Quyền Bính

Chương 192.1: Bột mì

Chương 192.1: Bột mì
Giết.
Bao nhiêu phần thành công không rõ, bao nhiêu người không rõ, địa điểm không rõ. Đây là toàn bộ tin tức liên quan đến sinh tử của mình mà Tần Lôi có được. Ngoại trừ biết bọn họ là nanh vuốt phủ Thái úy, chiến lực vô cùng cao minh, thủ đoạn tàn nhẫn, còn lại hoàn toàn không biết thêm gì nữa.
Người đã thấy và may mắn không chết đều giữ kín như bưng về tổ chức quỷ mị này. Có lẽ chỉ khi thực sự được chứng kiến thủ đoạn của họ mới hiểu, bị bọn họ nhắm vào là một chuyện còn kinh khủng hơn cả cái chết.
Bao vây hoàn toàn sườn đất, đám thích khách Huyết Sát đột nhiên tăng tốc, như hư ảnh lướt tới trạm canh gác tầng ngoài cùng. Xem ra sĩ khí đê mê đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính tích cực của vệ đội của Tần Lôi, trên trạm gác chỉ có hai ba binh sĩ không còn chút tinh thần, đang nhỏ giọng oán trách gì đó.
Một binh sĩ dường như nghe được chút động tĩnh gì đó, không yên lòng ngẩng đầu, thấy hai vị khách không mời mặc đồ màu đen nhào tới mình và hai đồng đội. Gã vừa định há miệng la lên, chợt cảm thấy sau lưng mát lạnh, cổ họng không nói nên lời.
Các vệ sĩ hoảng sợ chứng kiến đồng đội bị hắc y nhân cắt đứt yết hầu từ sau lưng, thậm chí còn quên cả che yết hầu đang trào máu, cho tới khi thân thể mềm oặt gục xuống vẫn không ý thức được mình đã chết.
Nhanh chóng giải quyết hết trạm gác lẻ tẻ vòng ngoài. Một khắc sau, các thích khách Huyết Sát đã vọt vào chỗ đóng quân của mục tiêu. Mấy ngày nay nhiều người đào ngũ khiến cho nơi trú quân rất vắng vẻ lạnh lẽo, cũng khiến cho bọn thích khách bớt rất nhiều phiền toái.
Bọn họ từ bốn phương tám hướng xông vào nơi trú quân, mục tiêu chỉ có một – doanh trướng chính giữa. Theo như kinh nghiệm cũ, hành thích tướng lĩnh trong doanh địa là món mua bán có độ khó cao nhất. Bởi vì hàng rào quân đội rất nghiêm, tổ chức nghiêm mật, thậm chí là binh sĩ không sợ chết. Điều đó khiến họ khó chọc tới hoàng long, cho dù có miễn cưỡng thành công cũng sẽ tổn thất nặng nề.
Nếu không có như thế, sáu năm trước bọn họ cũng sẽ không tổn thất tới gần như không còn, để tới bây giờ vẫn không có cách nào khôi phục nguyên khí. Lần này thậm chí có rất nhiều thích khách chấp hành nhiệm vụ lớn như vậy lần đầu tiên.
Nhưng mấy năm huấn luyện khắc khổ thậm chí là tàn khốc, vô số lần ám sát quy mô nhỏ, đã tôi luyện tâm lý và kỹ thuật của các thích khách Huyết Sát này đến tiêu chuẩn rất cao, chỉ còn thiếu kinh nghiệm.
Chỉ thấy bọn họ nhẹ nhàng lướt qua doanh trướng ở giữa bãi đất trống, gần như không phát ra tiếng động, ngẫu nhiên có gặp phải binh sĩ tuần tra ban đêm cũng hầu như đã giết chết đối phương trước khi họ kịp phản ứng, thậm chí không ảnh hưởng chút nào tới tốc độ tấn công. Đường tấn công như thủy ngân chảy không chút trở ngại, khiến cho rất nhiều thích khách dâng lên cảm giác về sự ưu việt, còn có một tia xem thường anh hùng trong thiên hạ.
Rất nhanh, mấy nhóm thích khách đã tập trung bên cạnh lều lớn ngay trung tâm. Nhìn lều vải cao lớn rắn chắc, kín đáo lại vẫn xa hoa, thâm tâm bọn thích khách đồng thanh hô lên: Thực biết hưởng thụ! Không sợ che tới nảy rôm sao?
Lúc này, lão đầu dẫn đội hắc y nhân cũng đã phiêu phiêu đi tới, thấy thuộc hạ đã vây tất cả lều vải trong doanh địa, chỉ đợi có lệnh ra tay sẽ đồng loạt xông vào, tàn sát tất cả vật còn sống trong doanh địa.
Lão đầu liếc một lều vải to lớn, vung tay lên ý bảo thuộc hạ tấn công. Bọn thích khách vây quanh lều vải đột nhiên bất ngờ phát hiện không tìm thấy cửa của cái lều vải này, chẳng lẽ là tục lệ mới nhất của Trung đô sao? Thật không hiểu những lão gia sĩ tộc này nghĩ thế nào.
Đột nhiên quái lão đầu nghe thấy có tiếng tê tê, tới khi lão nhìn lên chỉ thấy một con rắn lửa từ xa đang bò tới. Không đợi lão kịp phản ứng, nháy mắt con rắn đã tiến vào lều vải, ngay sau đó một tiếng nổ mạnh trầm muộn vang lên từ bên trong, dọa đám thích khách bao vây xung quanh sợ tới mức thiếu chút nữa đã ném hết binh khí trong tay.
Không đợi bọn họ đứng vững lại, theo một tiếng nổ mạnh, một làn sóng kích cuồng bạo từ trong trướng bồng xung ra, lều vải dày bị xé thành vô số mảnh vỡ như giấy dán. Các thích khách Huyết Sát vây quanh lều vải thậm chí ngay cả kêu thảm cũng không kịp, đã bị chôn vùi trong tiếng nổ kinh thiên động địa.
Ngay sau đó, trong các lều nhỏ tứ phía doanh địa cũng liên tiếp nổ tung, làn sóng của trận nổ sinh ra cũng xé toang thích khách Huyết Sát vây quanh nó làm năm bảy mảnh.
Mẩu chân tay đứt cùng với thân thể bắn lên thiên không. Thậm chí một đội kỵ binh ở ngoài hai dặm cũng bị tiếng nổ mạnh vang tận trời chấn cho choáng váng ù tai, thảo nguyên chiến mã vẫn luôn bình tĩnh cũng bị dọa sợ.
Nhìn đám mây hình nấm bay lên không trung, Tần Lôi khẽ thở dài:
- Đáng tiếc, nhiều quân lương như vậy.
Nghĩ nghĩ, lại bổ sung:
- Còn những lều vải đó nữa, đều là mới tinh.
Thạch Cảm toát mồ hôi trán, hỏi:
- Vương gia, chúng ta nên tấn công sao?
Tần Lôi gật gật đầu, cao giọng hô:
- Xuất phát!
Các quân sĩ nhìn Long Quận Vương điện hạ thần kỳ. Tuycó rất nhiều người trong số bọn họ đã tham gia công việc giả trang Lữ Đồng Tân lúc ấy, nhưng lúc này vẫn vững tin coi Vương gia là thần tiên hạ phàm không nghi ngờ. Nếu không phải thần tiên sao có thể biến đám bột mì kia thành tiên lôi? Nhất định là phải! Không sai đâu!
Nghe được mệnh lệnh của Vương gia, tất cả kỵ binh đều đồng thanh hét lên:
- Tuân lệnh!
Rồi kéo mặt nạ xuống, nhất tề thúc chiến mã chạy nhanh. Đảo mắt đã vượt qua Tần Lôi, giống như thủy triều mùa xuân ở sông Tiền Đường đánh lên sườn núi ngập trong ánh lửa.
Nhìn lại nhân số những kỵ binh này, đại khái khoảng một ngàn sáu bảy trăm kỵ binh. Họ là tất cả vệ sĩ của Tần Lôi, ngoại trừ hai đội kia hắc giáp kỵ binh bị bắt làm nô lệ kia, tất cả đều ở đây. Vậy thì những người đã đào ngũ thì sao?
Tất cả đều là màn kịch của Tần Lôi mà thôi. Từ khi có cảm giác bị người ta âm thầm rình mò, hắn đã đoán Huyết Sát đã sớm nhằm vào mình, chỉ chờ tới cơ hội thích hợp để ra tay.
Chỉ cần Tần Lôi phòng thủ nghiêm mật, giấu diếm sơ hở, nói không chừng Huyết Sát còn không tìm được cơ hội. Nhưng nhất định bọn chúng vẫn đang âm thầm rình mò, một khi hắn buông lỏng, là lúc lĩnh một kích trí mạng.
Cảm giác lúc nào trên đầu cũng treo một hung khí giết người thật khó chịu. Hậu phát chế nhân chưa bao giờ là lựa chọn của Tần Lôi. Hắn muốn ra tay trước, kéo hung khí trên đầu này xuống, hung hăng bẻ làm hai nửa, cũng có thể ngủ ngon.
Đã hạ quyết tâm muốn bẻ gẫy hung khí này thì không thể đợi tới lúc vào trong thành. Một khi quay về thành thị sẽ bị đủ loại hạn chế, cho dù Huyết Sát muốn ám sát Tần Lôi cũng chỉ phái ra đội ngũ nhỏ trên dưới trăm người. Nếu bị vây khốn trong vô số lần ám sát dai dẳng này, nguy hiểm sẽ luôn kè kè bên cạnh, hơn nữa… sẽ có rất nhiều người phải chết. Đây là phương pháp giải sầu mà người già yêu nhất. Nhưng đối với Tần Lôi trẻ tuổi, răng tốt khẩu vị tốt, đương nhiên muốn một miếng ăn sạch mới thống khoái hơn.
Bước hành động đầu tiên của Tần Lôi đương nhiên là bảo tồn thực lực. Trước hết phải loại bỏ đồng lõa của Huyết Sát là quân Phá Lỗ. Hành động này đã loại bỏ đám chó săn của Huyết Sát, bức bọn họ không thể không dốc toàn lực mà dùng đao thật thương thật đánh một trận với mình.
Cái tên Huyết Sát đã nhiều lần được Thái tử cùng Thái hậu nhắc đến, Tần Lôi đã sớm tìm hiểu. Mặc dù không hiểu rõ tình hình đối thủ, nhưng cũng có thể đoán ra bọn chúng hẳn là một đám người không ra người chuyên môn đánh lén. Đám chuột cống này giỏi nhất là bắt nạt kẻ yếu sợ hãi kẻ mạnh, cho nên Tần Lôi muốn yếu thế, để cho bọn chúng cho rằng đã dễ ăn, do đó mới có thể cam tâm tình nguyện xông vào cạm bẫy mà Tần Lôi đã sớm chuẩn bị.
Đám Huyết Sát tin vào màn kịch mắng sĩ tốt, bức cho bọn họ phải đào ngũ của Tần Lôi, thực ra cũng vì bọn chúng chưa hiểu rõ đầy đủ về vệ đội của hắn. Nếu bọn chúng biết, cho dù là vệ sĩ bình thường, mỗi tháng có thể nhận được mười lăm lượng bạc tiền lương, lễ tết có lì xì, già rồi có tiền dưỡng lão, tàn phế có tiền tàn tật, người đã chết có tiền an ủi, hơn nữa đủ loại đãi ngộ. Đừng nói là Đại Tần, thậm chí ngay cả Nam Sở Vũ Lâm Quân tự xưng là có đãi ngộ cao nhất cũng không thể so sánh cùng, bọn chúng sẽ không tin những quân lính này vì bị Tần Lôi đánh chửi mấy lần đã đào ngũ chạy trốn.
Lại càng không phải nói Tần Lôi đã đầu tư bao nhiêu tình cảm, xây dựng lòng trung thành, bên trong lại có vô vàn các phương án phối hợp. Nói không ngoa, lực chiến đấu của quân đội của Tần Lôi tuy không đứng đầu thiên hạ, nhưng các mặt khác đều là đứng nhất nhì. Binh lính không xin vào thì chớ, mắc mớ gì phải đào ngũ?
Muốn diễn được thì không để lộ mới là điều quan trọng nhất. Nếu trong trận doanh của mình có thám báo của kẻ khác, thì mọi trò diễn cũng chỉ là vở hài kịch. Mà từ khi xây dựng quân đội Tần Lôi đã vô cùng chú ý đến tính thật thà của đội ngũ, lúc vào thì nghiêm trấn, lúc thường thì giáo dục, vẫn âm thầm có biện pháp giám thị tổng thể, về cơ bản có thể phân biệt được ai là kẻ có mục đính khác trà trộn vào bên cạnh mình.
Cho nên trước khi diễn, Tần Lôi phải bắt bớ những người này, bởi vì bình thường làm người quá tốt, thậm chí còn không dùng đến tra tấn bức cung, chỉ nâng vấn đề mình đang gặp phải lên mức sống còn, những quân sĩ vốn đã cảm thấy hổ thẹn với hắn đã hiểu sứ mạng của mình hai năm rõ mười.
Vốn thầm nghĩ chỉ bắt vài con gà mẹ, ai ngờ còn dẫn ra một ổ gà con. Trong những người này, ngoài người của Lý lão khốn kiếp phái tới, còn có người của các đại thần tiểu quỷ như Văn Thừa tướng, Chiêu Vũ Đế, lão Nhị lão Tam lão Tứ, thậm chí còn có rất nhiều thế lực vốn không hòa hợp với Tần Lôi.
Sau một kế phản gián nho nhỏ, việc Tần Lôi thể hiện mình lạm dụng quyền uy, thêm dầu thêm mỡ truyền tới tai các thám tử Huyết Sát, khiến tên thủ lĩnh phán đoán sai tình thế, cuối cùng, tối nay con mực đã vươn vòi tới.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất