Hàn Mạc không để ý những lời đó, chỉ cười nhẹ. Đậu Thiện quát lớn:
- Tiết Hộ quân uý, trong đại doanh sao lại nói lung tung, tuy Hàn hộ Quân uý mới đến nhưng cũng là người chung nhiệm vụ với chúng ta, không được vô lễ.
Biết Tiết Thiệu không phục, Hàn Mạc cũng nói đỡ:
- Đại nhân không cần để ý, thuộc hạ nghị Tiết đại nhân cũng không có ý gì!
Hắn không hề dựa hơi nhà giàu làm phách, ngược lại thông tình đạt lý, mọi người đều có một tia hảo cảm.
Hàn Mạc cười nhìn Tiết Thiệu nói:
- Tiết hộ quân uý xuất thân từ trấn Tiết Trang huyện Thất Liên quận Nghi Xuân, từ nhỏ đã tập bắn cung, 10 tuổi vào núi săn bắn săn được hai đầu sói lớn, làm cho cả thôn cảm thấy kỳ quái. 14 tuổi tài năng của Tiết Hộ quân úy ít người sánh bằng. 26 tuổi trúng tuyển Vũ lâm doanh, sau đó bằng tài năng được điều đến Báo đột doanh, nửa năm sau thăng chức làm Đô thống. Tiếp theo trong đại hội thi bắn cung được giải nhất thì được thăng lên Hộ quân uý… không biết ta nói như vậy đúng hay là sai?
Hàn Mạc nói như vậy mọi người đều sững sờ, có chút khó tin nhìn Hàn Mạc.
Mỗi người ở đây trừ Hộ quân tham lĩnh Đậu Thiện, tuy ai cũng biết qua tiểu sử của Tiết Thiệu xuất thân hàn vi, nhưng không ai biết chi tiết ra sao, càng không biết 10 tuổi người này đã vào rừng săn thú, cho nên khi Hàn Mạc kể ra mọi người đều cảm giác khó tin, đều nhìn phía Tiết Thiệu.
Tiết Thiệu vui buồn đều thể hiện trên mặt, đôi khi không cần hắn trả lời mọi người cũng biết kết quả, cho nên khi mọi người thấy Tiết Thiệu giật mình biến sắc thì họ đều hiểu ra là Hàn Mạc kể không sai.
Tiết Thiệu ngơ ngác, thở dốc hỏi:
- Ngươi… ngươi làm sao biết việc này?
Đầu óc hắn nhanh chóng vận chuyển tế bào, Hàn Mạc còn là Thính trưởng Tây Hoa thính, tra một chút hồ sơ của hắn không phải chuyện khó.
Huống chi Hàn Mạc muốn đến đây làm việc hiển nhiên đã có chuẩn bị, cho nên tình huống xảy ra như bây giờ chắc chắn là Hàn Mạc từ Tây Hoa thính đã xem qua tư liệu của mọi người, mới tự tin như vậy.
Các tướng lĩnh ở đây xuất thân, bối cảnh cùng tính tình hắn đều nhớ trong lòng.
Khi thấy Tiết Thiệu hỏi, Hàn Mạc chỉ cười:
- Ta nói rồi, đại danh của Tiết Hộ quân úy ta đã sớm nghe qua, cho nên chuyện của ngài ta biết một phần.
Hàn Mạc nghe kể chuyện 10 tuổi hắn giết lang sói, trong lòng đều cảm thấy kính nể Tiết Hộ quân uý. Mà bản thân Tiết Thiệu tuy không thích hư danh, nhưng khi nghe người khác kể về chuyện anh hùng của bản thân không khỏi cảm thấy thoải mái, đồng thời cảm giác chán ghét Hàn Mạc bớt đi không ít. Hắn hừ lạnh, sau đó im lặng.
Đậu Thiện thấy Hàn Mạc chỉ mất một chút công phu đã làm cho hào khí bình tĩnh xuống, trong mắt lộ ra khen ngợi, cười đối với Hàn Mạc:
- Hàn Hộ quân uý không biết đã gặp qua Chỉ huy sứ đại nhân?
Hàn Mạc biết hắn hỏi chính mình bái kiến qua Ngạc Thanh Lôn chưa, người này tuy không ở Báo đột doanh nhưng uy vọng không giảm, tướng lãnh các doanh đều do người này cất nhắc.
- Thuộc hạ đã gặp qua chỉ huy sứ đại nhân.
Hàn Mạc cung kính trả lời:
- Chỉ huy sứ đại nhân nói thuộc hạ ở Báo đột doanh làm việc thật tốt, và nên hướng Đậu đại nhân thỉnh giáo mọi chuyện.
- Thỉnh giáo thì không dám!
Đậu Thiện mỉm cười:
- Kỳ thật nhân số của chúng ta không nhiều lắm, nhưng chuyện cần xử lý cũng không ít, khi làm cung hơi vất vả. Chỉ huy sứ đại nhân không được khoẻ, nhưng khi ngài đến đây đều thị sát quân doanh, kiểm tra quá trình huấn luyện, cho nên chúng ta không dám chểnh mảng, phải chăm chú rèn luyện để có thật nhiều tinh binh. Hiện giờ Báo đột doanh do Mộ Dung Hạc tham lĩnh quản lý, hàng tháng kiểm tra do Mộ Dung Hạc tham lĩnh chủ trì, mỗi tháng hai lần, biểu hiện tốt tất nhiên có thưởng, không tốt a a… ha ha!
- Không tốt sẽ như thế nào?
Hàn Mạc thấy vẻ mặt Đậu Thiện quái dị nên tò mò hỏi.
Đậu Thiện cười trả lời:
- Qua vài ngày là đến đợt diễn tập, lúc đó Hàn Hộ quân uý tự nhiên sẽ biết, tuy nhiên không cần quá lo lắng…à, đúng rồi Thánh chỉ nói Hàn Hộ quân uý không cần đến điểm mão, bình thường không sao, nhưng đến khi diễn tập, thân là tướng lãnh, mong rằng Hàn Hộ quân uý có thể đến đúng giờ, nếu không… ha ha, nếu không chỉ lo Mộ Dung tham lĩnh không vui, vậy thì…vậy thì…a a, tuy nhiên nếu lúc đó Hàn Hộ quân uý có việc bận thì có thể sắp xếp...
Hắn ấp úng, dường như có chuyện muốn nói nhưng nói không được.
Hàn Mạc thấy mọi người vẻ mặt khác nhau, Tiết Thiệu thì thổi râu, trừng mắt, thể hiện rất bất mãn.
Hàn Mạc không rõ Tiết Thiệu đang bất mãn ai, nhưng lập tức nói:
- Đại nhân, quân lệnh mạt tướng nghe rõ, mỗi tháng diễn tập mạt tướng nhất định có mặt.
Đậu Thiện hiền lành cười:
- Rất tốt, đúng rồi, Hàn Hộ quân uý hay là đi cùng bản quan xem qua để quen thuộc một ít.
Lập tức Hàn Mạc đứng dậy cung kính nói:
- Đại nhân bận rộn chuyện quân vụ thuộc hạ không dám làm phiền.
Sau đó quay sang Tiết Thiệu nói:
- Nếu Tiết Hộ quân uý không ngại có thể đi cùng ta ?
Tiết Hộ quân úy giật mình, mở to hai mắt hỏi:
- Ta!
Hàn Mạc ôm quyền:
- Làm phiền Tiết Hộ quân uý!
Đậu Thiện nheo con mắt, cũng nói:
- Tiết Hộ quân uý, bản tướng lệnh ngươi cùng Hàn Hộ quân uý đi làm quen chung quanh, nếu không… ha ha, làm theo quân pháp!
Hắn biết Tiết Thiệu không thích con cháu quý tộc, nhưng Hàn Mạc đã chọn Tiết Thiệu cũng khó lòng cự tuyệt, chỉ có thể mang quân pháp ra nhắc cho Tiết Thiệu không được làm khó Hàn Mạc.
Hàn Mạc hiểu tâm tư của Đậu Thiện, nhìn hắn cười cảm ơn, sau đó ôm quyền hướng các tướng lãnh cao giọng nói:
- Hàn Mạc sau này nhờ các vị giúp đỡ!
Chúng tướng đứng đậy khách khí đáp lễ.
Ra khỏi đại trướng, Hàn Mạc cười nói:
- Thật sự làm phiền Tiết Hộ quân uý!
Tiết Thiệu liếc Hàn Mạc sau đó ôn hoà nói:
- Hàn Hộ quân uý trước đây từng kinh qua quân doanh?
- À … lúc bình định quận Bột Châu thật ra có ở trong quân doanh, như vậy có tính là ở trong quân doanh?
Hàn Mạc tủm tỉm cười đáp.
Trên mặt Tiết Thiệu quái dị, hỏi:
- Hàn Hộ quân uý, ta nghe nói ngài mang theo 1000 kỵ binh vượt qua quan Lê Cốc, sau đó bất ngờ tập kích làm cho quân Diệp gia trở tay không kịp, tiêu diệt hơn 10 trạm gác, lại còn giết đệ nhất mãnh tướng quận Bột Châu Diệp Thiên Mãnh, mở đại môn, chuyện này không biết là thật hay giả.
- Giả!
Hàn Mạc không do dự nói!
- Đó là giả!
Lập tức trên mặt Tiết Thiệu biểu hiện biết trước là như vậy, sau đó cười ha ha:
- Ta xem đúng là như thế, chuyện này đồn đãi rất hàm hồ.
Hàn Mạc chân thành nói:
- Tiết Hộ quân uý nói rất đúng, đây chỉ là lời đồn, bên trong nhiều chỗ không đúng sự thật!
Tiết Thiệu kỳ quặc hỏi:
- Hàn Hộ quân uý, nếu không phải ngài dẫn 1000 kỵ binh vượt qua quan Lê Cốc, vậy chuyện đó là như thế nào? Quanh đó 100 dặm đúng là không có đường đi, ta luôn lấy làm lạ nếu như vậy thì làm như thế nào để đột nhập vào trong quan nội.
Hàn Mạc a a cười:
- Kỳ thật quan Lê Cốc chính là do kỵ binh của ta mở!
Tiết Thiệu nhíu mày:
- Ngài không phải vừa nói chuyện này chỉ là đồn đại?
- Đồn đại đúng là giả!
Hàn Mạc tủm tỉm cười:
- Tiết Hộ quân uý muốn biết sự thật ta cũng không gạt ngài. Kỳ thật lúc đó kỵ binh không đến 1000, chúng ta trong đêm lạnh giá vượt qua dãy núi mà người đời mệnh danh không thể vượt qua. Chúng ta quả thật đánh cho phản quân trở tay không kịp, đúng rồi, chúng ta phá 7 trạm gác chứ không phải 10. Đồn đãi là nói thêm 3 trạm. Về phần Diệp Thiên Mãnh sau này ta mới biết được thân phận của hắn. Kỳ thật người ta đồn hắn là đệ nhất mãnh tướng cũng chỉ là lời đồn mà thôi ha ha!
Hắn cười, Tiết Thiệu cũng giật mình cười:
- Ngài nói là sự thật, vậy …chuyện đó là thật?
Nghe Hàn Mạc nói hắn rất kinh ngạc, bắt đầu đánh giá con người tuấn tú nho nhã đang đứng trước mặt.
Hàn Mạc nhìn hắn, trầm ngâm một chút sau đó cười cổ quái:
- Đồn đại, đồn đại mà thôi!
Tiết Thiệu giật mình, gãi đầu, đầy nghi hoặc.
5000 quân Báo đột doanh tuy không nói rất nhiều, nhưng tuyệt đối không phải nhỏ, nhìn chung quanh đều là đao binh vũ khí.
Tiết Thiệu dẫn Hàn Mạc đến kho chứa binh khí, sớm có người đến trước chuẩn bị, bên trong rất nhiều trường cung vũ tiễn, tất cả đều được xếp ngay ngắn, hộp đựng mũi tên đều được xếp đầy mũi tên.
- Ngự lâm quân chúng ta có quy củ, đó là kho binh khí phải đầy đủ.
Giáo uý khố binh khí giải thích:
- Đến khi có quân lệnh vũ khí phát ra không được chậm trễ. Bên trong đều là do Công bộ chế tạo rất là cẩn thận, cung và tên đều được phối hợp!
Hàn Mạc nhìn thấy rất nhiều loại cung lớn nhỏ khác nhau, hỏi: Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.com - www.TruyệnFULL.com
- Cung có gì đặc biệt?
- Hồi bẩm đại nhân, cung này gọi là cung cứng và cung mềm!
Giáo uý cẩn thận trả lời:
- Cung cứng kéo rất mất sức, nhưng tên bắn ra đi nhanh hơn, lực đạo cũng lớn hơn, cung mềm thì ngược lại, lực của tên bắn ra nhẹ hơn nhiều.
Hàn Mạc cầm lấy một cây cung trong tay, cung làm rất tinh xảo, chất liệu bằng gỗ, dây làm bằng da trâu, co dãn đàn hồi rất tốt.
- Người mới nhập doanh đều dùng cung mềm, sau đó luyện tốt cung mềm sẽ tiếp tục luyện cung cứng!
Giáo uý giải thích:
- Cung tiễn thủ Ngự lâm quân chúng ta ít nhất phải kéo được một thạch cung mới có tư cách ở lại.
Tiết Thiệu liếc Hàn Mạc hỏi:
- Hàn Hộ quân uý, không biết ngài có thể kéo được mấy thạch