Chương 599. Sự phối hợp của pháo đài Phương Đông.
Sở U khẽ cười. Lần trước tùy tiện giết tù binh Kim Thùy Đóa cũng không can thiệp vào việc của hắn. Hơn nữa, sau đó hai người cũng nói chuyện với nhau về cách nhìn với đám tù binh. Nhờ vậy, Sở U mới biết được thái độ của Kim Thùy Đóa đối với đám tù binh người Nhật này. Do đó, khi tiến hành nhiệm vụ, hắn đã không ngừng tích lũy độ thiện cảm của đối phương đối với hắn, đồng thời gieo vào lòng Kim Thùy Đóa một hạt mầm. Những điều này đã làm chủ nhân tòa pháo đài Phương Đông này mở cánh cổng thuận tiện cho những việc hắn làm.
Đại chiến sắp tới, kẻ địch lại là nước Nhật. Một khi xuất hiện chuyện ngoài ý muốn khiến đối phương thả tù binh của họ, vậy tình hình sẽ trở nên khá nghiêm trọng. Hơn mười nghìn tù binh cấp 100 sau khi được giải phóng thuộc tính, chỉ có trời mới biết pháo đài Phương Đông sẽ phải gánh chịu hậu quả như thế nào.
Hơn nữa, việc quản lý nhiều tù binh như vậy cũng ảnh hưởng đến sức chiến đấu của pháo đài, tiêu hao một lượng lớn vật tư tài nguyên.
Quan trọng nhất là không thấy có hi vọng gì trong việc trao đổi tù binh. Những tù binh nước Yến bị bắt rất có thể đã bị xử tử ở nước Nhật, ngay cả đặc sứ do triều đình phái đi cũng không có tin tức. Điều này khiến việc trao đổi tù binh bị bao phủ bởi một tấm màn đen tối dày đặc.
Tóm lại thông qua vô số lần thăm dò, giết hại, ngược đãi, chuyển doanh trại tù binh, v.v…, Sở U đã biết quyền sinh sát của những tù binh này hoàn toàn nằm trong tay hắn.
Hơn nữa, điều làm Sở U phấn chấn nhất chính là, cả tòa pháo đài Phương Đông cũng đang phối hợp với hành động của hắn! Triều đình không thu được tin tức gì về chuyện tù binh, ai kêu Kim Thùy Đóa nắm quyền kiểm soát tuyệt đối với pháo đài này chứ!
Về phần thả ác ma, chuyện này… đối với Kim Thùy Đóa, một người đạt cảnh giới thứ tám thuộc cảnh giới Phục Nguyệt Mang mà nói, càng không phải vấn đề. Ngay cả Long Nguyệt Nhi còn biết chỉ khi giết chết hắn, những ác ma con rối này đều sẽ tự động toi đời! Mà tu vi Sở U là gì? Chỉ là một con kiến cấp 52 mà thôi…
Nếu là khu vực Châu Âu hay tôn giáo, chiêu mộ ác ma đích thực sẽ mang đến rất nhiều phiền toái cho người chơi, nhưng rõ ràng nước Yến không phải như vậy! Tuy rằng phía chính phủ cũng xem Địa Ngục Sâu Thẳm là đại địch, nhưng ít ra ở pháo đài Phương Đông, Sở U có thể muốn làm gì thì làm!
Chỉ cần Sở U không ở pháo đài Phương Đông làm chuyện thương thiên hại lý, thì Kim Thùy Đóa sẽ nhắm một mắt mở một mắt với hành vi của hắn. Nguyên nhân chính là nhờ độ thiện cảm!
"Lực công kích của nhóm con rối ác ma của ngươi không ổn lắm, có muốn ta hỗ trợ ra tay giải quyết không?!" Nhìn hiện trường tàn sát vẫn đang diễn ra, Long Nguyệt Nhi cau mày nói.
"Đừng, nhóm Đẩu Chiến Cơ của ta phải tự tay giết chết đám tù binh này mới có thể tăng sức mạnh." Sở U giải thích.
"À? Vậy sao?" Đôi mắt Long Nguyệt Nhi chợt lóe.
Từ hiện trường giết hại có thể thấy, nơi này đã bị bao phủ bởi đám bụi mù màu xám của "Lời nguyền suy yếu" từ nhóm Đấu Chiến Ma Cơ. Một nghìn tù binh Nhật Bản kia đã bị dính hiệu quả của lời nguyền, cùng lúc đó Đấu Chiến Ma Cơ và Đấu Chiến Tà Cơ cũng tiến hành điên cuồng giết chóc.
Bởi vì giết một hồi rồi vẫn không có người chết, vậy nên hiện trường đầy máu me, nơi nơi đều là máu. Long Nguyệt Nhi nhìn thấy vậy mới nhịn không được mà đưa ra đề nghị ban nãy.
Sau khi tù binh Nhật đầu tiên bị giết chết, nơi thi thể nằm xuống sinh ra một viên huyết châu đỏ tươi. Hơn nữa, nó vừa được sinh ra liền bay thẳng đến chỗ Sở U, cuối cùng nhập vào trong người Sở U. Trên mặt con Đấu Chiến Ma Cơ vừa giết chết tù binh hiện lên vẻ khoan khoái, giá trị sĩ khí của nó đã tăng thêm 5 điểm.
Ngay khoảnh khắc ban nãy, Long Nguyệt Nhi quay đầu nhìn Sở U. Cô có thể cảm giác không chỉ con ác ma kia tăng hiệu quả, mà sức mạnh cũng được tăng cao. Hình như vị Quan Tư Lệnh đại nhân này cũng đã hấp thụ năng lượng từ thi thể ngã xuống kia, nhưng là năng lượng gì nhỉ?
"U Dạ đại nhân, ngài đang tiến hành nghi thức tàn sát sao? Là hiến tế người sống à?" Long Nguyệt Nhi chợt lên tiếng.
"Đúng vậy!" Sở U không hề giấu diếm. Nếu ngay cả Long Nguyệt Nhi còn nhận ra được, vậy càng không cần nói đến Kim Thùy Đóa.
"Ta bỗng nhiên đã hiểu vì sao triều đình lại phái ngài đến đây. Chắc U Dạ đại nhân cực lực tranh thủ lắm nhỉ?"
"Ha ha, biết là được rồi, nói ra làm gì? Với lại, nếu được quay lại lần nữa, ngươi hy vọng triều đình sẽ phái người nào khác của chính phủ, hay tiếp tục phái ta đến?" Nói xong Sở U nhìn Long Nguyệt Nhi đang trầm tư.
"Uhm… nếu được quay lại lần nữa, thật ra ta rất hy vọng ngài có thể được ưu tiên. Mấy tên quan viên chỉ biết tự cao tự đại, hay đòi hỏi… Muốn bọn họ thực hiện mấy nhiệm vụ này không biết phải đợi đến năm nào tháng nào, trừ khi chúng ta đưa ra giá. Dù sao thì làm việc cùng họ chỉ tổ phí thời gian." Có thể thấy, Long Nguyệt Nhi đã từng làm việc cùng phía chính phủ triều đình không dưới một lần.
"Xem ra Nguyệt Nhi đã có trải nghiệm rất đẹp và tâm đắc… Ha ha." Hắn nói xong thì nhìn thấy những khối huyết châu đỏ tươi ở khu tàn sát không ngừng bay lại đây, nhập vào người hắn. Hệ thống cũng không ngừng phát thông báo số lượng sinh linh liên tục tăng lên.
Thật ra đối với nhiệm vụ này, chỉ cần thỏa mãn số lượng mười ngàn sinh linh thì xem như đã hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng như vậy vẫn chưa làm Sở U thỏa mãn, hắn muốn đến một trăm nghìn sinh linh! Không đạt đến số lượng đó, hắn sẽ cảm thấy có lỗi với sức mạnh của mình, và cả cơ hội được sống lại!
Lúc này, có vệ binh tiến đến bẩm báo, nói rằng rất nhiều khoáng thạch từ mỏ đá đã được vận chuyển đến đây, hiện tại đang đợi ở cổng.
Vì thế Sở U bảo họ đợi một chút.
Một lúc sau, một nghìn tù binh đã bị giết chết hết. Số lượng sinh linh hiện lên: 1.216!
Sở U ra lệnh toàn bộ nhóm Đẩu Chiến Co tiến vào chiến hạm bay, đồng thời ra lệnh lính liên lạc bảo nhóm tù binh vận chuyển khoáng thạch đến nơi khác, dỡ khoáng thạch xuống ở đó. Đó là thượng du khu phế tích, nằm trong khu vực quản lí quân sự phía trước.
Vệ binh sau khi nhận lệnh liền lập tức xoay người rời đi chấp hành mệnh lệnh của Sở U.
"Nguyệt Nhi, có thể cho người dọn dẹp chiến trường ở đây được không?"
Nghe thấy hai chữ chiến trường, Long Nguyệt Nhi không biết nói gì nhìn Sở U.
"Sao nào? Còn muốn phí phục vụ sao? Đây, đây, ta cho ngươi…"
Long Nguyệt Nhi cười: "U Dạ đại nhân đừng lấy ta ra đùa giỡn chứ."
Nói xong, cả người Long Nguyệt Nhi chợt tỏa ra ánh hào quang. Sở U cảm giác được có một luồng khí cường đại tập trung ở khu vực chết chóc. Ngay giữa sân xuất hiện mấy chục luồng khí vận động có quy luật. Lúc này, dùng mắt thường cũng có thể thấy các xác chết đang không ngừng bị ăn mòn. Không chỉ vậy, ngay cả máu tươi lẫn mùi máu cũng trở nên nhạt dần.
Một lúc sau, tất cả thi thể đều biến mất, phế tích trở lại như ban đầu. Thế nhưng, nếu nhìn kỹ, dường như phế tích lại có thêm một thứ gì đó. Giống như là tiếng kêu gào của những vong hồn…
"Lần sau không cần phiền phức như vậy, tất cả cứ ở bên trong tiến hành là được rồi." Nhìn phế tích đã được khôi phục "sạch sẽ", Sở U chợt lên tiếng. Sau đó, trong tay hắn bỗng hiện ra một túi Đá Nguyên Khí Thiên Địa, bên trong có 500 viên Đá Nguyên Khí Thiên Địa. Hắn đưa chiếc túi cho Long Nguyệt Nhi.
"U Dạ đại nhân…"
"Cố gắng làm việc cho ta, ngươi xứng đáng có được nó. Cầm đi!"