Chương 603. Ngoắc ngoắc ngón tay!
Lúc này, Triệu Phi Yến đã giết một Boss tinh anh cấp 30 mà không chịu chút áp lực nào. Rồi cô đột nhiên đứng dậy, đôi mày thanh tú nhăn lại, vì mới vừa rồi, người khiến cho cô nhớ nhất đã không một tiếng động offine, không chào hỏi với cô một câu.
Có lẽ đối phương là để giải quyết nỗi buồn...
Ánh sáng màu xanh mờ nhạt dần dần nở rộ trong căn phòng tối tăm, khi cabin trò chơi đã hoàn toàn mở ra, Sở U đứng dậy từ bên trong.
Cùng lúc đó, một tia sáng đủ mọi màu từ phía khác bắn tới, ngưng tụ thành một cô bé trắng nõn thần thánh, máy chiếu bắt đầu tự động hoạt động.
Lúc trước ở trong trò chơi, tin nhắn mà Sở U nhận được trong điện thoại di động, chính là do Hồng Hậu gửi, nhưng trên tin nhắn lại hiển thị tên là: Tiểu Kiều! Lúc ấy Sở U đã cười thầm một cái.
Lúc này, một nhân vật ảo với khuôn mặt thiên thần xuất hiện. Biểu cảm trên gương mặt Hồng Hậu cực kỳ thân thiện với con người, ai không biết còn tưởng rằng nhân vật 2D xuất hiện trong hiện thực.
"Sở U, có liên quan tới hành động của ngày mai, tôi đã nhận được hành trình của họ." Nó nói tới chỗ này, một tin nhắn thoại lập tức xuất hiện.
"Đã gửi qua điện thoại di động của cậu, cụ thể là cậu muốn làm gì?
Bọn chúng có các nhân viên an ninh tư nhân bảo vệ, bọn chúng còn mang theo cả đặc công quốc gia."
Sở U im lặng một chút, nói: "Tao muốn giết bọn chúng luôn trong cuộc họp." Bởi vì làm như vậy hắn có thể kiểm soát được rủi ro ở mức thấp nhất.
Mày là người có sức mạnh tinh thần, khoảng cách hữu hiệu xa nhất của mày là bao nhiêu?"
"Xa nhất là cỡ mấy trăm mét, nhưng mà như vậy thì tốn năng lượng tinh thần càng nhiều."
"Cứ như vậy đi, khoảng cách càng gần càng tốt."
"Đúng là vậy."
"Có thể, bây giờ tôi sẽ giúp cậu giả mạo thông tin số ghế ngồi của thư mời. Sở U, cậu sẽ thấy, cậu sẽ ở trong vòng 50 mét của hắn."
"Cảm ơn!"
"Không cần nói cảm ơn với tôi, Sở U, chúng ta là đối tác tốt, đúng không?" Tiểu Kiều nghiêng người, nhìn thẳng vào hắn. Trong mắt có chút mong chờ lời khẳng định của hắn, trên mặt giống như cười mà không cười.
Đừng nhìn đối phương là tiểu Loli, nhưng trí thông minh của nó ở thế giới này, không một ai có thể vượt qua nó.
"Đúng, chúng ta là đối tác tốt."
"Hì hì, mai tới ngoắc ngoắc tay với tôi!" Nói tới đây, tiểu Kiều vươn tay, duỗi ngón út ra. Biểu cảm trên mặt nó rất vui vẻ.
Sở U sờ chóp mũi một cái, hắn cũng bước tới duỗi ngón út ra, hai ngón út của hắn và cua tiểu Kiều "chạm" vào nhau. Hai tay ngón út có hơi cong lại, móc nối với nhau. Trên thực tế thì Sở U không có chút cảm giác nào.
"Sở U, bây giờ tôi sẽ nói tin xấu với cậu." Nói thì nói thế, nhưng trên mặt nó vẫn còn dư vị vui vẻ.
"Tin xấu gì?" Sở U hơi giật mình.
"Một số người thân chức cao của cậu ở trong tập đoàn Thiên Sở, họ muốn được chia nhiều tài sản hơn. Thật ra họ vẫn tiếp tục và chưa bao giờ thu tay lại. Cùng lắm là trước kia họ chỉ tiểu đả tiểu nháo mà thôi. Nhưng mà lần này, họ muốn một miếng bánh gato lớn hơn, là tài sản giá trị 2 tỷ."
Sở U chú ý tới, tiểu Kiều nói là tài sản chứ không phải tiền.
Theo góc nhìn Sở U, tiền bạc đã không còn quan trọng nữa, bởi vì có Hồng Hậu, nhưng tài sản thì khác, ý của Hồng Hậu là, nó đã bao gồm bất cứ thứ gì ngoại trừ "tiền".
Đối với mấy người thân này, lúc trước Sở U đã muốn ra tay, mà lý do để hắn vẫn không có động tác gì, là bởi vì hắn nhận ra được. Một khi hắn ra tay thì hắn phải mất một khoảng thời gian dài mệt mỏi đối phó, muốn nhổ hết sâu mọt trong tập đoàn, trên tay hắn phải có chứng cứ?! Mà muốn thu thập chứng cứ cũng là một chuyện rất phiền, có trời mới biết thế lực của mấy người đó trong tập đoàn lớn bao nhiêu.
Lấy lực lượng của một người để làm bừa, Sở U từng nghĩ qua điều đó, chỉ là hắn nhớ tới nhiều chuyện hơn.
Ở kiếp trước, Sở U chỉ biết lấy về làm đồ của mình, hiếm khi quan tâm tới các vấn đề của tập đoàn, ngoại trừ một số người lộ ra bộ mặt thật ở phía sau. Rốt cuộc có bao nhiêu người chịu trách nhiệm cho sự "hủy diệt" của tập đoàn Thiên Sở, Sở U không biết. Tất nhiên, người có trách nhiệm lớn nhất chắc chắn là bản thân hắn, nhưng cho dù 500 xí nghiệp lớn chơi thế nào cũng không có khả năng bị một người chơi chết. Dù sao Sở U cũng không có cách chơi tìm đường chết, hắn chưa bao giờ can thiệp vào hướng phát triển của tập đoàn.
Vậy vấn đề tới, kiếp trước tập đoàn Thiên Sở đã phá sản như thế nào?
Hồng Hậu? Đó chẳng qua là bối cảnh lớn, là vấn đề mà tất cả các xí nghiệp đều phải đối mặt, nhưng cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng, sau khi trả giá đắt sẽ gắng gượng vượt qua được.
Cho nên kiếp trước tập đoàn Thiên Sở bị hủy diệt, nhất định là có tổ chức, nền móng nội bộ bị tan rã, khiến một toà cao ốc cao chọc trời bị sụp đổ hoàn toàn!
Lần này, Sở U sống lại chưa được một năm, khiến hắn nghĩ tới một vài chuyện khác. Hắn nhớ, năm nay doanh thu của tập đoàn Thiên Sở đang ở trạng thái có lãi, mặc dù có một số sâu mọt tham nhũng ở các phương diện khác, nhưng dù sao cũng phải nói cuối năm nay kết toán tập đoàn Thiên Sở vẫn sẽ ở trạng thái có lãi.
Tập đoàn Thiên Sở bắt đầu xuống dốc từ khi nào? Việc này sẽ xảy ra sau năm nay, từ năm sau tập đoàn Thiên Sở sẽ bắt đầu xuống dốc, thì cứ năm sau sẽ lại chịu tổn thất lớn hơn năm trước.
Đây chính là nguyên nhân lớn nhất, khiến cho Sở U né tránh ý tưởng cải tạo nội bộ của tập đoàn. Dù sao năm nay tập đoàn Thiên Sở cũng không có vấn đề gì. Năm này là năm cực kỳ quan trọng, đó là năm khai trương của "Thiên Thế", nhất định phải đặt trọng tâm lên trò chơi, phải đặt một nền móng vững chắc.
Hiện tại có rất nhiều việc ngoài ý muốn thi nhau kéo tới, làm cho Sở U cảm thấy đã tới lúc phải cải tạo, và nó sẽ là một quá trình làm sạch toàn diện!
Tập đoàn Thiên Sở, đã đến thời điểm phải cạo xương chữa bệnh!
Vậy phải làm sao để tiến hành?
Nghĩ tới đây, Sở U nhìn Hồng Hậu nói: "Tiểu Kiều, làm phiền mày giúp tao một việc, giúp tao thu thập..." Hắn còn chưa nói hết, tiểu Kiều đã khẽ gật đầu.
"Thu thập chứng cứ đúng không? Cậu có muốn tôi gửi tất cả những kẻ đã tham nhũng trong tập đoàn Thiên Sở cho cậu không."
"Vậy thì còn gì tốt hơn, đó cũng là điều mà tao đang muốn nói."
"Không có gì, tôi chỉ hi vọng cậu sẽ không ngạc nhiên. Tham lam là bản năng của con người, có đôi khi cần thanh lọc họ, thay vì mù quáng trục xuất họ."
"Ý của mày tao hiểu, nhưng mà… Nhưng mà nhổ cỏ phải nhổ nó tận gốc! Tao mặc kệ người đó có khả năng nghiệp vụ mạnh mẽ hay không, chỉ cần là mục nát thì phải đi. Nếu như quá nghiêm trọng, thì phải trực tiếp chuyển đến cơ quan tư pháp."
"Lệ khí (1) của cậu rất nặng, Sở U, cậu ...chắc chắn là cậu đã nhìn thấy cái gì đó, là liên quan tới tương lai, đúng không?"
(1) Lệ khí: Có thể hiểu là sự u ám, ác độc. Gần giống như âm khí.
"Mày đừng hỏi về chuyện này, đối với mày mà nói chuyện này cũng không có gì tốt, bị nhiễm phải loại nhân quả này, tương lai sẽ không phải là tương lai thật sự." Sở U kinh nghiệm đầy mình nói, biết trước tương lai thì sao? Tác động của hiệu ứng cánh bướm hiện nay, khiến cho một vài chuyện có khả năng vĩnh không xảy ra trong tương lai, hoặc có khả năng hiệu ứng sẽ rất ít, có lẽ sẽ phản tác dụng, tất cả lại trở nên vô danh một lần nữa.
Với lại sửa đổi một số chuyện trong tương lai, rất có thể khiến cho các chuyện khác trong tương lai trở thành… ảo ảnh!
Cố gắng tác động đến thay đổi hoặc theo một ảo ảnh trong tương lai, từ đó đạt được lợi ích cho bản thân, điều này có bao nhiêu vô lý?!
Hơn nữa, kiếp trước Hồng Hậu còn thắng được chúa tể, vì vậy hắn sẽ cố gắng không để hiệu ứng cánh bướm của hắn ảnh hưởng tới nó quá nhiều.
Đương nhiên, rốt cuộc trong lòng Sở U nghĩ như thế nào, không ai biết được.
Lúc này tiểu Kiều cực kỳ giống con người làm ra vẻ suy nghĩ, sau đó ngước mắt nhìn Sở U.