Quyền Bính

Chương 164.1: Kết thúc

Chương 164.1: Kết thúc
Mọi người đầy phấn khởi điền xong tờ thực đơn, trả cho gia đinh áo xanh, liền có thể tùy ý đi quanh một chút, hít thở không khí, cũng có thể tới phòng trà bên cạnh ăn chút điểm tâm uống chút nước trà chờ bữa trưa sau đó một khắc.
Những nghị sự lớn (cổ đông lớn) ngồi tại những căn phòng ở lầu hai đương nhiên được hưởng đãi ngộ rất cao, nhưng bọn họ cũng không ngoại lệ, đều tranh thủ xuống lầu tới chỗ những nghị sự nhỏ (tương đơng cổ đông nhỏ) lôi kéo chút cảm tình, kể chút việc nhà. Ngay cả bốn vị Tổng đốc đại nhân cũng không ngoại lệ.
Dù sao sau này cũng áp dụng cơ chế đa số thông qua, hơn nữa, không có ai có được ưu thế tuyệt đối, rất có khả năng xảy ra tình trạng bất phân thắng bại trong cuộc họp, khi đó lại cần những nghị sự nhỏ này để được quá bán. Cho nên, có được một nghị sự nhỏ ủng hộ sẽ có thêm một phần thắng.
Nhìn bóng bọn họ đi xuống, Tần Lôi ở trong bao sương của mình cảm thấy vui vui. Tuy không thể thay đổi mọi chuyện theo hướng rất ít người có thể quyết định nha môn. Nhưng những đại cổ đông này cũng không thể không cúi đầu một chút, nghe vài tiếng nói của các nghị sự nhỏ, nghĩ một chút đến cảm nhận của họ.
- Làm sai một chút còn tốt hơn không làm nhiều.
Hắn nhẹ giọng tự khích lệ mình, còn tự rót một ly rượu nho đến từ Tây Vực, nâng chén tự kính mình.
Thân là người đứng ở vị trí cao nhất tại phía nam, hắn biết rõ sự quan trọng của việc giữ cảm giác thần bí về mình. Gần như trong mọi phong thư mỗi ngày Quán Đào gửi đến cũng được nhắc nhiều lần, quá thân thiết với người bên cạnh sẽ khiến cho họ sinh nhờn, quá quen thuộc với người bên dưới sẽ khó lập uy. Cho dù không nói thẳng, hắn cũng có thể hỏi, Quán Đào đang khéo léo phê bình tác phong không biết phân biệt tôn ti trước kia của mình.
Cho nên, hiện tại, hắn đang lẳng lặng nhấm nháp tịch mịch. Thà rằng ngồi đợi cả ngày trong Tình Thúy Sơn trang cũng không giống như trước kia, tới nơi đóng quân của hắc y vệ luận võ uống rượu gào thét khoe khoang với bọn họ.
Chính hắn cũng không biết sự thay đổi này của mình có đúng không, nhưng hắn tin tưởng Quán Đào, lại càng tin rằng tính cách quyết định vận mệnh. Nếu không muốn mình vụt sáng rồi vụt tắt như sao chổi, nhất định hắn phải thay đổi. Mặc kệ quá trình này thống khổ bao nhiêu.
Tiếng gõ cửa nhẹ nhàng cắt ngang dòng suy nghĩ của Tần Lôi, hắn ngửa cổ uống cạn chén rượu đỏ như máu, thấp giọng hỏi:
- Chuyện gì?
Tiếng Thạch Cảm vọng vào:
- Vương gia, đã đến giờ dùng bữa.
Một canh giờ sau bữa ăn trưa là thời gian nghỉ ngơi, tới khi hội trường lại ngồi đầy người đã là cuối giờ mùi.
Lúc này, trong hội trường đã có sự thay đổi nho nhỏ, cái bàn lớn trên sân khấu được bỏ đi, thay vào đó là một loạt khăn trải bàn dài màu lam bằng nhung. Nhìn tên trên đó thì thấy, Vương gia giữ lại các vị nghị sự lớn tham gia cuộc họp lần này.
Quả nhiên, trong chốc lát, một tiếng “Long Quận Vương Điện hạ đến” vang lên, mọi người quỳ xuống bái lạy. Tần Lôi cùng mấy vị Đốc phủ đại lão vây quanh xuất hiện ở cửa lớn.
Sau một bài phát biểu ngắn, đại hội nghị sự lần thứ nhất của nha môn phục hưng đã bắt đầu. Lần này, hội nghị chủ yếu là đề ra mười vị thường nghị, năm vị giám sự Giám sự cục. Sau đó, đối với Nghị Sự cục, cục tiến hành quyền biểu quyết với Giám sự cục. Và quan trọng nhất, là hiến kế xét duyệt kế hoạch bình định và xây dựng sau chiến tranh.
Đương nhiên, trong thời gian cử hành đại hội nghị sự, những vấn đề quan trọng cần biểu quyết trước đã được bàn bạc qua.
Thực ra, chỉ là một đám nghị sự lớn xuất hiện ngồi trên đài, mỗi phần trong chương trình nghị sự có thể thông qua rất nhanh, hơn nữa còn là đa số tuyệt đối.
Hơn nữa, vì là lần hội nghị đầu tiên, nên gần như tất cả đề mục đều do Tần Lôi tự mình hoặc bày mưu đặt kế để những nghị sự lớn khác nói lên, có ai dám không mở mắt mà bỏ phiếu phản đối? Cho nên, thuận lợi nước chảy mây trôi liên tiếp thông qua được tám mục.
Về thời gian tổ chức đại hội, hôi nghị quyết định, mỗi năm cử hành hai lần. Lần thứ nhất là mồng một tháng sáu, lần thứ hai là mồng một tháng chạp, nếu Nghị Sự cục, Giám Sự cục, hoặc có nửa phần cổ đông trở lên cho rằng cần thiết, Nghị Sự cục tìm được ngày, trong một tháng tổ chức một đại hội nghị sự lâm thời, có hiệu lực ngang với nghị sự đại hội theo lịch.
Tổng bộ nha môn phục hưng tạm định ở Kinh Châu phủ Giang Bắc, nhưng quy định chỉ cần phủ nào đáp ứng tiêu chuẩn liên tục năm năm đứng đầu hai mươi tám phủ phía nam, cũng có thể đón Tổng bộ nha môn phục hưng về bản phủ.
Biểu quyết xong những vấn đề vụn vặt này, bèn nghênh đón tiết mục chính của ngày hôm nay – Tuyển cử Thường nghị Nghị Sự cục.
Theo như quyết nghị trước đó đã thông qua, các Nghị sự chỉ cần có thể gom lại thành một phần quyền lên tiếng liền có tư cách đề cử một người phát biểu, qua biểu quyết quá bán, liền có thể tiến vào Nghị Sự cục, trở thành một trong mười thường nghị.
Như Tần Lôi, quan phủ hai tỉnh có được hai phần quyền lên tiếng, liền có thể đề cử sáu thường nghị.
Tư gia cũng có thể đề cử một. Kiều Trác hai nhà cũng có thể liên hợp đề cử một người.
Bởi vì phải có mười thường nghị, nếu các thường nghị còn lại không thể thống nhất chung, không góp lại được một phần quyền lên tiếng, sẽ do hai vị trí nghị sự đứng đầu theo số lượng hoặc nghị sự liên minh đề cử hai người. Đây cũng là lý do để Trác gia và Kiều gia bắt tay mà không phải lo láng. Tổng cộng hai ngàn quyền. Mình có bảy trăm phần, cho nên, vô luận thế nào, cũng sẽ không có hai nhà cao hơn mình. Cho nên họ cũng quyết định phải dành lấy một vị trí thường nghị.
Nhưng việc dề cử cho đủ số lượng này cũng khiến người ta hơi lo lắng. Chín nhà thịnh danh nhất phía nam lại có thể để người ta cho vào nghị sự đại hội như ban phát ân huệ sao? Cho nên, trong khi nghỉ ngơi, Từ Sưởng vẫn mời Trác Bỉnh Thần và Kiều Kỳ Bội giúp đỡ, tìm những nghị sự nhỏ phụ thuộc, thân cận, gom góp đủ một ngàn phần.
So với chín vị trí đầu, tìm ra được người cuối cùng của danh ngạch thường nghị xem ra tốn sức hơn nhiều. Bởi vì, một trăm bốn mươi vị trí nghị sự không có người nào vượt quá năm mươi phần quyền. Sau quá trình liên kết bàn bạc, có hai phe có được ưu thế rõ ràng. Một là Hí Chí gia Kinh Châu phủ, bản thân có năm mươi phần quyền, liên hợp với mấy nhà ở Kinh Châu phủ, kiếm lấy được một trăm phần quyền.
Phe bên kia là năm nhà Đường Châu phủ buổi sáng đã gây ra tiếng vang lớn. Bọn họ bắt tay nhau cũng có năm mươi phần quyền, cùng các nghị sự Đường Châu khác gom góp lại cũng đủ một trăm phần quyền.
Mà các nghị sự cũng không muốn những thường nghị chỉ có một trăm phần này đại biểu chính mình, liền đệ trình lên đại hội, tiến hành lần dự tuyên thứ nhất. Người thắng trận sẽ có được toàn bộ một ngàn phần.
Vì vậy, hai phe đều đề danh một hậu tuyển, Hí Chí gia đề cử là gia chủ Hí Chí Cung Đức. Năm nhà Đường Môn đề cử vị Sài Thế Phương đen thui kia.
Có lẽ Kinh Châu phủ làm quá náo động, những phủ khác có phần không phủ, có lẽ là Sài Thế Phương để lại ấn tượng tương đối sâu sắc cho mọi người. Cuối cùng kết quả tuyển cử đúng là thiên về một phía, Sài Thế Phương đã lấy được bảy trăm bảy mươi lăm phiếu ủng hộ, vượt qua Hi Chi Cung Đức chỉ có hai trăm hai mươi lăm phần.
Sài Thế Phương đã trở thành thường nghị vị trí một trăm bốn mươi, đại biểu của một ngàn quyền lên tiếng.
Sau khi đưa ra đề cử của mình, toàn thể biểu quyết qua loa, mười người thông báo kết quả cuối cùng. Tiếp theo là tuyển cử ra Nghị sự cục chính, dựa theo chương trình hội nghị là mười người thường nghị được chọn ra tuyển cử tại chỗ, cũng phải được hai phần ba đại hội đồng ý mới được bổ nhiệm.
Tần Lôi chọn gia chủ nhà Tiết Chính Doanh và Tương Dương Công Xa làm đại biểu Hoàng gia trong buổi thường nghị. Công Gia gia có quan hệ thông gia với Trầm gia, Trầm gia lão gia tử có ghi trên danh sách.
Như hứa hẹn với ba nhà về địa vị ở phía nam, Tần Lôi cũng sẽ không tranh đoạt vị trí cục chính này. Nhưng chỉ cần Tần Lôi ở lại phía nam một ngày, toàn bộ nha môn phục hưng đều phải nghe hắn. Cho nên, tương lai Ngự Sự cục chính sẽ chỉ nằm trong tay ba nhà Từ Kiều Trác.
Từ Sưởng đề nghị Từ Quốc Xương, hai nhà Kiều Trác đưađệ đệ của Kiều Viễn Sơn là Kiều Viễn Hà. Bởi vì hai nhà Kiều Trác có quan hệ quá mức thân thiết với quan phủ phía nam, nên Tần Lôi chọn Từ Quốc Xương.
Đốc phủ hai tỉnh đại diện cho thuộc quan của mình, những người này nào dám làm trái ý lãnh đạo trực tiếp, lại thêm Tư Thiên Sơn và Tần Lôi cũng đã thống nhất ý kiến.
Vị ngoại quản sự Từ gia kia liền trở thành cục chính Nghị Sự cục.
Kế tiếp là năm vị giám sự của Giám Sự cục. Năm người này trên nguyên tắc không thể do các nghị sự thường nghị đã được chọn kiêm nhiệm, cho nên đương nhiên không có phần cho các nghị sự lớn rồi.
Trách nhiệm của Giám sự bao gồm cả vận chuyển mỗi ngày của nha môn, giám sát tình hình tài chính của nha môn, giám sát tình hình quyền lợi của đại hội Nghị sự cục, đương nhiên có thể dự thính hội nghị Nghị sự cục, tùy ý kiểm tra các đề mục của nha môn, đây không nghi ngờ chính là tin mừng đối với các nghị sự nhỏ chiếm phần lớn nhưng số định mức lại rất nhỏ.
Tần Lôi bố trí Giám sự cục như vậy ngay từ đâu, đương nhiên vì muốn ngăn các nghị sự lớn dùng một tay che trời, bảo vệ lợi ích cho các nghị sự nhỏ.
Quá trình tuyển cử có phần tốn thời gian này mất trọn một canh giờ mới hoàn thành.
Xong việc này, là ba vấn đề cuối cùng của đại hội nghị sự đầu tiên. Cũng không thể không nói, bởi vì cóTần Lôi ở đó, gần như hội nghị không có tranh chấp gì, tất cả đều diễn ra rất nhanh, không khí còn rất hài hòa.
Thứ nhất là quyền lợi và nghĩa vụ của Nghị sự cục, Giám sự cục, đại hội nghị sự. Thứ hai là quyền lợi và nghĩa vụ của nghị sự. Phần cuối là kế hoạch phục hưng phía nam.
Những điều này cũng đã được phát tới tay các vị nghị sự vào giờ ngọ, Tần Lôi cũng viết tương đối dễ hiểu. Hơn nữa, vất vả nguyên một ngày khiến cho những vị lão gia vẫn sống an nhàn sung sướng này đều mệt muốn chết, nên lúc này chỉ diễn ra qua loa, thông qua toàn bộ.
Tới khi hội nghị chấm dứt hoàn toàn, các nghị sự ra khỏi hội trường thìthấy ráng đỏ lộng lẫy phía đằng tây.
Chỉ là không biết sau bữa trưa ăn mừng Long Quận Vương Điện hạ “không phải không thể mặc cả”, buổi tối bọn họ có tự phạt mình một ly hay không.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất