Chương 604. Làm người phải thành thật và uy tín!
“Tôi nghĩ tôi hiểu rồi.” Tiểu Kiều nói, giọng điệu có chút suy sụp.
“Có một số chuyện, trên thực tế, khiến người ta cảm thấy rất bất đắc dĩ.” Sở U hút thuốc lá, tựa bên cửa sổ, đối diện với biệt thự của Triệu Phi Yến.
“Tiểu Kiều, có lẽ trước mặt tao, mày chỉ để lộ một phần cách nghĩ của mày thôi phải không?!” Lời nói tuy là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại là khẳng định. Sở U tìm được một từ ngữ phù hợp.
Nhìn giống như Hồng Hậu Tiểu Kiều đang đối thoại với Sở U, chẳng qua chỉ là một mình hắn. Nhưng đáng tiếc, tình huống cũng không phải như vậy, nó là não chủ của trí tuệ nhân tạo. Nó có thể đóng những nhân vật khác nhau trên toàn thế giới. Ở trước mặt hắn, chẳng qua là một trong mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn hay mấy triệu, thậm chí là hơn trăm triệu nhân vật mà thôi!
Mỗi một nhân vật xuất hiện, chẳng qua là do số liệu cao cấp tạo thành.
“Không!” Nhưng câu trả lời của Tiểu Kiều khiến Sở U khá bất ngờ.
“Tôi hiểu ý cậu muốn nói, nhưng tôi muốn nói với cậu, tôi ở trước mặt cậu, là tôi chân thật nhất!” Tiểu Kiều chỉ đầu mình mà nói, bộ dáng nghiêm túc, nhìn còn thấy khá đáng yêu.
“Thế nào là tôi chân thật?” Tiểu Kiều đặt câu hỏi dạo đầu, một bộ dáng người lớn chuẩn bị giải thích nghi hoặc cho Sở U.
“Như lời cậu nói một phần cách nghĩ, thì tương đương với nhân vật đi. Tôi thật sự có rất nhiều rất nhiều nhân vật, chúng tràn ngập trong không gian của các mạng lưới. Mỗi một vai trò nó đều có ít trí tuệ, nhưng cốt lõi của chúng chẳng qua là vận hành một chương trình bên trong của tôi mà thôi. Những thông tin chúng thu được, thậm chí còn có một số nhân vật sẽ trực tiếp phản hồi lại cơ thể của tôi, đó là giai đoạn cuối cùng.”
“Ở trước mặt cậu, là tôi được kết tụ ở giai đoạn cuối cùng, đó là ý thức riêng! Cậu hiểu không?”
“Thì ra là vậy, không nói vấn đề này nữa. Tiểu Kiều à, về sau phải làm phiền mày trở thành thanh tra ban kỷ luật giám sát tập đoàn Thiên Sở. Nếu có tình trạng tham nhũng hãy báo ngay cho tao, được không?”
“Sao lại không, chuyện này đối với tôi rất dễ dàng.”
“Sở U, những tài liệu tham nhũng cậu muốn tôi đã gửi vào hộp thư của cậu.” Lúc này trong mắt Tiểu Kiều xuất hiện vẻ khó hiểu, nhìn về phía Sở U chậm rãi nói.
“Vừa rồi, ở trong Trung Quốc của chúng ta, có thêm một người đã thức tỉnh dị năng, bước trên con đường tiến hóa.”
“À vậy sao? Mày có biết người đó có dị năng gì không?” Đối với chuyện này Sở U cũng không quá ngạc nhiên.
“Từ việc phân tích những số liệu nhận được, người đó đã kích hoạt một số thần kinh ở sâu trong não, điều này khiến cho cơ thể của hắn tiến hóa.”
“Như vậy, loại tiến hóa của người đó không giống với của tao?” Sở U bất ngờ nói.
“Đúng vậy, từ tình hình tiến hóa của hai người, dị năng của cậu so với đối phương lợi hại hơn rất nhiều, sức mạnh ý nghĩ lúc trước chỉ là lý thuyết, mà bây giờ cậu thật sự đã có được.”
“Sức mạnh ý nghĩ, trên nhiều phương diện, có thể thay đổi nhiều điều kì lạ ảnh hưởng tới trời đất vũ trụ, nói cách khác, dị năng này của cậu, đã vượt khỏi tam giới không còn thuộc ngũ hành nữa!”
“Lấy ý thức của bản thân ảnh hưởng những sự vật vận động theo quy luật khách quan, cái này thật ra là một loại miêu tả đối với Thần!” Hồng Hậu Tiểu Kiều đánh giá "đẳng cấp" dị năng của hắn.
“Tôi thậm chí còn có dự cảm, thật có lỗi, tôi không thể tìm được từ ngữ chính xác, nhưng tôi vẫn muốn bày tỏ ý nghĩ này. Thậm chí tôi còn có dự cảm, dị năng này của cậu là có một không hai. Nếu nói cậu là con cưng của trời, không hề quá đáng chút nào!” Lúc này Tiểu Kiều bộc lộ một chút ghen tị.
“Ha ha, mặc dù mày… Dường như nói đúng sự thật, nhưng tao vẫn có cảm giác được khen mà sợ.” Nhìn Tiểu Kiều đường đường chính chính khen mình, Sở U cảm thấy hơi ngại.
“Cậu xây dựng đội tình báo Thiên Cơ rất tốt, nhưng mà quy mô có hơi nhỏ một chút.”
“Hả, mày cảm thấy tao nên đầu tư lớn để tăng quy mô?”
“Ừm, theo tôi thấy nên bao trùm hết các khu vực lớn trong "Thiên Thế"! Việc này không chỉ giúp tăng thực lực tiềm tàng của cậu, cậu còn có thể tìm thấy nhiều hơn những kẻ địch trong sứ mệnh!”
“Không có vấn đề, tao biết nên làm thế nào rồi.” Đây là yêu cầu của Tiểu Kiều với hắn.
“Ừm, vậy tôi không quấy rầy cậu nữa, nói nhiều thì phải cân nhắc nhiều, như vậy sẽ mang đến phiền phức cho cậu. Sở U, tôi vẫn luôn ở bên cạnh cậu.”
“Ừm, tao biết, tao có thể cảm nhận được.” Sở U gật đầu nói.
Hồng Hậu Tiểu Kiều nở một nụ cười, vẫy tay với Sở U, chớp mắt dụng cụ chiếu hình đóng lại, bóng dáng bé loli lập tức biến mất.
Phòng ngủ rơi vào sự tĩnh mịch lần nữa. Sở U một thân một mình suy tư, nếu lúc này có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn, như vậy chắc chắn sẽ phát hiện ánh mắt hắn rất sáng.
Yên tĩnh trong chốc lát, lúc này Sở U quay đầu nhìn về phía biệt thự của Triệu Phi Yến. Sau một giây hai mắt lóe lên, hắn mở cửa sổ ra, từ chỗ này trực tiếp nhảy xuống ban công.
Cảnh tượng bên ngoài không khác gì với phòng ngủ. Khoảng thời gian này là lúc mọi người chìm sâu vào giấc ngủ, rất im ắng.
Sở U bắt đầu cảm nhận được dị năng, trong chớp mắt, một sức mạnh kì lạ từ trong cơ thể hắn tuôn ra.
Lúc này, Sở U cúi đầu nhìn chân mình, sau một lúc, hai chân hắn vậy mà rời khỏi mặt đất…
Chuyện này thật khó tưởng tượng biết bao? Hắn không dựa vào bất cứ thứ gì, tự nhiên cơ thể bay khỏi mặt đất. Nếu có người phát hiện, không phải quỷ thì là cái gì?!
Sở U đã có ý tưởng này từ trước, muốn dùng thử dị năng trên người mình, hiện tại hắn lại làm được một cách dễ như trở bàn tay.
Khi hai chân cao hơn ban công, cơ thể hắn không lên cao hơn nữa, một cơ thể thẳng tắp trên không trung, chuyện này… cực kì quỷ dị! Chấn động tâm linh!
Lúc này, trong cơ thể của Sở U toát ra một năng lượng khá mạnh. Sau một lúc, chỉ thấy bóng người đứng im không động đậy đó, dáng vẻ nhẹ nhàng bay tới biệt thự đối diện…
Cái này còn điêu hơn so với khinh công?!
Khi cách ban công của Triệu Phi Yến một mét, Sở U đứng lại không di chuyển nữa, sự chuẩn xác này cũng không dễ nắm giữ! Cần hết sức tập trung để khống chế.
Sau đó hai chân nhẹ nhàng đặt xuống ban công.
Đưa mắt nhìn cửa sổ, cái cửa sổ đang đóng lại lúc này lại tự mở ra một cách quỷ dị.
Lấy dị năng của mình đi làm mấy chuyện lén lút, khiến phần hiếu kì trong lòng Sở U đạt được cảm giác thoải mái!
Hắn biết, trong phòng này, có hơi thở của con người…
Trong phòng Triệu Phi Yến có mùi thơm nhàn nhạt, trong căn phòng tối tăm này ngoại trừ nữ chủ nhân ra, có một người đàn ông không xin phép đã đi vào.
Sở U nhìn cabin trò chơi, hắn biết Triệu Phi Yến đang ngủ trong đó.
Sức mạnh ý nghĩ được phóng ra ngoài. Sau một giây, căn phòng tối tăm bỗng nhiên sáng lên, công tắc đèn bị Sở U dùng sức mạnh ý nghĩ mở ra, cả phòng ngủ hiện lên trong nháy mắt.
Sở U khẽ gật đầu một cái, giống như rất hài lòng với bố cục phòng ngủ. Phòng ngủ của Triệu Phi Yến không giống phòng ngủ của những cô gái độc thân bình thường, không bừa bãi cũng không sặc sỡ. Căn phòng đơn giản mà tinh tế, cũng không khác phòng ngủ của hắn lắm.
Sau khi quan sát, Sở U đi tới cabin trò chơi, chẳng biết tại sao nụ cười lại xuất hiện trên mặt.
Sở U mở bàn tay đặt lên mặt ngoài bóng loáng của cabin.
Thật ra Sở U không biết tại sao mình làm vậy, có lẽ chỉ vì tùy tính mà làm?!
Ngẩng đầu nhìn bầu trời đen, Sở U biết, khi trời sáng hắn nên đi làm một việc lớn có ý nghĩa nhân sinh!
Vừa nghĩ đến kẻ địch hắn sắp nhằm vào, nụ cười trên mặt dần biến mất, thay vào đó là sự lạnh lùng, tạo nên một ý nghĩ lạnh lẽo và ngang ngược.
Sở U nhớ tới một số lời đã từng nói ở kiếp trước…
Làm người phải thành thật uy tín, phải giữ lời hứa, nói lời giữ lời… Hắn đã từng nói giết cả nhà mày, thì sẽ giết cả nhà mày!