Chương 348. Hoàn thành giao dịch.
"Haizz~" Người Lùn Âu La Gia vẻ mặt cô đơn, thở dài một hơi: "Bọn ta mạo hiểm đến Thú Tộc là vì muốn lấy được một loại thần thiết ngoài lãnh thổ. Chỉ là bọn ta bị một kẻ đáng ghét phản bội, rơi vào vòng vây của Thú Tộc. Khiến nhiều người thương vong, nhưng cũng may mắn là bọn ta đã phá được vòng vây để chạy thoát. Không nghĩ tới, Thú tộc và tộc Vong Linh lại thông đồng với nhau. Bọn ta bị pháp sư vong linh đặt dấu vết theo dõi lên người, một đường đuổi giết bọn ta!" Nói tới chỗ này, Người Lùn râu bạc trừng mắt, đỏ cả mặt. Đương nhiên đối với người phản bội này cực kì căm hận.
"Xem ra các ngài đã gặp phải rắc rối lớn rồi!"
Lúc này Âu La Gia tiến lên một bước, đưa tay ra làm một cử chỉ lịch sự. Sau đó chân thành nói ra: "Nhân Tộc thân thiện tôn kính, ta thay mặt cho tộc Người Lùn La Mạn Nặc Phu cầu xin ngài giúp đỡ. Mong ngài giúp bọn ta có thể trở về nhà một cách an toàn."
"Về phần thù lao, ta sẽ trả cho ngài 20 vạn đồng vàng!"
"Ha ha ha." Sở U cúi đầu cười.
"Ngài cười cái gì?" Người Lùn râu bạc nhìn đồng loại hai bên, tất cả đều bối rối, không hiểu Sở U đang cười cái gì, là 20 vạn đồng vàng đó! Rất nhiều rất nhiều đồng vàng, chẳng lẽ ngươi không biết sao?
"Ta là đang cười ngài. Dưới cái nhìn của ta, mạng của ngài không chỉ là 20 vạn đồng vàng thôi đâu." Sở U mở hai tay ra: "Hơn nữa đó là trận doanh quang minh, làm sao nó có thể mang đo bằng đồng vàng được. Việc này đối với nhân cách của ta là một sự sỉ nhục rất lớn."
"Không không không ngài hiểu lầm rồi, nữ thần định mệnh cho ta gặp được ngài, đây là ý trời sắp xếp. Đồng vàng chỉ là thành ý để cảm ơn sự giúp đỡ của ngài, điều này cực kỳ đơn giản, sau này ngài chính là khách quý của bộ tộc ta."
"Ha ha, câu ý của trời sắp xếp này của ngươi, ta rất đồng ý, ta sẵn sàng giúp đỡ Tông sư. Nếu phía sau có bị đuổi theo, như vậy xin các ngài mau mau dẫn đường, chúng ta đến nơi sớm mới tốt!"
"Ha ha, thật sự cảm ơn ngài rất nhiều. Ta còn chưa biết tên của ngài, có thể cho ta biết được không?"
"Ta tên U Dạ."
"À ~ đây thực sự là một cái tên hay!" Người Lùn râu trắng nói một cách chân thành, tựa như đã quên kiểu chơi đánh JJ của đối phương.
Hệ thống: Độ thiện cảm của bạn trong lòng Tông sư thợ rèn Âu La Gia đạt tới 75%.
"Hình như đội ngũ của Tông sư đang có người bị thương. Trong đội ngũ của ta có một người đẹp là mục sư. Ma thuật ánh sáng của nàng ấy có thể giúp cho người của tộc của ngài có thể hồi phục nhanh chóng." Sở U quan sát trong tiểu đội của Người Lùn thấy có người còn đang đi khập khiễng, rõ ràng là đang bị thương, nên lập tức nói.
"Có thật không? Quá tốt rồi, ta thực sự nhận được sự ưu ái của nữ thần định mệnh, mới để cho ta gặp được ngài."
"Lạc nhi, đi chữa trị cho họ đi."
Sau khi Lâm Lạc Nhi nghe thấy vậy thì đi ra, đến bên cạnh người lùn bị thương. Trong tay cô xuất hiện một ánh sáng màu trắng thần thánh, lập tức sử dụng trên người đối phương. Chỉ thấy vùng da bong tróc thịt của đối phương nhanh chóng phục hồi như cũ.
Người Lùn được chữa trị nhắm hai mắt lại, dường như đang tận hưởng cảm giác Thánh Quang rọi trên người mình. Cuối cùng mở mắt ra chân thành nhìn Lâm Lạc Nhi nói cám ơn: "Cám ơn ngài, ngài chính là nữ thần Thần Thánh của ta, Chúa phù hộ cho ngài." Nói xong nằm lại sấp trên mặt đất, chuẩn bị hôn chân phải của Lâm Lạc Nhi.
Lâm Lạc Nhi lườm một cái, lập tức rút chân phải lại, ném lại một câu rồi bỏ đi: "Ngươi không cần cám ơn ta, muốn cảm cám ơn thì cám ơn U Dạ đi." Sau đó đi tới bên cạnh Người Lùn bị thương khác, tiếp tục sử dụng thuật trị liệu.
Hệ thống: Độ thiện cảm của đội ngũ Người Lùn đối với bạn tăng lên đến 70%, độ thiện cảm của cậu trong lòng Tông sư thợ rèn Âu La Gia đạt tới 86%.
Chẳng mấy chốc mà cả đội ngũ Người Lùn đều sinh long hoạt hổ (1) , tất cả đều được thuật trị liệu của Lâm Lạc Nhi chữa trị.
(1) Sinh long hoạt hổ: khoẻ như vâm, mạnh như rồng như hổ, sinh khí dồi dào.
Vì vậy, đội ngũ lập tức khởi hành.
"Tông sư à, nơi này cách lãnh thổ Người Lùn của các ngài có vẻ hơi xa." Vừa đi, Sở U và Người Lùn Âu La Gia cưỡi một con Độc Giác Thú, nhỏ giọng nói.
"Là như thế này, ở trên núi Ma Nhĩ Hải Mỗ của bọn ta có một cái tế đàn truyền tống. Chúng ta chỉ cần đến nơi đó thì vạn sự đại cát (2)."
(2) Vạn sự đại cát : mọi việc đều thuận lợi, cát tường.
"Thì ra là như vậy, có thể nói cho ta biết thần thiết ngoài lãnh thổ trong miệng ngài là gì không? Tại sao ngài lại muốn có được nó?"
"Thần thiết chính là thần thiết, không có tên nào thích hợp với nó hơn. Nó là đồ vật mà có thể cứu vớt được bộ tộc của ta. Nhưng thật đáng tiếc, ta lại không có được nó." Vừa đề cập tới mục đích của chuyến đi này, ông lão tộc Người Lùn lộ ra vẻ mất mát.
"Quý tộc bị xâm chiếm sao?"
"Đúng vậy, bọn ta bị Thú Tộc xâm chiếm, bọn Thú Tộc chết tiệt. Bọn chúng có quân đội cực kỳ to lớn, khả năng sinh sản của chúng cũng quá mạnh mẽ."
"Thế nhưng nếu có thần thiết thì sẽ khác. Lúc đó, ta sẽ rèn ra một cái thần binh, dùng nó để chống đỡ quân đội Thú Tộc. Dù tệ đến thế nào, thì cũng có thể giúp cho bộ tộc rút lui được một cách bình tĩnh và bình an."
"Hóa ra là như vậy à, lão nhân, ta có một ý tưởng muốn cùng ngài giao dịch, điều này đối với ta mà nói cũng rất quan trọng." Lúc này Sở U mở miệng nói.
"U Dạ à, ngài đã cứu bọn ta, bọn ta biến ơn còn không kịp, nói gì là giao dịch. Ngài cứ nói, chỉ cần ta có khả năng, ta chắc chắn sẽ không từ chối!"
"Được rồi, vậy ta nói. Ta sẽ giúp ngài có được thần thiết, ta không cần 20 vạn đồng vàng. Ta chỉ có một yêu cầu, chính là hy vọng sau khi ngài rèn thần binh xong, ngài có thể cùng ta trở về lãnh thổ của ta. Từ nay về sau vì ta mà làm việc!" Sở U đem suy nghĩ trong lòng nói ra.
Ban đầu cho là ông lão râu trắng sẽ tức giận, nhưng điều khiến Sở U kinh ngạc chính là, biểu hiện của đối phương lại rất bình tĩnh, chỉ thấy ông ta cười nói: "Không nghĩ tới sống đến 300 tuổi rồi, mà vẫn còn có người mời ta làm việc vì hắn như trước. Ha ha, phải biết là nếu ngươi gặp ta vào thời điểm 10 năm trước, chắc chắn là không thể. Ta đã từng từ chối vua Nhân tộc Bạch Tinh Linh và các vị vua của tộc Tinh Linh. Chứ chưa cần nói đến những người khác."
Ông lão Âu La Gia cảm thán một phen, sau đó nhìn vào Sở U, gật đầu nói: "Nếu như ngài có được thần thiết giao cho ta. Vậy thì bộ xương già này của ta đồng ý lại chịu dằn vặt thêm lần nữa, cùng ngài trở về lãnh thổ của ngài, giúp ngài chế tạo một vũ khí khổng lồ!"
"Được! Cứ quyết định vậy đi. Ta đưa mọi người đến tế đàn truyền tống trước. Đến lúc đó, ngài nói thêm cho ta biết thêm những tin tức có liên quan tới thần thiết, ta sẽ giúp ngài lấy nó!"
Bằng cách này, hai bên ở chung càng thêm vui vẻ.
Trong thời gian này, Sở U ra lệnh cho Đế Cơ ở phía trước điều tra, một khi có tình huống gì lập tức báo cáo cho hắn.
Nếu như hắn có thể sở hữu một chiếc thuyền buồm của nhóm giao dịch Ô Vân thì tốt rồi...
Đúng lúc đó, một ý niệm của Đế Cơ phát tới, nói ở phía trước xuất hiện một quân đội Thú Tộc đang di chuyển, hướng đi chính là hướng vị trí của hắn.
"Đối phương có bao nhiêu? "
"Nhìn khoảng có hơn 100 kỵ binh sói!"
"Kỵ binh sói?" Sở U hơi kinh sợ.
"Chính xác."
"Có muốn trốn không?"
Đế Cơ:...