Chương 353. Thăng cấp liên tiếp.
Sở U nhìn qua, rồi mở cánh ra để lại một câu: “Mọi người ở đây chờ ta.” Sau đó liền bay vào trong động.
Bên trong tương đối ẩm ướt, còn có mùi khiến người khác buồn nôn. Sở U cau mày tiếp tục bay vào, cảnh tượng ở đây khá kỳ lạ. Sở U thấy mứt hoa quả màu xanh lá cây, đặc sệt dinh dính.
Đây không phải là kho chứa vũ khí của Thú tộc sao?
Mặc kệ lấy thần thiết trước rồi nói! Lúc này, Sở U phát hiện phía dưới của một đồ vật đang phát sáng, mắt hắn lập tức tập trung vào nó. Hắn biết thứ kia là thần thiết, nên lập tức bay xuống.
Chỗ này dường như đã là dưới lòng đất, cảnh tượng ở đây cũng cực kỳ bừa bộn lại còn ẩm ướt. Cơn lũ kia hình như đã xâm nhập xuống dưới sâu hơn, ở chỗ này không còn đọng nước nữa.
Sở U đến chỗ có thứ tỏa sáng, đó là một viên đá sắt màu đen cháy rực, đây chính là thần thiết rồi!
Sở U đánh giá bốn phía, đôi mắt tỏ vẻ đã hiểu rõ. Hắn biết nơi này không chỉ là một kho chứa vũ khí, mà còn là một nơi chế tạo vũ khí.
Có thể thấy được, Thú tộc ở đây một khi sinh ra có thể mặc các trang bị và vũ khí được chế tạo tốt. Mà những trang bị và vũ khí này dường như có hơi thở giống với thần thiết?
Đồng thời cũng có thể nghĩ ra, Tông sư Âu La Gia vì sao lại bị phản bội, là vì Thú tộc muốn khống chế Âu La Gia ở trong tay! Dựa vào năng lực rèn đúc bậc thầy của Âu La Gia, có thể hấp thu sức mạnh thần thiết nhiều hơn. Như vậy trang bị và vũ khí chế tạo được sẽ ngày càng tinh xảo, lực phòng ngự và lực tấn công đều sẽ tăng trên diện rộng.
Mình nghĩ những thứ này làm gì?
Sở U lắc đầu một cái, đến bên cạnh thần thiết. Sau khi đánh giá một lúc, Sở U mới mở túi của mình ra, lấy đạo cụ Âu La Gia cho hắn. Đạo cụ này cũng là khối thần thiết, nhưng thể tích nhỏ hơn nhiều, mặt trên có hoa văn. Sau khi lấy khối thần thiết này ra hình như nó có phản ứng, phát ra ánh sáng của ngọn lửa cháy rực. Nó giống như thần thiết có hoa văn nhiệt độ cực cao nhưng không làm cho tay Sở U bị bỏng.
Những khối đá như xảy ra cảm ứng, khối đá thần thiết to lớn được cố định ở khắp nơi bỗng nhiên rung động một trận. Cuối cùng bay ra ngoài, trôi nổi giữa không trung.
Sở U vẫn đang cân nhắc có nên cầm trực tiếp hay không, sau một giây những hòn đá kia lập tức hấp thụ thần thiết trên tay, khiến chúng dính chặt vào nhau.
Hệ thống: Bạn đã hoàn thành giai đoạn cực kì quan trọng, hay mau đưa về cho bậc thầy rèn đúc Âu La Gia!
Ha ha, như vậy là được rồi à! Hắn nhanh chóng cất vào trong túi của mình.
Không lâu sau, Lâm Lạc Nhi đã nhìn thấy Sở U từ dưới bay lên.
Sở U làm một kiểu tay thắng lợi với Lâm Lạc Nhi: “Đi thôi, tất cả cất cánh!”
Hắn muốn trực tiếp trở về thành, nhưng hắn về thành Đấu Chiến Ma Cơ phải làm sao bây giờ? Cũng không thể vứt chúng ở chỗ này, vì thế chỉ có thể đi theo đường cũ trở về.
Dọc đường rất nhàm chán, nhưng cũng không còn cách nào mà chỉ có thể bay. Dù sao cũng nhanh hơn đi bộ hoặc cưỡi ngựa rất nhiều.
Cuối cùng đoàn người Sở U cũng tới tế đàn của ngọn núi. Sau đó, hắn lấy đá có hoa văn ra, nhanh chóng kích hoạt tế đàn này. Lập tức một đoàn người ngựa đứng ở trên, một giao diện xuất hiện, chỉ có hai lựa chọn. Một là truyền tống đến tộc Người Lùn La Mạn Nặc Phu, hai là truyền tống về công hội.
Hắn lập tức nhấn chọn cái thứ nhất, trong giây lát mọi người đều biến mất khỏi chỗ này.
Bên trong ánh sáng mờ ảo, trước mắt bỗng nhiên sáng ngời. Sở U và đồng đội đã xuất hiện ở khu vực của tộc Người Lùn.
Chỉ thấy ở đây ánh nắng sáng ngời, đó là một màu sắc ấm áp, khiến người ta thoải mái.
Sau đó Sở U liền nghe thấy tiếng đập thép, cùng với một đám Người Lùn gương mặt hoảng sợ xúm lại. Sở U không hề bị ảnh hưởng, mở bản đồ ra, chỉ thấy những chỗ xung quanh mình đều là màu xám, liền biết đã truyền tống tới một chỗ khá xa tộc Người.
Âu La Gia thật sự ngạc nhiên, ông không ngờ đối phương lại tới nhanh như vậy. Lẽ nào hắn thật sự lấy được thần thiết, từ trong đội quân phòng thủ nghiêm ngặt của Thú tộc sao?
Âu La Gia vội vàng dẫn người trong tộc chạy tới chỗ Sở U, giật mình nhìn đối phương: “Bạn tốt, ngài đây là....”
Sở U nhìn về phía Âu La Gia, khẽ mỉm cười: “Thần thiết ngài cần ta đã lấy được rồi!” Nói xong hắn lấy thần thiết từ trong túi ra. Thần thiết khi ra ngoài lập tức phát ra ánh sáng ngọn lửa cháy rực, đây chắc chắn không sai được!
“Thật sự là thần thiết, thật sự là thần thiết ở ngoài, tộc của ta được cứu rồi!” Âu La Gia có uy vọng rất lớn ở đây, nghe thấy ông nói như vậy, Người Lùn ở đây đều phát ra tiếng hoan hô, ánh mắt nhìn Sở U cũng trở nên thân mật hơn nhiều.
Âu La Gia đưa tay nắm lấy hai tay Sở U, chân thành nói: “Chuyện này thực sự là cảm ơn ngài rất nhiều.”
“Người một nhà mà, nên làm, không biết khi nào ngài có thể chế tạo vũ khí Thần?”
Nghe thấy vậy, trong mắt Âu La Gia hiện lên vẻ cô đơn. Ông sống ở đây 300 năm, khi thật sự phải rời đi, vẫn có chút tiếc nuối. Nhưng lời đã nói ra thì phải thực hiện, tộc Người Lùn trước nay đã nói là giữ lời.
“Ta lập tức chế tạo vũ khí Thần.” Nói xong, Âu La Gia nhận lấy thần thiết mà Sở U đưa, sau đó xoay người rời đi.
Lúc này, một Người Lùn cầm túi tiền đi tới, bên trong phát ra tiếng đồng vàng va chạm. Xem dáng đi và tư thế của Người Lùn này, túi tiền có vẻ rất nặng.
Đến bên cạnh Sở U, Người Lùn kia đem tiền đặt ở dưới chân: “Kính tặng bạn tốt, đây là thứ ngài nên có, kính xin ngài nhận lấy.”
Sở U lắc đầu một cái: “Các ngươi đang chống lại Thú tộc, là lúc cần đến tiền. Ú tốt xin chân thành ghi nhận, tiền thì ta không lấy.” Sở U từ chối.
Hệ thống: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ, nhận được 3 triệu kinh nghiệm.
Sau một lúc từ chối, đối phương nhìn Thấy Sở U thật sự không muốn nhận đồng vàng, cũng không ép nữa, mà tiếp đãi đoàn người Sở U rất nồng nhiệt.
Đấu Chiến Ma Cơ hiếu kỳ nhìn nơi này, do cách ăn mặc của họ, không có Người Lùn nào nhận ra họ là ác ma.
……….
Sở U vốn muốn xem tông sư Âu La Gia chế tạo thần thiết như thế nào, nhưng hắn được cho biết nơi đó là vùng cấm của tộc, cho dù là kẻ nào cũng không được đi vào. Vì vậy, hắn không xem nữa mà đi tới bãi cỏ xanh ăn trái cây.
Phòng của người lùn chắc chắn là không vào được, vì hắn quá cao. Những người lùn rất nhiệt tình bưng bát đĩa ra, trên đó không chỉ có hoa quả tươi mà còn có cả thịt nướng. Từng món hiện ra trước mắt Sở U.
Dần dần, Sở U phát hiện ra một điều. Hình như ở đây chỉ có mỗi mình hắn ăn ngấu ăn nghiến, còn nhóm Đẩu Chiến Ma Cơ lại không có hứng thú với mấy món này. Lâm Lạc Nhi thì chỉ cắn từng miếng nhỏ, lực chú ý đã đặt hết lên khung cảnh nơi đây rồi.
Ngay lúc này, Sở U chợt nghe thấy tiếng vó ngựa, vì thế hắn ngẩng đầu nhìn qua.