Chương 354. Chiêu mộ tông sư Âu La Gia (1)
Chỉ thấy một đội lính mã trắng thuần cao lớn ở trên con đường nhỏ ngoài xa đang đi tới. Ở đó có trạm kiểm soát của tộc Người Lùn. Chủ nhân ngồi trên đó thì ra là tộc Tinh Linh.
Khi đến nơi bằng phẳng chỗ Sở U, đối phương xuống ngựa. Chàng trai Tinh Linh kia vẻ mặt kiêu căng thoáng nhìn qua Sở U, sau đó quay đầu nhìn về phía tộc Người Lùn, ngạo nghễ nói: "Tông sư Âu La Gia của các ngươi đâu? Với lại bọn họ là ai? Nhân tộc toàn những kẻ khó lường!"
"A... Âu La Gia đang rèn thần binh ở cấm địa. Còn bọn họ sao? Đó là những người bạn tôn quý của chúng tôi, mong ngươi đừng nhìn họ với ánh mắt coi như thế. Tuy Nhân tộc là chủng tộc hay thay đổi, nhưng bọn họ không phải là người như vậy!" Trưởng lão tộc Người Lùn nghiêm túc nói.
"Hả... Các ngươi thật sự đã có thần thiết rồi sao?" Sau khi nghe trưởng lão người Lùn nói câu đầu tiên, chàng trai tộc Tinh Linh liền mở to mắt, rõ ràng không thể tin được những gì hắn vừa nghe.
"Tất nhiên rồi, chính vị dũng sĩ Nhân tộc này đã đoạt được thần thiết từ đại quân Thú tộc, sau đó đưa cho chúng tôi. Câu chuyện chói lọi về ngài ấy sẽ được khắc ghi trong lịch sử của tộc ta."
Nghe thấy vậy, chàng trai tộc Tinh Linh trở nên nghiêm túc. Hắn thoáng nhìn Sở U, sau đó xoay người nói: "Các ngươi đã có thần thiết, có lực phòng ngự rồi. Vậy mời các ngươi nhanh chóng tạo ra áo giáp tinh xảo cho bọn ta. Ta đã mang ma pháp Phụ Ma (1) Tinh Linh vào tộc. Hiện tại, đối với chúng tôi thì thế công của Tinh Linh Hắc Ám càng ngày càng mạnh."
(1) Phụ Ma: tính năng giúp tăng chỉ số Tinh Linh.
"Ừm, ta biết rồi, đợi đại trưởng lão Âu La Gia đi ra rồi nói sau. Mời tự nhiên." Ông ta nói xong liền bỏ đi.
Chàng trai tộc Tinh Linh bị bỏ lại một mình, thần sắc của hắn không được tốt lắm. Cuối cùng ánh mắt của hắn cũng dừng trên người Sở U, sau đó đi tới, từ trên cao nhìn xuống nói: "Ngươi chính là dũng sĩ Nhân tộc?"
Sở U tiếp tục ăn, không thèm nhìn đối phương.
Chàng trai tộc Tinh Linh nhăn mặt: "Nhân tộc các ngươi không biết lễ phép như vậy sao?"
"Ta ghét cách nói chuyện như vậy, nếu không ngươi quỳ xuống đi?" Sở U vẫn không nhìn đối phương, trong mắt chỉ có đồ ăn trước mặt, uhm… mùi vị không tệ.
"Ngươi…!" Chàng trai tộc Tinh Linh cáu lên. Ngay lập tức, 40 con Đẩu Chiến Ma Cơ đồng loạt đứng dậy, lạnh lùng nhìn chằm chằm chàng trai tộc Tinh Linh này.
Không khí lúc này khá căng thẳng. Chàng trai tộc Tinh Linh hừ một tiếng không cam lòng, bất mãn ngồi xuống.
"Giờ có thể nói chuyện được chưa?"
"Nếu ngươi như vậy ngay từ đầu, thì có khi không khí giữa chúng ta đã tốt hơn nhiều rồi." Sở U lúc này mới ngước mắt nhìn chàng trai tộc Tinh Linh nói.
"Ngươi thật sự đã lấy được thần thiết từ trong sào huyệt của đại quân Thú tộc?" Chàng trai tộc Tinh Linh vẫn không thể tin được chuyện này là thật.
"Người này thú vị thật, sự thật đã phơi bày ra trước mắt rồi mà cứ hỏi."
"Ta không phải người!" Chàng trai tộc Tinh Linh nhắc nhở.
"À..., được rồi, ngươi không phải người. Vậy mời ngươi cách xa ta ra một chút được không?" Sở U cảm thấy hơi phiền.
Chàng trai tộc Tinh Linh mở to mắt, con ngươi màu xanh nhạt nhìn chằm chằm Sở U. Hắn ta không làm thêm động tác gì, chỉ nhắm mắt lại dường như đang bình ổn lại tâm trạng, sau đó hắn mở mắt.
"Dũng sĩ Nhân tộc, ta rất kinh ngạc với câu chuyện của ngươi. Đồng thời cũng khiến ta vô cùng kính nể, chúng ta có thể bắt tay không?" Chàng trai tộc Tinh Linh vươn một bàn tay ra. Việc này đối với tộc Tinh Linh có bệnh sạch sẽ mà nói, đây là sự tôn trọng rất lớn.
"Tay của ta dính đầy mỡ rồi."
Chết tiệt!! Thật sự không thể nhịn được mà! Chàng trai tộc Tinh Linh lại nhíu mày, trong lòng nhất thời dâng lên cảm giác cực kỳ bài xích với dầu mỡ. Khi hắn chuẩn bị thu tay lại, bàn tay thon mềm đã bị bàn tay dính đầy dầu mỡ của Sở U nắm lấy.
"Xin chào, xin chào, tên gọi của các hạ là gì?" Sở U nắm lấy tay đối phương, vẻ mặt đầy chân thành, sau đó mới buông tay ra.
Vẻ mặt chàng trai tộc Tinh Linh như ăn phải c*t. Hắn ta nhìn bàn tay dính đầy mỡ, lại nhìn Sở U, cuối cùng dùng tay kia lấy ra một cái khăn tay màu trắng, tỉ mỉ lau tay.
"Ta tên là A Mã Nặc Đức. Dũng sĩ Nhân tộc, còn ngươi tên gì?"
"Ta tên là U Dạ. Ngươi có cảm thấy vui khi quen biết ta không?"
"…Rất vinh hạnh."
"Ta cũng rất vui, A Ni Mã Đức (1), tìm ta có chuyện gì không?"
(1) A Ni Mã Đức: đồng âm với câu chửi thề, Sở U cố tình phát âm sai để chửi xéo.
"U Dạ, ta tên là A Mã Nặc Đức, không phải A Ni Mã Đức." A Mã Nặc Đức nghiêm túc sửa lại rồi nói tiếp: "Ta hi vọng ngươi có thể trợ giúp bọn ta chống lại Tinh Linh Hắc Ám."
"Thù lao của các ngươi là bao nhiêu đồng vàng?" Sở U cười nhìn đối phương.
A Mã Nặc Đức lắc đầu: "Tộc Tinh Linh bọn ta không có đồng vàng. Nhưng ta tin ngươi sẽ không thể nào từ chối được mức thù lao tộc Tinh Linh chúng ta đưa ra!"
"Hả? Khoa trương thế! Là cái gì vậy?"
"Cụ thể thì phải xem mức độ tham gia của ngươi. Nữ Vương của ta rất có tiếng nói trong việc này. Ngươi phải cảm thấy rất vinh hạnh khi được gặp mặt ngài ấy. Nếu ngươi thấy hứng thú, ta sẽ cho ngươi cái này. Đây là cuộn dịch chuyển một chiều, đến lúc đó tự nhiên sẽ có người tới đón ngươi."
"Sẽ có người?"
"À… sẽ có Tinh Linh của tộc ta tới đón ngươi!" Chàng trai tộc Tinh Linh nhìn Sở U nói.
Khi Sở U tiếp nhận một chiếc lá vàng từ tay đối phương, thì đại địa chợt rung động một cái, sau đó vang lên tiếng hò reo của tộc Người Lùn. Chắc chắn thần binh trong miệng Âu La Gia đã được chế tạo xong. Sở U và chàng trai tộc Tinh Linh đều đứng lên.
Không bao lâu sau, Âu La Gia đầy vẻ mệt mỏi đi qua đây giữa tiếng reo vang của mọi người, cuối cùng đứng trước mặt Sở U.
"Khiến ngươi đợi lâu rồi."
"Không sao, hay Tông sư đi nghỉ ngơi một chút đi?"
"Không cần, ha ha. Được rồi, giờ là lúc ta nên thực hiện lời hứa , ta sẽ đi cùng ngươi!" Những lời này vừa được nói ra, hiện trường nhất thời lặng ngắt như tờ, nội dung lời nói quá mức kinh động.
Hệ thống: Bạn đã thành công chiêu mộ được Tông sư rèn Âu La Gia!
A Mã Nặc Đức vẻ mặt không dám tin quay qua nhìn Sở U.
Ngay sau đó, đám đông nhao nhao lên chất vấn. Âu La Gia chính là đại trưởng lão của bộ tộc, người đứng đầu làm sao có thể đi theo Nhân tộc được?
"Mọi người hãy nghe ta nói, đây là việc ta đã hứa với dũng sĩ Nhân tộc U Dạ. Tộc La Mạn Nặc Phu chúng ta là người biết giữ chữ tín, hi vọng mọi người có thể hiểu cho ta!"
Mọi người vẫn không thuận theo, có nhiều người lùn còn bật khóc.