Chương 358. Ngọt Ngào.
Hai người bước vào phòng, Sở U kéo rèm cửa lại không cho gió lạnh từ bên ngoài thổi vào. Lúc này, nhiệt độ bên trong phòng đã cao hơn một chút.
"Lạc Nhi, em không cần đứng ở đây. Đã ngáp liền mấy cái rồi, đi ngủ đi, lấy chăn của anh mà đắp." Nhìn sắc mặt của Lâm Lạc Nhi, sau khi nói xong, hắn cầm lấy chăn đưa cho cô.
"Em… em không sao." Định nghĩa về chữ ổn, cô cũng không biết chính xác nó có nghĩa gì.
“Đi thôi, em rọi đèn giúp anh.”
Thấy Sở U đang chuẩn bị mở chăn, Lâm Lạc Nhi không còn cách nào khác ngoài việc làm theo lời nói của hắn.
Chẳng mấy chốc, hai người đã đi đến căn phòng đầy mùi thơm. Sở U đắp thêm một chiếc chăn lên người của Lâm Lạc Nhi, chồng lên nhau một cách hoàn hảo.
Nhìn thấy Sở U cẩn thận và khéo léo như vậy, Lâm Lạc Nhi cảm thấy có chút không chân thật. Sở U không chỉ thay đổi tính cách, mà ngay cả hành động cũng khiến Lâm Lạc Nhi bối rối, ngơ ngác. Cùng lúc đó, ký ức thi nhau xuất hiện từng cái một, Sở U thực sự đã thay đổi.
Mặc dù trái tim cô rất bối rối, nhưng lại đan xen một cảm giác ngọt ngào.
"Mau ngủ sớm đi, đã gần ba giờ sáng rồi. Vẫn còn thấy sợ phải không?" Sở U đã nhìn thấy nỗi sợ trong lòng của Lâm Lạc Nhi, trong nhất thời cũng đã nói ra hết.
"À, con gái nhà người ta bị khung cảnh tối om này dọa cho sợ thôi." Khuôn mặt của Lâm Lạc nhi nhất thời đỏ ửng lên, hóa ra Sở U đã nhìn thấy được biểu cảm của cô.
"Nằm xuống đi, anh nhìn em ngủ." Sở U nói nhẹ nhàng.
"Uhm ..." Lâm Lạc Nhi không trả lời, cô tắt đèn pin trên điện thoại. Sau đó cởi áo khoác mỏng, rồi cởi giày ra, phát ra những âm thanh thì thầm trong bóng tối, có chút mơ màng, và cuối cùng là cuộn tròn mình vào trong chăn.
Sở U từ từ ngồi xuống cạnh mép giường. Hắn bật điện thoại lên, vào diễn đàn trò chơi xem.
Trong diễn đàn trò chơi Hoa Hạ, sau khi tìm kiếm, Sở U chỉ thấy một vài bài viết nói về sự cố mất điện. Có lẽ đây là sự cố mất điện trong phạm vi nhỏ, nếu không thì diễn đàn chắc chắn đã sẽ chia sẻ về những tin này rồi.
Lúc này Sở U mới tắt điện thoại, vì nhiệt độ xung quanh căn phòng xuống thấp đã ảnh hưởng đến việc hắn dùng điện thoại.
Hắn quay sang nhìn Lâm Lạc Nhi, thấy cô không hề ngủ, cái chăn thì bịt lên kín mũi, chỉ có đôi mắt đen là lộ ra. Cô vẫn chăm chú nhìn hắn
Cả hai đều bị cuốn vào ánh mắt của đối phương, đến nỗi cô đưa tay ra khỏi chăn và chạm vào cánh tay phải của Sở U.
"Sở U, người anh lạnh quá, chăn này có hai lớp rất ấm, hay anh lên đây ngủ chung đi. "Giọng nói của cô vô cùng nhẹ nhàng.
Sở U không cử động, nhưng vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Lạc Nhi. Trong bóng tối, hơi thở của hắn trở nên nặng nề, giống như con mồi đang ở gần, mà không có cách để đè nén lại vậy. Như thể đó là dấu hiệu báo trước của một cuộc tấn công!
Sở U cởi giày và vén chăn ra. "Lạc Nhi, em ngủ ở trong đi."
Lâm Lạc Nhi ngớ người ra, bởi vì chỗ Sở U vén chăn lên là ở bên cạnh cô. Nếu hắn nằm xuống, vậy thì hai người sẽ ngủ cạnh nhau ...
Lúc này, cơ thể cô nghe lời một cách vô thức. Cô quay người lại, quay lưng về phía Sở U, trái tim cô đập lên dữ dội, đôi mắt dần thay đổi.
Đúng như cô nghĩ, Sở U nằm ngay chỗ mà Lâm Lạc Nhi vừa mới nằm. Khi hắn nằm xuống, ngay lập tức hắn đã cảm nhận được hơi nóng trên giường.
Chiếc giường ấm áp này khá đúng chỗ!!!
Sau khi nằm xuống, Sở U bèn lấy chăn đắp lên người, rồi lập tức quay người lại. Trong khoảnh khắc đó, hắn ngửi thấy mùi thơm của tóc và mùi thơm cơ thể từ phía bên kia, trong khi tay phải chạm phải cái bụng mềm mại của Lâm Lạc Nhi. Cơ thể của hắn khẽ kề sát vào lưng của Lâm Lạc Nhi.
Lâm Lạc Nhi run rẩy, quay đầu lại trong cơn hoảng loạn như con nai.
"Sở U ..." Giọng nói nhỏ nhẹ, run rẩy.
"Em có thể đến gần anh hơn không?"
Nhìn dáng vẻ ấy, cái miệng quyến rũ cùng mùi thơm tỏa ra. Đột nhiên, bàn tay Sở U cầm lấy tay Lâm Lạc tạo ra một chút lực. Không đợi câu trả lời của hắn, cơ thể mềm mại của đối phương đã nhích lại gần, đồng thời hắn vươn đầu ra. Cuối cùng, chạm vào đôi môi quyến rũ của Lâm Lạc Nhi ...
Một luồng nhiệt nóng tỏa ra, và khi nụ hôn của Sở U sắp chạm vào môi cô, Lâm Lạc Nhi đã nhắm mắt lại.
Đã rất lâu rồi Sở U đã không cảm nhận được sự kích thích nóng bỏng này, thậm chí trong từng ấy năm, hắn vẫn chưa từng trải qua. Hắn vẫn còn là một chàng trai đúng nghĩa!
Cơ thể cường tráng mang đến những kích thích giác quan cực kỳ mạnh mẽ, năng lượng thực phẩm hàng ngày của Chu Chỉ Quân cũng bắt đầu bùng phát vào lúc này.
Sở U không ngừng mút môi Lâm Lạc Nhi, mùi thơm ngọt ngào của đầu lưỡi lan tỏa ra khắp vị giác của hắn.
Lúc này, cơ thể hắn chuyển động, dường như cơ thể của cô rất có lực hấp dẫn. Sở U quay người lại, áp cơ thể Lâm Lạc Nhi lên người mình. Tay phải của hắn chạm vào bộ ngực đầy kiêu ngạo của cô, không ngừng nhào nặn nhưng vẫn rất nhẹ nhàng.
“A..." Lâm Lạc Nhi vô thức kêu lên, Sở U có thể cảm thấy vào lúc này, toàn bộ cơ thể của cô đã được siết chặt hơn.
Sự kích thích từ bàn tay mang lại, khiến cho Sở U phải tiến thêm một bước hơn nữa!
Hắn buông cánh tay phải đang nhào nặn bộ ngực đẫy đà kia ra, sau đó chạm vào lưng Lâm Lạc Nhi. Hắn đưa tay vào từ tay áo ngắn màu trắng, và chẳng mấy chốc đã chạm vào khóa áo ngực của cô.
Nụ hôn của Sở U đã mãnh liệt hơn, cơ thể cô bị hắn áp sát vào cơ thể mình, tay phải của hắn khéo léo cởi nút áo ngực xuống. Hắn nhanh chóng đã mở khóa lớp đầu tiên, ngay lập tức áo ngực của Lâm Lạc Nhi đã trở nên lỏng hơn.
Hắn không thể đợi thêm được nữa ...
Đầu gối của Sở U áp vào hai chân của Lâm Lạc Nhi. Đôi đùi mịn màng cũng mang lại sự kích thích cho cô, sau đó hai đầu gối dần dần tiến vào, chân của cô đã bị mở ra. Chân của hai người quấn vào nhau.
Sau khi mở nút áo ngực thứ hai, cơ thể Sở U khẽ di chuyển, lấy bộ phận vừa to vừa cứng của cơ thể mình đưa vào nơi bí mật của Lâm Lạc Nhi.
Mặc dù đang mặc quần, nhưng cô vẫn cảm nhận được thứ cứng như sắt của Sở U đã tiếp xúc với nơi bí mật của cô. Lâm Lạc Nhi phản ứng theo bản năng, phần đùi bị tách ra kẹp chặt cơ thể của Sở U, rất chặt. Có vẻ như đang kẹp chặt không cho Sở U quấy động lung tung nữa.
Sở U đã cởi được áo ngực ra, sau đó di chuyển bàn tay to của hắn giữ lấy nơi ấm áp, mềm mại kia. Dường như trong lòng của Lâm Lạc Nhi cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều!
“A ..." Lâm Lạc Nhi thở ra một hơi run rẩy, mắt cô nhắm nghiền lại.
Sau khi nhào nặn, tay phải của Sở U di chuyển và xoa bờ ngực trái cô một cách nhẹ nhàng.
Đúng lúc này, Sở U bất ngờ rút tay phải ra, đồng thời phối hợp với tay trái, tay áo ngắn cotton trắng của cô được nâng lên.. Lúc này, một cặp thỏ trắng hiện ra trước mắt Sở U, một chút màu đỏ tươi trên con thỏ trông vô cùng kích thích..
Sở U buông tha cho đôi môi của Lâm Lạc Nhi. Hắn nhanh chóng nghiêng người về phía trước, mở miệng ra để ngậm lấy con thỏ ngọc của cô, trêu chọc bằng đầu lưỡi của mình, hắn cắn mút nó một cách đầy tham lam.
Dường như vẫn không đủ, hắn nắm lấy phần dưới của con thỏ ngọc, tạo thành một khối nhẹ nhưng đủ lực, khi đó thịt thỏ trắng vào miệng sẽ nhiều hơn...
Lâm lạc Nhi thở hổn hển, túm lấy lưng Sở U.
"Sở U … em, em chưa sẵn sàng."
Sở U đưa tay chạm vào điện thoại di động, hắn thao tác bằng một tay, tay phải vẫn xoa xoa con thỏ trắng.
Sở U mở một bài hát, điện thoại chất lượng cao nên âm thanh phát ra vô cùng hoàn hảo.
Ném điện thoại sang một bên, sau khi làm tất cả những điều này, Sở U lại tiếp tục do thám vùng đất mới.
“Babe I'm take closer closer, Em yêu Trái tim cháy bỏng của anh gần gũi với em."
“Ba-babe I'm take closer, Em ơi trái tim anh đang rất gần anh."
“Closer closer, gần hơn, kéo dài."
“Do it right, do it right, làm đúng, làm đúng."
“Yeah your body telling no lie, Đúng vậy, cơ thể em không nói dối."
“You've been keeping heads turning, em đang lắc đầu của em."
“All night, all night, cả một đêm, cả một đêm.”
Nghe tiếng nhạc mờ nhạt từ biệt thự đối diện, kẻ độc lập trong bóng đêm như Triệu Yến Phi cúi đầu mỉm cười. Cô nắm chặt quần áo, quay người đi vào phòng ngủ.