Chương 462. Nói nhiều chuyện tiền bạc dễ sứt mẻ tình cảm lắm!
Ngay lập tức, 24 thành viên Chiến Lang sử dụng kỹ năng về thành tại chỗ, khoảng mười giây sau toàn bộ đều biến mất. Còn hơn 500 người chơi Chiến Lang đang trên đường đến đây cũng nhận được chỉ thị, dừng lại ở một vị trí nào đó, sau đó rất nhiều tiếng nói bất mãn "CMN, làm cái quái gì vậy!" truyền đến. Bọn họ cũng không biết tình huống gì xảy ra, chỉ là cảm thấy bất mãn với chuyện lật lọng giữa đường này thôi.
"U Dạ đến rồi, anh ta thực sự tới, để coi đám Chiến Lang ứng đối kiểu gì." Nguyệt Tiên Phi ở đại sảnh trong động nói với mấy người, vẻ mặt mừng rỡ.
Hóa ra được một người đàn ông bảo kê có cảm giác an toàn như vậy, loại cảm giác này thật đúng là rất đặc biệt…
Nguyệt Tiên Phi trải nghiệm cảm giác đặc biệt hiếm có này.
Một lát sau đó, vẻ mặt cô ta hoàn toàn thả lỏng, bởi vì công hội Chiến Lang rút lui rồi, đồng thời cũng thầm sợ hãi không thôi vì lực ảnh hưởng của U Dạ. Hắn chỉ dùng một câu mà có thể khiến công hội Chiến Lang nước Tần cười làm lành rút lui, hơn nữa đã chứng thực công hội Chiến Lang còn có động tác lớn hơn, nhưng ngay sau đó cũng ngưng hẳn.
Kế tiếp, cô ta lại thấy có một thông báo xin kết bạn, Nguyệt Tiên Phi mở ra xem, hơi mở trừng mắt rồi cười một tiếng, bởi vì người gửi là lão đại công hội Chiến Lang - Nhị Lang!
…
"Lão đại của mấy người có phải ở bên trong đúng không? Nguyệt Tiên Phi phải không?" Sở U nhìn người Bắc Thế hỏi.
"Vâng, đúng vậy thưa Dạ Đại lão, cô ấy bảo mấy người bọn tôi ở bên ngoài tiếp ứng anh." Một người chơi nam trong số đó đáp, vốn anh ta muốn gọi là Đại thần U Dạ, nhưng nghe được xưng hô của Chiến Lang Ngũ Lang với U Dạ thì bèn thay đổi.
"Nói như vậy cô ấy chính là người nhờ tôi đến giúp một tay rồi?"
"Đúng vậy, đúng vậy…" Cả đám dùng vẻ mặt cố nén kích động nhìn Sở U đáp lại, về phần Tiểu Chu Chu, ánh mắt của cô ta dừng trên người Lâm Lạc Nhi nhiều hơn.
"Được rồi, mọi người có thể đi!" Lời này vừa dứt, cả đám trợn mắt há hốc mồm. Lâm Lạc Nhi sửng sốt nhìn hắn.
"Đánh con Boss bên trong cần càng ít người càng tốt. Hơn nữa, kỹ năng của tôi sẽ khiến mọi người bị thương." Sở U rất ít khi giải thích, Lâm Lạc Nhi biết điểm này.
Nếu Dạ Đại lão đã nói như vậy và có vẻ như cũng chẳng có lý do gì để phản đối, mấy người kia đành phải mang theo vẻ mặt tiếc nuối sử dụng kỹ năng về thành.
Nhìn thấy loại kết quả này, Sở U dẫn đầu bước vào sơn động, Lâm Lạc Nhi lập tức theo sau.
Trong hang núi này đều là quái Âm Hồn cấp 30, bởi vì cách khoảng thời gian thanh lý lần trước quá xa nên bên trong đã đổi mới rất nhiều quái, cần phải quét sạch một lần nữa.
Nhưng chuyện này không làm khó được Sở U, hắn lập tức triệu hồi Dạ Tiên Hào, thả tất cả 24 chiến cơ ra ngoài, cuối cùng nghiền ép tiến thẳng vào trong.
Chỉ là trong quá trình tiến lên, vẻ mặt Lâm Lạc Nhi đột nhiên biến sắc, nhíu đôi lông mày thanh tú. Sở U ăn không ngồi rồi nhạy cảm phát hiện, ánh mắt lộ vẻ quan tâm, hỏi Lâm Lạc Nhi: "Lạc Nhi, em sao thế?"
"À, vừa rồi điện thoại di động báo tin, mẹ em gọi điện thoại tới."
"Hả? Vậy em mau đăng xuất nghe điện thoại của mẹ chúng ta đi." Sở U cười xấu xa.
"Mẹ chúng ta gì chứ… Vậy em đăng xuất đã nhé." Lâm Lạc Nhi mới đầu còn thẹn thùng, sau đó dịu dàng nói.
"Ừ, mau đi đi, chờ em onl lại chắc là quét quái xong rồi."
"Vâng!" Sau đó Lâm Lạc Nhi đăng xuất tại chỗ.
Hai mươi tư chiến cơ và Đế Cơ trôi chảy tiến nhanh về phía trước. Phần lớn âm hồn quỷ quái đều chết, cũng không phải một đối một, mà là quần chiến, chẳng qua vật phẩm trang bị rơi ra ít càng thêm ít, vào lúc tiến thẳng đến cổng Địa Cung, Sở U cũng chỉ nhặt được một món trang bị Bạch Kim cấp 30.
Tiếng động bên ngoài sớm đã quấy rầy đến đám Nguyệt Tiên Phi bên trong. Giờ phút này thấy trước cổng xuất hiện một đám sinh vật không rõ, trên đầu những sinh vật này đều có ký hiệu màu đỏ tươi, chứng minh là người chơi nước đối địch, cũng chứng minh U Dạ đã tới.
Tốc độ tiến về phía trước như vậy là điểm đám người kia không dám tưởng tượng, cả Nguyệt Tiên Phi và mỗi người chơi đều lộ vẻ khiếp sợ.
Sau đó, bọn họ quả thực nhìn thấy một bóng người cao lớn thon dài đi ra từ giữa đám sinh vật hình người kia.
Sở U kịp thời ra lệnh toàn bộ chờ chỉ thị của hắn nếu không đám chiến cơ sẽ quét sạch luôn cả nhóm người chơi nước Tần mất.
Nhìn thấy U Dạ đi tới, vẻ mặt Nguyệt Tiên Phi rung động, dường như đang âm thầm hít sâu một hơi làm chuẩn bị, sau đó cũng đi tới. Hai người nhanh chóng chạm mặt, trong tầm nhìn của đối phương đều là ký hiệu đỏ tươi, biểu thị trạng thái đối địch.
"Xin chào U Dạ, tôi rất vinh hạnh mời được anh đến đây giúp đỡ, thật sự là… vô cùng biết ơn!" Nguyệt Tiên Phi lên tiếng nói chuyện đầu tiên, chẳng qua mới nói, vẻ mặt đã mất tự nhiên, dần dần sau đó tiếng nói cũng nhỏ lại. Bởi vì ánh mắt đối phương nhìn cô ta rất khác lạ, đó là một loại ánh mắt khiến trái tim Nguyệt Tiên Phi đập rộn ràng.
Nhìn cô gái trước mặt, trong đầu Sở U hiện lên tỉ mỉ từng hình ảnh kiếp trước, cuối cùng chỉ phát ra một tiếng thở dài.
Sao U Dạ lại phải nhìn mình như vậy?! Nguyệt Tiên Phi nhìn về một chỗ nào đó khó hiểu, lại chạm phải ánh mắt của người đàn ông này.
"Nguyệt Tiên Phi, người thừa kế ở đâu?" Sở U gọi thẳng tên của cô ta, nếu Nguyệt Tiên Phi biết lão đại Thí Thiên không nói rõ người mời U Dạ là cô ta, thì chắc chắn sẽ giật nảy cả mình.
Không phải U Dạ nói muốn gặp mặt bàn chuyện giá cả sao? Tại sao lại trực tiếp hỏi chuyện này?! Nguyệt Tiên Phi không nghĩ nhiều nữa, vươn tay làm tư thế mời: "Nó ở ngay đó."
"À, Đại thần U Dạ, rốt cuộc cũng được tận mắt thấy Đại thần rồi." Một người chơi đứng ở cổng phấn khích nói.
Những người còn lại giữ im lặng, nhưng đều mang vẻ mặt phấn khích lẫn kinh ngạc nhìn Sở U.
Lúc nhìn thấy trong đây còn có người chơi khác, Sở U nghiêng đầu, vẻ mặt thản nhiên nói với Nguyệt Tiên Phi bên cạnh: "Cô bảo bọn họ rời khỏi đây đi, kỹ năng của tôi và thú cưng sẽ làm hại đến bọn họ, một khi gây sát thương chính là giây sát."
Mười mấy người chơi này sau đó cũng tỏ vẻ vô cùng tiếc nuối rồi sử dụng kỹ năng về thành, nơi này chỉ còn lại hai người chơi là Sở U và Nguyệt Tiên Phi.
Chẳng biết tại sao, khi chỉ còn lại hai người, trống ngực Nguyệt Tiên Phi đập dồn dập. Hai người ở trạng thái đối địch, một trai một gái, lại thêm quan hệ người hỗ trợ và người được hỗ trợ, cả hai lần đầu tiên gặp mặt, cuối cùng ở cùng một nơi, chuyện này thật loạn mà…
"Cô nhớ kỹ, nhất định phải nhớ cho kỹ, tuyệt đối cách xa tôi 35 mét, biết không!" Sở U nhìn chằm chằm Nguyệt Tiên Phi, vô cùng nghiêm túc nói.
Nguyệt Tiên Phi nhìn hắn, nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ đã nhớ rõ rồi. Sau đó cô ta lại nhớ ra gì đó, phản ứng rất nhanh hỏi: "Đúng rồi, không phải anh nói muốn gặp mặt bàn chuyện giá cả sao?"
Sở U thuận tay vung lên, thản nhiên nói: "Nói chuyện tiền nong nhiều dễ sứt mẻ tình cảm, tôi có thể trợ giúp miễn phí cho cô được chứ?"
"Ặc…" Nguyệt Tiên Phi quả thực phản ứng không kịp, mặc dù cô ta vốn thông minh cũng không đoán được ý nghĩ trong lòng Sở U, cuối cùng chỉ có thể xấu hổ cười một tiếng.
"Đừng ặc, mau mở quyển trục thả người bảo vệ Trương Giác!"
Ôi trời ơi, anh ta nghiêm túc, anh ta… anh ta quả nhiên trợ giúp mình miễn phí, chuyện này… chuyện này là sao đây!
Nguyệt Tiên Phi trừng mắt nhìn, nghi ngờ càng sâu, nhưng cũng không tiện nói gì, giải quyết chuyện quan trọng trước đã rồi nói.
Chỉ thấy Nguyệt Tiên Phi lấy một quyển trục truyền thừa từ pho tượng trong tay ra lần nữa, tiếp đó một luồng sáng màu đỏ từ đó phóng ra, luồng sáng đỏ này ngưng tụ ra khe hở thời không ở vị trí cách cô ta mười mét. Lúc quá trình tiến sang bước này, Nguyệt Tiên Phi nghiêng đầu nhìn về phía Sở U: "Thả nó ra bây giờ hả?"
Hiện tại, Sở U đã gọi chiến binh Ma Cơ, chiến binh Tà Cơ và Đế Cơ ra, tất cả đều đứng trong đại sảnh.
"Thực ra cô có thể đứng ở cự ly xa rồi thả, người bảo vệ loại này một khi xuất hiện sẽ không thể tấn công cô ngay lập tức!"
"À, vậy để tôi chạy ra xa một chút." Dứt lời cô ta cầm lấy quyển trục chạy tới một góc xa nhất trong đại sảnh rộng lớn, dừng lại rồi lớn tiếng hỏi: "Anh xem khoảng cách này được chưa?"
"Được rồi, cô thả nó ra đi!" Khi Sở U dứt lời, xung quanh vết nứt không gian màu đỏ xuất hiện một đám sương mù xám xịt, chiến binh Ma Cơ đã sử dụng Lời Nguyền Suy Yếu.
Cùng lúc đó trong lòng Sở U có chút kỳ quái, sao đến giờ mà Lâm Lạc Nhi còn chưa onl lại nhỉ?!
Đọc nhanh nhất, rẻ nhất và sớm nhất tại tienvuc(.com)