Chương 290. Sự thông minh của Thôi Noãn Quân
“Này, đây là lệnh bài của tàng thư các. Có nó, sau này cô nương có thể vào được tàng thư các của vương phủ!” Thôi Noãn Quân nhận lấy lệnh bài đối phương đưa, sờ qua rồi cười cười, rồi cất giữ lệnh bài cẩn thận: “Tiểu nữ đa tạ đại nhân.”
“Khách sáo, khách sáo, đây chỉ là giao dịch bình thường, là cô nương đáng được nhận, haha. Sau này, mong cô nương nói tốt vài câu trước mặt đại nhân Đại Tư Mã.” Quan viên công bộ nở nụ cười nịnh nọt, hành lễ lại với Thôi Noãn Quân.
Lúc sau, Thôi Noãn Quân quay về theo đường cũ, cô đã đạt được mục đích khi đến đây rồi. Lúc cô vừa bước khỏi tòa phủ này, đột nhiên có một âm thanh chỉ có cô mới nghe thấy được vang lên bên tai.
Thôi Noãn Quân đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt liền rạng rỡ hẳn lên. Chỉ thấy trên không trung là một con chim đen bay thẳng về phía mình. Con chim này chính là huyễn thú phi hành, là chim ưng đen, nó mang thư của chủ nhân Sở U về.
Chim ưng đen đậu lên đôi vai mỏng manh của Thôi Noãn Quân, móng vuốt của nó không hề làm thương đến chủ nhân của nó.
Sau khi Thôi Noãn Quân mở thư ra, đọc tin nhắn của Sở U, thì lập tức đi thẳng về hướng truyền tống trận, theo sau là 2 ảnh vệ cấp 50.
“Ý, nữ nhân kia hình như là NPC?!”
“Ha...cậu không nói tôi cũng không để ý, là NPC thật kìa!”
Do đại chiến NPC nên đã thu hút rất nhiều người chơi đến với đô thành của nước Yến. Lúc này vừa hay trên đường có 5 người chơi nhìn thấy Thôi Noãn Quân đang vội vội vàng vàng.
Thôi Noãn Quân mặc bộ trang phục cổ đại màu đỏ, cộng thêm nhan sắc tuyệt trần khiến người nhìn không cưỡng lại được, mà muốn nhìn ngắm thêm. Thu hút ánh nhìn của không ít người chơi trên đường.
Thực ra rất dễ để phân biệt người chơi với NPC, với điều kiện là phải ngắm chuẩn, nhìn kĩ đối phương. Nếu không, chỉ nhìn vào bề ngoài thì không thể nhận ra điểm khác biệt. Đương nhiên, để ý trang bị cũng có thể phân được.
“Woa, sao NPC này lại đi một cách vội vã thế nhỉ?”
“Hơn nữa, trông cũng khá hấp dẫn, đến chào hỏi làm quen thôi. Nói không chừng lại có nhiệm vụ ấy chứ?”
“Đi, đi...mau qua đó xem sao.”
Một vài người chơi phấn khích tiếp cận, chặn đường Thôi Noãn Quân, khiến cô không thể đi tiếp.
“Tiểu muội muội, vội vàng đi đâu vậy? Có cần bọn ta giúp đỡ không?” Một người chơi trong số đó cười gian xảo. Hắn ta càng nhìn càng ưng ý, nha đầu này chẳng khác nào tiên nữ.
“Không cần, mong các vị nhường đường.” Thôi Noãn Quân lễ phép nói.
“Yô yô, không cần thật sao? Ta đây lên trời độn thổ, chẳng có gì là không làm được!”
Lần đầu tiên Thôi Noãn Quân phải cau mày, mệnh lệnh của chủ nhân văng vẳng bên tai, không thể chậm trễ được nữa.
“Còn không tránh đường thì đừng trách ta không khách khí!”
“Ha ha!” Một người chơi không kiềm chế được khi thấy Thôi Noãn Quân ăn nói hống hách, hắn ta bị chọc cho cười phì ra. Những người còn lại chỉ cười cười, cảm thấy NPC này rất thú vị.
“Yo, định tấn công bọn ta chắc? Làm thế là không lịch sự đâu à nha, đúng không...” Hắn ta vẫn chưa nói dứt câu, một ánh đao liền vụt qua mặt đám người kia.
Sau lưng người chơi đó liền xuất hiện bóng một người, đao trong tay người này có vết máu.
"Ào" đột nhiên phát ra tiếng dịch thể phun trào, cổ người chơi vừa rồi nói chưa dứt câu đang ào ạt chảy máu, chẳng lâu sau liền lăn ra đất. Cảnh này khiến 4 người chơi còn lại kinh hãi, họ tuyệt đối không thể ngờ rằng NPC đẹp động lòng người trước mặt, lại chẳng nói thêm lời nào mà đã động thủ giết người!
Hơn nữa, lại còn giết người trong khu vực an toàn! Là ai cho cô ta cái quyền đó??
Thôi Noãn Quân dường như không bị cảnh người chết làm cho khiếp sợ. Vẻ mặt vô cùng trấn tĩnh bước qua mấy người chơi kia, sau đó nhanh chóng rời khỏi. Ảnh vệ cũng biến thành gió, biến mất khỏi không khí.
Cùng lúc đó, Sở U đang ở Cổ Đạo thì nhận được thông báo của hệ thống.
Hệ thống: tướng của bạn giết người chơi ở vương đô, bạn bị trừ 1 đặc quyền.
Khi nhìn thấy thông báo, vẻ mặt Sở U thay đổi.
Cách truyền tống trận trăm mét, Thôi Noãn Quân bị người chơi chặn lại, vì người chơi ở đây đông hơn vừa rồi nhiều. Họ đều nhìn cô gái đang mặc trang phục màu đỏ với ánh mắt hiếu kỳ, một số người còn tiến lên trước, định nói chuyện với cô.
Thôi Noãn Quân vẫn giữ thái độ nghiêm túc trước đó, cau mày đối diện với đám người này. Lúc này, cô đột nhiên nhớ ra, trực tiếp sử dụng kỹ năng hồi thành, trên người lập tức phát sáng.
“Yo yo, đó...đó hình như là kỹ năng hồi thành thì phải.”
“Wa, NPC cũng có thể sử dụng kỹ năng này?”
“NPC này cũng quá ngầu rồi.”
Trong khi mọi người đang há hốc vì kinh ngạc, thì Thôi Noãn Quân đã biến mất, sau đó xuất hiện ở biệt dã Lạc Dương của thành Vân Điền.
Nơi này, không ngờ lại chẳng có lấy một bóng người.
“Sau này có việc cần thì sẽ đi lối này! Đợi đã...hình như mình nhớ ra chuyện gì đó...” Thôi Noãn Quân vừa đi vừa độc thoại, ánh mắt dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nhưng lúc cô đến cây thần kỹ năng của công hội thì lập tức dừng lại, nhìn lên thân cây. Không biết từ lúc nào ở đó đã xuất hiện đom đóm. Có tất cả 6 con đom đóm đang không ngừng bay quanh thân cây.
Thôi Noãn Quân nhìn chằm chằm đám đom đóm đó, cô di chuyển tới gần thân cây, giơ tay lên định tóm lấy một trong số chúng, nhưng không ngờ lại không bắt được.
6 con đom đóm tiếp tục bay vòng quanh thân cây theo quỹ đạo cũ. Hành động vừa rồi của Thôi Noãn Quân dường như không hề tạo ra bất kỳ ảnh hưởng gì đến chúng.
Thôi Noãn Quân cau mày, vẫn muốn bắt đom đóm, nhưng cô đột nhiên dừng lại, mắt mở to. Trong ánh mắt mang nét nghi ngờ không dám tin vào mắt mình, hình như bị nỗi sợ hãi nào đó xâm chiếm!
“Không...không” Thôi Noãn Quân lùi lại phía sau, vừa lắc đầu vừa lẩm bẩm, ánh mắt đầy trống rỗng.
Lúc này, cô bước đi chập chững, ngã phịch xuống đất. Khi chạm đất, Thôi Noãn Quân mới lập tức hồi hồn, cố gắng trở lại bình thường.
Thôi Noãn Quân bò dậy, phủi phủi người, mặc dù cô vốn không dính chút bụi nào. Mang theo nỗi sợ hãi nhìn 6 con đom đóm kia, cuối cùng cô chạy thẳng về hướng truyền tống trận, không quay đầu lại nhìn nữa.
Sau khi đến nơi, Thôi Noãn Quân thấy thông đạo dẫn tới thành Thanh Sơn lại là màu xám, điều này chứng tỏ Sở U chưa mở lối thông đạo này. Nếu chưa khai thông thì tại sao lại xuất hiện thông đạo truyền tống màu xám này? Tất cả là vì thành viên của "Tiên" từng xuất hiện trong truyền tống trận của thành Thanh Sơn. Trước đó từng có văn bản nhắc tới, chỉ cần công hội có thành viên tới một truyền tống trận lạ thì trong mắt quản lý sẽ xuất hiện thông đạo màu xám, có khai thông hay không tùy thuộc vào bản thân người quản lý.
Thôi Noãn Quân lại vội vội vàng vàng đến khu chợ, đổi lấy một vài thứ để khai thông truyền tống thông đạo.
Cuối cùng Thôi Noãn Quân sử dụng quyền quản gia mở thông đạo của thành Thanh Sơn, đây cũng là lần đầu tiên cô sử dụng.
Hệ thống: Thôi Noãn Quân đã mở thông đạo truyền tống của thành Thanh Sơn!
Lại một thông báo mới xuất hiện trước mặt Sở U.
Hay lắm, Noãn Quân, ngươi đúng là khiến ta bất ngờ! Sở U nở nụ cười nhẹ nhõm. Trước đó, Sở U còn đang băn khoăn không biết có nên về thành làm một trận với đám người chơi quấy rầy Thôi Noãn Quân hay không!