Chương 339. Tin tức của đầu não Hồng Hậu.
Sau đó hắn lại nhìn về phía Hiệu trưởng Chiến Tranh, nói: "Như vậy đi, tiểu Quân ở đây học tập tất cả các môn học, thầy giáo của cô ấy bắt buộc phải đạt cấp Đại Vinh Diệu, hơn nữa chỉ được phép một kèm một." Nói tới đây Sở U hít một hơi, lại thở ra: "Ra giá đi!"
Hiệu trưởng Chiến Tranh quả thực không dám tin nhìn Sở U, mắt trợn trừng lên, nửa ngày mới lên tiếng: "Chỉ sợ tổng cộng không ít hơn 7 triệu đồng vàng, phải biết là có hơn 104 thầy giáo Đại Vinh Diệu chỉ để phục vụ một mình nàng ấy!"
"7 triệu đồng vàng thì 7 triệu đồng vàng, không có vấn đề gì, bây giờ ta sẽ nộp học phí cho tiểu Quân." Nói xong Sở U giao 7 triệu đồng vàng cho Hiệu trưởng Chiến Tranh.
"Ha ha, cô nương này thật có phúc nha!" Lúc này, Hiệu trưởng Chiến tranh mỉm cười nói với tiểu Quân, mà Thôi Noãn Quân chỉ hơi thẹn thùng cúi đầu, nhìn hai đầu ngón út đang xoắn xuýt.
"Phải rồi, tiểu Quân muốn có một phòng riêng, ta để hai hầu gái ở đây hầu hạ cô ấy. Cần bao nhiêu tiền ngươi ra giá đi."
"À..., thì ra hai nữ hầu xinh đẹp này là để phục vụ tiểu Quân à. Đúng là phủ Quan Quân Hầu toàn là mỹ nhân như mây!"
"Ha ha, quá khen quá khen."
"Ừm... Quan Quân Hầu hào sảng yêu quý thuộc hạ như vậy, trường tôi sẽ cung cấp miễn phí phòng riêng cho tiểu Quân."
"Ha ha, vậy xin cảm ơn Hiệu trưởng. Từ giờ trở đi, tiểu Quân sẽ giao cho ông."
"Ha ha, Quan Quân Hầu ngài cứ yên tâm đi."
Sở U gật gật đầu, xoay người nhìn về phía Thôi Noãn Quân: "Tiểu Quân à, ta sẽ tới thăm ngươi bất cứ lúc nào, được rồi, ta đi đây."
Lúc này, đôi mắt Tiểu Quân hơi ửng đỏ, trong mắt cực kỳ buồn rầu. Nhưng lúc này, mọi thứ đều cảm thấy nhợt nhạt, cô dùng sức mím môi, cuối cùng nói: "Nhất định phải nhớ đến thăm ta nhé. Tiểu Quân sợ nhất là nhớ ngài." Câu cuối cùng giống như tiếng kêu của muỗi.
"Ta biết rồi, lúc nhớ ta sẽ đến gặp ngươi. Được rồi, không nói nữa, đi thôi." Sau khi gật đầu với Hiệu trưởng Học Viện Chiến Tranh, nói lời từ biệt, Sở U rời khỏi nơi này.
Hiệu trưởng Chiến Tranh vỗ vỗ bả vai yếu ớt của Tiểu Quân: "Tiểu Quân, ngươi sẽ thành một người tài!" Hiệu trưởng cuối cùng cũng nói ra những lời này.
Trong hiện thực, ở trước cửa một tòa tứ hợp viện cổ kính, chiếc xe ô tô dài màu đen sang trọng ngừng lại, một ông lão từ trên xe bước xuống.
Khi ông lão bước tới cửa, liền đưa tất cả những vật trên người cho hai nhân viên bảo vệ mặc đồ tây màu đen đứng ở cửa, sau đó một mình đi vào bên trong.
Dưới sự dẫn đường của một người phụ nữ, ông lão bước tới một căn phòng.
Bên trong hơi u ám, có sáu người ngồi bên trong, có người đang hút thuốc, có người thì thầm với nhau. Sau khi thấy ông lão đi vào, họ lập tức im lặng không tiếng động, một giọng nói già nua phát ra từ một trong những người đó: "Ông Hoàng, ông đã tới rồi, mau vào ngồi đi, còn thiếu mỗi ông thôi."
Ông lão được gọi là ông Hoàng mỉm cười. Sau khi ông bước vào, người phụ nữ bên ngoài lập tức khép cửa phòng lại.
"Ôi chao, thật sự là không dễ dàng nha, tới đây còn phải bỏ tất cả những thiết bị điện tử ra, cảm giác như về thời cổ đại vậy." Ông Hoàng vừa tới nơi đã vội cảm thán.
Bảy người ở đây đều đã có tuổi, một trong số họ nói tiếp.
"Đây là không còn cách nào khác, phải phòng ngừa nhỡ đâu. Ông cũng không phải chưa biết rõ năng lực của Hồng Hậu, bất kỳ thiết bị điện tử nào cũng có thể trở thành công cụ nghe trộm của bọn họ."
"Vậy cũng được, dù sao bây giờ thiết bị điện tử đều chứa nhiều tính năng thông báo của Internet."
"Cho dù là thiết bị độc lập hay dành riêng cho công việc. Chỉ cần có tín hiệu cũng có thể tiết lộ ra ngoài, không giống như trước."
"Được rồi, người đã đông đủ, vậy chúng ta hội ý thôi, ha ha... Mọi người đều đã lâu chưa gặp, để gặp mặt thật không dễ dàng."
"Có thể khiến mấy lão già chúng ta tụ tập ở chỗ này, cảnh tượng này cũng là chuyện Hồng Hậu có thể tự cảm nhận được. Chuyện này lọt tới tai khiến tôi đúng là không thể tin được."
"Ha ha, "Thiên Thế" bây giờ đã không có kẻ nào âm thầm giở trò được, đúng là công bằng. Bây giờ chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của mình thôi."
"Không biết Quốc Sư làm sao nữa, sao có thể bỏ mặc trí tuệ nhân tạo tối cao độc lập được."
"Nghe nói là có nội tình, Quốc Sư cũng không ngăn được. Bây giờ thì ổn rồi, Hồng Hậu còn đang tự tiến hóa không ngừng, nghe nói bên kia có người chết..."
"Không thể nào? Phòng nghiên cứu cao nhất trên thế giới bị Hồng Hậu chiếm lĩnh? Bọn họ không có chính sách đáp trả nào sao? Dùng bom hạt nhân đi chứ!"
"Đừng nực cười thế, phòng nghiên cứu Thần Sào là nơi chống hạt nhân tốt nhất. Trung tâm này nằm sâu dưới lòng đất cả cây số, làm sao cho nổ được. Bây giờ tất cả mọi người đều bị Hồng Hậu đưa đi, muốn phá hỏng cũng khó có khả năng. Hệ thống phòng ngự của phòng nghiên cứu Thần Sào đều bị Hồng Hậu nắm trong tay rồi."
"Bây giờ đừng nói những chuyện này, nói chuyện chúng ta thôi."
"Hãy để tôi nói, vật thử nghiệm của chúng tôi ở Vạn Thế đã đạt được thành quả nhất định, được tích hợp vào "Thiên Thế". Chúng tôi đã thu được một số dữ liệu được gửi cho Hồng Hậu, trong đó xuất hiện nhiều nhất là "đấu giá thế giới"."
"Ồ, thật sự là đúng lúc mà. Vật thí nghiệm Phi Hồng của chúng tôi cũng giống vậy."
"Thật sự là khó chịu, nếu Hồng Hậu không chịu thức tỉnh. Vật thí nghiệm của chúng ta nhất định sẽ thành công giữ vững quỹ tích cùng hệ thống, cứ như vậy tiên cơ đều ở trong tay chúng ta."
"Tự tin mà nói, dạng này tuyệt đối là công bằng. Chúng ta có thể lấy được hiệu quả nhất định đã coi như là gian lận rồi."
Lúc này, một ông già ngồi vị trí chủ tọa nói:" U Dạ không đơn giản, cậu ta thực sự không đơn giản. Đối tượng của tôi không chỉ có được thông tin mà các người đã có, mà còn nắm bắt được hai lần xuất hiện cái tên "U Dạ". "
"Hả... Nói như vậy, đầu não của Hồng Hậu đã bắt đầu chú ý tới U Dạ rồi? Vật thí nghiệm của lão Lý thật không đơn giản nha, lát ở lại chúng ta nói chuyện riêng một chút?"
"Chẳng lẽ U Dạ thật sự bật hack? Hay là bị Hồng Hậu coi là người closed beta?" Người còn lại nói.
"Không thể nào, sau khi trò chơi cập nhật. Nhân viên nghiên cứu khoa học được tôi bỏ nhiều tiền để nghiên cứu trò chơi nói, chắc chắn đã được thay đổi rồi. Mà hai lần cái tên U Dạ xuất hiện đều là sau khi cập nhật."
"Nhưng dù thế nào, Hồng Hậu cũng đã chú ý tới U Dạ này rồi."
"Ha ha, một mình hắn có thế giết mấy ngàn người, năng lực chiến đấu hơn 100.000, mà phần đông người chơi thì sao? Hàng ngàn người chơi mới có năng lực chiến đấu hơn 1 tỷ!
"Tôi muốn biết, liệu Hồng Hậu có ý định chống lại U Dạ không? Việc Hồng Hậu khiến cho tin tức của một người biến mất sạch sẽ là dễ như trở bàn tay."
Ông lão ngồi ở ghế chủ tọa lắc ngón tay, ánh mắt khó giải thích: "Sợ là không đơn giản như vậy, muốn sớm gạt bỏ sự tàn phá, khả năng là có vụ cá cược nào đó!"
"Ý ông là Hồng Hậu có chuyện kiêng kỵ?" Ông lão này hít vào một ngụm khí lạnh, lời của lão chủ tọa thật sự có lý. Nếu ông ta đã đưa ra giả thiết, rõ ràng là biết được nguồn tin phía sau mà mình không biết.
"Đúng là như vậy, tôi trái lại rất tin tưởng thủ đoạn Quốc Sư. Lão già ấy không đơn giản, Hồng Hậu do hắn sáng lập, nghe nói gần đây đang tìm U Dạ."