Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 347. Tông sư thợ rèn của người lùn.

Chương 347. Tông sư thợ rèn của người lùn.


"À..à, đám người này là loại người gì vậy?" Ban đầu Lâm Lạc Nhi đã sẵn sàng đón quân địch với vẻ mặt nghiêm túc, nhưng khi nhìn thấy cảnh ô uế mà còn mất nhân tính như vậy, nghiêm túc của cô chỉ có bay cao nữa, cao mãi.
Dăng Long điên rồi, nó thật sự điên rồi. Ở trên trời gầm rú một trận, liên tục muốn phá vòng vây thoát ra ngoài. Thế nhưng đâu chỉ cần có kẻ thù ngăn cản, nó sẽ thay đổi vị trí, suy nghĩ cực kỳ không rõ ràng. Mười Đấu Chiến Ma Cơ không ngừng bay với tốc độ cao để ngăn cản Dăng Long. Ở phía dưới Dăng Long...có ba mươi Đấu Chiến Ma Cơ đang không ngừng tấn công ở khu trí mạng yết ới đó, mặc dù tấn công nhiều nhưng không đánh trúng hết.
Chỉ có điều mỗi lần đánh trúng, cũng làm cho lòng Dăng Long rối như tơ vò.
Lúc này, Đấu Chiến Ma Cơ có giá trị sĩ khí cao nhất đang sử dụng Địa Ngục Viêm Bạo, vị trí mục tiêu chính là "điểm yếu" của Dăng Long. Nó nghiêm túc nhìn chăm chú, ánh mắt bình tĩnh, tuyệt đối không phải là đùa.
Một giây sau, hắn nhìn thấy một ánh sáng màu tím chớp mắt đã biến mất, cùng lúc đó ở trên "điểm yếu" của Dăng Long xuất hiện một phù văn màu tím.
Ngọa tào!(*) Nó đã thành công! Sở U sợ hãi nhìn, mà Đấu Chiến Ma Cơ kia lại mừng rỡ.
M* nó! Hắn chỉ mới nhìn đến thôi! Sở U đột nhiên đưa tay che mặt, mắt phải nhất thời nhắm lại, chỉ lộ ra mắt trái, mà mắt bên kia dường như cũng cảm thấy sâu sắc như vậy…
"Ba!" Chỉ nghe thấy một âm thanh vang lên, vị trí JJ của Dăng Long bỗng nhiên nổ tung, tất cả bộ phận liên quan tới JJ đều nổ tung, đều nổ tung, nổ tung, nổ,. . . .
Vẻ mặt của Dăng Long lúc này thực sự là đang nghi ngờ cuộc đời...
Kỵ sĩ vong linh đang ngồi trên lưng nó bỗng nhiên cảm nhận được chấn động. Đồng thời nhờ thần giao cách cảm, nó cũng biết được tâm trạng bi thương của Dăng Long lúc này. Nó chuẩn bị đưa tay ra an ủi, thì bỗng nhiên bị Dăng Long hất ra, nó bất ngờ bị hất lên bầu trời, sau đó từ từ rơi xuống.
Kỵ sĩ vong linh: Chết tiệt, ngươi cái con rồng bị thiến kia! Con m*nó, ta sẽ không để yên cho ngươi đâu!!
Cuối cùng dưới phương thức tra tấn tới chết của Đấu Chiến Ma Cơ, Dăng Long gào lên một tiếng, rồi biến thành thiên thần một đôi cánh.
Sau khi cuộc chiến được giải quyết xong. Rốt cuộc Sở U cũng nhìn thấy người bị vong linh Dăng Long tấn công là người phương nào. Đó là một nhóm Người Lùn, vâng, chính xác là tộc Người Lùn. Tay của họ cầm một búa lớn, có sấm sét xuất hiện từ bên trong. Biểu cảm của những người lùn này đều rất nghiêm túc, có cảm giác đang cố gắng để chống đỡ. Muốn tới chỗ đối phương thì không dễ đối phó.
Đôi mắt Sở U lóe lên, hắn bay về phía một con Dăng Long, rồi sử dụng vũ khí vung lên.
"Tông sư, hình như chúng ta được hỗ trợ rồi."
"A..., cuối cùng cũng được cứu!" Tộc Người Lùn ở phía dưới đã thay đổi dáng vẻ, đôi mắt họ sáng lên.
Nhưng mà Người Lùn lập tức thu lại nụ cười, bởi vì kiểu chơi của đối phương thực sự là...Quá khó coi!
Mãi một lúc lâu sau, một người lùn râu trắng trong tộc Người Lùn mới quay đầu nhìn bạn đồng hành, thấp giọng nói: "Tại sao chúng ta không nghĩ đến việc sử dụng phương pháp này, để đối phó với đám vong linh rác rưởi kia?"
"Có vong linh rơi xuống kìa, đi, mau mau đi đánh nó. Con m* nó, để cho chúng ta ăn nhiều quả đắng như vậy."
Sở U thành công giết bốn con Dăng Long và các kỵ sĩ vong linh ở trên, chạy mất ba con...
"Không cần đuổi theo, mọi người mau bay xuống!" Sở U la lớn, nhóm Đấu Chiến Ma Cơ lập tức ngoan ngoãn đáp xuống đất, trở về dáng vẻ của nữ đạo sĩ. Lâm Lạc Nhi cũng lặng lẽ đáp xuống, sau đó bắt đầu chữa trị cho những Đấu Chiến Ma Cơ bị thương.
"Lạc nhi, tôi quên nói cho cậu một chuyện." Sở U đến bên cạnh Lâm Lạc Nhi, nhỏ giọng nói .
"Chuyện gì?" Lâm Lạc Nhi nhìn Sở U bằng ánh mắt khác thường.
"Thật ra, thuật trị liệu của cậu có thể áp dụng lên người dị chủng bóng tối." Hì… Chuyện quan trọng như vậy mà hắn lại quên mất, cũng không thể đừng đổ lỗi cho hắn được, vì tình huống lúc đó cũng đâu thể quan tâm những thứ khác được.
"Hả? Cậu nói là thuật trị liệu của tôi có thể làm tổn thương những con quái kia sao?" Lâm Lạc Nhi không thể tin được sẽ có chuyện như vậy.
"Đúng vậy, sau này, khi đối mặt dị chủng bóng tối, mục sư các cậu chính là khắc tinh của họ. Sức mạnh chữa trị của các cậu đối với bọn chúng mà nói, chính là một loại hỗ trợ tổn thương!"
"Tôi biết rồi." Lâm Lạc Nhi thận trọng gật đầu.
Sau đó Sở U mới di chuyển tới chỗ của nhóm Người Lùn, nhưng vẻ mặt của nhóm Người Lùn lại căng thẳng như gặp kẻ thù lớn vậy. Bọn họ ngẩng đầu nhìn Sở U.
Trên mặt đất hơi lộn xộn, những cái rương nằm rải rác khắp nơi. Có vẻ như những Người Lùn là bị tấn công bất ngờ.
Chỉ là tại sao bọn họ lại nhìn mình như thế? Mình không phải là ân nhân cứu mạng bọn họ hay sao..
"Các ngươi chính là tộc Người Lùn đúng không, gặp may gặp may."
"Ngươi là Nhân Tộc, cảm ơn ân cứu mạng của ngươi, chỉ là tại sao người hầu của ngươi lại là ác ma?" Người Lùn râu trắng rõ ràng là thủ lĩnh ở đây, ông ta không có cầm bất kỳ vũ khí nào, mà là một cây gậy. Đầu tiên rất lịch sự đối với Sở U, sau đó khí phách mười phần nói.
"Ác ma? Ta không ủng hộ với lời nói của ngươi. Bọn chúng không phải là ác ma, bọn chúng đã bị ảnh hưởng bởi lòng thương người tuyệt vời của ta. Ngươi không thấy bọn chúng đang mặc trang phục đạo sĩ hay sao? Nói tóm lại, chúng cũng không phải như ngươi nghĩ đâu." Nói xong, Sở U lấy lệnh bài Vô Địch Hầu ra cho đối phương xem: "Ta là hầu tước của nước Yến, Vô Địch Hầu, cấp dưới của ta đều được công nhận." Sở U mặt không thay đổi nói.
Người Lùn râu trắng nhìn đồng loại hai bên, mặc dù trong mắt vẫn còn nghi ngờ, nhưng đã ít hơn so ban đầu rất nhiều. Trên mặt của những Người Lùn cũng dịu đi, lúc này người lùn râu trắng gật đầu với Sở U: "Thì ra là vậy, như ngài nhìn thấy đấy, bọn ta là tộc Người Lùn. Ta gọi Âu La Gia, bây giờ bọn ta đang gặp phải một rắc rối rất lớn."
"Âu La Gia? Woa, chính là cái thợ rèn kia... "
"Đúng vậy, rất vinh hạnh khi tên của ta đã được ngài nghe qua, ta là Tông sư thợ rèn Âu La Gia!"
Nghe thấy đối phương nói thừa nhận là Tông sư thợ rèn của tộc Người Lùn trong trí nhớ của mình. Trong lòng Sở U nhảy lên một cái, sao lại trùng hợp như thế!
Ta nhất định sẽ khiến ngươi phải làm việc cho ta!
"Tên của Tông sư như sấm bên tai, phương pháp rèn đúc cao quý được người người ngưỡng mộ, trong đó ngài là người dẫn đầu." Nói tới chỗ này Sở U hơi khẽ cúi đầu chào đối phương. Sau khi đối phương thấy thế, cũng lập tức đáp lễ, Sở U tiếp tục nói: "Không biết Tông sư gặp phải rắc rối gì? Tại sao xuất hiện ở lãnh thổ của Thú Tộc, rồi lại bị dị chủng bóng tối tấn công?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất