Chương 461. Một câu nói chuyện trong một giây (2)
Sở U vác đao mổ heo, chân đạp lá cây khô, bước đến cách đối phương 20 mét thì dừng lại. Bởi vì hắn thấy người phe Chiến Lang khẩn trương co rúm lại, cho nên hắn dừng, đây là một khoảng cách tương đối an toàn.
"Đại Thần U Dạ, anh mau tới đây, chúng tôi đang đợi anh." Tiểu Chu Chu thấy U Dạ tựa hồ đang phân biệt hai bên, lập tức bừng tỉnh phấn khích nói lớn.
Sở U cũng không phải đang phân biệt hai nhóm người, hắn chỉ cảm thấy ngạc nhiên thôi, bởi vì thế mà thấy được người chơi của Bắc Thế thật. Công hội Bắc Thế không phải là công hội của Nguyệt Tiên Phi sao? Hơn nữa bốn người chơi Bắc Thế đứng ở cửa động như vậy, mới liếc mắt là thấy ngay, người thuê mình nhất định là người của công hội Bắc Thế, hơn nữa có tỷ lệ rất lớn chính là Nguyệt Tiên Phi.
Sở U lại đi thêm mấy bước, tới gần người chơi Bắc Thế đồng thời phóng tầm mắt nghi ngờ về phía người chơi công hội Chiến Lang, sau đó hỏi: "Công hội Chiến Lang, mấy cậu tới đây làm gì?" Căn cứ theo lời nói của lão đại công hội Lạc Hoa, công hội Chiến Lang cũng coi như đồng minh của mình. Lúc trước cùng với Phồn Hoa Lạc giao nộp đồng vàng cho hắn. Lúc đại chiến Thiên Khải, Chiến Lang ở nước Tần càng không tham dự, ngược lại còn ra sách lược kiềm chế một số công hội của phe địch. Dĩ nhiên tất cả những điều này đều xuất phát từ lợi ích mà ra, không có lợi ích Chiến Lang cũng sẽ không làm những chuyện đó.
"Dạ Đại lão, tôi cũng muốn hỏi anh việc này đây, chúng tôi đã bao trước cả hang núi này, chuẩn bị dọn sạch người." Ngũ Lang cũng biết một số cơ mật bên trong công hội, Chiến Lang nước Tần và Tiên nước Yến có quan hệ đồng minh, chẳng qua quan hệ này được xây dựng dựa trên việc Chiến Lang trả giá đắt còn Tiên hưởng thụ, không hề bình đẳng, hiện tại xem ra đây không tính là chuyện xấu. Nhưng chuyện lúc trước đúng là rất mất mặt nên lão đại Nhị Lang của Chiến Lang chỉ nói chuyện này cho mấy người biết, cũng không cho tiết lộ ra ngoài, dần dần càng giữ kín không nói.
Chỉ có rất ít người biết công hội Chiến Lang nước Tần đứng ở lập trường nào.
Cho nên sau khi Ngũ Lang nói hết lời, tất cả mọi người đều sửng sốt, có vẻ như U Dạ và Chiến Lang cũng có quan hệ không vừa?! Sao chưa từng nghe nói đến chuyện này?!
"Cậu về nói lại với Nhị Lang, bảo là tôi nói, sau này không được phép bắt nạt Bắc Thế nữa, bằng không khỏi cần có quan hệ với nhau, giờ cậu đi đi!"
Chiến Lang Tiểu Nhạc vốn miệng lưỡi sắc bén lại không nói một lời, bởi vì cô ta không hiểu rõ tình huống. Hơn nữa cũng nhìn ra được người kia ở một trình độ rất cao, tự giác không có tư cách nói chuyện, chỉ là sắc mặt cô ta không tốt, đối với việc U Dạ không đứng bên phe mình càng khổ sở trong lòng.
Vẻ mặt Ngũ Lang càng thêm khó coi, hắn ta cũng đã gọi người đến đây rồi, ít nhất phải hơn 500 người chơi đang trên đường chạy đến. Bây giờ lại bị U Dạ - một người chơi nước khác nói một câu hủy bỏ tất cả, nếu đổi thành bất kỳ một ai khác, căn bản là không thể. Nếu mà có thì chí ít đối phương sẽ phải đánh đổi một số thứ, chẳng qua đối với vị U Dạ trước mặt này mà nói, hắn bảo cái gì thì chính là cái đó, chỉ có thể nghe theo.
"U Dạ nói như vậy hả? Hơn nữa còn ở trước mặt cậu hả?" Lão đại Nhị Lang của Chiến Lang cau mày hỏi. Đối với U Dạ, trong lòng hắn ta vô cùng phức tạp, công hội Chiến Lang có được thành tựu như ngày hôm nay kỳ thực cũng có quan hệ ít nhiều đến U Dạ. Từ sau khi bọn họ và công hội Lạc Hoa giao nộp đồng vàng cho U Dạ, hắn ta thông qua Phồn Hoa Lạc nghe được rất nhiều tin tức tình báo từ chỗ U Dạ. Giai đoạn trước công hội Chiến Lang bắt được mấy con Boss vô cùng quan trọng. Những con Boss này ẩn nấp rất kỹ, muốn bắt gặp chúng chỉ có thể dựa vào vận may. Hơn nữa trang bị rơi ra cực kỳ thực dụng, quan trọng nhất chính là, họ còn biết được vài vị trí phân bố tài nguyên chiến lược.
Món tiền kia tiêu xài đáng giá, sự khó chịu trong lòng hắn ta trước đó sớm đã biến mất rồi. Nhưng vì sao họ không công khai quan hệ với U Dạ? Đây là vì thực tế đã xảy ra một biến hóa lớn. Phần lớn người chơi nước Tần đều cảm thấy công hội Chiến Lang dựa vào thực lực để đạt được thành tựu cao như hiện nay, cũng không hề nghĩ tới trong chuyện này có quan hệ với U Dạ. Bọn họ cho rằng công hội Chiến Lang tự chủ phát triển, là một công hội mạnh có tiềm lực thực sự.
Nếu như bọn họ công khai quan hệ với U Dạ, vậy người chơi sẽ nhìn công hội Chiến Lang như thế nào đây? Bọn họ sẽ cho rằng, công hội Chiến Lang sở dĩ có quy mô và sự lớn mạnh như hiện nay kỳ thực đều nhờ sự giúp đỡ của U Dạ, sự thật thì ra chỉ có thế! Chuyện này là một đả kích cực lớn đối với một công hội có tiếng tăm.
Chính bởi vì công hội Chiến Lang cần loại công nhận này nên cho tới nay vẫn không công bố bí mật lớn động trời đó. Bây giờ đã trở thành công hội lớn nhất nước Tần, vinh quang, danh vọng, sự hùng mạnh,… rất nhiều vòng hào quang bao phủ lấy công hội Chiến Lang.
"Được rồi, cậu rút lui đi!"
"Không cần đáp trả lại lời nào, im lặng đừng nói, rút lui đi!" Chiến Lang Nhị Lang cảm thấy vẫn nên tôn trọng thì hơn, nếu đã tỏ thái độ khiêm nhường thì cần gì phải làm khó nhau? Vì vậy hắn ta mới nhanh chóng bổ sung thêm.
"Nhị Lang, 500 người chơi bên ta sắp tới nơi rồi…"
"M* kiếp! Ông mày nói mày nghe không hiểu hả? Ông nói lại cho mày rõ, cho dù mày có phái 1000 người qua đó thì cũng đi chịu chết thôi! Có biết thế nào là ngủ đông không, biết thế nào là đối nhân xử thế không hả!" Nghe được giọng điệu không cam lòng và không chịu phục của Ngũ Lang, Chiến Lang Nhị Lang trực tiếp văng tục luôn. Rất nhiều công hội và thế lực đang cực kỳ chú ý đến trình độ tiến triển thực lực mới nhất của U Dạ. Một loại tồn tại biến thái có thể tiêu diệt một công hội cấp 5 như hắn, thì tuyệt đối không phải là người mà công hội Chiến Lang có thể trêu chọc nổi. Hơn nữa, sau này bọn họ còn phải nhờ vả U Dạ, hiện tại giữ gìn mối quan hệ với một nhân vật như vậy tuyệt đối là một chuyện có lời cực lớn.
Công hội Chiến Lang đang trong quá trình quật khởi phải đối mặt với rất nhiều nguy cơ. Nhị Lang chưa từng mời U Dạ đến giúp đỡ, hắn ta vẫn luôn không động đến lá bài này bởi vì đây là một con át chủ bài, chỉ có thể giữ lại đợi đến thời điểm then chốt mới có thể sử dụng. Bởi lẽ hắn ta hiểu rằng, loại người giống như U Dạ, dựa vào mặt mũi đồng minh có thể mời hắn ra tay tương trợ một lần, nhưng lần thứ hai thì không đơn giản như vậy nữa. Dù sao người nước Tần và nước Yến không thể thêm bạn tốt, U Dạ lại bận rộn như vậy, thân phận thần bí, mối quan hệ này càng trở nên quý giá.
Tuyệt đối không thể để người dưới trướng mình phá hủy đại cuộc.
Nhìn thấy Chiến Lang Ngũ Lang nhìn về phía mình, Sở U biết chuyện này đã có kết quả, lẳng lặng chờ đối phương tỏ thái độ, trên mặt không lộ vẻ gì đặc biệt.
Chỉ thấy Ngũ Lang đầu tiên là xấu hổ cười một tiếng, có vẻ như hắn ta rất hiếm khi cười như vậy cho nên vẻ mặt có chút cứng ngắc lại khôi hài.
"Ha ha, công hội Bắc Thế đã là bạn của Dạ Đại lão, vậy thì cũng là bạn của Chiến Lang chúng tôi. Vừa rồi là hiểu lầm mà thôi, ân oán trước kia xí xóa, thật có lỗi, chúng tôi đi trước đây." Dứt lời hắn ta còn khẽ gật đầu với Sở U, sau đó mỉm cười xấu hổ xoay người. Vẻ mặt lập tức biến thành không cảm xúc, nhìn đám thành viên Chiến Lang phía sau lớn tiếng quát: "Về thành!"