấy thước, khó nhọc tránh được thánh quang.
Tốc độ của hắn ở dưới "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm" thêm vào, đã đáng sợ đến có thể ở trong phút chốc làm ra né tránh hữu hiệu!
Nhưng cùng lúc đó, Klein đang nửa ngồi nửa quỳ ở trên đất đã nâng tay phải lên, nhấn cò súng ngắn.
Mục tiêu của hắn là "Xác sống" Jason!
Viên đạn cùng một luồng ánh sáng rực rỡ bay ra ngoài, nhằm vào lưng Jason, muốn "trợ giúp" hắn sớm tiến vào cánh cửa thần bí đồng xanh kia.
Nhưng ngay ở lúc này, Steve bóng dáng biến mất, thoáng hiện ở phía sau Jason, dùng bàn tay trái chặn viên đạn trừ tà nọ.
Tư tư tư!
Ánh mặt trời bùng nổ làm cho hắn đau đớn lắc lắc cánh tay, nheo mắt lại, da không ngừng cháy đen bóc ra, nhưng lại nhanh chóng trọng sinh khép lại.
Bỗng nhiên, hắn nghe được một tiếng bốp dòn tan!
Klein lại búng ngón tay!
Oành đùng!
Một quả thuốc nổ cách đó không xa nổ tung, nhấc lên sóng xung kích cùng những viên đá như đạn khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
Một bộ phận rất lớn trong đó bắn vào trên người "Xác sống" Jason cùng "Oan hồn" Steve!
"Không!"
Trong một tiếng hét thảm, quần áo trên người Jason rách ra, trên da xuất hiện một đám dấu vết từ màu trắng không ngừng chuyển thành thâm đen, giống như có máu tươi sắp tràn ra.
Đối với xác sống thân thể như sắt thép mà nói, cái này cũng không phải thương tổn gì quá hữu hiệu, nhưng đối với Jason đang đau khổ chống đỡ mà nói, cũng là tử vong triệu hồi.
Hắn đã không thể chống đỡ, bị những cánh tay quỷ dị đáng sợ kia kéo vào khe hở của cánh cửa lớn đồng xanh!
"Không..."
Tiếng kêu thảm thiết của Jason vang ra xa, Cánh cửa lớn hư ảo thần bí kia trong tiếng xoảng xoảng xoảng khép lại, mang phần tiếng hét phía sau hoàn toàn nuốt sống, ngăn cách đi!
Trong khoảng đất trống ở giữa các kho hàng là một mảng im lặng, "Xác sống" Jason hoàn toàn biến mất, như là chưa từng sinh ra ở trên thế giới này.
"Oan hồn" Steve mắt trừng to một chút, hé miệng ra, phát ra một tiếng rít phẫn nộ:
"Đáng chết!"
Phành!
Trong thanh âm quanh quẩn, Klein tựa như bị người đánh cho một chùy lên trên đầu, tầm mắt trở nên mơ hồ, hô hấp tràn ngập mùi máu, trước mắt là một mảng màu đỏ.
Trong ngắn ngủi, trong tai hắn toàn là tiếng ông ông, rốt cuộc không nghe được động tĩnh khác.
"Người sói" Theil sau khi đưa ra "Vương miện mặt trăng đỏ thẫm", đã biến thể toàn thân là lông đen cùng hàm răng bén nhọn, lúc này cũng không thể không bị ảnh hưởng, đau đớn bưng kín lỗ tai, bên khóe mắt thậm chí có máu tươi chảy ra.
Maric vốn nên nhân cơ hội bắt lấy hắn cũng không chịu nổi, ác ý cùng dục vọng vốn dựa vào thuốc an thần áp chế có chút bắn ngược, thiếu chút nữa mất đi khống chế đối với xác sống vẻ mặt, hắn trở nên cực kỳ vặn vẹo.