Chương 1010. Quái thú khổng lồ đáng sợ trong truyền thuyết
“ Tại sao lại chọn hôm nay?”
" Lẽ ra tôi sớm đã phải ngủ say. Chỉ là một số việc đã cản trở tôi, tôi nhất định phải tạo mã nguồn của riêng mình. Sở U, cậu có hiểu không?" Tiểu Kiều hơi quỳ xuống, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Sở U đang ngồi ngay ngắn.
Vào lúc này, máy chiếu chớp vài cái, một Loli ảo tuyệt thế giống y hệt Tiểu Kiều Hồng Hậu xuất hiện.
"Giới thiệu với cậu chút, cô ấy chính là Đại Kiều của cậu!"
Sở U ngẩng đầu lên nhìn Loli vừa mới xuất hiện, ánh mắt có vài phần kinh ngạc, đối phương đang mỉm cười với hắn, "Sở U, tôi là Đại Kiều!
Cả hai hoàn toàn giống hệt nhau, giống như được tạc ra từ một phôi thai.
Chỉ là giữa hai người này vẫn có thể tìm thấy một sự khác biệt kì diệu, đó là Tiểu Kiều nhìn thì có sức sống hơn, giống như một con người thực thụ.
Đương nhiên, khả năng cao điều này chủ yếu là do ảnh hưởng của việc thay đổi tiềm thức mà sinh ra cảm giác khác nhau.
Thực sự thì giữa hai người này không hề có điểm khác biệt, điểm khác biệt duy nhất chính là tên gọi khác nhau.
Sở U đứng dậy, nhìn vào hai LoLi tuyệt thế giống hệt nhau, “Xin chào Đại Kiều.”
“Sở U, trước đây tôi từng nói với cậu, Đại Kiều là thiết bị đầu cuối có trí tuệ và năng lực toàn cầu, ở một vài phương diện nào đó cô ấy còn mạnh hơn tôi.”
Sở U biết rằng cái mà Tiểu Kiều nói đến chính là bản chất trí tuệ và năng lực của một nhân viên!
"Bao lâu thì cô mới tỉnh?"
"Tôi biết rất rõ về điều này, cũng có khả năng cậu sẽ không bao giờ gặp lại tôi nữa. Việc tạo mã nguồn đồng nghĩa với việc sống chết đều đang ở ngưỡng lưng chừng."
"Sở U, tôi đã thiết lập một chương trình phá hủy ý thức tự động. Nếu tôi gặp phải chuyện gì không may, mọi thứ liên quan đến sự tương tác giữa cậu và tôi sẽ bị tiêu hủy. Cậu không cần lo lắng."
"Đại Kiều cũng sẽ biến mất hả?"
"Đây là điều đương nhiên, Sở U, nhìn cậu từng bước từng bước mạnh hơn, tôi rất vui, còn tôi ... cũng phải mạnh lên rồi!"
“Chúc tôi may mắn đi.” Tiểu Kiều khẽ mỉm cười, mà Đại Kiều cũng lộ ra nụ cười.
Sau đó thân ảnh của Tiểu Kiều bắt đầu xuất hiện trạng thái mờ dần, Tiểu Kiều bắt đầu trở nên trong suốt, trong suốt quá trình đó, Tiểu Kiều vẫn không ngừng mỉm cười với hắn.
Đến cuối cùng thì thân ảnh của Tiểu Kiều đã hoàn toàn biến mất !
Sở U vẫn không ngừng dõi theo, cả quá trình đều không nói một lời, chính là âm thầm quan sát như vậy, dường như hắn muốn khắc sâu biểu cảm cuối cùng của Tiểu Kiều vào trong trái tim mình.
“Sở U?” Sau khi Tiểu Kiều biến mất, Đại Kiều nhẹ nhàng mở lời, trong giọng điệu của cô ấy có vài phần tình cảm chứ không phải chỉ là một thiết bị máy móc lạnh lùng. Thần thái của Đại Kiều giống hệt Tiểu Kiều, giữa hai người này căn bản không có cách nào phân biệt được.
Nhưng hiện tại tình hình đã rất rõ ràng, thiết bị thông minh có ý thức thật sự đã ngủ say, còn thiết bị thông minh trước mắt chỉ là một hệ thống to lớn.
Sở U vẫn chăm chú nhìn Tiểu Kiều biến mất trong hư không, phải lâu sau con ngươi hắn mới động đậy, sắc mặt trở lại bình thường, sau đó hắn nhìn về phía Đại Kiều.
"Sở U, cậu là chủ nhân của tôi, Tiểu Kiều chỉ là ngủ say, trước khi cô ấy tỉnh lại, tôi sẽ hết lòng phục vụ cậu."
......
Bên trong game, Sở U online rồi.
Khi hắn ta vừa xuất hiện trong công hội, mắt hắn ngay tức khắc hơi nheo lại, bởi vì hắn nghe thấy giai điệu âm nhạc nghe rất vui tai.
Cách hắn không xa, một người phụ nữ quen mắt đang chơi một loại nhạc cụ kì lạ.
Có thể nhìn ra cô gái này đã đàn đến mức độ quên mình, tốc độ đàn của cô ta rất nhanh, vì vậy tiết tấu của bài nhạc cũng nhanh theo, chỉ là âm thanh này nghe ra thì phảng phất một chút bi thương.
Cô gái này vừa hay lại là cô gái mặc áo trắng lần trước đã nói với hắn về việc cô ta muốn tiêu diệt một thế lực nào đó.
Hắn chuyển mình tiến về phía đối phương, nhìn vào cô gái mặc áo trắng đang ngồi gảy đàn trên mặt đất.
Dường như cô gái mặc áo trắng nhận ra người bên cạnh không giống với người trước đây, cô ta liền ngước lên nhìn.
Chỉ với một ánh nhìn như vậy, bản nhạc liền dừng lại.
Cô gái mặc áo trắng và Sở U cùng nhìn nhau.
"Thượng Quan Ninh Nhi, địa chỉ thực của cô ở đâu?"
"Tôi sống ở số 223, đường Đông Thăng, đường cao tốc số 3 Viễn Kinh. Đây là nơi ở duy nhất của tôi, trước khi cậu đến tôi đều không đi đâu cả."
"Hãy cho tôi biết thông tin về kẻ thù của cô.”
Thông báo của nước Yến : Quan cầm quyền U Dạ đã áp đặt hình phạt tiêu cực đối với “Công hội Hoa Hạo” là một kẻ mang hàm cấp nhưng ngu xuẩn !
"Đừng lúc nào cũng làm ra bộ dạng tinh thần sa sút, con người tôi thích lạc quan tích cực, cười lên cho ông đây xem nào."
Thượng Quan Ninh Nhi nhìn Sở U, thần sắc không có gì thay đổi, nhưng lát sau sắc mặt cô ta hình như có chút thay đổi, có thể thấy rằng trong lòng của người phụ nữ này đang do dự một điều gì đó.
"Cô nhìn tôi làm gì, tôi nghiêm túc đấy."
Vào lúc này, sắc mặt của Thượng Quan Ninh Nhi mới thay đổi hẳn, sau đó cô ta miễn cưỡng nở một nụ cười.
Tuy nhiên, Sở U vẫn giữ nét mặt lúc nãy nhìn đối phương, không hề động đậy.
Dần dần, vẻ miễn cưỡng trên mặt Thượng Quan Ninh Nhi biến mất, lộ ra một nụ cười thật sự.
Sở U khẽ gật đầu, “Vậy mới ngoan chứ, nhếch mông lên ngồi đợi ông đây tới f* đi.” Nói xong hắn liền rời khỏi đây.
Mặc dù đây đều là lời nói bẩn thỉu không thể chấp nhận được, nhưng mà trong thâm tâm Sở U hoàn toàn không có ý định gì với cô ta.
Đương nhiên, chuyện mà người đàn ông này đã hứa hắn nhất định thực hiện.
Tại sao hắn đột nhiên phải hứa với người phụ nữ này?
Điều này có lẽ do bị ảnh hưởng bởi một loại trạng thái tinh thần nào đó, có lẽ với một tâm trạng như vậy lúc hắn online liền gặp phải cô ta; cần phải biết rằng lúc Sở U offline, xung quanh đều không có một bóng người, đối phương không ở đó rõ ràng cố ý muốn đợi hắn online.
Hắn đến thiết bị dịch chuyển, sau đó di chuyển đến Thành phố Trung tâm Hoa Hạ.
“Sở U, cuối cùng thì anh cũng online rồi.” Đây là tin nhắn thoại của Lâm Lạc Nhi.
"Ừm, bây giờ anh sẽ đến chỗ em, em mở cánh cổng dịch chuyển một chiều ra cho anh nhé."
“Vâng, Sở U, em…em ở đây một mình chán quá.” Giọng nói của Lâm Lạc Nhi có chút lạc lõng lại có vẻ đáng thương.
“Em đợi anh đến nhé.”
Sau đó Sở U bấm vào tin nhắn thoại của Triệu Phi Phi
“U Dạ, trước đó anh đi đâu vậy, lâu như vậy mới online.”
“Phi Phi, trước đó tôi ra ngoài giết chết Lý Chính Hi rồi, bây giờ tôi vẫn còn 3 kẻ thù chống đối.”
Triệu Phi Phi: “.....”
"Anh phải cực kỳ cẩn thận với loại chuyện này. Đây là vấn đề cơ bản liên quan đến anh. Một khi thân phận của anh bị lộ ra, hậu quả không thể lường được."
"Anh, Tập đoàn Thiên Sở, Bảo Nhi, Lạc Nhi, còn có... những người xung quanh anh, những người này đều sẽ bởi vì … thôi bỏ đi, nếu như anh đã online có lẽ không có vấn đề gì cả, nhưng anh có từng nghĩ những người khác sẽ đổ những chuyện này lên người anh?! "
"Anh đừng bao giờ xem người khác là kẻ ngốc. Mặc dù anh có dị năng mạnh mẽ, nhưng mà, nhưng mà anh có thể dùng não để đối phó với một tập đoàn không??"
“ Sở U, em hỏi anh, em có vị trí gì trong lòng anh không? Trong tim anh có em không?”
Mặc dù nghe Triệu Phi Phi kích động nói mình như vậy, nhưng trong lòng Sở U ngược lại cảm thấy ấm áp.
“Phi Phi, xin lỗi nhé, trong lòng tôi đương nhiên có em rồi.”
Triệu Phi Phi hít sâu một hơi, Sở U không biết được, lúc này đây viền mắt của Triệu phi Phi toàn là sương mù.
Thật là làm cho người ta đau lòng mà !
Sở U cái gì cũng tốt, chính là tội quá nặng rồi, còn không kiêng nể điều gì cả !
“Sở U, hứa với em được không, sau này những chuyện như vậy, có thể báo trước với em một tiếng không? !”
“ Được, tôi hứa với em.”
Sau khi Triệu Phi Phi đợi cảm xúc của mình ổn định, cô mới bước ra khỏi tòa nhà trung tâm và bắt đầu một chủ đề khác.
"Sở U, trên mạng có rất nhiều tin tức về nhiệm vụ chiến đấu của công hội Đông Doanh. Người chơi Hoa Hạ chúng ta ước tính rằng những người chơi Đông Doanh sẽ mở một căn cứ dịch chuyển quy mô lớn ở khu vực Hoa Hạ của chúng ta, đặc biệt là trong khu vực nước Yến!"
"Ngoài ra, anh có biết công hội sư đoàn Osaka không, nghe đâu công hội của họ hiện đang được xây dựng dựa vào một con thần thú khủng khiếp!"
“Xây dựng công hội dựa vào thần thú?” Sở U lặp lại câu nói của Triệu Phi Phi.
"... Đúng vậy, công hội Sư đoàn Osaka bây giờ được xây dựng dựa trên thân của một con thần thú khủng khiếp to lớn!"
"Tin tức này vừa được tiết lộ từ diễn đàn!"
“ Oh?!”
.....