Chương 598. Dê hai chân!
(1) Dê hai chân: Chỉ những người bị đem làm thức ăn thời cổ đại chiến loạn.
Có thể thấy, một ngàn tù binh này bị còng cả hai tay và hai chân, khi bước đi vang lên tiếng kim loại va chạm. Hơn nữa, trong tay bọn họ còn cầm công cụ, nếu không phải xẻng thì là cuốc, tóm lại đều là những công cụ để dọn dẹp phế tích.
Nhờ hai nhiệm vụ trước được Sở U hoàn thành nhanh chóng, nhiệm vụ lần này vô hình chung lại dư rất nhiều thời gian. Hơn nữa, do hoàn thành quá nhanh, tranh thủ được thiện cảm của chủ nhân pháo đài này, dẫn đến mức độ thiện cảm của đội thân vệ bên người nàng đối với Sở U cũng tăng theo.
"Quan Tư Lệnh đại nhân, một nghìn tù binh đã đưa tới." Một vị tướng tá (2) đi đến bên cạnh khom người nói.
(2) Tướng tá: Một chức vụ trong quân đội.
"Ngươi làm tốt lắm, thưởng cho ngươi." Sở U đưa 100 viên Đá Nguyên Khí Thiên Địa, nói: "Bảo bọn chúng dọn dẹp phế tích ở đây đi! Động tác nhất định phải nhanh."
"Vâng!"
Nói xong, vị tướng tá liền rống lớn với một nghìn tù binh: "Mau chóng dọn dẹp phế tích, ai lười biếng giết không tha!" Ông ta trực tiếp uy hiếp. Hơn nữa, lời ông ta nói Sở U không hiểu gì cả, vì đó là tiếng Nhật.
"Hiện tại, bắt đầu!!"
Dưới sự thúc ép của đám vệ binh hung ác, một nghìn tù binh tập hợp quanh phế tích, bắt đầu công tác dọn dẹp.
Bỗng có tiếng vó ngựa dồn dập xuất hiện, cho thấy đang có một đại đội nhân mã tiến tới đến.
Đại đội nhân mã đột ngột xuất hiện ngay phía trước là tiểu đoàn binh được chỉ thị triệu tập từ Kim Thùy Đóa. Hiện tại tướng lĩnh dẫn đầu tới gặp Sở U, tạm thời nghe theo sự điều khiển của Sở U.
Dưới mệnh lệnh của Sở U, đội vệ binh hơn một nghìn người lập tức bao vây khu vực này, tạo thành một khu vực quản lý. Trong khu vực quản lý ngoại trừ một số vệ binh, các vệ binh khác cơ bản đều được phái đi thủ vệ bên ngoài. Tất nhiên, phạm vi có hơi rộng. Hơn nữa từ giờ trở đi, không có mệnh lệnh của Sở U, cho dù là ai cũng đều phải báo cáo mới có thể tiến vào.
Hay còn có một cái tên mỹ miều: Trọng địa quân sự, cấm vào!
Sau khi nhìn thấy ở đây chỉ có một ngàn tù binh bị xiềng xích và một số vệ binh, Sở U tự tay chọn một vị trí triệu hồi chiến hạm bay của hắn. Khi chiến hạm to lớn xuất hiện, đôi mắt đẹp của Long Nguyệt Nhi ánh lên sự ngạc nhiên. Sau đó, nàng nhìn thấy từ trong chiến hạm bay bỗng nhiên bay ra đến 100… ác ma ở vực sâu!
Đúng vậy, nàng có thể cảm nhận hơi thở từ Địa Ngục Sâu Thẳm trên người những con Đẩu Chiến Ma Co này, cùng với… dấu vết hơi thở của vị Quan Tư Lệnh đại nhân trước mắt đây.
Không chỉ vậy, Long Nguyệt Nhi lập tức quay đầu lại nhìn bãi đất trống. Nàng có thể cảm giác được ở đó đang ẩn ẩn tập hợp một làn khí tà ác thần bí dày đặc khác.
Long Nguyệt Nhi đoán, vị Quan Tư Lệnh đại nhân có tu vi rất yếu này chính là chủ nhân của đám sinh vật khủng bố kia.
Hắn muốn làm gì đây?
100 con Đẩu Chiến Ma Cơ và 60 con Đẩu Chiến tà cơ, tổng cộng 160 Đẩu Chiến Cơ được Sở U triệu hồi.
Cách làm của Sở U rất đơn giản. Hắn muốn để các bảo bối của hắn tiếp quản "công tác quản lý" ở đây.
Hiện trường lập tức bị bao phủ bởi một áp lực khủng bố. Nhóm Đẩu Chiến Cơ sau khi nhận lệnh của Sở U liền nhìn đám tù binh với ánh mắt đỏ ngầu.
Điều này khiến nhóm vệ binh cũng thấy vô cùng sợ hãi. Bọn họ biết những thứ vừa mới xuất hiện đại diện cho cái gì. Đó là phe đối lập với loài người, Địa Ngục Sâu Thẳm!
"U Dạ đại nhân, ngài đây là muốn…?"
"Dùng máu của họ nuôi đàn thú cưng của ta."
"Thật khó mà tin được, nhiều ác ma như vậy! U Dạ đại nhân, ngươi có biết ác ma là gì không?" Long Nguyệt Nhi ngạc nhiên.
"Sao? Ngươi còn có cách nhìn khác với ác ma sao?"
"Theo ta được biết, dưới Địa Ngục Sâu Thẳm tràn ngập vô số ma vật. Thế nhưng, những ma vật này nếu muốn tiến hóa thành ác ma phải trải qua một quá trình cực kỳ gian nan. Mỗi ác ma đều có lãnh địa của nó, thống trị rất đông ma vật."
"Tuy nhiên đa số ác ma cấp thấp sẽ bị ác ma trung tầng thống trị, ác ma trung tầng bị ác ma tầng cao thống trị. Một tầng tiếp một tầng, hình thành kim tự tháp quyền lực địa ngục." Long Nguyệt Nhi giải thích.
"Ngươi muốn nói cho ta biết, một ác ma rất khó có được?"
"Khó có được? Ơ… Được rồi, sự thật chính là như vậy. Các ác ma rất mạnh, bọn chúng là kẻ địch của chúng ta." Long Nguyệt Nhi nói tiếp: "U Dạ đại nhân khiến ta rất ngạc nhiên khi ngài có thể khống chế nhiều ác ma như vậy. Theo cảm nhận của ta, trong đầu chúng không có bao nhiêu suy nghĩ. Về điểm này chúng rất giống với ma vật, chỉ là hơi thở thuộc về ác ma mà thôi."
"Chúng… cũng không phải ác ma chân chính, chúng giống con rối lớn ở thế giới loài người hơn!" Long Nguyệt Nhi nhìn Đấu Chiến Ma Cơ, cuối cùng đưa ra tổng kết.
"Quản chúng là gì làm gì? Bọn chúng nghe lệnh ta, nguyện trung thành với mỗi mình ta cho đến chết là được rồi. Đúng rồi, pháo đài Phương Đông đã đánh nhau với Địa Ngục Sâu Thẳm bao giờ chưa?"
"Không có, chỗ chúng ta không có ác ma, nhưng chỗ chúng ta lại có Yêu tộc cường đại!" Nói đến đây, Long Nguyệt Nhi chỉ cho Sở U nhìn về một hướng. Ở đó lờ mờ hiện lên một ngọn núi cao sừng sững.
"Ẩn đằng sau ngọn núi cao đó là vô số núi lớn, trong đó có một ngọn núi tên là núi Thiên Hồ. Bên trong yêu động ở núi đó là nơi trú ẩn của một đàn Yêu tộc Hồ. Chúng rất mạnh, tiểu thư… tổng tư lệnh đại nhân từng đánh nhau với động chủ của yêu động này."
"Có phải chúng được tạo ra từ khí không thuần khiết không?"
"Cũng không phải, nhưng khí không thuần khiết có công dụng như liều thuốc bổ rất hữu ích với chúng. Giống như chúng ta hấp thu linh khí trời đất vậy, thứ bọn yêu tộc hấp thu chính là không khí thuần khiết."
"Thì ra là thế." Nói xong câu đó, Sở U liền hạ lệnh với nhóm cơ Đẩu Chiến, lập tức ra tay giết chết một nghìn tù binh kia!
"Quản lý đám tù binh Nhật Bản chỉ làm lãng phí tài nguyên!"
160 Đẩu Chiến Cơ liền sử dụng công kích một nghìn tù binh tay không tấc sắt, hai tay hai chân bị xích bằng xích sắt.
Cấp bậc những tù binh này thuộc loại dấu chấm hỏi, chắc là cấp 100 hoặc hơn. Nhưng vì thân phận của họ là tù binh, thuộc tính trên người đã bị bóc lột rất nhiều, vậy nên đòn công kích của nhóm Đẩu Chiến Co gây nên sát thương rất lớn đối với họ. Hơn nữa, sự xiềng xích khiến những tù binh này không thể phản kháng.
Nhất thời, bên trong phế tích trở nên hỗn loạn. Những tù binh người Nhật này cứ phát ra những tiếng xì xào xì xồ, trên mặt ngập tràn sợ hãi. Họ thật sự không thể ngờ bản thân lại bị xem như đồ ăn cho đám ác ma chưa trưởng thành này!
Đúng vậy, trong mắt những tên tù binh cấp 100 ở đây, đám ác ma công kích bọn họ chẳng qua chỉ là mấy con ác ma chưa trưởng thành! Nhưng bọn họ cũng biết, sau khi bị ác ma giết chết, linh hồn của bọn họ sẽ bị hoen ố, làm đồ tẩm bổ cho lực lượng ác ma! Đây là trận tàn sát tàn ác vô nhân đạo nhất!
"Khụ, làm một người thuộc Nhân tộc, ta không thể không nói với ngươi. U Dạ đại nhân, ngài đã phạm vào cấm kỵ!" Long Nguyệt Nhi thâm ý nhìn Sở U.
"Ha ha, chỉ cần các ngươi không nói không phải được rồi sao?!"
"Hơn nữa quy tắc thế giới này... Thôi, quên đi." Sở U xoay người nhìn Long Nguyệt Nhi nói: "Bây giờ ngươi nói chuyện này với Kim Thùy Đóa, xem phản ứng của ngài ấy thế nào."
Long Nguyệt Nhi chỉ lắc đầu, nở nụ cười: "Trong pháo đài Phương Đông, mọi việc chúng ta làm đều trong tầm mắt của tiểu thư! Nàng ấy có thể biết hết tất cả mọi thứ ở đây."
"Nói như vậy là nàng ta ngầm chấp nhận hành vi của ta?"
"Ta đoán không ra ý nghĩ của tiểu thư, nhưng ta nghĩ chắc là vậy!"