Chương 560. Đặt tên cho Hồng Hậu.
Sở U nhắm mắt lại lần nữa, Chu Chỉ Quân tiếp tục massage xuống.
Cảm giác rất thoải mái khiến hắn thấy buồn ngủ.
"Chị Chỉ Quân, trước đây chị từng làm nhân viên chăm sóc sức khỏe hả?"
"Đúng vậy, nhưng khách hàng của tôi không phải là nam." Chu Chỉ Quân nhìn Sở U đang nhắm mắt nói.
"Hả? Tại sao không phải là nam?"
"Ha ha, bởi vì đàn ông không vào được chỗ đó, nghe nói tới Vườn nữ công chưa? Trước đây tôi từng làm ở đó một khoảng thời gian."
"Vườn nữ công? Là chỗ phục vụ phụ nữ hả?"
"Ừ, đại khái là vậy, bây giờ úp mặt xuống." Chu Chỉ Quân nói xong buông tay ra, đồng thời nhích người ra để Sở U trở mình nằm trên ghế salon. Sau khi Sở U nằm xuống, Chu Chỉ Quân ngồi ở bên cạnh Sở U, dùng tay mát xa ót và bên dưới mang tai. Động tác nhẹ nhàng khoan khoái.
Đôi mắt Chu Chỉ Quân lóe lên, cô tháo dép bông, sau đó nhẹ nhàng vắt chân lên, ngồi ở chỗ trên mông Sở U. Tư thế mát xa lúc trước không được thoải mái lắm, sau khi Sở U nằm lên ghế thì chỗ ngồi của Chu Chỉ Quân càng hẹp.
Sở U không phản đối, mặc cho đối phương ngồi trên người hắn. Hắn biết làm như vậy sẽ thoải mái hơn.
Cùng lúc đó ngoài cửa sắt vang lên tiếng đập cửa, Chu Chỉ Quân dừng tay, đang lúc cô chuẩn bị đứng dậy đi xem thử thì Sở U đã nói trước.
"Không cần đi, để tôi." Chỉ thấy Sở U nhấn vào nút trên màn hình đồng hồ đeo tay, cửa cổng tự động mở ra.
Chu Chỉ Quân cảm thấy hoài nghi, bởi vì Sở U cũng không đứng dậy mà cứ nằm như vậy, giống như yêu cầu cô tiếp tục massage cho hắn.
Chẳng lẽ người đến là người quen? Là ai vậy nhỉ?
Chu Chỉ Quân nghĩ ngợi, nhưng hai tay vẫn tiếp tục xoa bóp bả vai cho Sở U, chỉ là mắt vẫn hướng về phía cửa đầy hiếu kỳ.
Bên ngoài nhanh chóng truyền đến tiếng bước chân, đó là tiếng bước chân của nữ. Không hiểu sao bỗng nhiên Chu Chỉ Quân thấy hơi khẩn trương, cô lờ mờ có cảm giác như là mình biết đối phương.
Sau tiếng gõ cửa, cửa phòng mở ra, có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp bước vào, ngoại hình hơi giống Chu Chỉ Quân.
Người này đúng là Chu Ngữ Huyên, em gái Chu Chỉ Quân, cũng là trợ lý sinh hoạt của Sở U, thành viên của tập đoàn Thiên Sở.
Sau khi Chu Ngữ Huyên với bộ quần áo công sở nhìn rất chuyên nghiệp bước vào. Cô hơi trợn mắt lên, ngạc nhiên nhìn hai người mờ ám trong phòng khách.
Lúc Chu Chỉ Quân nhìn thấy người tới, cảm giác trong lòng cô đã đúng.
Bởi vì Sở U không kêu ngừng lại, vì vậy Chu Chỉ Quân vẫn mát xa cho hắn, vẫn trong tư thế ngồi lên người Sở U. Hai cô gái xinh đẹp cứ nhìn qua nhìn lại.
Chu Ngữ Huyên đi tới bên cạnh Sở U đang nhắm mắt, sau đó nói: "Tổng giám đốc, anh gọi tôi có chuyện gì không?" Chu Ngữ Huyên nhìn người đàn ông trẻ tuổi nằm ở trên ghế salon nhắm mắt lại, hưởng thụ việc massage mà lòng đầy bối rối, càng có cảm giác đau lòng hơn.
Lúc này, Chu Chỉ Quân không vắt chân lên người Sở U nữa, cô nhìn em gái của mình.
Sở U hé mắt ra, hắn không biết quan hệ giữa hai người, thản nhiên nói: "Cô đến rồi hả." Sau đó Sở U chậm rãi bò dậy, nhìn về phía Chu Chỉ Quân nói: "Cô ấy là đại biểu của công ty cùng về quê với cô, hai người có liên hệ nhau chưa?"
"Là cô ấy hả, liên hệ rồi. Ha ha..." Chu Chỉ Quân nở nụ cười.
"Ừ, coi như là chính thức gặp mặt, Ngữ Huyên, theo tôi lên lầu." Sở U nói xong cũng đi lên lầu.
Chu Ngữ Huyên nhìn về phía chị gái, Chu Chỉ Quân cũng nhìn lại.
Hai người đi tới phòng ngủ trong cùng, Sở U nói: "Lập tức cho người bố trí lại chỗ này, cô xem cụ thể đi. Người ở phòng này là một cô bé tiểu học, trang trí ấm áp một chút."
"Tổng giám đốc, anh yên tâm đi."
"Ừ... Vậy cô sắp xếp đi." Nói xong Sở U đi ra ngoài.
"Anh U!" Thấy Sở U sắp đi, Chu Ngữ Huyên lấy hết dũng khí thay đổi cách xưng hô.
Sở U vẫn bình thản như trước, xoay người nhìn về phía người đẹp, ánh mắt bình tĩnh: "Có chuyện gì sao?"
"Chúng ta... Không thể trở lại như trước sao?"
Sở U nhìn đối phương lắc đầu, không hề nói gì rời khỏi đây. Rất nhanh đã đi tới phòng ngủ của mình, hắn đóng cửa lại, suy nghĩ một chút rồi khởi động máy tính.
Trên diễn đàn, vẫn đang lăng xê chuyện hắn đối đầu với quái vật khổng lồ, cùng với những bài viết chửi bới hắn, Sở U cũng không nói gì cả.
Sở U mở hộp thư, có tin của đội tình báo Thiên Cơ. Nội dung là kẻ thù nước Đường công hội Tiên Ngâm Uyển đã lấy được 3 ổ sinh vật binh chủng cấp T5, công hội lên tới cấp 6, số người là 7000, là công hội đứng thứ hai nước Đường. Thực lực của công hội Vạn Hoa Đồng nước Sở tăng vọt, cũng không phải là tăng vọt theo kiểu biểu hiện ra, mà là tăng từ bên trong. Ví dụ như họ chiêu mộ được một bé loli, mà thực lực bé loli này không nhỏ, dường như công hội Vạn Hoa Đồng rất coi trọng, còn về phần bé loli này có năng lực như thế nào thì không rõ lắm.
Hạ Nguyệt Oánh cũng gửi thư trả lời cho hắn, đồng ý 6 giờ tối trò chuyện video với hắn. Lúc Hạ Nguyệt Oánh thấy sếp gửi thư trả lời rất là kích động, cô cũng rất vui vẻ đối với số tiền 20 vạn nhân dân tệ Sở U gửi tới. Bây giờ cô không ở cùng với bạn cùng phòng, cũng một thời gian rồi không đi học. Sau khi biết được cái này cuộc sống của cô đã khác, tuy rằng như thế nhưng vẫn rất trung thành đối với vị sếp thần bí của mình.
Bởi vì cô biết, một khi phản bội thì sẽ gặp nguy hiểm, vì vị sếp này có thái độ thù địch với lầu Hoàng Thiên, vì lẽ đó nên cô không dám có ý nghĩ gì khác. Cho dù cô cũng nhìn ra thực lực của lầu Hoàng Thiên, nhưng vẫn không dám.
Sở U mở điện thoại ra, dựa theo lần trước, hắn nói vào điện thoại: "Gọi Hồng Hậu Hồng Hậu..."
"Không bằng cậu đặt cho tôi cái tên đi." Trên màn hình điện thoại di động xuất hiện dòng chữ.
"Ừ... Nếu mày nói vậy thì để tao đặt thử, tên xấu cũng đừng trách tao!" Lúc đầu Sở U còn ngạc nhiên khi vừa gọi, đối phương đã xuất hiện, sau đó Hồng Hậu lại kêu mình đặt tên cho nó.
"Không sao."
Mặc dù đối phương nói là không sao, nhưng không vì thế mà tùy tiện đặt được. Vì vậy Sở U giương mắt nhìn trần nhà, đầu óc quay mòng mòng, sau đó hắn lập tức nghĩ đến một cái tên khá thích hợp.
"Vậy kêu mày là Tiểu Kiều đi! Lúc tao biến hình là dáng vẻ của mày, mà biến thể tên là Thượng Hương Tiểu Kiều, nếu đã như vậy thì kêu mày là Tiểu Kiều vậy, thấy sao?"
"Rất hài lòng, tôi thích cái tên này! Sau này cứ kêu tôi là Tiểu Kiều!"
Tuy rằng nghe không được giọng nói của đối phương, nhưng nhìn chữ viết có thể thấy được đối phương đang vui.
"Bây giờ tao muốn nhìn thấy mày để có cảm giác chân thật hơn."
"Vậy cậu cứ mua một dụng cụ chiếu hình đi!"
"Ha ha, được rồi tao sẽ kêu người đi mua." Sở U vừa nói vừa kích động, vừa thấp thỏm. Đối phương đồng ý xuất hiện trước mặt mình, nói thế nào thì nó cũng là trí tuệ nhân tạo cao cấp nhất, là chúa tể ở kiếp trước.