Chương 442. Tiến độ của Triệu Phi Yến.
Để kiểm tra sự tương thông giữa suy nghĩ, Sở U muốn ở khoảng cách xa Đế Cơ hơn một chút, ý nghĩ vừa rồi xuất hiện có chút quá đáng.
Ý nghĩ này sao lại xuất hiện, lẽ nào thật sự có một nhân cách khác tồn tại trong hắn sao? Sở U quả thực muốn điên rồi!
Muốn làm gì thì tùy! Khoảng cách tới mục tiêu này còn phải tôi luyện nữa!
Đúng vậy! Mình đúng là nghĩ như vậy, thì sao nào? Có lỗi sao? Không có! Con mắt Sở U chớp chớp.
Cố tình làm bậy, làm càn thỏa thích, đây là ý nghĩ ban đầu khi vào trò chơi ở kiếp này mà, chẳng lẽ mình đã quên rồi?! Nhìn thẳng vào ý muốn lúc đầu, phải nghĩ về nó, mới có thể hiểu rõ suy nghĩ trong đầu!
Đúng vậy……
Sở U cảm thấy nội tâm "hỗn loạn" của mình vừa rồi, nhớ tới đôi mắt hoàn hảo không tì vết và vẻ mặt non nớt, đó là loại cảm giác thích thú không chối cãi được nha!
Haiz~ Hắn đang nghĩ cái gì vậy?
Hai chân vững vàng đáp xuống mặt đất, nhìn một đoàn xạ thủ Mị Ảnh đang nhìn mình. Hắn gật gù mở bản đồ ra, lập tức lại đóng bản đồ lại. Khu vực Bắc Mĩ thực sự là một nơi xa lạ, mở bản đồ thì có ích gì chứ.
Suy nghĩ hiện tại của Sở U là phải nhanh chóng tìm một "vị trí thật tốt" ở Bắc Mĩ, xây một cứ điểm ở đây!
Nhưng mà chỗ tốt quá nhiều, đương nhiên có lợi và có hại, nhưng lợi nhiều hơn hại!
Không gian túi của người chơi không thể chứa sào huyệt sinh vật, Sở U biết. Khi phi thuyền Dạ Tiên của hắn đạt tới trình độ nhất định, là có thể chứa được sao huyệt sinh vật. Nhưng hiện tại con đường này đi không được, không thể bỏ sào huyệt binh chủng T5 với số lượng 400 ở nơi hoang dã, như vậy sẽ rất hời cho người chơi ở Bắc Mĩ. Hơn nữa, tuần sau cũng sắp tới rồi, có thể chiêu mộ thêm binh chủng.
Sở U biết hiện trường vẫn chưa được dọn sạch, có người đang chăm chú nhìn lén. Hắn suy nghĩ một lúc, ánh mắt thấy Đế Cơ đang lặng lẽ tới gần mình, trong lòng khẽ giật mình. Sau đó nghiêm chỉnh lại, ra lệnh cho Đế Cơ dọn dẹp sạch sẽ những kẻ đang nhìn lén từ xa.
Hắn dẫn 400 xạ thủ Mị Ảnh xuất phát đi về phương xa, đồng thời ra lệnh cho sào huyệt sinh vật Đại Địa Tinh Linh biến thành hình thái chiến tranh. Một đoàn người theo hắn lên đường, ừm, Sở U là mở ra hình thức hành quân xa!
Sở U biết quy tắc trò chơi, ở trong những khu vực lớn khác, cho dù phát hiện Truyền Tống Trận dã ngoại, cũng không có cách nào sử dụng. Muốn di chuyển tự do giữa các khu vực, chỉ có thể đánh bại một tòa thành trấn có Truyền Tống Trận, như vậy có thể truyền tống ở khoảng cách xa, hay truyền tống nguyên một đoàn người!
Có thể làm được điều này, thật ra khá khó khăn, cũng không phải thành trấn khó đánh cỡ nào, mà thành trấn thật sự rất khó đánh. Nhưng không phải điểm quan trọng, quan trọng nhất là sự quấy rối và bao vây của người chơi trong thành, người chiếm giữ tòa thành trấn này, lính canh của tòa thành trấn này ngoại trừ một vài NPC thì còn có thành viên của công hội, nhưng mà kẻ thù của mình là ai? Là tất cả người chơi của một khu vực lớn!
Sở U sở dĩ quyết định như vậy, là có lý do riêng.
………….
“Khà khà, Phi Phi, nói như thế nào nhỉ, hôm nay thật sự khiến tôi quá bất ngờ, thật không ngờ, cô sẽ mời tôi ăn cơm.” Một người đàn ông nhìn lịch sự tao nhã lúc này mỉm cười nói.
Đối diện với hắn ta là một cô gái khí chất lạnh lùng, đang trong độ tuổi hoa nở, người này chính là Triệu Phi Yến.
Lúc này, trong mắt của Triệu Phi Yến đầy vẻ buồn chán và thất vọng nhìn đám đông ngoài cửa. Trong mắt không có tiêu cự, trong lòng cô thật sự rất thất vọng, bởi vì người đàn ông trước mặt này không phải là người cô muốn tìm. Sở dĩ cô mời đối phương, là muốn gặp mắt đối phương, xem có điểm tương đồng nào với U Dạ hay không.
Bối cảnh của 11 người đàn ông trong danh sách đã được sàng lọc, Triệu Phi Yến đã điều tra rất kỹ rồi. Cho dù trong lòng cô mơ hồ cảm thấy 11 ngươi đàn ông này không phải là "U Dạ" cô chờ mong, nhưng lại không buông tha bất kỹ chi tiết nhỏ nào, Triệu Phi Yến quyết định thay phiên mời 11 người đàn ông này gặp mặt. Hiện tại người đàn ông đối diện là người thứ tư. Ba người trước cô mời cũng rất nể tình, bốn người này đều không từ chối, đều vui vẻ đến buổi hẹn!
Triệu Phi Yến là ai? Bối cảnh gia đình của cô lớn, hơn nữa cô lớn lên cũng rất xinh đẹp. Ở lần tụ họp kia, biểu hiện của Triệu Phi Yến đã khiến rất nhiều đàn ông kinh động như gặp thần tiên, đặc biệt là khi biết được Triệu Phi Yến vẫn còn độc thân, trong lòng liền sục sôi. Cho nên hôm nay Triệu Phi Yến gọi điện mời khách ăn cơm, trong lòng những người này đều rất kích động, đương nhiên biểu hiện bề ngoài rất tốt, không bộc lộ ra, đối với việc Triệu Phi Yến làm thế nào tìm ra số điện thoại, một mực không hỏi!
Nghe đến đó, Triệu Phi Yến bất đắc dĩ mỉm cười, quay đầu nhìn về phía đối phương, cười một cách máy móc: “Đúng vậy, anh Bành tài hoa hơn người, tôi thấy không bình thường nha, nào, cụng ly.” Nói xong cầm ly cổ cao đựng nước trái cây lên, nhẹ nhàng đụng vào ly đựng rượu vang của đối phương, sau đó uống một ngụm nhỏ. Bên cạnh Triệu Phi Yến cũng có rượu vang, nhưng cô không đụng đến.
Bởi vì người đối diện nói mấy câu, quan sát một lúc, Triều Phi Yến liền biết rõ người này không phải U Dạ, cũng không muốn uống rượu vang.
Lại qua mười mấy phút, người đàn ông đứng lên trước mặt cô, trên mặt không có gì là không hài lòng, ngược lại nụ cười vẫn ưu nhã như cũ, cuối cùng rời khỏi đây.
Người đàn ông đi rồi, Triệu Phi Yến lấy tay đỡ trán, trong mắt hiện ra vẻ uể oải.
Ứng phó với những người này, rất phí sức lực. Đồng thời đối với kết quả mà cô mong muốn vẫn chưa xuất hiện, loại cảm giác mệt nhọc trong lòng kia nặng nề hơn.
Sau đó, Triệu Phi Yến cẩn thận từng li từng tí lấy một tập tài liệu từ trong túi, dường như trên tờ giấy này có người, Triệu Phi Yến cảm thấy người này không thể nào là U Dạ, cơ thể hơi mập, cảm thấy người này không giống với U Dạ, khí chất thể hiện ra ngoài hoàn toàn là hai loại người.
“Hắn tuyệt đối không phải cậu ấy!” Triệu Phi Yến tự lẩm bẩm, cô quyết định bỏ qua người này, sau đó lấy tư liệu của người thứ sáu, nhìn một chút cũng bỏ qua đi, bởi vì tuổi của người này có vấn đề, 37 tuổi, mặc dù chưa kết hôn. U Dạ có lẽ so với cô….. còn nhỏ hơn hoặc ít nhất là người trẻ tuổi, nhớ tới cảm giác thành thục lão luyện của U Dạ, Triệu Phi Yến lắc đầu một cái. Bơti vì trong lòng cô lại xuất hiện cảm giác không tìm ra "phương hướng".
Ở chung với U Dạ một quãng thời gian, có lúc hắn sẽ biểu hiện những hành vi mặt trái như cực kì tùy hứng, không chịu trách nhiệm, thô bạo. Có lúc lại thể hiện ra sự quả đoán, sáng suốt, cùng với cảm giác thần bí. Đối với trò chơi hắn luôn có những tính toán chính xác không ai sánh kịp. Nhiều nhân tố như vậy tập hợp lại, khiến Triệu Phi Yến căn bản nhìn không thấu U Dạ này.
Nhưng cô có một chút khẳng định, điều này là khi Triệu Phi Yến sàng lọc người tìm ra một phương hướng, đó là: cảm giác thần bí.
Bởi vì sự thần bí khó hiểu đó, chỉ có cảm nhận bằng trái tim, cảm nhận cảm giác khi ở chung với U Dạ, chỉ là đáng tiếc, bốn người trước đó cô gặp đều không có sự cộng hưởng của nội tâm.
Triệu Phi Yến tự nhận sức quan sát của cô rất tốt, sau khi nói mấy câu gặp mấy lần, cô cũng rõ ràng, nhìn người là biết không phải, không có một chút hoài nghi!
Cho dù nói thế nào, cô vẫn đánh rớt người thứ sáu, sau đó lấy tư liệu người thứ bảy. Triệu Phi Yến liếc mắt khẽ gật gù, tư liệu của đối phương có sự liên quan nhiều nhất với con người của U Dạ, sau đó cầm điện thoại lên gọi cho đối phương.
Sau khi trao đổi một chút, đối phương đồng ý tới, Triệu Phi Yến để điện thoại xuống, giống như lúc này cô có chút mệt mỏi, cả người có chút uể oải và cô đơn.
Triệu Phi Yến không biết, trong nhà hàng này có một chàng trai đang tò mò nhìn cô. Trong lòng chàng trai này cảm thấy, cô bé này có lẽ cần trợ giúp, một cô gái lớn lên có khuôn mặt xinh đẹp như vậy rất khó gặp, hắn cũng rất muốn đưa tay trợ giúp.
Tuy nhiên cuối cùng hắn thất bại trong việc đưa nó vào hành động, đứng ở một góc, lặng lẽ ngắm nhìn người đẹp khiến hắn hài lòng.