Chương 530. Bí mật của Thượng Hương Tiểu Kiều.
Mấy thành viên công hội phía sau Nhan Lang đưa mắt nhìn nhau, trong mắt họ ánh lên vẻ phức tạp. Thứ nhất, bọn họ cũng vô cùng sốc với khuôn mặt của tiểu loli. Thứ hai, vị tổ phó lý trí đến gần như mất đi "nhân tính" lại có dáng vẻ ân cần quan tâm.
Người chơi nữ trong công hội Vạn Hoa Đồng, không nói đến diện mạo, đều cực kỳ có khí chất, ngoài đời thực là những nhân tài có bằng cấp cao. Bối cảnh của các cô ấy cũng vô cùng hùng hậu. Người chơi có thể vào công hội Vạn Hoa Đồng có một bộ phận không hề đơn giản. Loại không đơn giản này nằm ở địa vị ngoài đời thực, không phải thế lực trong trò chơi.
Cơ cấu thành viên của công hội Vạn Hoa Đồng khác với các công hội bình thường.
Bọn họ đều biết thái độ của Nhan Lang đối với người chơi nữ công hội Vạn Hoa Đồng, chỉ có một câu để diễn tả: không một chút hứng thú.
Ban đầu còn tưởng Nhan Lang giả vờ thanh cao, nhưng theo thời gian, bọn họ phát hiện, nhân vật lớn tuổi thuộc tổ chức chính phủ có chức có quyền không nhỏ này thật sự không hề có hứng thú với con gái!
Tất nhiên không có hứng thú với gái trưởng thành không có nghĩa là nên có tấm lòng quan tâm đối với bé gái yếu đuối.
"Ha ha, bé con, thành Băng Lưu không thích hợp cho người chơi cấp 10 như em luyện cấp đâu." Nhan Lang phát hiện đối phương mới cấp 10, mà khu vực quanh thành Băng Lưu đều là quái kinh nghiệm cấp 15-30.
Nghe xong, Sở U giơ vu trượng Bạch Kim trong tay lên quơ quơ trước mặt Nhan Lang, "Cho tới bây giờ tôi thăng cấp đều là giết quái hơn cấp mình."
"Bé con, một mình ở “Thiên Thế” nguy hiểm lắm. Sao em không có công hội? Trang bị… lại tốt như vậy." Một thành viên Vạn Hoa Đồng cười nói.
Sở U lãnh đạm liếc anh ta, rồi cúi đầu, không thèm để ý người này.
"Bé con, nơi đây có rất nhiều quái cấp cao, một mình em phải cẩn thận đó." Một thành viên khác nói. Thế nhưng, tiểu loli trước mắt hình như không quan tâm mấy người này, dứt khoát xoay đầu sang chỗ khác. Điều này làm đối phương cười bất đắc dĩ, "Sếp, tôi thấy tiểu nha đầu này chỉ có thiện cảm với mỗi sếp, không để ý chúng tôi luôn."
Tuy những người này tỏ ra quan tâm hỏi han hắn, nhưng lại không hề đề cập đến chuyện mời hắn gia nhập công hội. Đúng là kỳ lạ.
Vì sao lại tỏ thái độ như vậy với Nhan Lang? Bởi vì Sở U nhìn ra, trong những người ở đây Nhan Lang có chức quan cao nhất, địa vị ở công hội Vạn Hoa Đồng chắc chắn không nhỏ.
Mặc kệ những người khác, chẳng qua là muốn Nhan Lang càng chú ý hắn, không thể để hắn ta cho rằng thái độ của hắn đối với ai cũng đều như nhau. Như vậy sẽ không tốt, lại không mang đến hiệu quả gì. Phải để cho Nhan Lang cảm nhận được chỉ có mỗi hắn ta mới có tư cách nói chuyện với hắn, từ đó càng sinh ra cảm giác ưu tú vô hình.
Trong các tiểu thuyết, loli và nam chủ gặp nhau, không phải đều biểu hiện như vậy sao! Đáng tiếc, hắn không phải con gái, không làm được mấy chuyện nhu mì yếu đuối hay nghẹn ngào gì gì đó. M* nó, mang bộ dáng bây giờ đã là cực hạn của hắn rồi!
Đúng là Nhan Lang cảm thấy rất kỳ lạ, hình như bé con này chỉ có thiện cảm với mình hắn ta. Còn hắn ta… trong lòng có cảm giác, đây là một cuộc gặp gỡ kỳ diệu.
"Bé con, là ai mang em vào Thiên Thế? Có thể thêm bạn bè không? Em tên là gì?" Nhan Lang nghĩ một lúc rồi nhẹ nhàng hỏi.
Sở U ngẩng đầu nhìn đối phương, lại cảnh giác nhìn những người khác. Nhan Lang hiểu, những người xung quanh cũng hiểu. Đây là bé con không muốn họ biết tên của mình, đúng là… đáng yêu quá đi!
"Được, được, chúng tôi lui về phía sau là được."
Sở U sau khi nhìn thấy những người khác lui về sau mới thỏ thẻ nói: "Tôi tên là Thượng Hương Tiểu Kiều!"
"Thượng Hương Tiểu Kiều…" Nhan Lang lẩm bẩm trong miệng, mở giao diện, tìm bạn bè, rồi đưa tên vào. Sau khi xác nhận, giao diện bèn hiện lên tên "Thượng Hương Tiểu Kiều". Hắn ta lập tức gửi lời mời kết bạn.
Sở U thấy có thông báo. Hệ thống: Người chơi "Đào Lý Thành Khê" đã gửi lời mời kết bạn với bạn!
Sau đó, Nhan Lang cũng nhìn thấy thông báo từ hệ thống: Người chơi Thượng Hương Tiểu Kiều đã chấp nhận lời mời kết bạn với bạn.
Ngay lúc này, Sở U thấy có thông báo đến. Đó là thông báo từ di động kết nối bên ngoài, là Bảo Nhi gọi tới. Hắn nhìn thời gian, phát hiện thời gian ngoài đời thực đã hơn 5 giờ chiều. Bảo Nhi gọi điện thoại giờ này chắc muốn gọi hắn ăn cơm tối.
Sở U bỗng thấy thắc mắc, nếu hắn không ăn cơm mà vẫn chơi “Thiên Thế”, không biết Bảo Nhi có ấn nút bắt buộc thoát hay không?!
Ha ha, nghĩ nhiều rồi!
"Tôi phải offline ăn cơm rồi, lần sau gặp." Sở U đứng lên, ngẩng đầu nhìn đối phương lạnh nhạt nói, sau đó chọn logout. 10 giây đếm ngược bắt đầu xuất hiện.
Trong mắt Nhan Lang toát lên sự kinh ngạc, "Offline?" Hắn ta cũng thoáng nhìn thời gian ngoài đời thực mà giật mình. Hai người nhìn nhau. Khi thời gian đếm ngược đến khi offline còn 7 giây, Sở U bỗng nhìn về phía bên kia, có động tĩnh truyền đến.
"Đúng là làm người ta bất ngờ, công hội Vạn Hoa Đồng các người lại dám đi quấy rầy người chơi trẻ em, thực sự làm người ta ghê tởm!" Người vừa lên tiếng chính là Hồn Phong Vân! Theo sau hắn còn có 5 thành viên "Hồn" khác, bọn họ là cũng một tổ đội.
Hồn Phong Vân vốn muốn giao nhiệm vụ. Đối với công hội Vạn Hoa Đồng, Hồn Phong Vân vô cùng cảnh giác. Công hội này phát triển quá nhanh, nhanh đến nỗi công hội Hồn căn bản không có thời gian ứng đối, chỉ có thể trơ mắt nhìn giá trị tiềm lực của đối phương tăng vùn vụt. Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm chơi game online, Hồn Phong Vân biết công hội Vạn Hoa Đồng chính là kẻ địch lớn của "Hồn", thậm chí mức độ uy hiếp còn mãnh liệt hơn cả công hội "Tiên" của nước Yến.
Mấy ngày nay hắn luôn có một cảm giác uy hiếp sâu sắc. Song phương thường phát sinh mâu thuẫn mang tính chiến lược. Vì vậy Hồn Phong Vân cực kỳ thấy ngứa mắt công hội Vạn Hoa Đồng.
Khi đi vào đây, Hồn Phong Vân phát hiện 5 thành viên công hội Vạn Hoa Đồng đang vây quanh một cô gái không có công hội, không biết đang nói gì đó. Hồn Phong Vân vốn không nghĩ gì nhiều, nhưng khi ánh mắt nhìn thấy nửa gương mặt của tiểu loli, hắn ta cảm giác hình như có gì đó không đúng, giống như có ai đó gảy sợi dây đàn trong lòng hắn ta.
Thế là hắn ta quyết định đi gây sự, nhanh mồm nhanh miệng nói ra câu trên, ánh mắt chăm chú nhìn tiểu loli.
Tiểu loli vừa quay đầu qua nhìn đã hút hồn Hồn Phong Vân, kinh vi thiên nhân (1). Hắn ta mở to hai mắt, sao trên đời lại có một cô bé có nét đẹp đến nhường này chứ?!
(1) Kinh vi thiên nhân: Kinh ngạc với ngoại hình như thần tiên, tiên nữ.
Tuy Hồn Phong Vân không có sở thích mê loli, không có tâm lý chiếm hữu, nhưng trong lòng hắn lúc này lại mãnh liệt xuất hiện cảm giác muốn có được cô bé! Tôi không chiếm lấy, tôi chỉ muốn có được! Đây là hai khái niệm khác nhau đối với tiểu loli. Giống như nhìn thấy một trân phẩm quý hiếm trên đời, hơn nữa còn là thứ hắn vô cùng yêu thích.
Một chùm sao sáng lóe lên trong mắt hắn ta. Hắn ta cố gắng bình tĩnh lại, nhanh tay cáp một tấm hình!
Sở U đang trong thời gian đếm ngược, không hề bị gián đoạn vì việc này.
Nhan Lang nhíu mày nhìn đối phương, lãnh đạm nói: "Không liên quan đến cậu."
"Tiểu muội muội, vẫn chưa gia nhập công hội nào sao? Ha ha, đến công hội Hồn của anh đi, chỉ cần em gật đầu, anh lập tức đá những người khác ra, mời em vào." Nói xong, hắn dùng ánh mắt mong chờ nhìn tiểu loli.
Thế nhưng, hắn lại nhìn thấy tiểu tiên nữ mỹ mạo thiên tiên này dần trở nên mờ nhạt rồi biến mất.
Ở giây cuối cùng, Sở U quay đầu lại nhìn Nhan Lang, ánh mắt sâu thẳm bình tĩnh. Điều này làm Nhan Lang khẽ giật mình, giống như mất đi gì đó, trở nên trống rỗng.
Hồn Phong Vân trợn tròn mắt, mẹ nó, offline mất rồi!!
"Fck, m nó mấy người làm gì cô bé vậy? Một đám rác rưởi!" Hồn Phong Vân nhanh chóng biến sự xấu hổ thành lửa giận, phát tiết với Nhan Lang đứng bên cạnh.
Nhan Lang không thể mắng Hồn Phong Vân, nhưng mấy thành viên sau lưng hắn ta thì không thể bỏ qua. Hiện trường lập tức trở nên ầm ĩ.
"Không cần cãi nhau với cậu ta, chúng ta đi." Nhan Lang nói xong thì cúi đầu đi đến trận địa dịch chuyển, trong đầu cứ mải nghĩ về khuôn mặt kia.
Hồn Phong Vân vẫn tiếp tục mắng, hơn nữa còn chỉ tay vào đối phương kêu gào. Hắn ta thật sự rất muốn giết những người đó, dập đi cơn lửa giận trong lòng.
Sau khi thành viên Vạn Hoa Đồng đã đi xa, Hồn Phong Vân mới nói với đồng đội: "Mọi người đi giao nhiệm vụ rồi chơi với nhau đi." Hắn ta nói xong liền rời khỏi đội.
"Phong Vân, vậy còn câuh, đừng nói muốn khai chiến với Vạn Hoa Đồng đó?" Đồng đội cười nói, chơi trò chơi thôi mà, ai sợ ai chứ!
Hồn Phong Vân không kiên nhẫn phất tay, "Đi, đi, đi, đoán mò cái gì, phắn đi chơi đi." Vừa nói vừa bất an đi qua đi lại tại chỗ.
Sau khi đồng đội đã đi hết, Hồn Phong Vân nhìn vị trí tiểu loli đã đứng trước đó, thầm thề trong lòng: A ở đây chờ em login, yên tâm, có anh ở đây, không ai có thể làm hại em!
Nhóm Nhan Lang đi đến công hội. Bố cục kiến trúc bên trong công hội Vạn Hoa Đồng rất có tính hệ thống. Phía trên công hội Vạn Hoa Đồng có thể nhìn thấy một cái lớp khí mỏng phòng hộ trong suốt bao phủ toàn bộ công hội. Tuy lớp phòng hộ này không giống với bên "Tiên" có thể bảo vệ mạng sống của người chơi, nhưng năng lực phòng hộ cũng không thể coi thường.
Sau khi xử lý một số tin tức do thuộc hạ gửi tới, Nhan Lang không có gì làm lại mở box bạn bè, nhìn vào hình đại diện màu xám của một người bạn, Thượng Hương Tiểu Kiều, một loli chính hiệu.
Hắn ta nhìn hình đại diện màu xám, thông tin cơ bản của cô liền hiện ra.
Vì sao hắn ta làm như vậy? Vì quá nhàm chán sao? Hay là vì… muốn tìm hiểu đối phương nhiều hơn?
Nhan Lang cũng không phải người mê loli, nhưng khi nhìn Thượng Hương Tiểu Kiều, hắn ta có cảm giác khuôn mặt, thần thái,… của đối phương đều có thể… chữa lành nỗi đau trong lòng hắn ta! Giống như có thể quên đi những ký ức áy náy tự trách, lấy lại sự an bình trong tâm hồn.
Hănd ta xem thông tin đối phương. Khi xem đến giá trị chiến lực của đối phương, Nhan Lang khẽ cười, chiến lực của đối phương còn mạnh hơn cả hắn ta nữa, nhưng lại chỉ là một người cấp 15.
Tiểu loli kia đúng là không có nói dối, nhưng chỉ chơi một mình thật sao? Nhan Lang cảm thấy rất khó tin.
Hắn ta tiếp tục xem những thông tin khác một lúc rồi tắt bảng thông tin đi. Nhưng ngay khi hắn ta vừa tắt, Nhan Lang lập tức nhíu mày. Có vẻ lúc nãy hắn ta quá chú ý nên đã bỏ qua thông tin quan trọng. Nhan Lang lập tức xem lại thông tin cá nhân của Thượng Hương Tiểu Kiều. Xem một lúc, cuối cùng hắn ta cũng đã phát hiện điểm bất thường ở Thượng Hương Tiểu Kiều, đôi mắt mở to đầy vẻ khó tin.
Quốc tịch của đối phương lại là không có quốc tịch! Không có quốc tịch! Không có quốc tịch! Vì sao lại như vậy? Sao cô làm được như thế??
Cảm giác khó hiểu dâng lên trong lòng, đồng thời, Nhan Lang càng hạ quyết tâm, nhất định phải chiêu mộ Thượng Hương Tiểu Kiều vào công hội Vạn Hoa Đồng cho bằng được. Bởi vì chỉ dựa vào mỗi việc không có quốc tịch, Thượng Hương Tiểu Kiều đã có giá trị cực kỳ lớn!