Chương 588. Phương thức biểu hiện đầu tiên của tận thế.
Sở U mở cửa phòng ngủ ra, hắn không đi xuống lầu mà quẹo phải đi tới phòng trong cùng. Khẽ gõ cửa, trong phòng lập tức truyền đến tiếng Bảo Nhi: "Anh U hả? Vào đi."
Sau khi đi vào Sở U nhìn thấy Bảo Nhi mặc đồng phục đang nghiêng người nhìn hắn, cô đang làm bài tập.
Phòng Bảo Nhi toàn là màu sắc ấm áp, ánh trời chiều nhàn nhạt chiếu vào khiến cho nơi đây giống như được phủ thêm một lớp thời gian luân hồi. Sở U nhìn Bảo Nhi mà nhớ lại kiếp trước, sau khi cô bé này lớn lên sẽ thành bạn gái của hắn, hai bên đều thật lòng với nhau.
Lòng hắn vẫn còn đó, còn cô thì sao?! Nghĩ tới đây Sở U không khỏi đau lòng, khoảng cách xa nhất là gì, mà giờ phút này hắn lại có những cảm nhận khác nhau.
Dường như Bảo Nhi đã nhận ra sự khác thường của Sở U, cô dừng bút, nghiêng đầu tò mò nhìn hắn, "Anh sao vậy?"
Sở U rất muốn hỏi Bảo Nhi lúc trước gõ cửa phòng tìm hắn để làm gì, nhưng nhất thời không biết mở miệng như thế nào. Bởi vì đó là Tiểu Kiều Hồng Hậu nói cho hắn biết, lúc ấy hắn đang ở trong trò chơi, không nên nói thẳng như vậy. Tại sao phải khóa phòng? Nguyên nhân đã rõ.
Hồng Hậu (Tiểu Kiều) là bí mật lớn nhất ở thế giới thực. Sở U cũng không hy vọng sau khi Bảo Nhi nhìn thấy sẽ tò mò mà xảy ra những chuyện ngoài ý muốn.
"À, anh đến xem Bảo Nhi, đang làm bài tập hả?" Sở U đi đến bên cạnh cô, giọng nói dịu dàng.
"Vâng, đề bài rất đơn giản, em làm xong ngay đây." Bảo Nhi không hỏi tại sao phải gõ cửa.
"Bảo Nhi, ở trường vẫn bình thường chứ? Không có chuyện gì đặc biệt hả?" Sở U không thể không hỏi như vậy.
"Vâng... Có một chuyện, lớp em sắp tham gia chương trình giả thuyết khoa học kỹ thuật, chủ nhiệm lớp nói cần thu phí." Bảo Nhi nói câu cuối rất nhỏ.
"Giả thuyết khoa học kỹ thuật?" Sở U chớp mắt, tỏ vẻ bất ngờ.
"Đúng vậy, không khác gì anh chơi Thiên Thế đâu, em nghĩ vậy." Bảo Nhi và các bạn của mình trao đổi, cô đã biết Sở U thường xuyên ở trong cabin làm gì, đồng thời hiểu được trò chơi hư cấu như Thiên Thế.
"Ồ, đóng bao nhiêu vậy?"
Nghe Sở U nói như vậy, mặc dù biết hắn có tiền, hơn nữa đối xử với mình rất tốt nhưng Bảo Nhi vẫn bất an, bởi vì con số kia rất lớn.
"Khoảng 15 vạn." Bảo Nhi nói xong thì nhìn về phía sách bài tập. Lúc nghe chủ nhiệm nói ra học phí chương trình học, Bảo Nhi hơi cúi đầu, không ai chú ý tới vẻ mặt lúc đó của cô.
Một giây này Bảo Nhi đã biết rõ cái gì gọi là trường tiểu học tư nhân quý tộc đắt tiền nhất thành phố Viễn Kinh rồi. Đây là một chương trình học đặc biệt trong số đó mà thôi. Theo như Bảo Nhi biết, thì sau này còn có học phí khác nữa, về phần học phí nhập học là do Sở U đóng, Bảo Nhi cũng không biết cụ thể học phí nhập học là bao nhiêu.
"Được, ngày mai anh đưa cho em, còn có chuyện gì khác không?" Vẻ mặt Sở U giống như giáo viên chủ nhiệm, khi nhắc đến số tiền này chẳng mảy may xem trọng nó.
"Không có."
"Ừ, Bảo Nhi, đợi chút nữa đi với anh."
"Hả? Vâng!" Nghe đến được đi chung với Sở U, Bảo Nhi không hề nghĩ ngợi gì đã gật đầu ngay. Bởi vì chỉ cần có thể ở chung với Sở U là Bảo Nhi đã cảm thấy vui vẻ rồi. Bảo Nhi rất quý trọng thời gian ở bên cạnh Sở U, nhưng mà sau khi tan học trở về, đại đa số thời gian Sở U đều ở trong cabin trò chơi.
"Ừ, không ăn cơm tối ở nhà, chúng ta đi ra ngoài ăn cơm với một chị gái xinh đẹp."
"Chị Lạc Nhi trở về rồi hả." Nghe Sở U nói vậy, Bảo Nhi dè dặt nói.
"Không phải, là một chị gái khác, anh... Anh cũng không quen cô ấy, thôi em làm bài tập đi, không nên gấp rút, làm xong rồi đi, anh đi đây." Sở U nói xong sờ lên đầu Bảo Nhi.
"Vâng..."
Sở U rời khỏi phòng, đi xuống tầng hai, nói với Chu Chỉ Quân đang chuẩn bị nấu cơm: "Chị Chỉ Quân, hôm nay tôi không ăn trong nhà, chị ăn một mình đi."
"Hả? Cậu chẳng mấy khi ăn bên ngoài kia mà?" Chu Chỉ Quân rửa tay, đi ra khỏi phòng bếp hỏi.
"Ừ, đi gặp một người."
"À vậy được rồi, tôi đã chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn, buổi tối đói bụng thì để ăn khuya vậy."
"Vậy đi, tôi lên phòng."
Sở U đi vào phòng ngủ, hắn luyện tập khống chế năng lực bí ẩn kia, tiếp thu rất nhiều điều mà hắn tâm đắc. Sau đó gọi Tiểu Kiều mà không thấy phản ứng nên hắn mở máy tính ra, lên diễn đàn Hoa Hạ. Bên trong thư vẫn là mấy bình luận tại sao hắn thăng cấp thần tốc như vậy, mới đó mà đã đến cấp 52.
Đương nhiên có thể thấy được sự hâm mộ của người chơi. Lúc trước còn có người chơi thần tượng U Dạ của mình sẽ không làm được gì nữa, nhưng mà bây giờ xem ra hoàn toàn dư thừa rồi.
Đồng thời cũng có nhiều người chơi biết được, mấy bài viết chửi rủa U Dạ thật ra là bịa đặt. Sở U đã dùng thực lực chứng minh mấy thứ đó toàn là bịa đặt.
Cuối cùng Sở U mở thư của đoàn tình báo Thiên Cơ ra, có thể thấy công hội nước Sở chuẩn bị rất nhiều thứ, nội dung nhắc tới làm sao để đề phòng bị can thiệp. Đoàn tình báo Thiên Cơ cũng nói rõ tổ chức hoạt động lần này đúng là công hội Vạn Hoa Đồng.
Chắc hẳn họ đã nóng lòng có được một căn cứ nắm quyền đã lâu, mới cấp 25 mà đã đòi có căn cứ nắm quyền rồi. Nếu như là ở kiếp trước thì điều đó không có khả năng. Nhưng ở kiếp này, do có hiệu ứng thay đổi hàng loạt của hắn ảnh hưởng tới nên người chơi ở kiếp này mạnh lên nhanh hơn ở kiếp trước, rất nhiều chuyện không thể cũng biến thành có thể.
Lúc ánh mặt trời ngoài cửa sổ sắp biến mất, cửa phòng Sở U vang lên tiếng gõ, sau đó hắn nghe giọng Bảo Nhi truyền đến, "Anh ơi, em làm bài tập xong rồi."
"Tới đây." Sở U tắt máy tính, mở cửa phòng ra, Bảo Nhi đã đứng ngoài đấy nhưng đã thay đồng phục, mặc một chiếc áo khoác giữ ấm tinh xảo. Không chỉ Bảo Nhi làm bài tập xong mà đã chuẩn bị tươm tất.
"Xinh quá, đi thôi." Sở U nhìn thời gian nói.
Sở U đi xuống cầu thang báo với Chu Chỉ Quân một tiếng rồi hai người ra cửa. Lúc này Sở U không lái chiếc siêu xe thể thao mà lái chiếc Lamborghini việt dã.
"Thắt chặt dây an toàn vào."
"Vâng." Bảo Nhi ngồi ở ghế lái phụ được nhắc nhở.
Sau đó chiếc xe việt dã cỡ lớn với vẻ ngoài siêu ngầu này nhanh chóng rời khỏi biệt thự, hướng về phía nội thành.
"Hôm nay Bảo Nhi muốn ăn cái gì?" Sở U không biết nói gì, tìm đại một câu.
"Hì hì, em cũng không biết."
"Ừ, chọn trong menu muốn ăn gì thì kêu."
Cùng lúc đó, Triệu Phi Yến cũng đã chuẩn bị xong xuôi, cô cũng lái xe chạy về phía tiệm ăn "Sở Ương Cung".
Trên đường đi Sở U còn phát hiện một hiện tượng, chẳng hiểu sao sự phát hiện này dường như đem đến cho hắn cảm giác bất an.
Hiện tượng này giống như là phương thức biểu hiện đầu tiên của tận thế!