Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 624. Ra sức lừa tôi.

Chương 624. Ra sức lừa tôi.


“Đây chính là bản kế hoạch vĩ đại của tập đoàn Thiên Sở chúng tôi!” Khí phách Sở Văn Đình cao ngất, cánh tay duỗi ra mạnh mẽ, nói câu kết luận với khách hàng bên cạnh.
“Ba ba ba ba!” Một đám người sau lưng vỗ tay đúng lúc. Thiếu chút nữa hô lên 666.
Sở Văn Đình năm nay đã hơn 50, nhưng không hề nhìn ra chút đặc điểm của tuổi già nào ở trên mặt ông ta. Ánh mắt ôn hòa có thần, nho nhã lễ độ, đối xử khiêm tốn với mọi người.
Lúc này một người phụ nữ lắc mông, nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Sở Văn Đình, nói nhỏ vào tai ông ta.
Lông mày ông ta lập tức cau mày lại, có chút bất ngờ mà nhìn nữ thư ký, còn đối phương thì lại gật đầu với ông ta. Trong mắt cô ta vẫn có dư vị của sự bất ngờ, có lẽ tin tức cô ta nhận được rất kinh ngạc.
“Xin lỗi, tôi có việc cần làm bây giờ, nhưng tôi sẽ quay lại sớm.” Lúc này Sở Văn Đình quay đầu nói với khách hàng.
“Ha ha, không sao, tổng giám đốc Sở, ông cứ làm việc của mình trước đi.”
“Tiểu Hoa mấy cô chăm sóc tốt cho tổng giám đốc Trương, tiếp đãi không chu đáo tôi sẽ hỏi các cô đấy.”
“Khách sáo khách sáo rồi.”
“Tổng giám đốc Sở xin yên tâm.”
“Được, vậy lát nữa gặp.”
Sở Văn Đình rời đi cùng hai nữ thư ký, sắc mặt Sở Văn Đình lúc này hơi thay đổi, nói với người phụ nữ bên cạnh.
“Thật sự là tiểu tổ tông gọi tôi tới sao?”
“Phòng liên lạc gọi tới, chắc chắn chính xác.”
Trong lòng Sở Văn Đình không khỏi cảm thấy có chút kỳ quái. Sở U đã lâu không quản việc tập đoàn, thân phận khác của hắn lại là sinh viên, tại sao, hiện tại lại muốn quản lý tập đoàn công ty?! Ha ha, sợ không phải vì lợi ích. Đứa trẻ này, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới (*). Đi nhìn một chút nó muốn nói gì với mình.
(*) Ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới: Ý nói không có sự kiên trì, thường xuyên bị gián đoạn.
Đến tầng lầu văn phòng của Sở U, Sở Văn Đình đi tới phòng làm việc của đối phương, có một quầy lễ tân không người tiếp ở bên cạnh. Nếu như là tầng dành cho cấp trên khác, đều sẽ có thư ký làm việc ở đây.
“Cốc… cốc...!” Sở Văn Đình gõ cửa.
Cửa mở ra, nhưng người ở cửa không phải là Sở U, mà là một gương mặt quen thuộc. Sở Văn Đình biết người này, tên hắn ta là Hướng Tinh, phó tổng bộ phận hành chính cấp cao, cũng là trợ lý đặc biệt của Sở U.
Quan hệ của hai người bình thường, Sở Văn Đình biết, Hướng Tinh này cũng không phải người của ông ta. Đối phương ở trong tập đoàn Thiên Sở không có thế lực, hắn ta từ trước tới nay không có chỗ đứng, hắn ta chỉ làm những việc thuộc phận sự của mình, không hề thiên vị. Theo quan điểm của Sở Văn Đình, trên đầu của Hướng Tinh khắc hai chữ Sở U.
Nghiêm túc mà nói, Hướng Tinh không phải người của ông Lý. Trong cấp cao của tập đoàn Thiên Sở còn có thể bảo vệ bản thân, có thể thấy được cách xử sự trí tuệ và năng lực của Hướng Tinh rất tốt.
Hai người cười với nhau, Hướng Tinh liền tránh ra, Sở Văn Đình đi vào, liếc mắt liền thấy Sở U ngồi ở vị trí khiến ông ta cực kỳ ghen tị, vị trí kia ông ta không chỉ từng mơ tới một lần.
Cửa đóng lại, nhưng Hướng Tinh cũng không rời đi, mà yên lặng đứng một mình trong góc.
Sở U mặc một bộ âu phục cao cấp vừa người, tóc ngắn đen và âu phục đen làm nổi bật làn da hắn trắng nõn, tuổi trẻ đẹp trai tựa như Quan Ngọc.
Để các tài liệu vào một túi giấy, mắt của hắn từ đầu tới cuối không nhìn về phía bác hai của hắn.
“Cháu trai à, hôm nay sao lại tới công ty vậy. Sao trước đó không nói cho bác hai một tiếng, gọi bác hai tới đây có phải muốn gặp bác hai một chút không.” Trên mặt Sở Văn Đình vẫn duy trì nụ cười thân thiện, nụ cười như vậy khá có sức hút.
Sở U cười, nhưng trong lòng Sở Văn Đình lại thắt chặt, nụ cười của đối phương nói cho ông ta biết, không phải chuyện tốt gì, đó là một nụ cười nguy hiểm.
“Trong công ty, tôi sẽ không gọi theo vai vế nữa, vậy nên xưng hô với ông thế nào nhỉ, phó tổng giám đốc? Hay là tổng giám đốc?”
“Lời này của cháu trai là có ý gì, quan hệ của chúng ta là máu mủ tình thâm, cần gì phải xa lạ với bác hai như vậy?” Giọng điệu vẫn ôn hòa không thay đổi, nhưng sắc mặt lại thay đổi.
“Ha ha, chúng ta vẫn còn chút quan hệ này.”
“Sở U, lời này của cháu là có ý gì?” Sở Văn Đình thu lại biểu cảm, nghiêm túc hỏi.
“Có ý gì? Bắt nạt tôi tuổi còn nhỏ sao?” Trên mặt Sở U cũng không còn nụ cười, Hướng Tinh đứng ở một góc lúc này nhìn sang hướng khác, không nhìn hai người nữa.
“Mấy người ở đây cũng không giúp tôi quản lý công ty, mà lại từng bước xâm chiếm Thiên Sở, mấy người làm cho tôi quá thất vọng rồi.”
“Sở U, lời này có hơi quá đáng rồi, không có bằng chứng, ai kêu cháu làm việc này. Nếu hôm nay cháu không nói rõ ràng, bác sẽ không đi.” Lời nói của Sở U chọc giận Sở Văn Đình, khí thế của ông ta lập tức tăng vọt, trừng mắt với hắn, lấy ra uy nghiêm của phụ huynh.
Trong suy nghĩ của ông ta, Sở U vẫn luôn để bản thân lạc lối trong thế giới phồn hoa kia, không học cách tiến lên, sao có thể biết chuyện công ty? Khẳng định là người khác trong tối xúi giục Sở U a.
Được lắm, đã như vậy, hôm nay tôi sẽ dạy cho ông một bài học khó quên!
“Ha ha, ông đang hù dọa ai vậy!”
Trong lòng Sở Văn Đình giật mình lần nữa, nụ cười bình tĩnh của đối phương, ánh mắt liếc ông ta, thần thái kia giống như đã nắm giữ tất cả. Chẳng lẽ thằng nhóc này thật sự có chuẩn bị mà tới, muốn làm khó dễ ông?! Một cỗ dự cảm bất an xuất hiện trong lòng Sở Văn Đình.
“Tích!” Một âm thanh nhỏ khi ấn bàn phím vang lên, trong văn phòng xuất hiện một màn hình lớn. Bên trong có một video, một nam một nữ đang trong một phòng khách sạn.
“Ông cứ từ từ thưởng thức đi! Rất đặc sắc.”
Khi Sở Văn Đình quay đầu nhìn về video trên màn hình lớn, vừa nhìn khiến ông ta giật mình, hai mắt co rụt mãnh liệt! Đối với người trong video, ông ta không thể quen thuộc hơn nữa, bởi vì đó chính là bản thân ông ta.
Một cỗ lửa giận trong lòng cuối cùng không áp chế được nữa, quay đầu gắt gao nhìn chằm chằm Sở U, gần như là giận dữ thét lên: “Sở U, mày bí mật theo dõi tao!!!”
Tuy nhiên Sở U lại làm một động tác vô tội, hành động khá bất lịch sự.
“Theo dõi ông? Ông trời có mắt, ông tự đâm đầu vào một phòng có camera, bị quay còn không biết, mà vừa đúng lúc người bố trí camera còn quen biết ông, cho nên hắn liền bán đoạn video này cho tôi!” Nói tới đây, hai người trong video bắt đầu nói chuyện.
“Văn Đình, anh nói cụ thể thời gian khi nào sẽ đề bạt em lên. Ai da, đừng đụng vào em, nói cho em biết trước.”
“Ha ha, đợi anh điều cấp trên em đi anh sẽ đưa em lên. Yên tâm đi, hắn ta nhiều lắm thì chỉ ngốc ở đó một tuần nữa thôi.”
“Thật sao! A đúng rồi, đưa em lên vị trí đó có cần qua sự đồng ý của tổng giám đốc không?”
“Tổng giám đốc? Là đứa cháu kia của anh sao? Em quan tâm nó làm gì, ở Thiên Sở không ai nhận ra nó, công tử đào hoa không có chút tiền đồ. Nói một câu thật lòng, anh vốn không để nó vào mắt, còn ai không biết, anh là tổng giám đốc chân chính của Thiên Sở chứ!”
“Ai nha, còn chưa tắm đâu.”
“Ha ha, ông đây thích cứ vậy mà tới!”
“Đừng chiếu nữa!!!” Sở Văn Đình gầm lên, ông ta biết, nội dung phía sau của đoạn video, không chỉ có động tác hai người biểu diễn, mà còn dính đến nội dung ông ta tham nhũng tập đoàn Thiên Sở.
Sở U nhấn nút tạm dừng: “Cần gì tức giận như vậy, đằng sau vẫn còn thứ đặc sắc mà!”
“Sở U, mày giỏi, mày thực sự rất giỏi, dùng cách này trên người bác hai của mày, tốt tốt tốt.”
“Tốt gì chứ! Nhìn bộ dáng của ông vẫn không phục nhỉ.” Nói xong cầm lấy túi giấy trên bàn, đi tới trước mặt Sở Văn Đình, đưa cho đối phương.
“Đây lại là cái gì?” Lúc này trên trán Sở Văn Đình đã rịn mồ hôi, kinh ngạc nhìn Sở U.
“Nhìn tôi làm gì, cầm cái này, ông xem kỹ một chút. Tôi nói cho ông biết, trong hai năm tôi không ở đây, ông lại ra sức lừa tôi. Thiệt thòi cho tôi năm đó tin tưởng ông như vậy, thật sự rất khó bảo vệ kẻ trộm trong nhà!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất