Chương 340. Sở giao dịch thành phố trung ương.
"Hiện tại, cậu ta rất nổi tiếng. Người trẻ tuổi mà, một khi đã yêu chính là làm loạn!"
"Công hội Vạn Thế và Phi Hồng của hai nhà các ông bị làm sao vậy? Ha ha, các ông đều bị cậu nhóc U Dạ này tiêu hủy công hội rồi, cho nên bây giờ đang phải làm lại từ đầu sao?"
"Đúng vậy, nếu không phải vì lý do này thì còn vì lý do gì nữa. Nghĩ tới việc này, tôi lại cảm thấy tức giận. Để Vạn Thế có thể lên tới cấp 6, chúng tôi đã tiêu tốn không ít tài nguyên. Hiện tại, tỉ lệ thu mua đồng vàng nhiều như vậy, tiền đầu tư sẽ càng ngày càng nhiều."
"Ha ha, cẩn thận sau này các ông cũng bị U Dạ phá hủy đấy."
"Sao có khả năng chứ? Vạn Thế chúng tôi không có thù oán với cậu ta. U Dạ tiêu hủy công hội chúng tôi, cũng bởi vì muốn thăng cấp nhiệm vụ công hội, mục tiêu lại đặt ở trên người chúng tôi. Nếu chúng tôi thua, vậy thì phải phục, đây là bản lĩnh của U Dạ. Chuyện này tôi không có lời oán trách gì với cậu ta."
"Ông lại suy nghĩ rất thoáng."
"Việc này không phải là vấn đề muốn nghĩ thoáng hay không. Nếu như đổi lại vị trí để suy xét, tôi là U Dạ thì tôi cũng sẽ làm như thế!"
"Được rồi, không nói về cậu ta nữa. Nói về buổi đấu giá thế giới đi."
"Điều này thực sự rất kỳ lạ, tại sao ông chủ của Hồng Hậu lại đi chuẩn bị một buổi đấu giá thế giới chứ?" Một ông lão khó hiểu.
"Ha ha, nếu như ông có thể đoán được trong đầu chủ của Hồng Hậu đang suy nghĩ cái gì thì ông là thần rồi. Vì vậy, chúng ta chỉ có thể thuận thế mà làm thôi!"Ông lão ở giữa cười ha ha, nói.
"Ý của ông là, ông đã chuẩn bị sẵn sàng để thu mua đồng vàng rồi à?"
"Đúng vậy, trong buổi đấu giá thế giới này. Mỗi đồ vật đấu giá đều không phải là vật phẩm bình thường, nhất định sẽ làm cho chúng ta mở mang tầm mắt. Nhân lúc ông chủ của Hồng Hậu vẫn chưa tuyên bố tin tức này, thì chúng ta nên chuẩn bị đi mua là vừa!"
"Ông Lý nói đúng lắm!"
Sau khi ra khỏi Học Viện Chiến Tranh cao cấp. Sở U đi lang thang ở trên đường, hắn muốn trực tiếp trở lại pháo đài, nhưng không biết tại sao lại thay đổi suy nghĩ, đi dạo ở thành phố trung ương.
Hiện tại thành phố trung ương đã không giống như lúc trước, không có nổi một người chơi. Nơi này đã có bóng dáng người chơi của các quốc gia.
Thành phố trung ương rất đặc thù, người chơi ở 7 nước, đều có thể từ Vương Đô truyền tới nơi này.
Nhưng muốn truyền tới nơi này, yêu cầu là cần phải giao nộp phí truyền tống 10 đồng vàng. Chuyện này đối với người chơi bình thường mà nói, nếu không có tình huống gì đặc biệt thì không cần đến.
Đối với việc hai vị cựu game thủ cùng đi tới nơi này, thì có lẽ trong này có quá nhiều sự trùng hợp đi.
Vì nếu người chơi của 7 nước có thể đi tới nơi này, vậy thì có thể giao dịch ở đây không? Tất nhiên là có rồi.
Dựa theo trí nhớ của kiếp trước, Sở U đến "Phố Long Thắng", nơi này ở kiếp trước là nơi mà người chơi của 7 nước tập trung giao dịch. Cũng không biết là từ thời điểm nào xuất hiện, hay là ai khởi xướng, nói chung con đường này đã thành chợ của người chơi 7 nước. Vào lúc ấy, chợ bán đồ vật sẽ không bao giờ có trang bị Hồng Tước hoặc là từ Hồng Tước trở xuống. Không có người chơi nào đồng ý bỏ ra 10 đồng vàng, mà lại phải phí thời gian dài ở đây chỉ để mua một cái trang bị Hồng Tước. Vì vậy, chợ đó bán đồ vật đều là từ Bạch Kim trở lên, sách kỹ năng cũng không bị hạn chế. Và người chơi ở chợ bán đồ vật thường ra giá là 5 ngàn đồng vàng trở lên.
Mà hiện tại ở đây, ngoại trừ NPC ra thì trên đường không có nhìn thấy một người chơi nào. Trông có vẻ hơi vắng vẻ.
Sở U vừa đi vừa suy nghĩ. Hắn tới trước cửa của một cửa hàng cỡ trung thì dừng bước, trong mắt hơi ngạc nhiên.
Chỉ thấy cửa hàng treo một tấm bảng: Bán cửa hàng, giá cả gặp mặt rồi nói!
Tuy là thành phố trung ương nhưng cũng là tấc đất tấc vàng. Dân bản địa ở đây cũng cực kiêu ngạo, dĩ nhiên thân phận của họ cũng không đơn giản. Người chơi muốn mua một mảnh đất ở chỗ này là điều không dễ dàng. Không giống như ở đất nước của mình, có thể mua một toà nhà dân cư bị phá hủy.
Mọi việc có lợi đều phải được ưu tiên, điều này đã trở thành một loại niềm tin khi Sở U trọng sinh!
Sở U di chuyển bước chân, đi vào cửa hàng.
Cửa hàng này tương đối lớn, bên trong rất trống trải không có sản phẩm gì. Sở U đi vào nhìn qua rồi bước lên tầng hai, thì thấy ở đây có một người đàn ông trung niên cô độc, đang ngồi ở trên một cái ghế đầy tro bụi, ánh mắt trống rỗng.
"Khụ..xin lỗi đã quấy rầy." Sở U đứng ở cầu thang nói.
Cơ thể người đàn ông trung niên khẽ cử động, ánh mắt lập tức có thần thái. Ông ta đứng lên, hơi ngạc nhiên nhìn về phía Sở U một thân trang phục cao quý: "Ngài là?"
"Ta còn có thể là ai, dĩ nhiên là người mua cửa hàng. Gọi ta là U Dạ."
"Ồ, là như vậy à. Vậy là ta may mắn rồi." Người đàn ông trung niên vội vã đi tới, trên mặt hiện lên một nụ cười.
Hai người bắt tay xong, người đàn ông trung niên nói tiếp: "Thực sự là không tiện, nơi này rất bẩn, rất lâu rồi đã không có ai quét dọn."
"Không sao. Chúng ta có thể đứng nói chuyện, cửa hàng của ngươi bán sao vậy?"
"Haizz, nếu không phải ở quê, ta xảy ra chút chuyện, thì cho dù có nói cái gì ta cũng sẽ không bán đâu. Đây là cửa hàng gia truyền mà, haiz~ không nói nói nữa." Trong mắt người đàn ông trung niên có vẻ không nỡ. Nhìn bộ dạng như vậy, xem ra ông ta thật sự rất quý trọng cửa hàng này.
Sở U duỗi ra hai ngón tay, muốn nói ra nhưng mà như bị cái gì chặn lại, không có nói ra trước.
"20 triệu đồng vàng?"
Người đàn ông trung niên lập tức thả ngón tay xuống, trên mặt lộ ra một nụ cười lịch sự, lắc đầu vội vàng nói: "Không không không, mặc dù nó là cửa hàng của tổ tiên ta để lại, nhưng cũng không có quý giá tới vậy. Giá của cửa hàng này là 200 vạn đồng vàng, người trẻ tuổi à."
"Ta là người rất thoải mái, ngươi nói bao nhiêu thì là bấy nhiêu, 200 vạn đồng vàng thành giao." Sở U cũng không có cò kè mặc cả, đồng ý luôn với giá này. Sau khi hai bên vui vẻ hoàn thành giao dịch, thì bắt đầu từ bây giờ, cửa hàng cỡ trung nằm ở "Phố Long Thắng" của thành phố trung ương Hoa Hạ chính thức thuộc về Sở U!
Hiện tại Sở U đã trở thành chủ nhân của cửa hàng này rồi, còn người đàn ông trung niên đối diện thì trở thành khách hàng.
"Ta thật tâm chúc mừng ngươi có thể kiếm được thật nhiều tài nguyên!" Mặc dù trong lòng người đàn ông trung niên không muốn, nhưng vẫn chân thành chúc phúc cho hắn.
Sở U đối với việc này thì bày tỏ lòng biết ơn người đàn ông trung niên. Sau đó tiễn người đàn ông trung niên đó đi. Đọc Full với giá khuyến mãi 20% liên hệ Miraxi1 https://truyenyy.vip/conversation/new-message/?u=Miraxi1
Nhìn cửa hàng có hơi bừa bộn và trống trải. Sở U quyết định xây dựng sở giao dịch công hội ở nơi này!
Như vậy, người chơi của 7 nước đi tới nơi này, đều có thể từ sở giao dịch của họ mua bán sản phẩm. Đây thật sự là may mắn nha, bởi vì sở giao dịch công hội của hắn sắp trở thành một sở giao dịch có một không hai. Liên kết trạm giao dịch của 7 nước lớn, thông qua sở giao dịch của hắn, có thể giúp cho hai người chơi ở cách xa nhau nhưng vẫn có thể hoàn thành giao dịch.
Tuy nhiên, khi muốn thành lập sẽ gặp phải một rắc rối nhỏ. Đó là cần phải đến phòng quản lý Thương Hội của thành phố trung ương làm những thủ tục liên quan.
Xem ra ở kiếp trước, những người chơi có thể ở thành phố trung ương mở một cửa hàng, đều là những người chơi không đơn giản. Trong lòng Sở U đã nghĩ như vậy trước khi đi tới chỗ này.
"Cậu nói cái gì? Cậu muốn mở không gian sở giao dịch?" Giám đốc phòng quản lý Thương hội vô cùng bất ngờ. Ông ta còn tưởng Sở U chỉ muốn mở một cửa hàng bán trang phục hay vũ khí trang bị. Không nghĩ tới lại muốn mở một không gian sở giao dịch.
"Đúng vậy, tôi muốn mở không gian sở giao dịch!" Sở U nói có chút mệt mỏi, cái tên này nghe thật quá cao mà!
"Thành phố trung ương là thành phố trung lập. Đối với tất cả mọi người trong Hoa Hạ mà nói, nó cực kỳ bao dung và thân thiện. Người chơi 7 nước lớn có thể kinh doanh ở đây. Thế nhưng muốn xây dựng không gian sở giao dịch thì phải tiêu hao lượng lớn pháp lực của không gian sư, vì lý do đó chi phí là..."
"Bao nhiêu tiền cứ nói thẳng không sao."
"700 vạn đồng vàng!"
"Được."
Cuối cùng, Sở U cũng được ủy quyền để xây dựng không gian sở giao dịch, số tiền bỏ ra là 700 vạn đồng vàng.
Khi sắp ra ngoài, Sở U nở mộ nụ cười tự giễu. Mới tới nơi này thôi, mà đã phải tiêu tốn cho...Hầu gái 200 vạn, tiểu Quân 700 vạn, cửa hàng 200 vạn, ủy quyền 700 vạn, tổng cộng là 1800 vạn đồng vàng...
Lúc đầu hắn có 7 triệu 6 ngàn vạn, hiện tại đã biến thành 7 triệu 2 ngàn 6 trăm vạn đồng vàng. Lúc trước, hắn chiêu mộ Đấu Chiến Ma Cơ và chế tạo trang bị công kích cũng đã tiêu tốn rất nhiều đồng vàng rồi.
Sau khi được ủy quyền lại, Sở U lần thứ hai đến cửa hàng của hắn. Sau đó trang trí lại nơi này thành sở giao dịch công hội xa hoa.
Như vậy, tất cả sản phẩm ở bên trong sở giao dịch sẽ trở thành mục tiêu của tất cả người chơi ở 7 nước!
Đồng thời, tất cả người chơi ở 7 nước có thể thông qua sở giao dịch của bản thân để bán sản phẩm, mà khách hàng cũng là người chơi của 7 nước này.
Quan trọng là, những người chơi nước Yến có thể ở công hội của mình, mở sở giao dịch của bản thân ra, là có thể nhìn thấy những sản phẩm của người chơi 6 nước bán ra, cùng với những thông tin của việc mua sản phẩm, việc này cực kì tiện lợi!
Sở giao dịch công hội của người chơi có thể được cải thiện nhiều lần, dần dần nó sẽ được tất cả người chơi chấp nhận!
Thứ tôi có mà anh không có, thứ anh có tôi đều có, đây chính là ưu thế cạnh tranh.