Chương 11: Buôn dưa lê mở rộng
"Sao lại nói thế?" Giang Dược không hiểu thấu.
"Mắt thấy số 25 Hàn Tinh Tinh sắp tung ảnh nóng, lại đi cấm chat cả nhóm, vậy không phải quá tàn nhẫn sao? Em đoán nam sinh lớp các anh khẳng định hận chết thầy chủ nhiệm."
"Ngay cả người ta đẹp hay xấu em cũng không biết, nói linh ta linh tinh gì đấy hả?"
"Ha ha, anh cảm thấy được bao nhiêu người xấu dám tung ảnh của chính mình lên mạng? Anh hai, em đoán cái chị Hàn Tinh Tinh này, coi như không phải đặc biệt xinh đẹp, nhưng dáng người khẳng định ok."
Giang Dược không còn gì để nói, thời thế đảo điên hết rồi sao? Đứa trẻ mười hai tuổi sắp thành tinh tới nơi rồi?
Trường học ở thị trấn rốt cuộc là dạy học hay là dạy hư con nhà người ta vậy a?
Suốt ngày dạy thứ quỷ gì, trẻ vị thành niên mà lái xe khiếp vậy, lớn lên chắc lái cả máy bay chiến đấu?
Hơn nữa, mối bận tâm này của Tam Cẩu cũng quá không đâu vào đâu chứ. Người bình thường không phải nên chú ý hình ảnh trong video là thật hay giả sao? Đó mới là chuyện đáng phải bàn a.
Ting ting ting!
Điện thoại lại bắn ra thông báo nhắc nhở.
Đỗ Nhất Phong
【 đang kết nối 】 Mời bạn gia nhập nhóm chat
Giang Dược cảm thấy ngoài ý muốn, hẳn là Đỗ Nhất Phong muốn tạo nhóm riêng, để gửi lại mấy đoạn clip vừa nãy?
Hắn dùng vân tay mở khóa điện thoại, ấn nút xác nhận gia nhập.
Đỗ Nhất Phong: @tất cả mọi người
Đỗ Nhất Phong: Số lượng bạn bè của mình không được đầy đủ. Các cậu có kết bạn với ai trong lớp cứ kéo vào nhóm cả đi. Năm phút sau phát video, quá thời hạn không đợi a.
Trong lớp, số bạn học có thể khiến Đỗ Nhất Phong kết bạn trên mạng xã hội cũng không nhiều, nhìn những người cậu ta add, cơ bản đều là những bạn học tương đối xuất chúng trong lớp, hơn nữa tuyệt đại đa số là nữ sinh.
Mặc dù Giang Dược và Đỗ Nhất Phong gặp nhau không nhiều, nhưng tốt xấu gì cũng là bạn học cùng lớp. Chủ yếu là Giang Dược thành tích siêu quần, tướng mạo lại đẹp mắt. Cộng với việc Giang Dược làm người cực kì biết điều, cơ hồ chưa từng cậy tài lên mặt hoặc thích chơi nổi trong lớp, điểm này khiến Đỗ Nhất Phong rất thưởng thức.
Trong logic của Đỗ Nhất Phong, dung mạo đẹp trai không phải lỗi của đối phương, nhưng nếu dung mạo đẹp trai, lại thích chơi trội tỏ vẻ ta đây, vậy tức là có ý tranh đoạt danh tiếng với cậu.
Loại người này, chính là loại mà Đỗ Nhất Phong khó ưa nhất, quyết không thể nhẫn.
Nói đơn giản, cậu ta có duy nhất một nguyên tắc: Cậu thích làm gì thì làm, miễn đừng đoạt danh tiếng của tôi là được.
Đúng vậy, nhân sinh quan của Đỗ Nhất Phong chính là giản dị tự nhiên như thế.
Giang Dược thuận tay kéo mấy người bạn học có quan hệ khá thân với mình, bình thường không phải cuối tuần hay nghỉ dài hạn, hắn toàn trọ lại trong trường, cho nên dĩ nhiên là muốn thêm ba người bạn ở cùng ký túc xá.
Lý Nguyệt ngồi cùng bàn luôn thích tàng hình, danh sách bạn bè trong điện thoại di động tổng cộng không được mấy mống, cộng thêm việc ít chơi với ai trên lớp, đoán chừng cũng không có ai kéo cô nàng vào nhóm, cho nên Giang Dược cũng kéo cả Lý Nguyệt vào luôn.
Ba người bạn cùng phòng, rất nhanh trước sau vô nhóm.
Vu Hoành Đồ: Sếp Phong sắp lái xe rồi hả? Online chờ!
Vương Hiệp Vĩ: Vé đã mua xong, ngồi đợi chuyến xe xuất phát!
Mao Đậu Đậu: Kính chào các anh em, trước khi sếp Phong xuất phát, xin cho tiểu đệ mạn phép giới thiệu một chút chiều dài của mình...
Giang Dược: @Mao Đậu Đậu, hai ngày nay có dùng trộm giấy vệ sinh của tôi không đó?
Mao Đậu Đậu: Không phải tôi, tôi không có, đừng nói mò.
Giang Dược: Cần tôi giúp cậu nhớ lại một chút về chuyện ở bệnh xá trường lần trước?
Mao Đậu Đậu: Đại ca, em sai rồi, cầu tha mạng. [sticker quỳ lạy]
Phương Tử Dương: Bệnh xá trường xảy ra chuyện gì? Cảm giác có dưa lê!
Hứa Nhược Cốc: Trước xe cầu dưa lê.
Trần Hạo Nhiên: Trước xe cầu dưa lê +1.
Trịnh Vĩ Hào: +2.
Vương Sân: +3.
Lưu Kiên: +4.
Hàn Tinh Tinh: +5.
Dương Tiếu Tiếu: Tinh Tinh, cậu xác định muốn buôn dưa lê của nam sinh?
Hàn Tinh Tinh: Mới vừa vào nhóm, trước đó các cậu hàn huyên gì thế? @Giang Dược.
Mao Đậu Đậu: [phát lì xì] các sếp tha mạng, đừng ảnh hưởng sếp Phong xuất phát.
Giang Dược @ Mao Đậu Đậu, kỳ thật không phải cố ý làm khó cậu ta, ngược lại, kỳ thực hắn đang thiện ý nhắc nhở đối phương.
Dù sao nhóm có rất nhiều nữ sinh, mà cái tên này nói chuyện xưa nay không quan tâm trường hợp, mặc kệ là nhóm gì, vừa mới vào nhóm, một lời không hợp liền muốn giới thiệu kích thước chiều dài.
Nhóm không có nữ sinh vẫn còn đỡ, riêng nhóm này nữ sinh cả rổ, giữa bạn học cùng lớp, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, ít nhiều có chút khó coi.
Nếu như Giang Dược ngăn cản chậm một bước, Mao Đậu Đậu kế tiếp khẳng định sẽ phun ra cái câu thương hiệu mà cậu ta thường nói: "Ta đây Mao Mười Chín, nằm cuộn ở bên hông."
Đây cũng không phải Giang Dược nói oan cho cậu ta, cái tên này sống cùng chung ký túc xá với hắn, hắn quá rõ ràng tính tình con hàng này dở hơi tới cỡ nào.
Lúc trước vừa phân ký túc xá, Mao Đậu Đậu chính là tự giới thiệu mình như thế.
Tự xưng thân mang lợi khí, trạng thái ẩn núp dài đến mười chín, một khi phấn khởi hung tàn gấp đôi, vốn có thể ăn cơm dựa vào năng khiếu, khổ nổi trong nhà muốn cậu phải đi học.
Còn về sự kiện bệnh xá trường, nói đến lại là một câu chuyện khổ cực khác.
Mao Đậu Đậu ỷ vào năng khiếu thẳng nam sắt thép, thường hay khóa mình trong phòng vệ sinh tự ngu tự nhạc, làm một chút việc không thể miêu tả, tiêu hao giấy vệ sinh đặc biệt nhanh, đến mức giấy tự cậu ta chuẩn bị thường không đủ xài, dẫn đến thường phát sinh việc mượn dùng giấy vệ sinh của bạn cùng phòng.
Dùng thì dùng đi, cái tên này lần nào cũng thà chết không thừa nhận.
Có lần Giang Dược sinh lòng đùa ác, bèn hái chút phấn hoa ở dưới quê, lại kiếm thêm một ít sợi lông tơ của sâu róm thông, rắc lên giấy vệ sinh.
Mấy thứ này nếu không nhìn kỹ sẽ không dễ phát hiện, mà ánh sáng trong phòng vệ sinh vẫn luôn yếu, Mao Đậu Đậu không nhận ra cạm bẫy, chưa hỏi đã mượn, theo thói quen sử dụng giấy vệ sinh của Giang Dược, không bao lâu sau lợi khí của cậu ta bị dị ứng sưng đỏ lên, vừa sưng vừa ngứa, lại còn không thể gãi được.
Mao Đậu Đậu đau đến không muốn sống, ban đầu cậu ta vốn định cứng rắn nhịn cho qua, kết quả càng chống chọi càng thống khổ, đành phải lết ra bệnh xá trường, vừa bị chích vừa phải uống thuốc, còn phải thoa kem ngoài da, xin nghỉ hết hai ngày trời, kể ra thì đời này cậu ta chưa từng trải qua hương vị chua cay đến thế.
Khoan hẵng nói, từ đó về sau đột nhiên vấn nạn mất tích giấy vệ sinh bí ẩn trong ký túc xá giảm thiểu đi hẳn.
Việc này, cho dù là hai đứa bạn cùng phòng Vu Hoành Đồ và Vương Hiệp Vĩ đều không biết rõ tình hình, ngay cả chính Mao Đậu Đậu cũng coi đấy là chuyện ngoài ý muốn, hoàn toàn không hề hay biết là do Giang Dược cố ý gây nên.
Giang Dược hơi nhắc một tí, Mao Đậu Đậu có tật giật mình, sợ tai nạn xấu hổ lộ ra ánh sáng, tức khắc trở nên trung thực.
Theo thời gian, nhóm chat không ngừng xuất hiện các loại kỳ khôi dở người gia nhập, đủ loại bông đùa chém gió, mọi người rất nhanh quên mất món dưa lê của Mao Đậu Đậu.
Lại qua thêm hai ba phút, Lý Nguyệt khoan thai tới chậm, cô nàng thông qua lời mời của Giang Dược gia nhập nhóm chat. Có điều Lý Nguyệt trước giờ đều thích tàng hình trong lớp, cô nàng có gia nhập hay không cũng chẳng có mấy người để ý, đều như nhau cả. Đằng nào cô nàng có gia nhập thì cũng chưa chắc đã ho he được câu gì.
Đỗ Nhất Phong đặc biệt thích hưởng thụ thứ cảm giác được mọi người mong đợi này.
Đỗ Nhất Phong: Tất cả đã vào đủ rồi chứ?
Đỗ Nhất Phong: Mọi người nhớ kỹ nhé! Xem thì xem, nhưng tuyệt đối đừng phát tán linh tinh. Đừng trách tớ hù dọa, tớ phát tán khả năng không bị gì, nhưng đổi lại các cậu phát tán, coi chừng đến lúc đó bị mời đi uống trà thì đừng có lôi tớ ra đấy nhé.
Đỗ Nhật Phong thừa nước đục thả câu, càng miêu tả nghiêm trọng sự việc, cậu ta cảm giác vầng sáng trên người mình càng thần bí!
Cậu ta muốn khiến cho các bạn học cảm nhận được sự mạnh mẽ của mình trong việc thu thập tin tức, cảm thụ năng lượng khó lường sau lưng mình, cảm thụ phong cách hạc giữa bầy gà của mình, khiến cho đám gà mờ này suy đoán, sợ hãi thán phục, ngưỡng vọng, thậm chí sùng bái mình. Với Đỗ Nhất Phong, đấy chính là niềm vui tuy thấp kém nhưng lại không đâu sánh bằng.
Ting ting ting, ting ting ting, ting ting ting...
Ngay khi thông báo vang lên, một chuỗi video nối tiếp nhau xuất hiện trong nhóm chat.
Lần này tất cả mọi người học khôn, trước tiên nhanh chóng lưu lại vào điện thoại của mình rồi mới bắt đầu nhìn, để đề phòng bị 404.
Đỗ Nhật Phong: Những video này tạm thời không được công khai, tớ nhấn mạnh lại lần nữa, đừng phát tán linh tinh! Nếu không tự gánh hậu quả!
Đỗ Nhất Phong: Toàn bộ hành tinh Gaia của chúng ta, bốn châu tám khu, rất nhiều nơi đều xuất hiện hiện tượng địa lý kỳ lạ, không chỉ mỗi núi Thiên Lang nước ta.
Đỗ Nhất Phong: Video thứ nhất là sa mạc lớn Asheley, thứ hai là tam giác quỷ nổi tiếng ở vùng biển Balmuda, thứ ba là thung lũng lớn Rift ở phía đông châu Ceylon, thứ tư là thành phố Napo bờ biển phía đông châu Ceylon...
Kỳ thật không cần Đỗ Nhất Phong giới thiệu, đều là học sinh cấp 3, những kiến thức địa lý cơ bản này mọi người vẫn có thể biết.
Cũng giống như video về núi Thiên Lang, những video này đều không dài nhưng nội dung thì cái sau càng rung động hơn cái trước...
Sau khi Giang Dược xem xong, hắn trầm mặc hồi lâu. Trực giác mãnh liệt nói cho hắn biết vậy nhận thức thông thường của con người với thế giới này đã bị vỡ vụn, hệ thống tri thức vốn có sụp đổ, nắp quan tài giáo viên các bộ môn triệt để không thể đậy được nữa.