Chương 361. Phía sau màn sương mù.
Nhìn Lâm Lạc Nhi đã ngủ say trong lòng, Sở U nhẹ nhàng vuốt mái tóc cô.
“Sống theo ý mình” rốt cuộc là ý gì? Phải làm thế nào đây?
Bạn học nữ biết thân phận thực sự của hắn rồi. Nếu không phải cô ấy gửi tin nhắn đến, Sở U cũng sắp quên mất. Từ lần đó đối phương cũng không online nữa, mà lúc đó Sở U cũng chưa nổi tiếng, còn ở trong làng người mới.
Cô ấy lấy thông tin của mình từ người khác?
Nếu tiết lộ thông tin của mình ra ngoài, bước tiếp theo phải làm thế nào đây? Mình lại sắp đối diện với điều gì đây?
Nghĩ những việc này cũng vô ích, Sở U mở danh bạ ra, tìm số điện thoại của bạn học nữ, sau đó gọi đi.
Ở chỗ đối phương sống hiện tại là ban ngày, chắc chắn chưa ngủ.
Tín hiệu được thông một lúc đối phương mới nhận điện thoại.
“Sở U à, giờ này anh vẫn chưa ngủ à? Anh cũng không chơi game à?” Đối phương vang lên giọng điệu vô cùng ngạc nhiên.
“Đúng vậy, cô ở bên đó có khỏe không?” Sở U nói nhỏ.
“Ra ngoài vẫn rất tốt, ở trong khô khan chết được. Ha ha, anh không đến là rất chính xác, dù sao anh cũng không quan tâm đến chuyện tốt nghiệp.” Bạn học nữ nói xong liền chuyển chủ đề, vô cùng khâm phục nói: “Không nhận ra đó, trong "Thiên Thế" anh chơi rất giỏi, quá xuất sắc. Người chơi đệ nhất thế giới, thần hào đệ nhất thế giới, ha ha, danh tiếng của anh quá vang dội đấy.”
“Ha ha, đều là từ tiền mà ra đấy, đúng rồi, cô nói với người khác là cô quen tôi chưa?” Ánh mắt Sở U khó hiểu.
“Ha ha, những người trong vòng bạn bè của tôi không có hứng thú với game, thì tôi nói với ai hả? Sao thế, sợ người khác biết à?”
“Cứ cho là như vậy, sẽ dẫn ruồi đến đấy.” Lúc này, tay của Sở U bất giác sờ vào ngực của mỹ nữ trong lòng. Vừa chạm vào, Sở U kinh ngạc phát hiện Lâm Lạc Nhi không mặc áo ngực, bên trong trống trơn, liền luồn tay vào, tiếp tục vuốt ve. Phía thân dưới lại bắt đầu phản ứng, đầu óc lại hiện lên cảnh tượng kích tình vừa rồi, cơ thể của Lâm Lạc Nhi đúng là tuyệt muốn chết.
“Ừm…” Lâm Lạc Nhi nhắm mắt phát ra tiếng rên trong vô thức, cơ thể hơi động đậy.
Có lẽ bên phía bạn học nữ hơi ồn, không nghe thấy tiếng rên nhẹ của Lâm Lạc Nhi.
“Yên tâm đi, tôi vẫn chưa có cơ hội nói với người khác, chuyến bay tối nay của chúng tôi, ngày mai tiếp đãi tôi thế nào hả. Đúng rồi, bệnh tình của mẹ Lâm Lạc Nhi thế nào rồi? Hai người yêu nhau chưa?”
“Cô đến rồi tụ tập đi, lâu rồi không gặp cô.”
“Ha ha, nói rồi đấy nhé, nghe ý của anh, có phải anh chiếm được Lạc Nhi rồi không? Mau thật thà khai báo đi!”
“Ừm.. cô ấy đang nằm trong lòng tôi đây.”
“Oa… anh.. Súc sinh! Yêu nhau từ lúc nào? Tôi nói cho anh biết Sở U, không phải anh không biết tình cảnh gia đình Lâm Lạc Nhi. Tôi hy vọng anh thật lòng, tuyệt đối không được khiến cô ấy chịu thêm đau khổ nữa.” Bạn học nữ khá ngạc nhiên, không thể tưởng tượng được tiến triển của hai người Sở U và Lâm Lạc Nhi. Bây giờ đã ngủ với nhau rồi! Thời cấp ba, Lâm Lạc Nhi là nữ thần nổi tiếng, vô số người theo đuổi, nhưng không thấy ai vượt qua được.
Điều thú vị là, hồi cấp ba, Sở U lại không hề theo đuổi Lâm Lạc Nhi, có lẽ lúc đó hắn tự biết mình…
Việc thúc đẩy nhân duyên giữa hai người, cô ấy là người kết nối. Bạn học nữ cảm thấy mình có trách nhiệm, vì vậy liền nghiêm túc nói với Sở U, không cho phép Sở U ức hiếp Lâm Lạc Nhi.
Bạn học nữ lại chuyển chủ đề: “Nữ thần đã bị anh ôm gọn rồi, có cần tôi loan báo ra ngoài không. Ha ha, có lẽ hội bạn học cấp ba sẽ vỡ òa mất, những người còn mến mộ Lâm Lạc Nhi có lẽ phải nhảy sông mất, ha ha.”
“Cô còn có hội bạn học? Hình như tôi rút lui rồi, được rồi tôi buồn ngủ rồi, khi nào gặp nói chuyện nhé.”
“Ừm, vậy tôi kéo anh vào, anh ngủ trước đi nhé, 88.”
“Tạm biệt.”
Sau khi tắt điện thoại, bạn học nữ kéo Sở U vào hội bạn bè ba năm cấp 3. Sau đó mở giao diện trò chuyện riêng với Lâm Lạc Nhi, nghĩ một lúc rồi nói.
“Lạc Nhi à, cậu và Sở U yêu nhau rồi à? Mình nói với cậu một chuyện, Sở U biết chuyện gia đình cậu rồi, cậu ấy nói với cậu chưa? Được rồi, tối nay mình về Viễn Kinh, đến lúc đó nói chuyện nhé, mình thật lòng chúc phúc cho hai người."
Sở U tắt điện thoại, ánh mắt vô hồn nhìn bóng tối, bạn học nói chưa nói ra ngoài, thế là tốt rồi.
Nghĩ vậy, khóe miệng Sở U khẽ nhếch lên cười.
Nếu tiết lộ ra thì sẽ thế nào? Theo tình hình của minh tinh game kiếp trước, thì giá trị thương mại sẽ vô hạn, hot vô cùng. Mời làm người đại diện này, mời đóng quảng cáo này, dù sao món tiền lớn sẽ chủ động đến, đương nhiên, cũng phải chịu những ác ý từ thế giới.
Sở U sẽ phải chịu những ác ý gì? Có lẽ là rất nhiều, chủ yếu nhất là khiến mình nổi lên trên mặt nước, khiến kẻ thù nhìn rõ mình là ai!
Nhưng ưu thế tiền ẩn bỗng nhiên không còn đối diện thẳng mặt với mấy kẻ thù lớn, chính là tuyên chiến!
Sợ rồi! Sợ cái J8! Là người trùng sinh, còn rất nhiều thủ đoạn chưa làm! Ông đây sợ cái shit!
Trong game là như vậy, thể hiện hoàn toàn ưu thế lớn mạnh của người trùng sinh, nhưng trong hiện thực thì không sao? Điều này phải cảm ơn kiếp trước, Sở U là con nhà giàu quan liêu địa chủ chỉ ăn chơi. Không giống những người cả ngày ngâm trong thế giới game, những chuyện xảy ra trong cuộc sống hiện thực, Sở U cũng có hiểu biết!
Tại sao trước đây Sở U nói hai tuần sau sẽ quay lại vị trí ở tập đoàn Thiên Sở, chính là sau khi tạo nền tảng game xong, muốn làm việc trong giới hiện thực.
Có cần giết bạn học nữ vì chính đạo không? Suy nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, Sở U suy nghĩ, thò tay xoa xoa bóp bóp mông mềm mại của Lâm Lạc Nhi, liền xua tan ý nghĩ này.
Ôm chặt người đẹp trong lòng, Sở U nhắm mắt rồi lại mở mắt, lại nhắm mắt rồi mở mắt, lặp lại mấy lần mới chìm vào giấc ngủ.
Thời gian dần trôi, bạn học nữ Nhan Tiểu Lộ ở Bắc Mỹ xa xôi đeo balo kéo hành lý cùng lên chuyến bay với bạn học đại học và cả thầy hướng dẫn.
Khi chuyến bay đủ hành khách, chuyến bay từ Bắc Mỹ đến Hoa Hạ Viễn Kinh chính thức cất cánh.
“Cậu nói xem tại sao Sở U lại vậy? Cậu ta lại dám không đến thật, cậu ta không muốn lấy bằng tốt nghiệp sao?” Một bạn học đại học lắc đầu nói, có thể vào được đại học hoàng gia Viễn Kinh, ai không phải rèn luyện hơn mười năm mới từ các nơi Hoa Hạ vào trường đại học này.
Sở lại dám lãng phí như vậy, khiến các bạn học đại học rất khó hiểu.
“Cậu nghĩ người khác đều giống cậu à, chỉ biết học hành. Người ta là con nhà giàu, học cùng hai năm rồi, đến việc này cậu cũng không biết? Hơn nữa có thể vào đại học bằng cửa sau, gia cảnh quá lợi hại?”
“Ồ? Gia cảnh Sở U thế nào?” Bạn học này nhìn người đang nói với vẻ mặt đầy sự hiếu kỳ.
“Nghe nói đến nhà họ Sở ở thủ đô chưa? Đó là một đại nhân vật…"
“Sở U không phải người Trường Lăng sao?” Khi vừa khai giảng, Sở U từng tự giới thiệu, bạn học này vẫn còn nhớ.
“Việc này cũng không rõ lắm, tôi cũng nghe giáo sư nói, dù sao Sở U có quan hệ với gia tộc đó!”
“Lợi hại như vậy?”
“Hơn nữa…” Lúc này một giọng nữ vang lên, là bạn học nữ của Sở U, Nhan Tiểu Lộ.
Cô cười nói: “Chắc chắn cậu từng nghe đến tập đoàn Thiên Sở, đó là của nhà cậu ấy. Nói không chừng, sau này chúng ta tốt nghiệp đều muốn vào công ty đó làm cho cậu ấy đấy, cậu nói xem cậu ấy còn quan tâm bằng tốt nghiệp sao?”
“V*i.. Nói thế nào tôi cũng không vào tập đoàn Thiên Sở đây.” Bạn nam chớp chớp mắt nói.
Máy bay chính thức bay lên không trung, xuyên khỏi tầng mây, có thể nhìn thấy ánh trăng vô cùng sáng.
Bạn học nữ Nhan Tiểu Lộ vừa hay ngồi cạnh cửa sổ, lúc này không nói nữa, quay đầu nhìn cảnh đẹp bên ngoài khiến cô si mê.
Đúng lúc đó, cả máy bay bỗng nhiên rung lên, tình huống bất ngờ khiến tất cả mọi người hốt hoảng.