Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 589. Bởi vì nhà hàng này là do anh mở.

Chương 589. Bởi vì nhà hàng này là do anh mở.


Nhà hàng Sở Ương Cung là nhà hàng năm sao, cơ sở và điều kiện đều rất xa hoa. Sở U chở Bảo Nhi đu vào chỗ đỗ xe ở nhà hàng, dưới sự dẫn dắt của người phụ trách hắn dắt Bảo Nhi đi vào.
Sở U nhớ kiếp trước hắn thường xuyên dùng cơm ở một căn phòng, hắn nói với nhân viên phục vụ: "Dẫn tôi đến phòng Hương Trà."
Nhân viên phục vụ nghe người đàn ông trẻ tuổi này nói tên căn phòng đó thì rất ngạc nhiên, bởi vì phòng này không dùng để tiếp khách thường, chàng trai trẻ tuổi dò hỏi: "Xin lỗi, ngài là lãnh đạo tập đoàn Thiên Sở hả?"
Sở U bình tĩnh nở nụ cười, lấy thẻ vàng tập đoàn ra cho đối phương xem, nói: "Đúng vậy."
"Hả?! À... Được được, mời ngài đi theo tôi." Chàng trai trẻ lập tức biết người trước mắt là ai, bởi vì cậu nghe chủ tiệm nói căn phòng đó chỉ dành cho một người, đó là người cầm quyền chính thức của tập đoàn Thiên Sở. Một khi người này mà xuất hiện thì phải phục vụ chu đáo, đồng thời phải báo lại cho cấp trên.
Chàng trai trẻ càng mất tự nhiên, biểu hiện rất căng thẳng, trán cậu ta rịn mồ hôi. Bảo Nhi không khỏi nhìn Sở U bằng ánh mắt kì lạ, ba người đi vào thang máy. Sau khi ra khỏi thang máy có một nữ nhân viên phục vụ xinh đẹp mặc trang phục tiệm đi tới, nở nụ cười, khom người dịu dàng nói: "Chào mừng ngài đến đây."
Lúc này, chàng trai trẻ bên cạnh mới nói nhỏ với cô gái: "Dẫn họ đi phòng Hương Trà." Chàng trai nói xong cúi người chào Sở U rồi bước nhanh về phía thang máy. Việc của cậu là dẫn Sở U đến đây, còn lại cứ giao cho nhân viên của tầng này. Sau khi thanh máy đã đóng cửa, chàng trai trẻ thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù chỉ đứng chung với đối phương một thời gian ngắn nhưng cậu ta lại rất áp lực. Sau đó cậu ta ấn bộ đàm, gọi là cấp trên.
Cô nhân viên phục vụ trẻ tuổi cũng rất ngạc nhiên, thậm chí cô còn nhìn lại Sở U vài lần.
"Mời đi theo tôi." Có lẽ vì quá ngạc nhiên nên cô cười rất gượng gạo.
Sở U đi theo cô gái vào phòng Hương Trà. Nơi đây bài trí rất xa hoa, có hòn non bộ có nước chảy. Ngoài cửa sổ là cảnh sắc đẹp đẽ, còn sang trọng hơn cả phòng tổng thống, đầy đủ mọi thứ. Cái này khiến người ta không khỏi nghi ngờ, đây chỉ là chỗ ăn cơm thôi sao?!
"Đây là thực đơn, xin hỏi ngài còn chờ ai nữa không?" Cô nhân viên đem thực đơn đưa cho Sở U, khom người hỏi.
"Còn một người, cô ấy tên là Triệu Phi Phi. Bây giờ tôi sẽ điện cho cô ấy nói là sau khi đến sẽ báo tên, rồi dẫn cô ấy đến đây." Sở U vừa nói vừa mở điện thoại, sau đó gửi tin nhắn cho Triệu Phi Yến, kêu cô sau khi đến đây thì báo tên là có người dẫn đi.
"Được, mời ngài chọn món, tôi sẽ quay lại sau." Cô nhân vẫn giữ giọng dịu dàng, nói tới đây cô nhanh chóng đi ra khỏi gian phòng, rồi kéo cửa lại. Sau đó cô nhân viên đi đến khu lễ tân của tầng này, vẻ mặt nghiêm trọng căng thẳng, giống như gặp phải vấn đề vô cùng khó giải quyết.
Nhưng còn chưa đợi cô nói rõ tình huống đã phát hiện chỗ lễ tân có 5 nhân viên nữa bước về phía cô, trong đó còn có quản lý tầng một, vẻ mặt của họ cũng không khác gì cô. Chắc là cũng đã nhận được tin từ cấp trên, phải phục vụ chu đáo cho Sở U!
"Chị Quyên!" Nữ nhân viên phục vụ gọi người ở trước.
"Ừ, nhớ làm tốt chuyện mà vị khách kia giao." Nữ quản lý bình thường hay cười này nhìn đối phương, sau đó nói với cô bằng vẻ mặt nghiêm trọng, rồi hai bên cùng bước đi đến chỗ phòng Sở U.
"Tôi biết rồi." Xem ra là thật, đối phương chính là Tổng giám đốc tập đoàn Thiên Sở! Đúng là trẻ tuổi. Cô nhân viên phục vụ này rạo rực trong lòng, sau đó cô nhận ra một chuyện dở khóc dở cười, đó là cô đã quên mất dáng vẻ đối phương. Lúc đó nhìn cô bình tĩnh vậy thôi chứ rất hồi hộp, dùng hết trăm phần trăm tinh thần, sợ bỏ sót thông tin gì. Cũng chính vì đang trong trạng thái như vậy nên khuôn mặt Sở U đối với cô giờ này chỉ là một hình ảnh mông lung.
Chỉ một lát sau, Triệu Phi Yến đã lái chiếc xe xe việt dã màu đen vào trong nhà hàng Sở Ương Cung. Sau khi nói ra tên họ của cô thì nhân viên lập tức dẫn cô lên lầu 3.
Lúc gần đến phòng Hương Trà, Triệu Phi Yến hơi ngạc nhiên vì phát hiện ra có bốn nữ nhân viên phục vụ đang đứng trước cửa.
Nữ nhân viên phục vụ đẩy cửa ra, khom người thành tư thế mời, nhìn bóng lưng Sở U thật lâu rồi khép cửa phòng lại.
Sau khi Triệu Phi Yến nói "Cảm ơn" thì đi vào phòng, lúc này một giọng nói non nớt trừ trong truyền ra.
"Anh có muốn ăn cái này không?"
Sau đó Triệu Phi Yến lại nghe một giọng nam trẻ trung, "Bảo Nhi muốn ăn thì gọi đi, không cần trả tiền đâu."
"Sao lại không cần trả tiền?"
"Bởi vì nhà hàng này là do anh mở."
"Ồ..."
Triệu Phi Yến xách túi đi vào phòng, rẽ qua là thấy một lớn một nhỏ đang chọn món.
Đúng lúc đó, Sở U nghiêng đầu nhìn về phía Triệu Phi Yến.
Hai người chính thức gặp mặt trong đời thực.
"Chào cô Triệu Phi Phi, tôi là Sở U, cứ tự nhiên đi." Nghe tiếng Sở U nói chuyện, Bảo Nhi tò mò nhìn về phía Triệu Phi Yến.
Triệu Phi Yến không giống như ở trong trò chơi, Triệu Phi Yến ở trong hiện thực có phong thái nho nhã. Cô trang điểm nhẹ nhàng lại càng tôn lên vẻ xinh đẹp của cô. Người vốn đã xinh đẹp trang điểm lên càng rạng ngời, Triệu Phi Yến mặc áo lông màu đen, cô ăn mặc lại hơi tùy ý.
"Chào anh, cảm ơn anh đã nhận lời phỏng vấn." Đôi mắt Triệu Phi Yến lóe lên, lời nói vô cùng tùy tiện, không giống như những người cô đã tiếp xúc lúc trước, Triệu Phi Yến tự nhiên ngồi bên phải Sở U, Bảo Nhi ngồi bên trái.
"Chắc cô cũng chưa ăn cơm tối, ăn gì thì gọi đi." Sở U nói xong đưa thực đơn cho Triệu Phi Yến.
Triệu Phi Yến vốn đã gọi đồ ăn bên ngoài, nhưng do chuyện này nên không gọi nữa, rốt cuộc xung chưa ăn tối.
"Anh khách sáo quá đấy, cảm ơn nhé. Anh giúp tôi chọn đi, tôi chưa ăn ở đây không biết món nào ngon, anh quen rồi nên chọn đi."
"Vậy được rồi." Sở U không từ chối, thành thạo gọi một mớ đồ ăn. Hắn nhấn nút, nhân viên đứng chờ bên ngoài tiến vào.
Sau đó gian phòng chỉ còn ba người, trên bàn cơm đặt món ăn khai vị và đồ uống Bảo Nhi gọi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất