Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 562. Váy dài trắng của tiểu Kiều Loli.

Chương 562. Váy dài trắng của tiểu Kiều Loli.


Nghe Sở U nói vậy, trong mắt Chu Ngữ Huyên có hơi do dự, cơ thể ngập ngừng một chút, sau đó nhẹ giọng nói: "Cảm ơn tổng giám đốc, tôi đã có hẹn vào buổi tối, ừm… Tôi đi sinh nhật của bạn tôi, tôi phải đến chỗ cô ấy." Chu Ngữ Huyên cũng không biết tại sao mình phải giải thích tỉ mỉ như vậy, vừa nói vừa lén lút xem phản ứng của người đàn ông kia. Chỉ lo bỏ qua bất cứ tin tức gì.
Sở U gật đầu, mỉm cười nói: "Vậy cũng tốt, cô đi đi."
Hai người cùng nhau đi từ trên tầng xuống, cánh cửa mở ra lần nữa, có một cô bé từ bên ngoài bước vào. Cô bé này chính là Bảo Nhi, đang mặc đồng phục học sinh và đeo cặp sách sau lưng. Thậm chí còn có thể nhìn thấy sự hài lòng trong đôi mắt của cô bé, chắc là cô bé đang mong chờ ổ nhỏ của mình.
"Anh, em đã về rồi, chị này là?" Nhìn thấy có hai người xuất hiện trong phòng khách, Bảo Nhi chào hắn trước, rồi mới nhìn Chu Ngữ Huyên đang đứng bên cạnh.
"À, em có thể gọi chị ấy là chị Chu. Phòng của em là chị ấy làm đấy."
"Chị Chu thật tốt." Bảo Nhi lập tức mỉm cười với Chu Ngữ Huyên. Sau đó vui vẻ nhìn Sở U nói: "Anh, phòng của em làm xong chưa?"
"Xong rồi, em đi lên xem một chút đi, rồi xuống ăn cơm."
"Vâng." Bảo Nhi hài lòng bước đi, khi đi ngang qua nhà bếp, cô chào Chu Chỉ Quân đang nấu cơm trong bếp rồi mới bước lên lầu.
Sở U đưa Chu Ngữ Huyên ra ngoài cổng, đối diện lối đi bộ có một chiếc xe ô tô 40 mấy vạn màu đen đang đậu. Đó là xe của Chu Ngữ Huyên, cái xe mà lúc trước hắn mua cho cô.
"Vậy tôi đi đây." Tuy Chu Ngữ Huyên nói như vậy nhưng trong lòng lại hi vọng hắn có thể giữ cô lại.
"Ừm, lái xe chậm một chút."
Vẻ mặt Chu Ngữ Huyên buồn bã, gật đầu nói: "Tôi biết rồi." Cô xoay người đi về hướng chiếc xe. Sở U đóng chặt cổng lại, liếc mắt nhìn bóng lưng đối phương rồi đi về biệt thự.
Sau khi đi vào biệt thự, Sở U ngẩng đầu nhìn lên tầng hai, bởi vì Bảo Nhi xuất hiện ở đó. "Bảo Nhi, căn phòng thế nào?"
"Ừm, cảm ơn anh, em rất thích." Bảo Nhi thật sự rất hài lòng với ổ nhỏ của mình."A? Chị Chu đâu rồi?"
"Chị ấy đi rồi, em mau xuống ăn cơm đi."
...
Thời gian kéo dài đến 6 giờ tối, lúc này Sở U mới đi vào phòng ngủ của mình. Hắn bật máy vi tính lên vào giao diện hòm thư, sau đó phát hiện Hạ Nguyệt Oánh đã online, chắc là đã chờ hắn một lúc.
Hắn gửi yêu cầu gọi video cho cô, một lát sau video của hai người lập tức được kết nối. Ban đầu Hạ Nguyệt Oánh cảm thấy căng thẳng và hưng phấn nhưng nhìn thấy video của đối phương vẫn tối như cũ, trong lòng không khỏi cảm thấy mất mát.
"Chào sếp!"
Nhìn gương mặt xinh đẹp của cô gái trong video, Sở U mở miệng nói: "Cô làm rất tốt, cô có biết Hoàng Thiên Lâu đi bệnh viện nào chuẩn đoán bệnh không?"
"Ừm… Cảm ơn sếp đã khích lệ." Đầu tiên Hạ Nguyệt Oánh nở một nụ cười ngọt ngào với video, sau đó nghiêm túc nói: "Cái này hắn không nói với tôi, trước khi tôi offline thì hắn đã offline rồi."
"Hiện tại kế hoạch đã có thay đổi, nhiệm vụ chính của cô bây giờ là quan sát tình huống phát triển của Vạn Hoa Đồng, lấy được càng nhiều thông tin chính xác trong Vạn Hoa Đồng càng tốt." Sở U nói.
Lý do hắn thay đổi kế hoạch, không tiếp tục nhắm vào Hoàng Thiên Lâu, là bởi vì hắn nhận ra rằng hắn đã có Hồng Hậu giúp đỡ. Bất cứ lúc nào hắn cũng có thể biết được vị trí của đối phương, cũng có thể tìm đến vị trí phòng thí nghiệm của đối phương thông qua nó. Cũng bởi vì điều này, mà giá trị Hạ Nguyệt Oánh dùng trên Hoàng Thiên Lâu cũng không lớn, có cũng được mà không có cũng được. Đồng thời nhóm tình báo Thiên Cơ còn chưa truy cập thành công bên trong Vạn Hoa Đồng. Thông tin của Vạn Hoa Đồng mà nhóm tình báo Thiên Cơ đưa tới chỉ là thông tin thu được từ các nguồn khác nhau, nội dung có nhiều từ mơ hồ như "đại khái", "suy đoán", "hoặc là", những điều này cần phải suy đoán, không thể làm xác thực tình báo.
Đã như vậy, nếu hắn sắp xếp cho Hạ Nguyệt Oánh làm ở phương diện này cũng là một giải pháp khá tốt.
"Đối với Hoàng Thiên Lâu, cô không cần đặc biệt chú ý hắn nữa, giá trị của hắn đã không còn quan trọng."
Nghe sếp nói như vậy, Hạ Nguyệt Oánh sững sờ, sau đó cẩn thận nói: "Sếp, Hoàng Thiên Lâu hắn....sau đó hắn sẽ như thế nào? Tôi… ừm, tôi chỉ muốn hỏi một chút." Từ khi tiếp xúc với Hoàng Thiên Lâu, quan hệ của hai người đã bắt đầu ấm lên. Mặc dù cô không dám phản bội sếp nhưng điều này cũng không có nghĩa là Hạ Nguyệt Oánh không hề có một chút tình cảm nào với Hoàng Thiên Lâu. Mọi người đều là con người chứ không phải là cỗ máy, ngay cả khi một con chuột ở chung với đối phương lâu như thế, thì nó cũng sẽ nảy sinh tình cảm. Vì vậy Hạ Nguyệt Oánh rất quan tâm đến vấn đề này, nếu như sếp từ bỏ hận thù không nhắm vào Hoàng Thiên Lâu, nói không chừng giữa hai người Hạ Nguyệt Oánh và Hoàng Thiên Lâu sẽ có sản sinh tia lửa lớn hơn.
Không thể phủ nhận là Hạ Nguyệt Oánh muốn tìm một người nhà giàu để làm bạn trai. Điều này cũng không thể phê phán đạo đức của cô, bởi vì đây là bản chất của con người. Nếu sếp đã không nhắm vào Hoàng Thiên Lâu nữa, vậy thì khoảng cách trong trái tim cô cũng biến mất, cô có thể thật lòng hẹn hò với đối phương rồi. Hơn nữa, Hạ Nguyệt Oánh cảm thấy Hoàng Thiên Lâu thực sự là một người rất tốt. Mặc dù không nghĩ tới việc hôn nhân, nhưng ít ra có thể lưu lại những kỷ niệm tốt đẹp. Đồng thời cô cũng có thể thông qua Hoàng Thiên Lâu kết bạn với nhiều chàng trai tài năng hơn, mở rộng vòng bạn bè của cô. Nói chung chỗ tốt khá nhiều, sẽ mang lại lợi ích lớn cho sự phát triển của cuộc sống trong tương lai.
Vì lý do đó nên Hạ Nguyệt Oánh mới hỏi câu này.
Đối với câu hỏi của cô Sở U chỉ thản nhiên nói: "Giữ khoảng cách với hắn đi, về sau hắn chắc chắn sẽ chết! Và ngày đó sẽ không còn xa nữa."
Câu trả lời này của hắn giống như sét đánh vào Hạ Nguyệt Oánh! Đôi mắt xinh đẹp ngơ ngác nhìn màn hình đen kịt, một hồi lâu vẫn không nói được gì.
"Cố gắng làm việc đi, sẽ có nhiều phần thưởng phong phú hơn đang chờ cô, tôi chờ tin tức tốt của cô. Nếu không còn chuyện gì khác, vậy thì tôi cúp máy đây." Sở U tiếp tục nói.
"Tôi… ừm, tôi không còn chuyện gì nữa, ừm.. tôi sẽ cố gắng hết sức để lấy thông tin của Vạn Hoa Đồng, ừm… Tôi biết rồi." Trái tim Hạ Nguyệt Oánh đập lên liên tục, ánh mắt nhìn về phía video càng cẩn thận từng li từng tí, giọng điệu nói chuyện cũng cực kỳ cẩn thận.
Hoàng Thiên Lâu là ai? Bối cảnh xã hội như thế nào? Hạ Nguyệt Oánh khá quen thuộc với vấn đề này. Nhưng mà một người như vậy, ở trong mắt vị sếp bí ẩn này, chỉ là một kẻ hấp hối sắp chết, hơn nữa còn là một vụ giết người! Có phải là quá đáng sợ không?! Có nên rút lui hay không?
"Cô yên tâm làm chuyện của cô đi, sẽ không có ai nghi ngờ cô đâu. Cứ như vậy đi, có việc thì gửi email, tôi cúp máy đây!" Nói xong Sở U liền tắt cuộc gọi video.
Nhìn phòng ngủ đã trở nên khác biệt, Sở U nhẹ giọng gọi: "Tiểu Kiều?"
Bỗng nhiên máy chiếu ba chiều bắt đầu tự động hoạt động, một chùm sáng chiếu vào bên cạnh hắn. Sau đó một biến thể giống y hệt tiểu Loli ở trong trò chơi xuất hiện. Lúc này nó chỉ là một nhân vật 3D lập thể ảo, nhưng lại có cảm giác chân thực, bởi vì nó có ý thức của riêng mình!
"Sở U, tôi rất vui khi được xuất hiện trước mặt cậu." Có một gương mặt thiên sứ, tiểu Loli một thân váy dài trắng nở một nụ cười với hắn. Âm thanh phát ra từ đối phương, giống như âm thanh của Bảo Nhi. Trên cơ sở này còn chứa một loại âm thanh điện tử, nhưng mà nghe lại rất đáng yêu.
Sở U đem tất cả cửa sổ cửa phòng đóng lại, như vậy hắn sẽ không cần lo lắng có âm thanh lọt ra ngoài, bởi vì hiệu quả cách âm của phòng ngủ khá tốt.
"Vừa nãy tao nói chuyện cùng đối phương, mày biết chứ?" Sở U nhìn tiểu Loli thỉnh thoảng đi qua đi lại nói, đôi mắt đã bình thường trở lại.
"Tất nhiên, tất cả thông tin trên internet tôi đều biết cả, chỉ có điều thứ tự sắp xếp không giống nhau." Tiểu Loli vẫn nhìn hắn như cũ. Trong mắt nhân vật ảo này tựa như có màu sắc của con người, giống như nó rất tò mò với hắn và tự tin về mọi thứ.
Sở U nhìn máy quay video cao cấp trên bàn để máy tính, bởi vì hắn phát hiện máy quay này hơi di chuyển, mà trọng tâm chính là nhắm vào hắn.
"Mày đã khóa chặt tất cả kẻ thù của tao đúng không?"
Hồng Hậu cũng chính là người tên tiểu Loli lắc đầu, "Có một số người tôi không thể nào khóa chặt được, chúng trốn ở khắp nơi trong Hoa Hạ, tôi quét không tới. Tôi đang suy nghĩ, chúng ở vị trí nào mới có thể chặn được tôi."
"Thế nhưng con trai và cháu của chúng lại nằm trong sự kiểm soát của tôi, bất cứ lúc nào cậu cũng có thể đi giết họ." Nói câu này, sắc mặt trên gương mặt của thiên sứ tiểu Loli vẫn bình thường, không nhìn ra một chút thay đổi nào.
"Có muốn thông qua họ tìm tới những người kia hay không?" Làm một thành viên quan trọng trong gia đình. Nếu như bí mật theo dõi họ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ phát hiện ra sào huyệt của họ.
Nhưng tiểu Kiều lại lắc đầu, "Họ không quan trọng, tìm được họ chỉ là vấn đề thời gian. Hơn nữa ngày đó cũng cách không xa nữa, Sở U bây giờ tôi muốn xin nhờ cậu một chuyện."
"Chuyện gì mày nói đi? " Trong mắt hắn loé lên vẻ ngạc nhiên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất