Chương 360. Người không ngờ đến
Sở U bò lên: “Anh đi tìm giấy.”
Nói xong, Sở U tìm điện thoại, bật đèn pin lên chuẩn bị ra ngoài.
"Chỗ em có giấy." Trong bóng tối, vang lên giọng nói mệt lả của Lâm Lạc Nhi.
Sở U cầm điện thoại soi một lượt, thì thấy cuộn giấy trên bàn. Khi đến bàn lấy cuộn giấy chuẩn bị lau, thì Sở U phát hiện bên ngoài da chỗ đó dính một chút máu.
Sở U tính dùng giấy lau đi, sau đó cầm giấy đến trước giường.
Sở U rút mấy tờ giấy nói: “Để anh lau cho em.”
“Ây, không cần đâu, để em.” Bây giờ Lâm Lạc Nhi chỉ thấy phần dưới hơi đau, sợ Sở U giúp mình sẽ càng đau thêm, nên vội vàng nói.
Thật ra Lâm Lạc Nhi không biết, Sở U trêu đùa cơ thể cô. Lúc mới bắt đầu nhập cuộc, chỉ có thể làm trơn ướt mới không có cảm giác đau. Sở U từng trải qua chuyện này, hắn biết trước khi làm chuyện này, đặc là cô gái còn trong trắng, nhất định phải khiến cô gái ướt trước, chỉ có như vậy mới giảm được sự đau đớn cho đối phương khi mới nhập cuộc.
Nếu không sẽ là kiểu xé rách cơ thể, gây ám ảnh cho phụ nữ. Đối với những cô gái trong trắng chưa có kinh nghiệm về chuyện này, thì chính là như vậy.
Đối với họ, lần đầu tiên đại đa số đều chẳng có khoái cảm gì, càng đừng nói cao trào.
Trong lòng họ chỉ có một suy nghĩ, đó chính là cầu cho đàn ông nhanh chóng xong việc. Nhưng lại ngại nói ra, chỉ yên lặng chịu đựng.
Nhưng Lâm Lạc Nhi lại khác, cô gặp được một lão làng, trải nghiệm được thế nào là cao trào. Mặc dù bây giờ, cô lại có cảm giác đau ở phía dưới.
“Sở U, hay là anh đi xem nhà vệ sinh có nước không?” Dùng chăn che cơ thể, Lâm Lạc Nhi nhẹ nhàng nói.
“Ồ được.” Sở U quay người đi vào phòng vệ sinh. Lúc này Lâm Lạc Nhi rút mấy tờ giấy ra, lật chăn lên lau phía dưới. Dưới ánh đèn pin điện thoại, trên giấy không chỉ có dịch thể màu vàng nhạt, rất đặc, mà còn có mấy tia máu đỏ dính trong đó.
Mấy giọt máu đỏ này, Lâm Lạc Nhi biết đó là của mình.
Rất nhanh, Lâm Lạc Nhi cảm thấy mấy tờ giấy này không đủ dùng, lại rút thêm nhiều khăn giấy nữa.
Sở U vào trong phòng vệ sinh, theo lý thì mất điện sẽ phải mất nước, nhưng khi Sở U mở vòi nước ra, lại thấy có nước chảy ra bình thường.
Chẳng lẽ có điện rồi ? Sở U lập tức bật công tắc bên cạnh, đèn vẫn không sáng.
Thôi, chắc là khu bơm nước có máy phát điện tự động! Kệ nó, bây giờ có thể tắm nước nóng rồi.
Đồ dùng trong phòng vệ sinh đều là của Lâm Lạc Nhi, Sở U quay ra ngoài. Lúc này, thấy Lâm Lạc Nhi vẫn cúi đầu lau cẩn thận, chỉ có điều là dùng chăn che đi rồi.
“Không cần lau nữa, có nước nóng rồi, anh đi tắm đã, chốc nữa quay lại.” Nói xong, hắn đi ra ngoài luôn.
Trải qua chuyện này, trong lòng Lâm Lạc Nhi đã hết sợ hãi, không còn bất kỳ nỗi sợ nào nữa. Trong lòng cô đã bị Sở U chiếm trọn rồi, những việc nghĩ đến đều liên quan đến Sở U, sẽ không bị phiền bởi những suy nghĩ khác.
Sau khi thấy Sở U ra ngoài, Lâm Lạc Nhi mới lật chăn ra, khỏa thân. Đầu tiên là chọn quần áo ngủ trong tủ quần áo, rồi lại vào phòng vệ sinh. Một lúc sau, đã nghe thấy tiếng nước vang lên.
Đầu tiên là dùng nước nóng làm ướt khuôn mặt của mình. Dưới ánh sáng của đèn pin điện thoại, Lâm Lạc Nhi nhìn thấy con người xinh đẹp trong gương.
Lạc Nhi à Lạc Nhi, bây giờ mày là phụ nữ thực sự rồi. Chỉ là Sở U… sau này anh ấy sẽ đối xử với mình như thế nào đây?
Nghĩ đến Sở U, trong lòng Lâm Lạc Nhi thắt lại. Cô nhanh chóng xua tan dòng suy nghĩ này, bây giờ cô không muốn nghĩ đến bất kỳ chuyện gì. Bởi vì cô không dám, mà trong lòng cô cũng chưa có dự tính gì.
Lâm Lạc Nhi nhắm mắt, sau khi mở mắt ra, tinh thần dường như tốt lên rất nhiều.
Không đón nhận tương lai, hiện tại không phức tạp, đã qua thì không nên lưu luyến! Đây là giác ngộ của Lâm Lạc Nhi trong lúc nhắm mắt!
Chuyện xảy ra đêm nay có sự thúc đẩy của các nguyên nhân, nhưng điều quan trọng nhất là, trong lòng Lâm Lạc Nhi có vị trí cho Sở U, đúng thế, cô đã yêu Sở U.
Sở U hồi còn đi học đã hoàn toàn biến mất, thậm chí còn rất xa lạ. Sở U cùa hiện tại… người đàn ông đó, khiến Lâm Lạc Nhi mỗi lần nghĩ đến, đều sẽ có cảm giác ngọt ngào. Cảm giác này sinh ra từ lúc nào, hình như rất lâu rồi nhỉ, 48 tiếng trong "Thiên Thế" tương đương với 1 ngày hiện thực, khiến thời gian trôi chậm vô hạn. Cũng chính vì vậy, tình cảm của Lâm Lạc Nhi dành cho Sở U tăng lên chút một, cho đến khi hoàn toàn thích Sở U.
Nếu đã vậy, thì để phần hồi ức khó quên này lưu lại ở đêm nay đi.
Có thể khiến một hoa khôi thật lòng yêu thầm mình lâu như vậy là điều Sở U không ngờ đến. Hắn cũng đang tắm trong phòng vệ sinh, trong lòng không hề có gánh nặng gì. Nếu Lâm Lạc Nhi đã trở thành người phụ nữ của mình, vậy thì phải bảo vệ cô ấy, khiến cô ấy vui vẻ.
Sở U thừa nhận hắn có cảm giác với Lâm Lạc Nhi. Mếu là dục vọng thúc đẩy hắn làm chuyện tối nay, thì rất rất sai, sai hoàn toàn. Sở U hoàn toàn có thể tìm người phụ nữ khác, hơn nữa đã hành động từ lâu, không cần phải đợi đến tối nay. Vì vậy dần dần, Sở U cũng thích Lâm Lạc Nhi.
Ở kiếp trước, Lâm Lạc Nhi không tự tạo cho mình khoảng cách, đầu tiên là khiến Sở U có cảm tình với cô. Nếu không cũng sẽ không bỏ ra chục triệu ký hợp đồng với cô, lại có tiếc nuối cho cô như vậy.
Đang lúc tuổi trẻ tươi đẹp, thì lại qua đời.
Nếu đã có cơ hội trùng sinh, vậy thì xảy ra chút chuyện với người con gái này, cũng được thông cảm nhỉ?
Có nước nóng để tắm, Sở U không còn cảm thấy lạnh nữa. Hắn tắm thêm một lúc, rồi mặc chiếc quần đùi, vừa ngáp vừa đi về phía phòng của Lâm Lạc Nhi.
Sở U nghe thấy tiếng máy sấy tóc vang lên từ phòng Lâm Lạc Nhi. Máy sấy tóc mà Sở U mua không phải hàng bình thường, đó là loại đồ dùng cao cấp, có thể nhanh chóng sấy khô tóc mà vẫn đảm bảo chất lượng cho tóc.
Sau khi Sở U vào phòng, tiếng máy sấy tóc cũng dừng, Sở U tắt đèn pin điện thoại, lật hai cái chăn lên nói với Lâm Lạc Nhi: “Lạc Nhi, đến chỗ anh ngủ đi.”
“Ừm…” Lâm Lạc Nhi ậm ừ một tiếng, mang điện thoại đi theo Sở U.
“Còn đau không?”
“Cũng đỡ…”
Hai người nhanh chóng đến phòng ngủ của Sở U, hắn trải chăn ra xong rồi nói: “Có thể ngủ rồi.” Nói xong, hắn liền lên giường trước.
Lâm Lạc Nhi tắt điện thoại, chậm rãi lại gần mép giường rồi mới nằm xuống.
Lúc này Sở U đã thò cánh tay ra, Lâm Lạc Nhi trực tiếp nằm lên cánh tay của Sở U.
Khi hương thơm cơ thể tỏa vào lòng, Sở U nhẹ nhàng xoa lưng Lâm Lạc Nhi.
Còn Lâm Lạc Nhi lại mở mắt dựa vào Sở U, đôi mắt đen láy trong sáng mở to nhìn vào khoảng không vô định, giống như con nai ngơ ngác.
Sau đó, Lâm Lạc Nhi nhắm mắt hít sâu mùi cơ thể của Sở U. Lúc này, cơ thể của cô nép chặt vào cơ thể của đối phương, một tay ôm chặt Sở U, cũng không mở mắt.
Khi Sở U sắp chìm vào giấc ngủ, hắn nói một câu: “Không ai có thể tách chúng ta ra, cho dù là cơn buồn ngủ.”
"Ting ting!" Lúc này điện thoại vang lên tiếng tin nhắn, sau đó vang lên tiên tiếp mấy tin nhắn. Vì khi trải chăn, Sở U đặt điện thoại bên cạnh gối, cho nên Sở U đưa tay với lấy là lấy được. Hắn không muốn xem mà định tắt máy, thì tin nhắn hiển thị trên điện thoại khiến Sở U dừng động tác.
Cùng lúc đó, ý thức bừng tỉnh, hắn hơi mở to mắt, sau đó nhíu mày mở khóa điện thoại xem tin nhắn của đối phương.
"Bạn học nữ: Sở U à, ngủ chưa? Chúng tôi đã kết thúc công việc thi cử ở Bắc Mỹ, may mà anh không ở đây, chắc chắn anh sẽ không chịu được cuộc sống ở đây.
Bạn học nữ: Bây giờ coi như được ra rồi, vui quá!
Bạn học nữ: Bây giờ anh và Lâm Lạc Nhi bên nhau chưa? Hi hi… Hoa khôi của chúng tôi đấy, anh phải nắm cơ hội, đó là tôi tạo ra cho anh đấy, anh báo đáp tôi thế nào. Đúng rồi, bệnh tình của mẹ cô ấy thế nào rồi?
Bạn học nữ: Tôi nghĩ kỹ rồi, sau khi về nước anh phải thăng cấp cho tôi, hướng dẫn tôi chơi. Sở U, tôi đã nghe nói hết những việc của anh trong game rồi, lợi hại quá!
Bạn học nữ: Bây giờ tôi đang lướt xem tin tức diễn đàn, anh thực sự khiến tôi có cái nhìn khác đấy, trở thành nhân vật chủ đề cấp thế giới đó.
Bạn học nữ: thật đúng với câu nói: vàng sẽ phát sáng, thôi không nói nữa, đợi tôi về nhé, tạm biệt!"