Chương 386. Phát hiện bất ngờ kỳ lạ.
Sở U nhìn chăm chú tấm thẻ đại diện cho kỹ năng đặc biệt cao cấp nhất - thẻ kỹ năng đặc biệt Thần Thánh xuất hiện trên màn hình, bao gồm cả chi tiết về nó.
Thẻ kỹ năng đặc biệt Thần Thánh: khi dung hợp vào vật thì người sở hữu và thuyền bay có sự ràng buộc chặt chẽ. Đặc tính thuyền bay có sự thay đổi lớn, có thể bỏ vào túi và nó chiếm tới 12 ô. Người sở hữu có thể gọi thuyền bay ra bất cứ lúc nào! Đồng thời khi thu hồi thuyền bay, nếu đang đóng quân trên thuyền là đội quân có thuộc tính sinh vật, thì có thể thu hồi vào trong túi người sở hữu, ổ sinh vật cũng tương tự như vậy. Lưu ý: Sau khi dung hợp, vật sẽ không bị nổ tung nếu người chơi bỏ mạng, nó sẽ nhận được sự bảo vệ 100% khỏi cái chết. Một khi trên thuyền bay có người chơi hay NPC, thì không thể thu hồi vào túi người sở hữu.
F*ck!! Ngay cả chuyện thu hồi thuyền bay cũng làm được, có gì có thể ghê gớm hơn không? Đừng xem thường thuộc tính của nó, bởi vì điều này hoàn toàn trái với lẽ thường. Thời gian đầu sẽ không nhìn thấy sự ghê gớm của nó đâu, nhưng đến giai đoạn sau khi nâng nó lên cấp T cao, đặc tính này hết sức quan trọng. Là một người sống lại, đương nhiên Sở U biết nó ghê gớm cỡ nào, ha ha ha.
Thẻ kỹ năng đặc biệt Thần Thánh không hổ là thẻ kỹ năng đặc biệt Thần Thánh! Ha ha ha, cái này đã cho hắn một máy bay ném bom cực kỳ mạnh rồi. Tốt! Tốt lắm!
Đối với người chơi khác mà nói, có một chiếc thuyền bay tất nhiên là một chuyện tốt, có thể làm rất nhiều chuyện sức ít công to. Tuy nhiên, thuyền bay cũng có hạn chế. Đó là khi quay về hay khi tìm cảng đỗ cho thuyền bay. Việc này tốn rất nhiều thời gian của người sở hữu. Khi người sở hữu trở về thành, thuyền bay không có khả năng đi theo chủ nhân cùng trở về thành, nó vẫn phải lơ lửng ở vị trí trước đó.
Vậy nên có được kỹ năng đặc biệt thu hồi bất cứ lúc nào, sẽ giúp tiết kiệm rất nhiều thời gian cho chủ nhân, đồng thời cũng mang lại rất nhiều tiện lợi.
Đương nhiên, để rút được thẻ Thần Thánh, Sở U đã tốn tổng cộng 3.820.000 đồng vàng. Cho thấy, Sở U không rút được thẻ kỹ năng đặc biệt Thần Thánh thì tuyệt đối không bỏ cuộc! Hắn biết rất rõ mỗi cơ hội được giao quý giá tới nhường nào. Nếu lần này bỏ qua chiến thuyền bay sẽ là điều ngu xuẩn nhất mà hắn từng làm.
Tất nhiên, đây chỉ đối với thần hào như Sở U mới như vậy thôi!
Đáng đồng tiền! Dùng tiền tìm niềm vui đúng là quá sảng khoái! Sở U cực kỳ hài lòng!
Hệ thống: Bạn có muốn dung hợp thẻ kỹ năng đặc biệt Thần Thánh này vào thuyền bay Dạ Tiên Hào không? Nhờ đó thuyền bay sẽ có kỹ năng đặc biệt này?
Chuyện này còn cần phải nghĩ sao? Sở U lập tức chọn "xác nhận".
Sau khi xác nhận, bỗng nhiên, thuyền bay Dạ Tiên Hào và Sở U đều tỏa ánh sáng nhu hòa, rồi dần dần khuếch tán ra. Ánh sáng giữa hai bên dường như có lực hấp dẫn, rồi nhập vào giữa không trung. Không chỉ thế còn có âm thanh dễ nghe khẽ ngân, giống như hai ý tưởng lớn gặp nhau vậy.
Cũng đúng lúc này, hào quang dần dần biến mất, hệ thống phát thông báo.
Hệ thống: Chúc mừng bạn, thuyền bay Dạ Tiên Hào hiện tại đã có thể thu hồi vào túi của bạn.
Thiết bị bàn tay khổng lồ giữ thuyền bay Dạ Tiên Hào buông ra. Ngay sau đó, Dạ Tiên Hào lắc nhẹ một cái, nhưng không đáp xuống mà lơ lửng cách mặt đất 2m.
Lúc này, Sở U vươn một bàn tay ra nhắm ngay Dạ Tiên Hào, nói: "Thu!"
Nhất thời, thuyền bay Dạ Tiên Hào lại sinh ra chấn động, trên thân thuyền xuất hiện những mũi nhọn kỳ lạ. Sau đó, những mũi nhọn này nhanh chóng tiến vào lòng bàn tay đang giơ ra của Sở U. Thuyền bay Dạ Tiên Hào cũng dần mờ nhạt, rồi biến mất hẳn. Cả quá trình tổng cộng mất 30 giây.
Quá trình thu hồi thuyền bay vào túi chủ nhân không thể để bị công kích, một khi bị công kích sẽ bị cắt ngang, và lúc gọi thuyền bay cũng giống vậy!
Lâm Lạc Nhi sửng sốt nhìn toàn bộ quá trình. Cô thật sự không ngờ, ngay cả thuyền bay cũng có thể thu hồi vào trong túi.
"Từ hôm nay trở đi, không còn ai có thể trói buộc anh tiến công địch nữa, và cũng không còn cố kỵ nữa rồi." Sau khi nói ra một câu đầy ẩn ý, Sở U nhìn Lâm Lạc Nhi: "Em vẫn ở đây thu thập nguyên liệu hay theo anh giết Boss lấy bản vẽ?" Nói đến đây mắt hắn chợt lóe, bởi vì điện thoại di động liên kết với buồng trò chơi rốt cuộc cũng có tin nhắn, chắc là đã có kết quả.
Vì thế, khi Lâm Lạc Nhi vẫn đang do dự chưa đưa ra quyết định, Sở U bèn sửa lời: "Vừa rồi có người nhắn tin cho anh, chắc bên phía Nhan Tiểu Lộ đã có kết quả, chúng ta offline đi xem đã."
"Được thôi." Lâm Lạc Nhi gật đầu nói, chỉ chốc lát sau hai người trước sau như một đều offline.
Khoang trò chơi mở ra, lúc này đã là buổi tối. Sở U thoát ra ngoài đứng lên rồi lấy điện thoại ra, gọi cho cấp dưới phụ trách việc nghe ngóng tình hình. Lúc này, bên ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân, Lâm Lạc Nhi từ phòng ngủ cô nhanh chóng đi qua đây.
Khi Lâm Lạc Nhi vào phòng, đối phương vừa vặn nhận điện thoại của Sở U.
"A lô, tôi là Sở U, anh biết được những gì rồi?" Trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
"Ông chủ, là chuyện lớn và cũng là tin xấu, mong anh có sự chuẩn bị." Nói đến đây người kia tạm ngừng một chút.
"Không sao, anh nói đi." Sở U cau mày nói, mắt nhìn Lâm Lạc Nhi đang lại gần. Nhìn thấy vẻ mặt người đàn ông cô yêu đang cực kỳ nghiêm túc, khiến cho cô cũng nhíu mày theo.
"Thầy và học sinh lớp anh… tất cả đều đã gặp tai nạn qua đời!" Đối phương rốt cuộc nói kết quả.
"Máy bay họ ngồi gặp sự cố khi bay, bất ngờ phát nổ giữa không trung. Tất cả mọi người trên máy bay không một ai sống sót, ông chủ."
Sở U nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: "Được rồi, tôi đã biết, vất vả cho anh rồi."
"Không vất vả! Không vất vả!"
"Tút!" Sở U cúp điện thoại, ánh mắt chứa cảm xúc khó diễn tả nhìn Lâm Lạc Nhi.
"Sở U, sao vậy? Kết quả sao rồi?" Trong lòng Lâm Lạc Nhi dâng lên dự cảm không lành.
"Nhan Tiểu Lộ đã chết, máy bay họ bị nổ ngay giữa không trung."
Nghe Sở U nói vậy, Lâm Lạc Nhi mở to mắt không thể tin nhìn Sở U. Cô không ngờ lại nhận được tin dữ này.
"Tại sao có thể như vậy? Sở U." Nói xong, Lâm Lạc Nhi dựa vào ngực Sở U, hai tay vòng quanh lưng hắn. Đối với cái chết của Nhan Tiểu Lộ, Lâm Lạc Nhi cực kỳ đau buồn. Là bạn tốt thời trung học, cho dù lên đại học học có khác trường, nhưng cũng không vì vậy mà tình cảm hai người dần xa cách. Lúc sau, lại vì Sở U, mà quan hệ ba người càng thêm thân thiết, ít nhất Lâm Lạc Nhi thấy là như vậy.
Sở U cũng ôm lấy Lâm Lạc Nhi, không nói gì mà chỉ im lặng.
Sự việc phát triển thật sự quá bất ngờ. Nhan Tiểu Lộ chết thật rồi sao? Khi nghe thấy tin này, nội tâm hắn đã bị chấn động.
Mọi việc có phải quá trùng hợp rồi không? Trong đầu hắn bất ngờ xuất hiện ý nghĩ này. Nhan Tiểu Lộ vừa mới chết, hơn nữa còn là cái chết không để lại manh mối gì. Trước khi ra ngoài mua đồ ăn, hắn có cảm giác như có ai đó nhìn trộm. Giờ phút này…
Sở U nhíu mày, trong lòng chợt dâng lên một tia bất an, đồng thời những ý nghĩ phức tạp cũng tuôn ra theo.
Ôm lấy Lâm Lạc Nhi, Sở U nhìn chằm chằm ly nước cách đó không xa. Bởi vì nhập tâm nghĩ quá sâu, tiêu cự đôi mắt hắn luôn tập trung trên ly nước thủy tinh. Hắn không biết, lúc này đôi đồng tử của hắn đã trở thành màu xám nhạt, không có cảm giác gì kỳ lạ.
"Sở U…"
"Rắc" Một âm thanh rất khẽ nhưng vô cùng chói tai đột ngột vang lên, làm Lâm Lạc Nhi đang chuẩn bị nói liền im bặt.
Gần như cùng lúc, hai người buông nhau ra, Lâm Lạc Nhi lập tức quay đầu nhìn về phía nơi phát ra âm thanh. Còn Sở U…vừa sực tỉnh thì màu mắt cũng khôi phục lại bình thường, cũng kinh ngạc nhìn ly nước kia.
Hai người sửng sốt nhìn nhau, sau đó đi tới chỗ đặt ly nước. Sở U cầm ly lên, chỉ thấy bên ngoài ly nước xuất hiện mấy vết nứt, nếu thêm chút sức nữa sẽ vỡ tan.
"Cái này…" Sở U không biết nên nói gì, ly nước bị nứt có lẽ là chuyện ngoài ý muốn… Trong mắt Sở U hiện lên tia mờ mịt. Dạo này mình bị sao vậy?
"Sao ly bị nứt vậy? Chắc do thời tiết." Lâm Lạc Nhi nhìn ly nước nói. Đối với những hiện tượng không thể giải thích, hai người chỉ có thể tự động bỏ qua không quan tâm, cũng không miệt mài theo đuổi nguyên nhân.
"Có lẽ là vậy."
Lâm Lạc Nhi ngước mắt nhìn Sở U, nhẹ giọng nói: "Nhan Tiểu Lộ qua đời, chúng ta có về Trường Lăng viếng không?"
Tay vuốt tóc người đẹp, Sở U gật đầu đồng ý: "Phải đi chứ. Em hỏi mấy bạn học, nhìn xem người nhà Nhan Tiểu Lộ khi nào cử hành lễ tang, đến lúc đó chúng ta cùng nhau quay về Trường Lăng."
Khi hai người vẫn đang im lặng, di động Sở U chợt vang lên.
Hắn lấy điện thoại di động ra nhìn, đôi mày đang nhíu chặt dần giãn ra, bởi vì người gọi tới là Bảo Nhi.