Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 620. Tâm trạng và ảnh hưởng

Chương 620. Tâm trạng và ảnh hưởng


"Rốt cuộc anh cũng tỉnh rồi!" Bảo Nhi hưng phấn nói, cô nhào về phía hắn.
Sở U nhìn không giống như bệnh nặng mới khỏi, trái lại tinh thần dồi dào, khí sắc hồng nhuận phơn phớt khỏe mạnh.
Sở U ngồi dậy, mỉm cười vỗ nhẹ lên mặt Bảo Nhi.
"Hôm qua chỉ có mình em, kêu sao anh cũng không dạy, em chỉ đành gọi 120."
"Ừ, em giỏi lắm."
"Anh không biết đâu, hôm qua có rất nhiều người gọi điện thoại cho anh, em... Em không dám bắt máy."
"Ừ không sao đâu. Anh sẽ gọi lại cho họ sau." Sở U bắt đầu mặc quần áo.
"Đúng rồi, bác sĩ nói anh tỉnh lại thì tới chỗ ông ấy."
"Anh biết rồi." Sở U nghĩ không biết có bị sao không, nhưng cứ đi.
Lúc này giọng Bảo Nhi nhỏ đi rất nhiều, cô nhìn Đạm Đài Tĩnh Ninh đã ngưng khóc, nói nhở với Sở U.
"Anh ơi, chị kia biết anh, tên là Đạm Đài Tĩnh Ninh, thật đáng thương." Mấy chữ cuối cùng, Bảo Nhi hầu như dùng khẩu hình để biểu đạt.
Không hiểu sao cô bé kia lại đem đến cảm giác quen thuộc, hóa ra là đã từng gặp mặt, là cô.
"Là cô ấy à? Ừ anh có biết cô ấy, Bảo Nhi nói chuyện với cô ấy rồi à?"
"Đúng vậy, hôm qua em đã nói chuyện với chị ấy, cảm giác chị ấy là người tốt."
Lúc này Sở U đã mặc xong quần áo, hắn chỉnh lại đầu tóc, trong lòng chỉ muốn mau chóng về nhà tắm rửa. Nghe được Bảo Nhi nói, hắn nở nụ cười.
"Xuống giường đi, Bảo Nhi chúng ta cần phải đi."
"Vâng, hôm nay em có đi học không?"
"Bảo Nhi muốn đi học không?"
"Ừm... Em không biết."
Nhìn vẻ mặt đáng yêu của Bảo Nhi, Sở U cười ha ha, "Tóc em lộn xộn quá, mặt cũng chưa rửa, hôm nay phải xin nghỉ một ngày rồi, đợi tí nữa anh gọi cho chủ nhiệm."
"Vâng, em nghe anh."
Sở U mang giày xong, cơ thể hơi run rẩy, ánh mắt hắn nhìn về phía cô bé đang im lặng cúi đầu vừa nhìn Bảo Nhi, Sở U đi tới.
"Là U Dạ Táng Hoa Hồn hả?" Sở U nhìn cô bé gầy yếu, không nói tên thật.
Đạm Đài Tĩnh Ninh không nhìn về phía Sở U, mà nghiêng đầu nhìn quần tây của Sở U, giống như không muốn để cho Sở U nhìn thấy dáng vẻ của cô bây giờ.
Giọng cô hơi lạnh lùng: "Anh tỉnh rồi à."
"Đúng vậy, tôi cũng đã nghe được chuyện vừa rồi, cô có có định làm gì không?" Sở U nói tới đây, hắn nhìn đồng hồ, chiếc đồng hồ xa xỉ có giá trị bằng chiếc xe thể thao.
"Ý định? Tôi không biết." Bởi vì tôi không thấy tương lai.
"Tôi đang chuẩn bị sáng lập một tổ chức trong Thiên Thế, không phải công hội, là một tổ chức. Nghe người ta nói cô là một người chơi mạnh, mà tôi thích những người chơi như vậy. Nếu cô thích thì tới tòa nhà tập đoàn Thiên Sở tìm tôi."
Nghe Sở U nói, Đạm Đài Tĩnh Ninh lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn về phía Sở U, đối phương cũng nhìn thấy khuôn mặt cô lần nữa.
So với lần đầu, lúc này Sở U cảm thấy đối phương có sức sống hơn, không còn là người chưa trải đời nữa, là người thú vị mới đúng.
Đạm Đài Tĩnh Ninh không nói gì, vẻ mặt phức tạp.
"Điều kiện nhận người vào tổ chức có hơi hà khắc, nhưng đãi ngộ rất tốt, mau ra quyết định đi, quá thời hạn thì không nhận nữa." Sở U nói tới đây, nở nụ cười, hắn quay người lại gọi Bảo Nhi, chuẩn bị đi.
Lúc này sau lưng truyền đến giọng nói lạnh tanh: "Làm sao để tìm anh ở tập đoàn Thiên Sở?" Có một câu mà cô không nói ra, đó chính là anh không thể cho tôi số điện thoại hay sao?
Sở U khựng lại, hắn quay người nhìn cô bé nói: "Nói tên của cô cho bảo vệ là được rồi, anh ta sẽ sẽ thông báo cho người đến dẫn cô đi gặp tôi."
"Đúng rồi, đây là một tổ chức bí mật, quy tắc thứ nhất là yêu cầu thành viên giữ bí mật về sự tồn tại của tổ chức. Nếu cô định gia nhập thì cũng phải tuân theo. Chỉ được một mình đến, đừng để cho ai biết, cũng đừng tâm lý sẽ gặp may mắn!" Sở U nói câu cuối cùng, giọng cực kì quỷ dị.
Sở U vẫn tay coi như chào tạm biệt, sau đó khoác tay lên vai Bảo Nhi, Bảo Nhi lập tức vẫy tay với Đạm Đài Tĩnh Ninh: "Hẹn gặp lại chị Tĩnh Ninh!" Cuối cùng hai người cũng rời khỏi nơi đây.
Trong phòng bệnh chỉ còn lại cô bé thanh tú, cô ấy vừa trải qua một chuyện buồn.
Tại sao Sở U phải làm như vậy? Chuyện này có liên quan chặt chẽ tới kế hoạch của Sở U. Đạm Đài Tĩnh Ninh là một người tàn tật, cô không có nhiều không gian hoạt động như người bình thường, con người lại rất quái gở, có lẽ bạn bè rất ít, hơn nữa chơi Thiên Thế rất lợi hại.
Ở một mức độ nào đó mà nói, Sở U làm người phỏng vấn, Đạm Đài Tĩnh Ninh rất có ưu thế!
Đạm Đài Tĩnh Ninh còn có một ưu thế lớn nhất đó là dễ dàng bị khống chế!
Đương nhiên điều kiện trên chỉ là thứ yếu trong việc khiến Sở U ra quyết định này, là quan trọng nhất là tâm trạng của hắn!
Nếu như Đạm Đài Tĩnh Ninh không nói câu sau, dù cho sau đó cô có quyết định đi tập đoàn Thiên Sở tìm Sở U. Như vậy rất có thể cô sẽ mãi mãi không tìm được Sở U, không có người đưa cô đi gặp ông chủ tập đoàn Thiên Sở, đúng là ở câu nói vừa rồi của Đạm Đài Tĩnh Ninh, khiến Sở U nói ra bản chất và quy tắc của nó, đồng thời cho đối phương tư cách phỏng vấn!
Sở U chủ động tiếp xúc Đạm Đài Tĩnh Ninh, thật ra cũng là do Bảo Nhi ảnh hưởng, cáu này Sở U không thể phủ nhận. Bởi vậy có thể thấy được địa vị của Bảo Nhi trong lòng Sở U. Cũng chính bởi vì vậy, Bảo Nhi mới có thể cảm giác được giữa cô và Sở U hàng ngày... Để lộ ra một chút tin tức.
Trên đường về nhà, đúng rồi, hai người đi taxi, Sở U gọi điện thoại cho Lâm Lạc Nhi giải thích vì sao ngày hôm qua không nghe máy, cùng với việc trọng đại đã hoàn thành.
Sau đó hắn gọi cho chủ nhiệm lớp của Bảo Nhi, xin cho Bảo Nhi nghỉ một ngày.
Trong những cuộc gọi mà hắn không bắt máy còn có Chu Chỉ Quân, cô gọi lúc trưa. Lúc đó có lẽ Sở U còn trên xe vì vậy chưa gọi lại, Chu Chỉ Quân nhắn cho hắn. Nói tối nay cô không về, sáng mai sẽ đi.
Bảo Nhi cả đêm không bắt máy Chu Chỉ Quân là do đây.
Còn có điện thoại của ông Lý, cũng gửi tin nhắn tới. Ông quan tâm tới chuyện kinh khủng xảy ra ở diễn đàn và lo lắng khi hắn không nhận điện thoại. Sở U nghe Vương Mai Mai báo cáo, lúc đó trạng thái của hắn cũng không tốt.
Cuối cùng Sở U thấy được một cuộc điện thoại không tên, hắn biết chủ nhân của nó là ai, chính là Triệu Phi Yến. Cô gọi tổng cộng cuộc, nhưng không gửi tin nhắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất