Quyền Bính

Chương 132: Bức màn từ từ được vén lên.

Chương 132: Bức màn từ từ được vén lên.
Ban ngày sau khi cùng Trầm lão gia tử nói chuyện, Tần Lôi nói với Quán Đào:
- Chúng ta phải tăng tốc độ nhanh chút nữa.
Hắn nói nghe rất dễ dàng, nhưng với cái sách lược phức tạp tỉ mỉ đến thế, động một cái là động đến toàn thân, gần như toàn bộ kế hoạch tiếp đó phải điều chỉnh lại hết. Quán Đào khổ sở hối tiếc vì mình gặp phải người không hiền lành, còn bị vùi dập trong đống công tác văn án suốt ngày đêm.
Còn Tần Lôi vẫn nhàn nhã, không phải nhởn nhơ rong chơi, thưởng thức mỹ vị dân gian ở khắp phố lớn ngõ nhỏ trong thành, thì cũng là chèo thuyền lướt trên con sông chảy xuyên suốt kinh đô. Hắnôm ấp bóng hồng, uống rượu mua vui, khiến mấy người Tần Tứ Thủy sâu sắc cảm nhận được sự khác biệt rõ ràng giữa ông chủ và chưởng quỹ.
Ngày mùng tám tháng hai, trời hơi gợn xanh. Bên ngoài trường đình và đường lớn, khắp nơi đều là một màu cỏ úa vàng.
Lão Ngũ của Tần gia dẫn theo lão Lục, lão Thất đến tiễn lão Đại. Hiện giờ Đại Hoàng tử xem như thân mang tội, theo quy củ thì không ai được tiễn. Khi Tần Tứ Thủy ý tứ nhắc nhở điều này với Tần Lôi, hắn cười khinh miệt:
- Quy củ là dành cho người bị quy củ áp dụng, để ý làm gì.
Rồi hắn dẫn hai đứa nhỏ cùng đi tiếp.
Hai đứa nhỏ Tần Triêm, Tần Tiêu ngây ngô học theo tướng quân trên sân khấu, chắp tay oang oang với Tần Lịch, ra sức gằn giọng nói:
- Cát vàng trăm trận xuyên kim giáp, không phá Lâu Lan không hoàn lại, Nguyên soái lên đường bình an...
Lời chưa kịp dứt, nắm đấm to của Tần Lịch bèn gõ lên đầu hai đứa nhóc, cười mắng:
- Đại ca trở về doanh, không phải xuất chinh.
Nói rồi y xốc hai đứa nhóc lên, kẹp hai nhóc ở hai bên sườn.
Hai nhóc cố sức ôm lấy cánh tay Tần Lịch, khóc òa lên:
- Đại ca, đừng đi mà, không muốn đại ca đi đâu...
Tình cảm lưu luyến chân thành khiến cho Tần Lịch cứng cỏi thấy cay cay khóe mắt.
Tần Lôi yên lặng đứng một bên, cảm thấy lòng mình đau xót.
Đợi sau khi an ủi được hai đứa nhóc, Tần Lôi cùng Tần Lịch thúc ngựa khởi hành. Tần Lịch có chút cảm khái:
- Bảy huynh đệ chúng ta máu mủ ruột thịt, giờ đây lại phân tán khắp nơi, nghĩ đến lại thấy buồn.
Tần Lôi đột nhiên cười nói:
- Hợp thì tụ, không hợp thì tan, đại ca đừng học theo nữ nhi ra vẻ nữa!
Lão Đại nghe rồi nghiêng đầu nhìn biểu cảm thản nhiên của Tần Lôi, y cười ha ha:
- Ai cũng nói Tần Lịch ta là võ phu, ta thấy Tần Lôi đệ cũng không kém đâu.
Tần Lôi cười nói:
- Còn thiếu một chút, phải tiếp tục cố gắng.
Hai huynh đệ cười đã một trận mới quay về chủ đề chính. Tần Lịch ngóng về phía đám mây đơn độc ở chân trời, trầm giọng nói:
- Ngũ đệ, nếu muốn điều đệ ra khỏi kinh thành, đệ ngàn vạn lần đừng đáp ứng.
Tần Lôi chợt căng thẳng, biết lão Đại đã nghe được điều gì đó, bèn nhỏ tiếng nói:
- Có phải nhà đó muốn đối phó đệ?
Tần Lịch suy nghĩ một lúc rồi mới gật đầu quả quyết:
- Đúng vậy, lão Lý gia trước giờ có thù tất báo, hơn nữa ta còn nghe nói đệ đã cự tuyệt ý tốt của lão gia tử.
Tần Lôi nghiêm mặt nói:
- Đệ khác với đại ca, đó là ông ngoại của huynh, huynh thế nào cũng được. Nhưng đệ không phải là thân thích của ông ấy, nếu thừa nhận thì còn gì mặt mũi hoàng gia!
Tần Lôi đã nhìn thấu tính cách của Tần Lịch, lời ban nãy đã chạm trúng tính thẳng thắn của y. Quả nhiên Tần Lịch hưng phấn nói:
- Đây mới là nam nhi tốt của hoàng gia ta. Ngũ đệ, đệ dạy bảo tiểu Lục, tiểu Thất nhiều một chút, đừng để tụi nó học theo tính đàn bà của mấy huynh đệ khác.
Tần Lôi bật cười ha ha:
- Đại ca yên tâm, hai nhóc đó từ nhỏ đã xem huynh là mẫu mực, chắc chắn có thể trở thành nam nhi đường đường chính chính.
Tần Lịch cười có chút tự giễu:
- Đệ sớm muộn gì cũng biết huynh là người như thế nào.
Tần Lôi vừa định hỏi thì Tần Lịch lại chuyển chủ đề, y nghiêm túc nói:
- Ta tuy là võ phu nhưng cũng biết hiện nay tình thế tế nhị, các vị trưởng bối tự có tính toán của riêng mình, không biết khi nào huynh đệ ta lại rơi vào đó, không thể thoát thân.
Tần Lôi gật đầu, hắn hiểu thân là thống soái toàn diện, nhất định sẽ không đơn giản chỉ biểu hiện thô bạo như y.
Tần Lịch thấp giọng nói:
- Vị trí của ta quá mẫn cảm, nhất cử nhất động sẽ liên lụy rất lớn, do đó không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Tần Lôi gật đầu nói dứt khoát:
- Ca ca chỉ việc giải sầu, nếu trong kinh có biến hóa gì bất lợi với chúng ta, đệ đệ sẽ ra sức giúp đỡ là được.
Tần Lịch lắc đầu nói:
- Đại ca đâu phải là kẻ vô trách nhiệm? Ta để Tham nghị tùy quân Tôn tiên sinh ở lại trong kinh, có chuyện gì đệ cứ tìm ông ấy, ông ấy có thể toàn quyền đại diện ta.
Nói rồi y lại cười áy náy:
- Đương nhiên, Tôn tiên sinh chung quy vẫn là phụ tá, rất nhiều việc chỉ có thể âm thầm tìm cách, cho nên mấy việc xuất đầu lộ diện vẫn mong huynh đệ đảm nhiệm nhiều hơn.
Tần Lôi cười sảng khoái:
- Tiểu đệ khoái việc ra mặt nhất, ca ca yên tâm.
Hai huynh đệ mà người trong kinh cho là sẽ đấu đến ngươi chết ta sống, đánh qua một trận lại âm thầm trở thành đồng minh.
Sau khi tiễn Tần Lịch, Tần Lôi đuổi hai đứa nhóc về cung. Trời hãy còn sớm, Tần Lôi lệnh cho đoàn xe đến Dân Tình Ti ở ngõ Thiết Khấu. Nha môn mới toanh này dưới sự dẫn dắt của Tần Kỳ từ không thành có, từ đơn giản thành phức tạp, phát triển cực kì nhanh. Cộng thêm Tần Lôi từ nghèo bỗng giàu vung tiền, chưa đến bảy ngày thì mười mấy viên quan, hơn trăm quan lại nhỏ trình diện trước mặt Tần Lôi.
Trông thấy các quan lại mặc chế phục màu đen, ra vào trật tự trong nha môn vừa mới xây xong, trong lòng Tần Lôi có cảm giác mãn nguyện khó tả, tựa như đứa con mình vừa mới hạ sinh.
Điện hạ Long quận vương đã đến mấy lần nên các quan viên đều quen mặt, thấy hắn vào mọi người đều cung kính thi lễ, sau đó ai làm việc nấy, không hề vì thế mà gián đoạn công việc.
Chu Quý mặc áo bào lang trung ngũ phẩm cung kính tiếp đón Tần Lôi vào trong nói chuyện. Hôm nay nha môn Tuần Tra Tự treo bảng, Đô Ti Tần Kỳ dẫn theo vài quan viên đến chúc mừng, trong nha môn không thể không có người định đoạt, vì thế để Chu Quý ở lại lo liệu.
Sau khi dâng trà, Tần Lôi nhìn Chu Quý đang ngồi cúi đầu dè dặt, hắn mỉm cười nói:
- Hôm nay Đô Ti các ngươi không ở đây, thoải mái chút đi.
Chu Quý cười khổ nói:
- Mấy ngày nay bị Đô Ti đại nhân thao luyện, nếu không ngồi vậy thì sẽ bị đau nhức toàn thân, quả thực không phải cố tình ngồi vậy.
Tần Lôi cười thầm trong bụng. Tần Kỳ đã lập quân lệnh trạng trước mặt hắn, liền bắt đầu chỉnh đốn tác phong. Có thể Tần Kỳ đã chứng kiến toàn bộ quá trình Tần Lôi huấn luyện đám lính càn quấy thành binh sĩ chính thống trên thảo nguyên, hiệu quả thần kỳ đó vẫn còn mới nguyên trong ký ức của y, vì thế vừa bắt đầu y liền chiếu theo những gì Tần Lôi đã làm. Mỗi ngày tập kết vào giờ Dần, đứng ở tư thế quân sĩ nửa canh giờ mà không làm gì khác, sau đó nghỉ, nghiêm, đi đều bước nửa canh giờ. Thao luyện đến giờ Mẹo mới kết thúc, mọi người lại ai làm việc nấy.
Những quan lại này ngày thường tay chân lóng ngóng, không chịu được kham khổ, cũng không chịu được việc khắc nghiệt này, sao có thể không than trời trách đất. Bất đắc dĩ Tần Kỳ nghiêm mặt tuyên bố, chịu không được có thể trực tiếp về nhà, không cần quay lại đây nữa.
Các quan lại muốn tìm Vương gia tố cáo, nhưng lần nào Tần Lôi cũng nói lảng sang chuyện khác, lúc này các quan viên mới biết Vương gia và Đô Ti đều cùng một phe. Họ muốn đến Tuần Tra Tự cáo trạng, nhưng nha môn ở đó vẫn chưa mở, Tự khanh đại nhân lại càng không thể giáp mặt. Gọi trời trời không thấu, kêu đất đất không nghe, các quan viên chỉ còn nước phải mạnh mẽ hơn. Chẳng có ai chủ động rút lui cả, không nói đến khó lắm mới thăng quan một cấp, lại còn có một Vương gia dùng người không theo khuôn mẫu nào bảo bọc, ai cũng không nỡ từ bỏ. Cho dù từ bỏ, họ cũng không thể đến nơi nào có thể để họ đảm nhận vị trí phù hợp với chức quan hèn mọn của mình, vừa có chỗ trống liền có vô số kẻ tranh giành, tuyệt nhiên không có khả năng chừa chỗ trống đợi bọn họ.
Sáu ngày kế tiếp, các quan viên quả nhiên quy củ hơn nhiều. Tần Lôi quan sát vẻ mặt Chu Quý trở nên hiền lành rõ rệt, hắn thầm nhủ Tần Kỳ đã uốn cong thành thẳng rồi.
Công tác tình baá vốn dĩ không phải việc một người quy củ có thể làm tốt, Tần Lôi dùng Tần Kỳ chẳng qua là do y có năng lực tổ chức tính toán để xây dựng cơ cấu cho Dân Tình Ti, và cũng vì lèo lái vững chắc chiếc thuyền này. Trong kế hoạch của Tần Lôi, sau khi được rèn luyện Mã Nam sẽ tiếp nhận vị trí này, còn Tần Kỳ thì phải đặt ở triều đình để hô hào giúp Tần Lôi.
Mới đầu hắn không ngờ đến người thành thực khi hung ác cũng có thể khủng bố như thế, chỉ trong mấy ngày đã có thể chỉnh đốn mấy lão giang hồ như chim cút. Sau này hắn nhớ lại xuất thân Đô Sát viện của Tần Kỳ, công phu chỉnh người chính là bản lĩnh nhà nghề, do đó hắn mới yên tâm.
Trầm ngâm hồi lâu, Tần Lôi mới từ tốn nói với Chu Quý:
- Biết rõ các ngươi tuổi đã ba, bốn mươi mà vẫn kiên trì đến hiện tại, quả thật không dễ gì.
Đây là lời người nói đầu tiên mà Chu Quý nghe được trong mấy ngày qua, gã lập tức nghẹn ngào:
- Cảm tạ Vương gia đã thông cảm.
Tần Lôi cũng không biết lão này đang giả bộ tội nghiệp hay thật sự đau lòng, bất quá cũng không việc gì. Hắn ôn tồn nói:
- Ta muốn trọng dụng ngươi, nhưng vẫn có đôi chỗ không hợp ý.
Nghe đến từ "trọng dụng", Chu Quý trợn tròn mắt lên. Nếu gã biết Tần Lôi đã dùng từ này với hơn mười người, thiết nghĩ sẽ không kích động như thế.
Tần Lôi thấy gã rốt cuộc đã lấy lại tinh thần, bèn tiếp tục khuyến khích:
- Chẳng phải có câu nói rằng: "Vàng thật không sợ lửa" ư? Không phải ngươi cũng nên luyện tập cho tốt?
Chỉ vài câu đã khiến chỉ số thông minh của Chu Quý giảm đi, gã gật đầu như mổ thóc. Rốt cuộc gã hiểu được Vương gia muốn rèn luyện mình, song nghĩ tới nhiều người cùng rèn luyện như thế, lẽ nào đều muốn trọng dụng? Thế thì việc trọng dụng này không đáng đồng nào rồi, gã ấp úng:
- Tại sao những đồng liêu kia cũng phải rèn luyện?
Tần Lôi mỉm cười đáp:
- Ngươi chưa nghe qua "Ngàn đãi ngàn đổ tuy vất vả, thổi hết cát vàng mới được vàng" sao?
Thần thái đó cực giống đại thúc trung niên bỉ ổi hơn bốn mươi tuổi, nhưng vị đại thúc trung niên bỉ ổi như Chu Quý lại kích động y hệt trẻ mới lớn. Thì ra việc rèn luyện này chính là thủ đoạn để điện hạ tuyển chọn hiền tài, không thể cho người khác biết được. Đúng rồi, vẫn nên nói với Tạ Vô Ưu và Tư Mẫn, Vương gia đã từng chiếu cố đến bọn họ mà.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất