Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 546. Lật bàn!

Chương 546. Lật bàn!


Cách đây không lâu, vì có người bàn tán lại chuyện xảy ra ở nước Sở khiến Sáng Thế rất tức giận, nên họ quyết định trả thù. Chỉ là cho dù gấp gáp muốn trả thù cũng không dám dùng thủ đoạn trắng trợn, cần che giấu tai mắt người khác.
Sở dĩ bọn họ muốn chiếm làm của riêng hơn là phá hủy vì đây là chiến hạm cấp T6, hiện tại chiến hạm bán trong thành Giang Sơn tối đa chỉ có cấp T5. Hơn nữa với thực lực của bọn họ, muốn phá hủy một chiến hạm phải tốn kha khá thời gian, chiến hạm cũng sẽ tiến vào trạng thái phòng ngự, hươu chết vào tay ai thật đúng là khó mà nói trước, lỡ như U Dạ chạy đến thì sao?
Thế nhưng cướp chiến hạm thì không cần nhiều thời gian như vậy, chỉ cần phá vỡ trụ pha lê trong khoang thuyền là được, chiến hạm này sẽ thuộc về người đã phá vỡ.
Về phần U Dạ có thể phát hiện chuyện này do Sáng Thế gây ra hay không thì không cần lo lắng. Thứ nhất, đám người chơi này đều là thành viên của công hội mới thành lập, lỡ mà Sở U có chạy đến thì cùng lắm cũng chỉ tiêu diệt công hội kia mà thôi. Thứ hai, nếu như thành công chiếm chiến hạm làm của riêng họ sẽ tăng tốc độ đi thâu đêm suốt sáng đến một vị trí xa xôi, chờ thời cơ chín muồi rồi chuyển dời đến Sáng Thế hoặc phe đồng minh. Đây chính là chiến hạm cấp T6 đó, tác dụng vô cùng to lớn.
"Được rồi, cứ quyết định vậy đi, động tác nhất định phải nhanh! Nhớ kỹ U Dạ quen mặt cậu, kêu bọn nó làm xong thì cậu đăng xuất trò chơi đi, hoặc là về thành!"
"Cậu xác định xung quanh không có truyền tống dã ngoại nào đó chứ?" Lưu Nhất Đạo lại hỏi thêm một câu.
"Anh yên tâm đi, trước đó thành viên Siêu Thần đã nói với em không có truyền tống dã ngoại nào cả, được rồi, những chuyện khác em đều rõ!"
"Tốt!"
Lưu Nhất Đao nhìn về phía một ảnh đại diện khác, đó là lão đại của công hội Lạc Hoa, sau đó hắn ta gửi tin nhắn thoại qua: "Lão Hoa, cho tôi hỏi vị trí của Triệu Phi Yến và U Dạ một chút?"
Lúc Phồn Hoa Lạc thấy người này gửi tin nhắn thoại đến, lông mày hắn nhăn tít lại, trong mắt hiện lên vẻ không kiên nhẫn, đáp lời: "Đợi chút." Sau đó mới nhìn ảnh đại diện của Triệu Phi Yến, phát hiện cô đã đăng xuất, "Phi Yến đăng xuất rồi, còn từ lúc nào thì không biết."
"À, tôi biết rồi."
Bên bờ sông lớn ở xa công hội Siêu Thần, lúc này đang tụ tập 500 tài khoản người chơi, phần lớn đều trên cấp 20.
"Hiện tại mọi người có thể trèo lên chiến hạm, phá hủy pha lê trong khoang thuyền cho tôi. Tiểu Thiên, cậu lên chỉ huy, tôi phải đi đây." Vương Nhạc nói.
"Được, anh đi đi."
Vương Nhạc không đăng xuất hay trực tiếp về thành mà trèo lên thú cưỡi phi nhanh tới chỗ rừng cây xa xa. Hắn ta muốn tự mình nhìn thấy chiến hạm bị chiếm đóng.
Trong đám người chơi bỗng nhiên xuất hiện mấy vũ khí công thành di động, đây cũng chính là công cụ lúc trước nước Sở đã sử dụng để tiến đánh công hội Siêu Thần. Nó có thể giúp một lượng lớn người chơi đổ bộ thẳng lên thành, có tác dụng rất lớn.
Kết quả là mọi người bắt đầu leo lên vũ khí công thành, kế đó dưới thao tác của chuyên viên kỹ thuật, công cụ này từ từ lái về phía chiến hạm đồ sộ.
Khi vũ khí công thành va chạm vào chiến hạm, đám người chơi nhao nhao rút vũ khí ra lao thẳng lên.
Lính thủy trên chiến hạm sau khi phát hiện tình huống không ổn liền lập tức tự vệ, đồng thời một NPC thủy thủ chạy vào một phòng trong khoang thuyền, nơi đó tràn ngập hơi thở phù văn, ở giữa có một viên pha lê màu trắng khổng lồ. Sau khi tới đây, tên thủy thủ chạy đến bên cạnh viên pha lê, cạnh bên có một nút bấm màu đỏ, thủy thủ này đập mạnh tay lên nút đỏ đó!
Sở U lập tức nhận được tiếng cảnh báo từ Xi Vưu đứng đầu chiến hạm truyền đến hệ thống. Hắn nhanh chóng tiến vào trận truyền tống, thông qua nơi này đi thẳng đến trận truyền tống dã ngoại ở Tháp Hà Thú tộc, kế đó hắn mở rộng đôi cánh, dùng hình thức phi hành gấp rút bay về hướng mục tiêu.
Đôi cánh cấp Thần Thánh còn kèm theo kỹ năng cấp 8 "Bước Chân Của Thần Thời Gian", tăng thêm tốc độ phi hành nên tốc độ khá nhanh.
Lúc trước khi khai thông điểm truyền tống này, ngoại trừ thành viên của “Tiên” thì không có ai biết cả. Thành viên của Siêu Thần lúc trước căn bản không ngờ tới Sở U lại mở một điểm truyền tống dã ngoại trong lãnh địa của Thú tộc cách công hội Siêu Thần không xa.
Trên đường phi hành, Sở U không nghĩ nhiều như vậy, biểu cảm càng khó nắm bắt.
Vương Nhạc đi vào rừng cây rồi xuống thú cưỡi, sau đó trốn trong một bụi cây cao ngất âm thầm hưng phấn quan sát từ xa.
Trên chiến hạm, tất cả thuỷ binh lùi đến một hành lang nhỏ bên mạn thuyền, dùng nơi có địa thế thuận lợi này đối phó với kẻ thù có số lượng chiếm ưu thế hơn. Hai bên triển khai đánh lâu dài ở đây, nhưng theo người chơi ngã xuống dần dần, lính thủy cũng từ từ giảm bớt, tình thế càng ngày càng bất lợi.
Người chơi có thể hồi sinh không giới hạn rồi tấn công nhưng lính thủy thì không thể làm như vậy.
"Sao rồi sao rồi?" Vương Nhạc hơi lo lắng, thời gian trôi qua hơi lâu rồi.
"Sắp rồi lính thủy đang lợi dụng ưu thế địa hình, phe ta đông cũng không phát huy được."
"Phải nhanh lên, cứ thế xông thẳng vào đi."
"Bọn tôi cũng đang làm thế đây."
"Uỳnh!" Lúc này, trong chiến hạm vang lên một tiếng nổ thật lớn, đẩy người chơi trong khoang thuyền chết rạp một mảng. Đám lính thủy đẩy một khẩu pháo ra, bắn trực tiếp từ bên trong. Khẩu pháo nhỏ này chính là một khẩu trong 30 cửa của chiến hạm, cùng lúc đó lượng máu của chiến hạm cũng tụt xuống.
Phải biết rằng lúc trước khi Sở U mua chiến hạm này, lính thủy hắn thuê trên thuyền đều có cấp bậc cao nhất. Bọn chúng không những có thao tác chiến hạm vô cùng chuyên nghiệp mà còn tự mình ứng phó được tình hình.
"Áp sát, áp sát vào, đại pháo phóng ra có hạn chế thời gian, lên lên lên!" Tiểu Thiên nhìn rõ tình thế lập tức hét lớn, hắn ta biết chỉ có vọt tới đánh giáp lá cà, nếu đối phương nã pháo thì chúng cũng bị thương, hai bên đều thiệt hại, xem ai liều hơn ai.
Thế là đám người chơi liều chết tấn công, lính thủy lại bắn thêm một quả pháo vào đám người đang xông tới, không chỉ gây sát thương với họ mà cũng khiến mạt gỗ văng tứ tung, chiến hạm bị hao tổn. Trong khi lính thuỷ đang thao tác khẩu pháo, người chơi đối diện đã vọt lên, hai bên lại bùng nổ chiến đấu một lần nữa.
Lúc này, Sở U đã thấy sông Huyền phía xa xa và hình dáng của chiến hạm bên kia bờ sông cũng xuất hiện.
Tóc hắn tung bay, mây trắng xung quanh lùi lại cực nhanh, đôi cánh to lớn phía sau đã đổi thành trạng thái lướt đi, biến thành một đường thẳng song song, không còn lay động nữa mà lấy tư thế thẳng tắp lướt về phía chiến hạm.
Vương Nhạc cũng không biết trên bầu trời phía bên kia bờ sông Huyền xuất hiện một bóng người.
Lúc này, đôi mắt của Sở U nhìn thoáng qua rừng cây thưa thớt phía bên kia bờ sông, bắt được một bóng người đang lẩn trốn trong bụi cây.
Theo khoảng ngày càng được rút ngắn, Sở U lập tức híp lại đôi mắt, hắn luôn cảm thấy bóng dáng kia có hơi quen mắt.
Trong lòng lập tức rục rịch, Sở U điều chỉnh phương hướng, bay về phía người chơi kia.
Càng lúc càng tới gần, biểu tượng công hội của đối phương cũng dần xuất hiện trong tầm mắt Sở U, mà biểu tượng này là của công hội Sáng Thế, còn người chơi kia chính là Vương Bá Thiên Hạ.
"Sắp xong chưa?" Vương Nhạc càng ngày càng nóng nảy, U Dạ là chủ của chiến hạm, hắn khẳng định nhận được tín hiệu chiến hạm bị tập kích, có khi hắn đang trên đường đến đây rồi? Vậy thì hắn hiện tại đang đi đến đâu?!
Công hội Tiên ở Vọng Sơn, nơi đó cách đây rất xa, chạy tới nơi thức ăn cũng đã muộn. U Dạ không có khả năng làm như vậy, từ thành Trì gần nhất bay đến đây cũng phải tốn không ít thời gian. Hơn nữa bọn họ còn bố trí tai mắt gần mấy tòa thành, đám người đó cũng không báo cáo U Dạ đã xuất hiện. Rõ ràng U Dạ chưa từng xuất hiện trong thành trì.
Nhân vật mấu chốt nhất là Triệu Phi Yến lại đã đăng xuất nên bọn họ không có cách nào xác định được vị trí cụ thể của U Dạ.
"Sắp xong rồi, đã giết tới cửa." Bên kia truyền đến giọng nói nhẹ nhõm.
"Tốt lắm, nhanh lên, tôi luôn cảm thấy…" Mới nói đến đây Vương Nhạc liền im bặt, bởi vì một đôi chân dài đã từ từ đáp xuống trước mặt hắn ta, mà Vương Nhạc bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía đối phương. Trong nháy mắt đó hắn ta trợn trừng mắt, vẻ mặt không sao tin nổi.
Một ánh đao lạnh và sắc bén lóe lên trong tích tắc, Vương Nhạc chỉ cảm thấy cổ đau đớn, vô thức vươn tay bịt lại vết thương đang trào máu, hai chân thoát lực quỳ sụp xuống, cuối cùng gục ngã xuống đất.
ĐMM, từ giờ trở đi, tất cả thế lực quan lại trong biên giới nước Yến, GIẾT KHÔNG THA!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất