Chương 10: Buôn dưa lê
Giang Dược móc ra nửa bao thuốc còn lại, ném nó lên trên bàn.
Mắt Tam Cẩu lóe lên một tia sốt ruột.
"Làm một điếu?" Giang Dược bắt được chi tiết này, bất động thanh sắc hỏi.
Hắn tiện tay búng ra một điếu, giơ lên, thuận tiện đánh bật lửa.
Tam Cẩu căn bản không suy nghĩ, thành thạo tiếp nhận, hai ngón tay cầm điếu thuốc định đưa đầu thuốc về phía ngọn lửa.
Vừa chuẩn bị đốt, Tam Cẩu chợt thấy vẻ mặt anh hai thoáng hiện ý lạnh, giống như cười mà không phải cười.
Tuân theo bản năng cầu sinh mạnh mẽ, Tam Cẩu ngượng ngùng cười một tiếng, ném ngay điếu thuốc lên bàn giống như điếu thuốc có gai vậy.
"Anh... anh hai... Em còn nhỏ mà! Không biết hút a. Anh hai cũng thật là, có ai làm anh như thế sao? Đây không phải là dạy hư trẻ nhỏ à?"
"Em đang khiêm tốn đấy hả? Em còn cần đến lượt anh đến dạy hư?" Giang Dược tiếp tục cười lạnh, cười đến nỗi Tam Cẩu buốt cả da đầu.
"Anh hai, anh thật sự hiểu lầm em rồi. Anh nhìn bao thuốc có viết, hút thuốc lá có hại cho sức khỏe, em còn nhỏ như vậy, lỡ hút thuốc hư thân thì tính sao? Em thật không biết hút."
"Thật không biết?"
"Không biết!"
"Vậy là em không có lộc ăn rồi. Thuốc lá này là loại có mùi thơm ngát, cảm giác quả thực không tệ. Sáu mươi đồng một bao lận đấy!"
"Ha ha, anh hai, anh ngoài nghề a? Bị cắt cổ rồi hả? Thuốc lá này là loại hương nguyên bản, mùi vị nặng, mà không thơm, không gây sặc, hơn nữa một bao rõ ràng là ba mươi đồng..." Tam Cẩu nói đến một nửa, đã không còn kịp phanh xe nữa rồi.
Bất quá tên nhóc này phản ứng cực nhanh, nghiêm mặt nói: "Vừa rồi em đã nói rồi đấy, em không biết hút thuốc. Nhưng khổ nổi dượng út bình thường thích hút loại thuốc lá này, em nghe dượng kể nhiều lần, cũng nhớ được đôi chút."
"Thật không? Sao anh nghe nói, dượng út rất tiết kiệm, trước giờ đều chỉ hút loại Cát Đen sáu đồng một bao?"
"Anh không ở nhà cô út, làm sao biết rõ bằng em? Nói không chừng dượng ẩn giấu quỹ đen ở đâu thì sao? Mặt ngoài hút loại Cát Đen sáu đồng một bao, sau lưng lại hút loại ba mươi đồng?"
"Hay là để anh gọi điện thoại hỏi dượng cho chắc?" Giang Dược cầm điện thoại di động lên.
"Thôi bỏ đi anh!" Tam Cẩu đưa tay níu lại Giang Dược, mặt cười liếm mép, ngượng ngùng nói,"Anh hai, chút chuyện cỏn con như vậy có cần thiết xé ra to hay không? Anh không muốn hai vợ chồng cô út cãi vả nhau chứ?"
"Vậy còn phía chị cả thì sao?"
Tam Cẩu nghiêm mặt nói: "Phía chị cả thì càng không nên làm phiền! Chúng ta là những đứa trẻ ngoan nhất thế giới, không có bất kỳ ham mê không tốt nào, công việc của chị ấy đã đủ bận rộn, cũng đừng để chị ấy cứ phải bận tâm hai anh em ta làm chi."
Về vấn đề hút thuốc này, cả hai đều bắt được thóp của nhau, coi như đôi bên ngầm hiểu nhượng bộ.
Tam Cẩu liếc mắt về chiếc điện thoại Giang Dược thả lại trên bàn, cười nói: "Ha ha, không lẽ em thật oan uổng anh hai rồi? Thời gian dài như vậy mà anh cũng không nhìn chằm chằm vào điện thoại chờ tin nhắn, không lẽ thật chỉ là quan hệ bạn học thuần khiết?"
Vừa dứt lời, lập tức điện thoại vang lên một tràng ting ting, ting ting, ting ting...
Màn hình liên tiếp nhảy ra đủ loại tin nhắn. Giang Dược quay lại xem xét, hóa ra là nhóm chat của lớp học.
Bình thường ai cũng lo cắm đầu cắm cổ vào chuyện học hành, không rảnh chơi điện thoại. Đến trường cũng không được phép mở di động, cho nên cơ bản không người tán dóc trên nhóm.
Chưa kể thỉnh thoảng giáo viên sẽ nhắn lên đây một ít thông báo thông tri gì đó, bởi vậy Giang Dược cũng không tắt âm báo tin nhắn của nhóm chat này.
Ai lại rảnh rỗi nhức hết cả nách nhắn tin điên cuồng trên nhóm chat của lớp vậy?
Đỗ Nhất Phong mãi mãi không phanh: @Tất cả mọi người
Tin cực hot! Đỉnh núi Thiên Lang bị nứt ra ngay ở giữa, rung động!
Nhanh tay có, chậm tay không!
Buôn dưa lê phải thừa dịp còn sớm, trước khi bị 404! (Chú thích: lỗi 404 Not Found, lỗi truy vấn khi không thể tìm thấy thông tin hay trang web mà người dùng yêu cầu)
Đoạn clip 1
Đoạn clip 2...
Đoạn clip 9
Đỗ Nhất Phong là nhân vật phong vân trong lớp, đặt ở toàn bộ trường trung học phổ thông Dương Phàm mà Giang Dược đang theo học, cũng có thể tính là một danh nhân.
Luận thành tích học tập, Đỗ Nhất Phong chính là hàng tôm tép. Nhưng ai bảo thân thế cậu ta hiển hách, bình thường ngôn hành cử chỉ không hề ngây ngô giống như học sinh mà càng tựa như người từng trải trong xã hội.
Có thể dùng hai câu nói để diễn tả con người cậu ta: Đi học thì không chịu lên lớp, đánh nhau tán gái thì luôn nhanh nhất.
Nếu muốn đánh giá cậu ta từ góc độ học sinh, vậy tuyệt đối là học dốt nhất trong đám học dốt.
Nhưng cậu ta quan hệ với mọi người trong lớp cũng không tệ, không khiến người e ngại. Cuối cùng, vẫn là cậu ta quá cao cấp, hành xử không theo lẽ thường. Bạn học ba phần hâm mộ, sáu phần kính sợ, còn lại một phần khó mà nói.
Trong nhóm chat của lớp, học sinh bình thường ít khi phát biểu, nhất là dưới tình huống có giáo viên trong nhóm, cơ bản nói chuyện đều sẽ rất khắc chế.
Đỗ Nhất Phong lại là trường hợp ngoại lệ, trong mắt cậu ta không có phân biệt gì giữa nhóm chat lớp, nhóm chat gia đình hay nhóm chat xã hội.
Cậu ta muốn chat nội dung gì, toàn là xem tâm tình ngay lúc đó của cậu ta.
Tình huống một lời không hợp văng tục ngay trong nhóm cũng không phải chưa từng xảy ra.
Có tới mấy lần cậu ta chém gió quên cả trời đất, khiến cho các thầy cô không thể tiếp tục giả bộ trong suốt, đành phải lộ diện để phanh cậu ta lại.
Biệt danh của hắn trên nhóm chat, Đỗ Nhất Phong mãi mãi không phanh, chính là bắt nguồn từ đó.
Giang Dược còn tưởng cậu ta lại tính pha trò trong nhóm, nên cũng không để bụng.
Có điều tin nhắn trên nhóm chat lại không ngừng nghỉ, ting ting ting ting, hung hăng nhảy thông báo liên tục.
Số 27 Lưu Kiên: U là trời, thật hay giả vậy? Kỹ xảo điện ảnh a?
Số 42 Hứa Nhược Cốc: Quá dữ, bộ bom tấn nào thế? Online xin đường link!
Số 16 Trịnh Vĩ Hào: Online xin đường link +1!
Số 35 Trần Hạo Nhiên: Video nhìn không giống như là cách thức làm phim a, giống quay chụp thực cảnh.
Số 25 Hàn Tinh Tinh: Giống như núi Thiên Lang thật, năm ngoái mình có đi chơi hè ở đó, còn cố ý chụp hình có bối cảnh núi Thiên Lang nữa, chờ mình tìm lại ảnh chụp.
Giáo viên chủ nhiệm Tôn: Xem ra kỳ nghỉ ngắn ngày tất cả mọi người rất rảnh a, có phải thầy bố trí bài tập chưa đủ số lượng? Suy nghĩ-ing...
Số 27 Lưu Kiên: [sticker run lẩy bẩy] núp núp [sticker đầu chó bảo mệnh].
Số 42 Hứa Nhược Cốc: [sticker run lẩy bẩy] núp núp [sticker đầu chó bảo mệnh]
Số 16 Trịnh Vĩ Hào: [sticker run lẩy bẩy] núp núp [sticker đầu chó bảo mệnh]
Số 35 Trần Hạo Nhiên: [sticker run lẩy bẩy] núp núp [sticker đầu chó bảo mệnh]
Giang Dược giật khóe miệng một cái.
Một đám dở hơi.
Lại đi quét cảm giác tồn tại trước mặt thầy Tôn, đây là ngại làm bài tập không đủ sao?
Núp lùm ăn chơi không thích? Lướt kịch xem phim không vui sao?
Nhóm chat khôi phục lại bình tĩnh.
Đã không phải Đỗ Nhất Phong đang pha trò, hiện cũng đang rảnh rỗi, Giang Dược thuận tay ấn mở nhìn xem.
Chín đoạn clip, hết thảy không đến hai phút đồng hồ.
Thủ pháp quay chụp video rất nghiệp dư, ống kính bất ổn, ít nhiều có rung lắc, rõ ràng cũng không phải dùng camera có bội số gì lớn cho lắm.
Nhưng những thứ này đều không phải là trọng điểm.
Trọng điểm chính là, cái video hai phút đồng hồ này thật không phải hàng tiêu đề lởm, nội dung có thể nói rung động đến kinh ngạc.
Tại trong video, núi Thiên Lang Sơn cao chừng ba, bốn ngàn mét so với mặt nước biển, lại giống như một cái bánh ga tô khổng lồ, chậm rãi xuất hiện một cái khe ở giữa, lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được, chậm rãi nứt toác sang hai bên!
"Anh hai, đây là giả chứ?" Tam Cẩu cũng nhìn ngây người.
Giang Dược không trả lời, mà là ấn mở lặp đi lặp lại, nhìn kỹ từng khung hình một.
Trong quá trình ngọn núi nứt toác, cả vùng đất rõ ràng rung động, tro bụi bốc lên tràn ngập cả bầu trời, mặc dù là quay chụp từ rất xa, nhưng loáng thoáng cũng có thể nghe được thanh âm rung động rầm rầm rầm, như thể trời sập đất lở.
Xác thực giống như có người nói trên nhóm chat, video này thật đúng là không phải dạng quay chụp điện ảnh.
Dựa vào khả năng quan sát chi tiết, Giang Dược khẳng định video này cũng không tồn tại kỹ thuật cắt ghép.
Thế nhưng ——
Ngọn núi nứt ra từ chính giữa, đây là kỳ quan hùng vĩ khó thể tưởng tượng đến mức nào a?
Coi như là do vận động của vỏ trái đất, cũng không thể tiến hành với tốc độ nhanh tới mức mắt thường có thể thấy được, camera có thể bắt giữ được chứ?
Thương hải tang điền biến hóa về mặt địa lý học, thời gian chí ít đều là tính bằng đơn vị vạn năm trở lên.
Đây là muốn khiến luân hồi ngàn vạn năm phải hoàn thành ngay trong một sớm một chiều?
Giang Dược khó nén kinh ngạc trong lòng, lại ấn mở video một lần nữa, không ngờ hiện lên nhắc nhở, bản video đã bị xóa bỏ.
Tốc độ 404 quả nhiên rất nhanh, món dưa lê này ăn chậm hơn vài phút là nghỉ khỏe.
Số 8 Vương Sân: Video làm sao không mở được?
Số 19 Phương Tử Dương: Khỉ thật, mỗi lần đều bỏ lỡ lì xì, giờ đến dưa lê cũng bỏ lỡ? [sticker tự mình hại mình]
Số 38 Thiệu Diệc Hiên: @Đỗ Nhất Phong mãi mãi không phanh, làm ơn up lại với [sticker quỳ lạy]
Số 25 Hàn Tinh Tinh: Xảy ra chuyện gì? Tìm được ảnh chụp rồi nè, còn video đâu? [sticker người da đen kèm dấu chấm hỏi]
Chủ nhiệm lớp Tôn Bân bật chức năng cấm chat toàn bộ thành viên!
Ngàn lớn vạn lớn, chủ nhóm lớn nhất.
Thầy chủ nhiệm lớp vừa ra đại phong ấn thuật, online ăn dưa lê hay núp lùm vụng trộm ngó màn hình, toàn bộ giải tán.
Từ trước đến nay Giang Dược cũng không mấy hứng thú lướt nhóm chat, hắn thật không thèm để ý có cấm chat hay không. Chỉ là nội dung chấn động của chín đoạn clip kia cứ liên tục không ngừng chiếu đi chiếu lại trong đầu Giang Dược, không thể dứt bỏ.
Thật, giả? Thật, giả? Thật, giả?
Lần đầu tiên sức phán đoán của Giang Dược đung đưa không ngừng như thế. Luận theo thường thức, việc này hiển nhiên không phù hợp lẽ thường. Nếu nó là thật, chỉ sợ không thể ép được ván quan tài tập thể giáo viên các khoa từ vật lý, địa lý, khoa học đến cả lịch sử.
Nhưng nếu nói là giả, Giang Dược hoàn toàn không thể tìm ra video đó có sơ hở gì.
Đại đa số đoạn clip nghe rợn cả người trên mạng, hơn phân nửa đều là đã thông qua cắt nối chắp vá nhằm câu view người xem, kỳ thật đều là mánh lới để câu view khủng.
Nhưng chín đoạn clip này, hắn lại không nhìn ra có mảy may dấu vết biên tập nào.
Chút năng lực kỹ thuật giám định cỏn con ấy, Giang Dược tự nhận mình vẫn có.
"Anh hai, thầy chủ nhiệm lớp của anh cũng đủ tàn nhẫn." Tam Cẩu đằng sau bỗng nhiên kín đáo toát ra một câu.