Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 238. Đoàn xe màu đen

Chương 238. Đoàn xe màu đen


Sở U lấy điện thoại di động ra, chụp lại dáng vẻ của Sở Nam.
“Ông Hướng, ông cũng chụp anh ta đi.” Sở U nói với trợ lý hành chính đặc biệt của mình, sau đó hai người cùng cầm điện thoại chụp lại dáng vẻ Sở Nam đang chơi Thiên Thế.
Nữ trợ lý ở bên kia nghe thấy âm thanh chụp ảnh “tách tách tách” chói tai, nội tâm hoảng sợ, cô ta cảm thấy cấp trên của mình gây ra chuyện lớn rồi.
Làm xong tất cả, Sở U cất điện thoại đi, xoay người đi ra ngoài.
Sau khi đi ra ngoài, rất nhiều nhân viên đều nhìn về phía Sở U. Ngay từ đầu bọn họ còn tưởng rằng Sở U là nhân viên mới tới báo danh, xem ra…..hình như không phải như vậy.
Nữ trợ lý thấy hai người rời đi, vẻ mặt không biết phải làm sao nhìn cấp trên của mình. Mà cấp trên của cô ta vẫn đang đắm chìm trong "Thiên Thế", rốt cuộc có nên nói chuyện vừa nãy cho anh ta không?
Chỉ là nghĩ tới tính cách gắt gỏng của đối phương, mắng chửi không chút lưu tình, nữ trợ lý nhất thời khó lựa chọn. Cuối cùng nội tâm cô ta "lộp bộp", thôi kệ, đợi sau khi anh ta chơi game xong mới nói vậy.
“Ông Hướng, ông biết phòng làm việc của tổng bộ cô nhi viện UU nằm ở tầng nào không?” Lúc này Sở U vừa đi vừa nói với tổng giám đốc Hướng.
Sở U biết vị trí của cô nhi viện UU ở quê nhà Trường Lăng, nhưng không rõ vị trí cụ thể ở đâu. Bởi vì chưa từng đi đến đó, cho nên đây cũng là nguyên nhân Sở U muốn tới tập đoàn.
Nếu không thì phải lái xe đi khắp Trường Lăng để tìm sao? Hơn nữa cô nhi viện UU cũng không thể tùy tiện đi vào, bởi vì đây không phải là một cô nhi viện bình thường. Bản thân hắn chỉ biết loáng thoáng , cô nhi viện UU là nơi tập đoàn Thiên Sở lựa chọn nhân tài.
“Ông chủ, tôi biết, ở tầng 56.”
Hai người đi thang máy chuyên dụng tới tầng 56, khu làm việc ở đây không toàn thể như trước. Nó phân thành nhiều khu vực, phần lớn đều là phòng liên lạc với bên ngoài tổng bộ.
Khi tiến vào khu vực cô nhi viện UU, một người đứng dậy, cười nói: “ Tổng giám đốc Hướng, sao ngài lại tới đây?”
“Ừm, gọi người phụ trách của các người tới đây?” Người kia lập tức nói được, rồi rời đi.
Lát sau, một người đàn ông đầu trọc, bụng béo đi tới. Ông ta mặc áo sơ mi trắng, đưa tay về phía tổng giám đốc Hướng, vẻ mặt rất thân thiết: “Ngọn gió nào thổi tổng giám đốc Hướng đến chỗ chúng tôi vậy?”
Tổng giám đốc Hướng vẫn nghiêm mặt, ông không rõ Sở U đến đây là có mục đích gì, vì vậy vẫn nghiêm túc một chút. Lúc này, ông quay đầu nhìn Sở U, hắn lập tức hiểu được ý tứ trong đó, đây lag muốn xin chỉ có cần công khai thân phận không ấy mà.
Sở U suy nghĩ rồi gật đầu.
“Ông Vương, người bên cạnh tôi chính là Sở U, ông hẳn là biết rồi, là ông chủ tập đoàn Thiên Sở, hôm nay đến đây để thị sát.” Sau đó tiếp tục nói: “Ông chủ, vị này là người phụ trách tổng bộ cô nhi viện U U.”
Khi tổng giám đốc Hướng giới thiệu người con trai trẻ tuổi là Boss lớn của tập đoàn. Người phụ trách mở to mắt, miệng biến thành chữ “O”, vẻ mặt rất khiếp sợ, không thể tin được.
Phải biết, ngay từ đầu ông ta đã không nhận ra, hoàn toàn xem nhẹ Sở U, thật đúng là có mắt như mù mà.
“Chào ông, ông làm việc vất vả rồi.” Lúc này Sở U mới thản nhiên nói, đồng thời chủ động vươn tay ra.
“Hắc hắc, không vất vả không vất vả, đây là trách nhiệm của tôi. Chào ông chủ, nhìn thấy ngài thật là vinh hạnh.” Người phụ trách "thụ sủng nhược kinh", lập tức vươn hai tay bắt tay Sở U và nói.
(Thụ sủng nhược kinh: Được ưu ái, quan tâm mà hoảng sợ.)
Tổng giám đốc Hướng không nói gì, ông ta biết nếu ông chủ đã công khai thân phận, vậy ông ta chỉ cần nghe là được.
“Là như vậy, hôm nay tôi muốn đến cô nhi viện U U, ông đi cùng tôi đi.” Sở U nói ra mục đích của mình.
Hóa ra là như vậy: “Được được, có thể có thể, tôi lập tức gọi điện thoại để cô nhi viện chuẩn bị.” Người phụ trách nói vậy chính là muốn thử xem rốt cuộc ông chủ đến cô nhi viện là có mục đích gì.
“Không cần gọi điện thoại, chúng ta giờ đi luôn.”
Lúc này, tổng giám đốc Hướng lên tiếng: “Ông chủ, tôi gọi người chuẩn bị xe.”
Sở U không phản đối, gật đầu.
Người phụ trách béo kia lại gọi hai người đi theo, sau đó cùng Sở U đi ra ngoài.
Rất nhanh, mấy người đi thang máy chuyên dụng xuống tầng một, một đoàn người nhanh chóng đi ra ngoài, vẻ mặt ít nhiều có chút nghiêm túc. Nơi này có rất nhiều nhân viên qua lại, đoàn người Sở U đi từ thang máy chuyên dụng ra làm mọi người chú ý.
Sau đó một người con trai trẻ tuổi ở giữa hấp dẫn ánh mắt bọn họ. Trong mắt họ đầy vẻ ngạc nhiên, bởi vì trong đám người, người con trai trẻ tuổi kia đi đầu tiên, ở giữa trung tâm, thuộc về vị trí người dẫn đầu. Người ở hai bên trái phải đi sau người đó một bước, nhất thời người con trai trẻ tuổi kia làm cho người ta có cảm giác được mọi người vây quanh, khí thế rất mạnh mẽ.
Lúc này, ở ngoài cửa, một đoàn người mặc áo sơ mi trắng tiến vào, nhìn qua bọn họ đều là người trung niên, khí thế lại không tầm thường. Bọn họ giơ tay nhấc chân đều có loại tư thế của cấp trên, hiển nhiên là tầng lớp tinh anh của tập đoàn.
Đội ngũ hai bên nhanh chóng để ý tới đối phương.
“Ông Hướng.” Một người nhấc tay chào hỏi tổng giám đồ Hướng, nhưng chuyện kế tiếp mới làm đám người hoảng sợ.
Chỉ thấy tổng giám đốc Hướng nghiêm mặt, liếc nhìn đối phương, không gật đầu cũng không nói chuyện, sau đó thu hồi ánh mắt, đi theo Sở U.
Đám người này liền dừng bước, kinh ngạc nhìn bóng lưng đoàn người Sở U.
Xảy ra chuyện gì? Người con trai trẻ tuổi kia là ai?
Lúc đầu bọn họ còn cho rằng người kia là khách hàng lớn, nhưng nhìn vẻ mặt trợ lý hành chính- ông Hướng vừa rồi, nhất định có vấn đề.
Đoàn người Sở U đứng ở cổng.
Sau đó, 5 chiếc xe màu đen chạy qua, trong đó có một chiếc xe Maybach dài màu đen dừng ở trước mặt Sở U.
Vẻ ngoài chiếc xe này rất tôn quý, không gì sánh kịp.
Cùng lúc đó có rất nhiều nhân viên an ninh mặc âu phục màu đen đi xuống từ hai chiếc xe SUV ở trước và sau. Họ đeo kính râm, không nhìn thấy rõ vẻ mặt, không biết rốt cuộc những nhân viên an ninh này nhìn chỗ nào, đầu hướng bên trái nhưng không nhất định nhìn bên trái, tai bọn họ đeo tai nghe mini.
Nhìn thấy như vậy, tất cả nhân viên tầng một đều giật mình, bởi vì bọn họ còn chưa từng thấy chiếc xe nào có tư cách chạy tới trước cửa tòa nhà, ngay cả tổng giám đốc Lý cũng chưa từng làm như vậy.
Lái xe của xe Maybach đi tới trước cửa xe, mở cửa xe cho Sở U.
“Mọi người ngồi cùng tôi đi.” Sở U nói xong liền lên xe. Tổng giám đốc Hướng và người phụ trách kia cũng lên xe, những người còn lại thì lên hai chiếc xe kia.
Thấy tất cả mọi người đã lên xe, nhân viên an ninh mới lên xe, sau đó đoàn xe đen rời khỏi chỗ này.
Lúc này những nhân viên bị nhân viên an ninh ngăn lại mới có thể ra vào tòa nhà.
“Trời ơi, người đó là ai?” Trong đám người tinh anh kia, một người lẩm bẩm nói, bọn họ cũng không hề rời đi, vì ông Hướng phản ứng quá kỳ lạ. Hơn nữa, đám người Sở U vừa ra cửa liền dừng lại, điều này làm bọn họ cũng dừng lại quan sát tình huống.
“Tôi nghĩ, người kia chính là ông chủ tập đoàn.” Có thể gọi là ông chủ, người nắm quyền chân chính ở tập đoàn Thiên Sở, không ai trong số họ dám đắc tội.
“Tới rồi tới rồi, nhanh mở cửa.” Bảo vệ trưởng nhìn thấy đoàn người Sở U tiến vào xe, liền mở cổng lớn.
Chỉ chốc lát, đoàn xe Sở U chạy ra khỏi tập đoàn Thiên Sở, hòa vào dòng xe bên ngoài.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất