Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 291. Sao thế?

Chương 291. Sao thế?


Sau khi Thôi Noãn Quân đến thành Thanh Sơn, cô dường như thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó lập tức triệu tập 2 ảnh vệ cấp 50, rồi lại gọi Tấn Mãnh Long ra, tức tốc rời khỏi.
Không lâu sau, cô đã tới trạm dịch Cổ Đạo. Nhìn từ xa, võ đài liên kết với tường thành dày đặc là điểm hồi sinh.
Thôi Noãn Quân lại khẽ cau mày, vì cô còn nhìn thấy số lượng lớn người chơi, mà đám người đó chính là thành viên của công hội Siêu Thần.
Công hội Siêu Thần vẫn còn ở đây, chắc là mệnh lệnh của Sở U, nhưng mục đích của họ là gì?
Thôi Noãn Quân di chuyển chậm lại, cô bị ám ảnh bởi đám người chơi bao vây ở Vương Thành trước đó, cô không muốn rơi vào cảnh đó lần nữa. Hơn nữa, đây là ngoại ô, so với người chơi trong thành thì ở đây...càng lợi hại và nguy hiểm hơn nhiều.
Kiến thức này thì Thôi Noãn Quân hoàn toàn nắm được.
Lúc nhìn thấy khá nhiều NPC ở đây, có vẻ Thôi Noãn Quân cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Vừa rồi, cô rất lo đám người chơi đó đang cố ý chiếm trạm kiểm soát. Nếu có ác ý thì đừng nói là chạy trốn, ngay cả rời đi cũng khó.
Nhưng cho dù vậy thì Thôi Noãn Quân vẫn vô cùng cẩn thận. Cô từ từ tới gần.
“Ý, nhìn kìa, kia có phải là người mà U Dạ nhắc tới không?” Cửu Thải Nhi là người đầu tiên phát hiện ra Thôi Noãn Quân, cô lập tức quay sang nói với Lâm Lạc Nhi.
“Ừm...hình như là thế, đi, chúng ta tới đó hỏi xem.” Lâm Lạc Nhi và Cửu Thải Nhi chạy đến chỗ Thôi Noãn Quân.
Thấy 2 nữ người chơi chạy về hướng mình, Thôi Noãn Quân vô cùng cảnh giác. Cô lập tức dừng lại, chỉ cần cảm thấy bất thường, sẽ lập tức ra lệnh cho ảnh vệ tấn công.
Hai người từ từ tới gần, vẻ mặt của Thôi Noãn Quân mới khá hơn vì cô nhận ra khí tức của hai người này cùng loại với chủ nhân! Điều này chỉ có thể nói lên hai người này là thuộc hạ của chủ nhân, thành viên của ‘Tiên’! Nhưng cho dù như thế, Thôi Noãn Quân vẫn hết sức đề cao cảnh giác.
“Ngươi chính là Thôi Noãn Quân phải không?” Lâm Lạc Nhi hỏi, Cửu Thải Nhi ỏ bên cạnh cũng đầy hiếu kỳ.
“Đúng thế!”
“Ừm, thế thì hay quá, đi, U Dạ bảo bọn ta đưa ngươi tới chỗ cậu ấy!”
“Ồ, thế sao? Đợi đã!” Thôi Noãn Quân cẩn thận nói hết câu, liền gọi chim ưng đen. Sau đó lấy ra một mảnh giấy, tức tốc viết một đoạn nội dung lên rồi buộc vào chân của nó, rồi hất tay một cái. Chim ưng lập tức bay đi, rất nhanh liền biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Lâm Lạc Nhi và Cửu Thải Nhi nhìn nhau, trong mắt hai người chứa đựng đầy sự ngạc nhiên.
Cô gái đứng trước mặt mình/ Cửu Thải Nhi chính là tướng NPC sao? Sở U/ U Dạ làm thế nào mà có được không biết?
Nếu họ biết trong hiện thực Sở U còn có một Độc Cô Bảo Nhi nhỏ nhắn hơn thế, thì không biết sẽ nghĩ gì...
Lúc này, Sở U nhìn thấy chim ưng đen, trong mắt hắn có chút bất ngờ.
Mở thư ra đọc, Sở U liền bật cười.
Tính cảnh giác của nha đầu Noãn Quân cũng cao thật đó.
Lúc Sở U khẳng định Lâm Lạc Nhi và Cửu Thải Nhi là người của mình, đồng thời định viết lên giấy rằng sau này không cần cảnh giác với hai người này. Hắn đột nhiên thay đổi ý định, xóa bỏ câu không cần cảnh giác mà thay vào đó là: ngoài ta ra, sau này phải cảnh giác và giữ tỉnh táo với tất cả mọi người!
Sau khi hoàn thành, Sở U thả huyễn thú trở về với chủ nhân của nó.
Bên này, Thôi Noãn Quân rất nhanh đã nhận được tin của Sở U. Sau khi thu chim ưng đen vào không gian lưu trữ, cô mới nhìn hai người kia cười một cái.
“Ngại quá, để hai vị đợi lâu rồi, chúng ta đi thôi.”
Thế là Lâm Lạc Nhi và Cửu Thải Nhi dẫn Thôi Noãn Quân đến trạm.
Lúc này, người chơi của công hội Siêu Thần đều rất rảnh rỗi, tự nhiên thấy một NPC khí chất phi thường như thế thì đều định tới gần, ý đồ muốn thăm dò một chút...
Điều này khiến Thôi Noãn Quân cảm thấy vô cùng căng thẳng. Dù gì thì cô cũng vẫn còn rất bé, lại còn đang ở cấp 1, cực kỳ yếu thế.
“Làm gì đó, khiến người ta sợ rồi đó biết chưa hả? Đừng vây nữa, mau tránh đường đi!”
“Thống lĩnh, không mau quản người của cậu đi, cô ấy sợ người lạ!”
Sát thống lĩnh biết Thôi Noãn Quân là tướng của Boss. Chỉ thấy hắn ngồi bên mép võ đài, hai chân thả xuống, khẽ mỉm cười, vẫy tay, nói: “Làm gì có ai nhìn chằm chằm vào người ta như thế chứ! Tránh ra hết đi, nhóm 1 đi theo cô ấy, bảo vệ cô ấy cho tốt. Nhị sát, tam sát, hai người đi dẫn đường đi, xem có còn dư người nào của nước Sở không!”
Cứ như thế, Thôi Noãn Quân cưỡi Tấn Mãnh Long dưới ánh nhìn của hàng loạt thành viên của công hội Siêu Thần, như một nàng công chúa đi qua trạm. Sau lưng cô là một đoàn người, đi trước là mấy thích khách đang thám thính đường. Tuy đoạn đường từ trạm đến chỗ Sở U không thể xuất hiện người của nước Sở, nhưng đề phòng vẫn hơn mà. Chỉ sợ có một vài thích khách của nước Sở đang ẩn náu dưới trạng thái tàng hình, hoặc là một mối nguy hiểm khác…
Đoàn người an toàn đến chỗ chiến hạm mà Sở U đang ở.
Thành viên của công hội Siêu Thần nhìn thấy chiến hạm, thì liền hiểu ra người giúp họ ngăn chặn đội quân kẻ địch tới viện trợ là ai. Nhớ đến những đòn pháo tấn công liên tiếp 10 phút, không cần đoán cũng biết, nơi này từng xảy ra một trận chiến vô cùng khốc liệt.
Chỉ có điều thứ khiến người ta tiếc nuối chính là nhiều trang bị rơi ra từ người chơi như thế mà lại không có ai nhặt, nên bị hệ thống xóa sạch rồi, thật đáng tiếc.
Sở U cũng phát hiện ra họ, lập tức ra lệnh cho chiến hạm tiến gần vào bờ.
“Được rồi, mọi người quay về công hội Siêu Thần đi!” Lúc Sở U xuất hiện trước mắt mọi người, rất nhiều người chơi của công hội Siêu Thần còn hưng phấn vẫy tay chào hắn. Sau đó mới chọn kỹ năng hồi thành quay trở về công hội. Không lâu sau chỉ còn lại bốn người, ba nữ một nam.
“Đây chính là tướng NPC sao?” Cửu Thải Nhi lúc này mới nói.
“Ừm, em đừng xem thường Noãn Quân, chỗ này cô ấy không thua kém gì em đâu đó!” Sở U chỉ vào đầu, ý là Thôi Noãn Quân thông minh không kém gì Cửu Thải Nhi.
“Woa, thần kỳ thế sao?”
“Đúng vậy, hai người làm quen chưa?”
“Trên đường đi đã giới thiệu qua rồi, không tin cậu hỏi Thôi Noãn Quân đi.” Cửu Thải Nhi tự tin nhìn về hướng của Thôi Noãn Quân.
“Ừm, thế thì tốt. Hai người quay về công hội Siêu Thần trước đi, ở đó đợi tôi.” Sau đó hắn quay về phía Noãn Quân nói: “Tiểu Quân vào đi.”
Cửu Thải Nhi sử dụng kỹ năng hồi thành, lúc Thôi Noãn Quân bước lên chiến hạm thì quay đầu lại. Trọng điểm là Cửu Thải Nhi, ánh mắt đó có chút khác lạ, nhưng rất nhanh nó đã trở lại bình thường. Noãn Quân cũng không nhìn nữa mà quay đầu bước vào chiến hạm.
Cứ thế, Lâm Lạc Nhi và Cửu Thải Nhi trở về thành, trên chiến hạm chỉ còn lại Sở U và Thôi Noãn Quân. Chiến thuyền lại di chuyển lần nữa, rồi dừng lại ở vị trí ban đầu.
“Tiểu Quân, bây giờ nhiệm vụ của ngươi là trấn thủ ở đây, nhìn thấy Cổ Đạo trước mặt không? Đừng để bất kỳ người chơi nào tới gần nơi này, chỉ cần có ý định tới gần thì cứ việc nổ pháo!”
“Nếu gặp nguy hiểm thì điều khiển chiến hạm chạy trốn!” Sở U là sợ đối phương nghĩ ra âm mưu nham hiểm.
Thôi Noãn Quân hiếu kỳ nhìn xung quanh, nghe thấy thế thì gật đầu: “Noãn Quân hiểu rồi, chủ nhân yên tâm, ta nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”
“Thế thì tốt, vậy ta đi đây!” Nói xong, Sở U sử dụng kỹ năng hồi thành quay về công hội.
Lúc nhìn thấy người Sở U phát sáng, Thôi Noãn Quân đột nhiên nói: "Chủ nhân, đợi đã...”
Sở U lập tức hủy kỹ năng, nhìn Thôi Noãn Quân với ánh mắt nghi hoặc: “Sao thế? Còn chuyện gì...”
Chưa nói xong Thôi Noãn Quân liền bước lên phía trước, sau đó nhào vào lòng hắn.
Sở U chỉ kịp cảm thấy một thân thể mềm mại lao tới, tiếp đó là mùi thơm nhẹ nhàng từ trên người thiếu nữ tỏa ra.
Thôi Noãn Quân ôm lấy Sở U, đồng thời ghìm chặt lấy hắn, đầu vùi vào lòng Sở U.
Quá đột ngột, Sở U không kịp trở tay. Giây phút đó, hắn có chút ngớ người, nhưng ngay lập tức liền khôi phục lại.
Vì Sở U rất cao nên Thôi Noãn Quân chỉ đứng đến bụng. Và cũng vì thế mà tay của Thôi Noãn Quân cũng chỉ ôm lấy phần mông trên của hắn.
Sở U hai tay buông xuống, cúi đầu nhìn mái tóc đen dài mềm mại, nhẹ nhàng nói: “Sao thế?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất