Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 531. Nữ đầu bếp.

Chương 531. Nữ đầu bếp.


"Tổ trưởng, tôi muốn thêm một người vào công hội." Tổ trưởng là phó hội trưởng Vạn Hoa Đồng, có quyền tuyển người chơi, còn Nhan Lang thì không. Vì thế hắn ta mới gửi tin nhắn cho hình đại diện của tổ trưởng.
"Hả? Là ai vậy? Thân phận đối phương an toàn không? Muốn phân về tổ nào?"
Mặc dù cách quản lý của công hội Vạn Hoa Đồng phức tạp nhưng rất quy củ, nhìn qua rất giống cách vận hành của một công ty lớn giàu kinh nghiệm. Công hội Vạn Hoa Đồng trên cơ bản không nhận người ngoài. Ngay cả thành viên ở tầng thấp nhất cũng toàn là người nhà của họ ở ngoài đời thực, lý lịch đời sống rất rõ ràng. Họ cũng được nhận tiền trợ cấp, tiền lương và phúc lợi.
Vì vậy, người chơi bình thường gần như không thể gia nhập công hội Vạn Hoa Đồng, cho dù là người chơi có kỹ thuật tốt hay có tiền cũng không thể. Công hội Vạn Hoa Đồng không thiếu người chơi kỹ thuật tốt, cũng không thiếu người chơi giàu có. Bản thân họ chính là người từ các tập đoàn tài chính lớn, còn có lớp vỏ bọc chính phủ. Cho dù là người chơi được chiêu mộ trong trò chơi, thân phận đều sẽ được điều tra rõ ràng, hơn nữa số điện thoại di động của họ cũng lén cài bị theo dõi trong khi họ không hề hay biết gì!
Vì thế mới xuất hiện cuộc đối thoại thận trọng phía trên.
Mắt Nhan Lang chợt lóe, hắn nghĩ một lúc rồi nói: "An toàn, không phân về tổ nào hết, cô ấy vẫn là trẻ vị thành niên, mới 11, 12 tuổi thôi."
"Vị thành niên?? Ha ha, Nhan Lang, từ khi nào anh lại mang trẻ con theo vậy? Con bé có quan hệ như thế nào với anh?"
"Hỏi nhiều như vậy làm gì? Cậu nói đi, tôi chiêu mộ nàng vào công hội được không. Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, tôi rất coi trọng cô ấy."
"Uhm... Được rồi, cho tôi danh tính của đối phương, tôi liền chiêu mộ con bé." Tổ trưởng nở nụ cười, hắn rất ít khi nhìn thấy Nhan Lang có giọng điệu này.
"Tên là Thượng Hương Tiểu Kiều, nhưng cô ấy không online, logout ăn cơm rồi. Đợi cô ấy login, tôi sẽ báo với cậu."
"Vậy được rồi, nhưng đừng quên trình tự. Mặc dù là vị thành niên, nhưng phải biết rõ bối cảnh đối phương, như vậy cũng dễ chia phúc lợi và tiền lương cho con bé."
Chỉ cần vào được công hội Vạn Hoa Đồng, cho dù làm gì cũng đều được nhận phúc lợi và tiền lương, còn có thể nhận một số tin tình báo trong trò chơi. Cơ cấu tổ chức của công hội Vạn Hoa Đồng giống như Kim Tự Tháp, một tầng quản lý một tầng, tổ chức cực kỳ nghiêm mật.
. . . . . .
Cabin trò chơi trong phòng ngủ mở ra. Sở U mở mắt, sau đó… hắn nhìn thấy Bảo Nhi vẻ mặt tò mò từ trên cao nhìn hắn. Hắn nhìn Bảo Nhi mỉm cười, Bảo Nhi cũng nở nụ cười với hắn, nói: "Anh tỉnh rồi."
Cách ăn mặc lúc này của Bảo Nhi rất thanh thuần, một bộ đồng phục trường đơn giản lịch sự, tóc cột hai chùm rũ dài xuống ngực, tóc mái mềm mại phủ xuống trán. Trong khung cảnh chiều tà lúc này càng khiến cô gái nhỏ đang trổ mã càng trở nên xinh đẹp động lòng người.
Sở U đứng dậy, nhẹ nhàng xoa đầu Bảo Nhi. Đối phương càng cười ngọt ngào, dường như rất hưởng thụ hành động thân mật này của Sở U đối với mình.
"Không phải anh dậy, mà là logout, công việc tạm thời gác lại." Hắn vừa nói vừa bước ra khỏi cabin trò chơi.
"À, dì Chu đã làm cơm tối xong rồi, anh mau đi ăn cơm thôi." Bảo Nhi nói ra mục đích vào đây.
Dì Chu? Ơ… Xưng hô này nghe hơi già. Nếu hắn nhớ không nhầm, Chu Chỉ Quân vẫn chưa kết hôn. Con gái chưa kết hôn thật ra… cũng có thể xưng hô là chị. Tất nhiên, nếu tuổi quá lớn thì chắc chắn không được. Nhưng Chu Chỉ Quân cũng không xem là lớn lắm, khoảng 28, 29 mà thôi.
"Bảo Nhi, em ở với chị Chỉ Quân thấy thế nào?"
"Uhm, tốt lắm ạ. Em rất thích dì. Dì cũng rất thích em."
"Ha ha, vậy em cứ gọi dì Chu, chị ấy không nói gì sao?"
"Dạ? Dì chẳng nói gì cả. Có gì không đúng sao?" Bảo Nhi ngạc nhiên, không hiểu sao anh Sở lại hỏi vậy.
"Từ giờ về sau, em hãy gọi là chị Chu, như vậy chị ấy sẽ thấy vui hơn."
"Dạ, em biết rồi." Bảo Nhi nghe lời gật đầu. Nói đến đây, hai người đã ra đến hành lang.
Trong bữa cơm, Sở U phát hiện Chu Chỉ Quân hình như có lời khó nói, mắt hay nhìn về phía hắn, hình như đang có tâm sự. Hành động của đối phương khá kín, nhưng vẫn bị hắn nhận ra.
Vì thế sau khi nuốt miếng cơm trong miệng, Sở U nhìn Chu Chỉ Quân nói: "Chị Chỉ Quân, hình như chị có tâm sự. Có chuyện gì vậy?"
Bảo Nhi ngồi ở chỗ Lâm Lạc Nhi, sau khi nghe thế bèn thoáng nhìn hai người, rồi lại cúi đầu ăn cơm.
Chu Chỉ Quân buồn bã nở nụ cười, sau đó lấy hết can đảm hạ quyết tâm nhìn Sở U, nói: "Cậu Sở, nhà tôi có một số chuyện cần giải quyết sớm, có thể phải mất một tuần mới xong."
Nghe đến đó, Sở U cũng thấy khá bất ngờ, "Cần chị đi xử lý?"
Chu Chỉ Quân mím môi nghiêm túc gật đầu, vẻ mặt buồn bã: "Đúng vậy, người già trong nhà không còn bao nhiêu thời gian." Chu Chỉ Quân cũng chỉ mới nhận được điện thoại của em gái hôm nay, cũng chính là điện thoại của Chu Ngữ Huyên nên mới biết được tin này. Chu Ngữ Huyên vẫn là trợ lý ngoài đời của Sở U, tiền lương cao quyền lợi lớn, chẳng qua Sở U rất ít khi liên lạc với đối phương. Đối với cô gái từng có tiếp xúc thân mật với hắn ở kiếp trước, bây giờ Sở U vẫn chưa nghĩ ra nên giải quyết thế nào.
"À, xin chị hãy nén bi thương. Được thôi, khi nào chị đi?" Sở U đồng ý cho Chu Chỉ Quân nghỉ phép.
"Ba ngày sau xuất phát, cảm ơn cậu Sở." Chu Chỉ Quân dè dặt nói, cô sợ khi mình không có ở đây đối phương sẽ mời đầu bếp mới, hoặc trực tiếp thay luôn cô. Chu Chỉ Quân rất hài lòng với công việc hiện tại, cũng rất quý trọng nó.
"Khách sáo với tôi làm gì, ha ha. Thời gian chị không có ở đây, tôi sẽ ra ngoài ăn. Uhm, được rồi, như vậy đi, tôi sẽ cho người liên hệ với chị, người đó sẽ giúp chị đặt vé máy bay. Chị gặp khó khăn gì cứ trực tiếp tìm cô ấy." Sở U đối với người trong nhà luôn vô cùng rộng rãi.
"Ha ha, cảm ơn cậu Sở." Thấy đối phương không có ý gì khác, ngược lại còn quan tâm mình, Chu Chỉ Quân cảm thấy rất ấm áp.
Sở U gọi điện thoại cho trợ lý đời sống của hắn, "Ngữ Huyên…"
Nghe thấy cái tên từ miệng ông chủ, trong mắt Chu Chỉ Quân chợt lóe lên tia quái dị.
"Ừm, cứ vậy đi, cúp đây." Cúp điện thoại, hắn nhìn Chu Chỉ quân: "Được rồi, sẽ có người liên hệ với chị, cùng họ với chị đấy, đều họ Chu, cũng là mỹ nữ."
"Ha ha, cậu Sở, cậu quá khen rồi."
Sau khi ăn xong bữa tối, giải quyết vệ sinh cá nhân trong nhà vệ sinh ở đại sảnh, Sở U bước lên lầu. Bước đến trước cửa phòng Bảo Nhi cũng là phòng Lâm Lạc Nhi ở trước đây, Sở U dừng bước, đôi mắt chợt lóe, rút một điếu thuốc lá ra chậm rãi hút.
Nhóm chat Bảo Nhi tham gia không lành mạnh, hắn nhất định phải khuyên cô bé.
Chỉ chốc lát sau, Bảo Nhi mặc đồng phục bước ra khỏi nhà ăn, sau đó ngẩng đầu nhìn Sở U đang hút thuốc trên lầu.
"Bảo Nhi, em lên đây." Sở U bình tĩnh nói.
Bảo Nhi vốn cũng chuẩn bị đi lên. Cô bé vẫn chưa làm bài tập về nhà thầy giao. Nghe Sở U gọi, cô bé dạ một tiếng rồi ngoan ngoãn lên lầu.
Thấy Bảo Nhi đi đến bên cạnh, ánh mắt tò mò nhìn hắn, Sở U xoay người mở cửa phòng Lâm Lạc Nhi đi vào, Bảo Nhi cũng vào theo.
"Đóng cửa lại." Sở U vào trong phòng, dập thuốc nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất