Chương 559. Ngón tay kỳ diệu.
Hiện giờ Sở U đang xem thông tin của phi thuyền.
Phi thuyền Dạ Tiên: Phi thuyền cấp 2, chủ sở hữu: Sở U.
Số lượng chứa tối đa: 270 người!
HP của phi thuyền: 800.000, phòng ngự của phi thuyền: 1000, khả năng kháng phép của phi thuyền: 600.
Pháo ma pháp của phi thuyền: 8 cửa, sát thương: 50.000-100.000 điểm, với số lần sử dụng liên tục, phạm vi 800 mét. Thời gian chuẩn bị: 10 giây.
Pháo sáng của phi thuyền: 1 cửa, sát thương: 200.000 với khả năng sát thương bao trùm, phạm vi 1300 mét. Thời gian chuẩn bị: 30 giây.
Tốc độ tối đa: 120km/h.
Độ cao lớn nhất: 5000 mét.
Đạn pháo của phi thuyền: 200 viên. Để sản xuất 1 viên đạn pháo cần tài nguyên như sau: 400 lưu huỳnh và 300 thủy ngân.
Bổ sung năng lượng pháo sáng của phi thuyền cần tiêu hao tài nguyên: 300 bảo thạch, 500 thủy tinh. Năng lượng dự trữ: 5 chùm pháo sáng.
Phi thuyền có hệ thống trọng lực, hệ thống điều khiển lửa, hệ thống cân bằng, hệ thống điện, hệ thống phù văn, hệ thống phù văn sinh mệnh, hệ thống ngủ đông.
Kỹ năng của phi thuyền: dung hợp sinh vật và Truyền Tống Trận của phi thuyền.
Tiến độ nâng cấp phi thuyền: 0/25. Cần thu thập 25 bản vẽ để tiếp tục nâng cấp.
Sở U biết, mặc dù trong quá trình cải tạo không thu lại được bản vẽ, thì hắn cũng không lo lắng. Khi phi thuyền này nâng cấp tới T9, trở thành Đại Long Nữ thì hắn có thể tiến hành cải tạo không giới hạn. Nói cách khác, chủ nhân chỉ cần thu thập được bản vẽ cải tạo, là có thể tiến hành cải tạo. Trên lý thuyết của "Thiên Thế", mọi bản vẽ đều có thể được áp dụng để cải tạo lên một phi thuyền.
Cuối cùng phi thuyền T2 cũng hoàn thành. Sở U quay người, 3 giây sau hắn thu phi thuyền vào balo rồi offline.
Cánh cửa cabin trò chơi mở ra, Sở U đứng dậy, bàng quang trướng đến không chịu được nhưng khi đi qua bàn máy tính hắn phải dừng lại, vì trên mặt bàn có một tờ giấy trắng.
Không, không, không, giờ Sở U phải giải quyết vấn đề sinh lý, dù trời sập cũng không ngăn được hắn. Sau khi giải quyết xong, Sở U quay lại nhìn tờ giấy, thấy chữ của Bảo Nhi ở trên đó.
Bữa sáng em làm xong rồi, anh phải nhớ lời hôm qua đã nói với em đó.
Nhìn cửa sổ, Sở U cảm thấy thời gian giờ đã qua bữa sáng, hắn cầm lấy điện thoại xem, hiện tại đã là buổi trưa. Sở U sờ trán vuốt mặt 1 cái, chớp mắt, đi ra kéo rèm nhìn qua biệt thự bên cạnh. Thần thức của hắn bắt đầu lan rộng, nhưng lần này không phải lan ra phạm vi xung quanh mà là tập trung vào một mục tiêu, đó chính là Triệu Phi Yến bên biệt thự bên kia.
Một người phụ nữ… đi đi lại lại trong một căn phòng nhỏ. Thu lại thần thức, Sở U đã biết đối phương đang làm gì, người như Triệu Phi Yến vậy mà biết nấu cơm!
Đúng là kì lạ, không gọi thức ăn ngoài à, hay đi ra ngoài ăn cũng được, một cô gái ở một mình nấu cơm cho mình ăn. Ừm, có chút đói bụng.
À~~~ Đã tới buổi trưa rồi, Sở U gọi điện cho trợ lý của mình bảo cô nhanh chân tới chuẩn bị bữa trưa.
Một lúc sau, Sở U đã tới cửa phòng ăn. Chu Chỉ Quân đã chuẩn bị xong từ lâu, giờ cô đang ngồi xem TV trên sofa, nhìn thấy Sở U thì đứng lên nở nụ cười bảo: "Cậu Sở xuống rồi đó à, Bảo Nhi sáng làm đồ cho cậu nhưng giờ đã nguội lạnh rồi nên tôi đổ đi. Bữa trưa đã chuẩn bị xong, cậu Sở đói bụng thì ăn luôn đi."
"Ồ, ừm." Sở U bước vào phòng ăn.
Chu Chỉ Quân hôm nay mặc một áo lông cao cổ, bên dưới là quần cotton bó sát, khiến dáng người nhìn trở nên thon gọn. Đặc biệt nổi bật lên bộ ngực vĩ đại, mê hoặc người ta phải nhịn xuống cảm giác muốn nắn bóp. Cặp đùi đùi thì thon gọn, thẳng tuột, bờ mông lại căng tròn, đàn hồi khiến Chu Chỉ Quân hiện giờ đầy quyến rũ.
Đưa thức ăn nóng hổi lên bàn, Chu Chỉ Quân đi ra ngoài.
"Chị Chỉ Quân, chị ăn gì chưa?" Người phụ nữ xinh đẹp đang ở cửa quay lại nhìn.
"À, tôi không đói, hôm nay tôi ăn sáng hơi muộn." Nhìn thấy Sở U bắt đầu ăn cơm, Chu Chỉ Quân ngồi xuống phía đối diện. "Cậu muốn uống nước trái cây không? Tôi đi vắt cho cậu một cốc."
"À, không cần đâu." Sở U ăn rất nhanh, từng miếng từng miếng liên tiếp. Không phải vì hắn đói mà đó là thói quen.
"Sở thiếu, Bảo Nhi quan tâm cậu lắm đó, hai hôm nay sáng nào cũng dậy nấu bữa sáng cho cậu, còn nhờ tôi dạy nấu nữa."
"Haha, nha đầu kia còn bé nhưng biết suy nghĩ lắm…ừm, em ấy đang học nấu ăn à?"
"Vâng, học hành rất nghiêm túc, tôi cảm thấy em ấy rất có tài năng lắm!" Chu Chỉ Quân khẳng định.
Sở U thấy hơi hoang đường, kiếp trước Bảo Nhi có bao giờ chịu bước chân vào nhà bếp đâu. Lúc nào cũng quấn quýt đòi mình nấu cho, kiếp này trả nợ cho mình à!?
"Haha, em ấy phương diện nào cũng có tài năng, nhưng chỉ có cái là không kiên gì." Sở U tùy tiện đánh giá.
Bỗng nhiên lúc này, đầu Sở U đau như búa bổ, hắn bỏ đũa xuống, cau mày xoa thái dương.
Tự nhiên sao vậy? Chu Chỉ Quân quan tâm hỏi han: "Sở U, cậu sao thế?"
"À… chắc gần đây nghỉ ngơi không điều độ, vừa nãy đầu giật một cái, rồi tự nhiên đau đầu." Sở U miêu tả tình trạng của mình, cảm giác vừa nãy đột nhiên ập tới, chẳng nhẽ đó là di chứng?!
Nghe thấy thế, trong lòng Chu Chỉ Quân không hiểu gì sao lại thấy đau đớn, cô nói: "Vậy đi, tí nữa cậu Sở cơm nước xong thì để tôi massage cho. Có lẽ cậu đã quên, nhưng tôi là một chuyên gia chăm sóc sức khỏe chuyên nghiệp đó!"
"À, ok… vậy chờ tôi cơm nước xong đã, cảm ơn chị!" Sở U suy nghĩ một chút rồi đồng ý, massage một chút thì chắc sẽ bớt đau hơn, hắn không nghĩ ra được cách nào hơn.
"Đó là việc tôi nên làm, vậy tôi đi chuẩn bị một chút!"
Sở U ngu ngơ ngẩng đầu nhìn về phía Chu Chỉ Quân: "Chị cần chuẩn bị gì cơ?"
"Ờ, thì tinh dầu thực vật các loại." Chu Chỉ Quân nhìn Sở U với ánh mắt "Cậu chưa bao giờ đi massage hả?", Sở U chợt phát hiện đôi môi kia rất cuốn hút, hắn cúi đầu và nói: "Vậy chị chuẩn bị đi." Rồi hắn tiếp tục ăn nốt bữa cơm.
Chỉ một lúc sau Sở U đã ăn xong, hắn đi vào phòng khách, đầu vẫn thấy đau.
"Sở U, tới đây." Chu Chỉ Quân ngồi trên sofa, ra hiệu cho hắn tới đó.
"Đây là dầu gì đó?" Đi tới chỗ sofa, Sở U thấy trên bàn có một lọ thủy tinh, bên trong có chất lỏng trong suốt.
"Đây là tinh dầu Thiên Điểu, được chiết xuất từ một loại cây rất quý giá...cậu ngồi tựa vào chân tôi đi." Nói tới đó, giọng Chu Chỉ Quân bỗng dưng nhẹ nhàng hơn, tạo cảm giác rất dễ chịu.
"Haha …" Sở U không có ý gì mà cười, nhưng khi nhìn tới đôi chân thon gọn quyến rũ kia, trong lòng lại thấy hơi hối hận "Xoa bóp… kiểu gì?"
Nhìn thấy Sở U do dự, Chu Chỉ Quân mỉm cười nói: "Sở U, không ngờ cậu còn biết ngại ngùng, nhanh tới đây nào." Giọng cô lại dịu dàng hơn.
Sở U đành chịu, chỉ có thể cười trừ, ngồi xuống tựa đầu vào chân Chu Chỉ Quân, ánh mắt không hiểu vì sao không dời khỏi bộ ngực cao vút.
Như ma xui quỷ khiến, Sở U nuốt một ngụm nước bọt..
Chu Chỉ Quân cúi đầu, cười hiền dịu, vươn người lấy lọ tinh dầu trên bàn, bộ ngực mềm mại cứ như dí sát vào mặt Sở U, hắn ngửi thấy một mùi thơm thoang thoảng của cơ thể.
Sở U nhắm mắt lại, hô hấp đều đặn.
Chu Chỉ Quân mở nắp bình, nhỏ vài giọt tinh dầu vào tay, để bình lên bàn, xoa nhẹ lòng bàn tay, cô nhìn Sở U nhắm mắt thì mỉm cười.
Ngón tay mát lạnh của cô chạm vào vùng thái dương Sở U, nhẹ nhàng xoa bóp.
Sở U không nhịn được rên lên.
Tài nghệ xoa bóp của Chu Chỉ Quân làm Sở U cảm thấy rất thoải mái, chuyên gia đã ra tay có khác, trình độ của Chu Chỉ Quân đúng là rất cao.
"Cậu Sở cảm thấy sao?" Giọng nói tuyệt vời vang lên bên tai hắn.
"Rất thoải mái, chị Quân giỏi thật đó, vừa biết nấu ăn vừa giỏi chăm sóc người khác nữa." Sở U cảm thán từ đáy lòng.
"Cảm ơn cậu đã khen, nhưng giờ cậu cần giữ im lặng nhé."
"Ừm…" Nói tới đây, Sở U mở mắt, hắn thấy Chu Chỉ Quân đang nghiêng đầu nhìn hắn.