Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào

Chương 625. Bắt người đứng đầu.

Chương 625. Bắt người đứng đầu.


Sở Văn Đình nhận lấy túi giấy tài liệu một cách vô ý thức.
“Có phải rất nặng hay không? Có muốn cân khối lượng không. Đồ trong đây, đều là chứng cứ một mình ông tham nhũng tập đoàn Thiên Sở sau lưng tôi, chứng cứ ngầm chiếm tài sản tập đoàn Thiên Sở.” Nói tới đây, Sở U nheo mắt lại nhìn Sở Văn Đình, lạnh lùng nói: “Ông lại lừa tôi nhiều như vậy?”
“Ông già nhà tôi đối xử với ông không tệ nhỉ? Không chỉ có mức lương hàng năm là 7 triệu, cuối năm còn cho ông một bao lì xì lớn. Đây là 0.05% lợi nhuận hàng năm của tập đoàn Thiên Sở, khoảng hơn chục triệu nhỉ?”
“Nhưng ông báo đáp thế nào? Câu trả lời ông cho tôi là…” Sở U chỉ vào túi giấy chứng cứ: “Đây là câu trả lời của ông? Tôi cho ông biết, nếu như tôi phát hiện chậm một chút nữa mà nói, không tới ba năm, tập đoàn Thiên Sở sẽ bị các người làm sụp đổ!”
“Không đến một năm, tôi sẽ không cứu vớt được rồi!”
“Sao vậy? Không nói chuyện sao? Nói đi, không phải vừa rồi ông rất có khí thế của phụ huynh sao? Còn muốn dạy dỗ tôi, ha ha ông già rồi.”
Lúc này Sở Văn Đình ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn Sở U, ánh mắt kia giống như muốn cắn nuốt Sở U.
“Sở U, đến cùng mày muốn thế nào?”
“Không phục!” Sở U nở nụ cười khó hiểu, đưa tay cầm ngón trỏ, chỉ đối phương, “Bộ dáng này của ông vẫn là không phục hả?!” Sau một giây nụ cười bỗng nhiên biến mất, đôi mắt Sở U giống như rắn độc nhìn chằm chằm con mồi là bác hai của hắn.
“Tôi còn nắm giữ bằng chứng khác, ông có muốn tôi lấy ra không? Những bằng chứng liên quan tới việc ông hối lộ một đám quan chức cấp cao!”
“Vết nhơ, mặc dù Sở gia là gia đình nổi tiếng trong kinh thành, nhưng nếu như đưa những bằng chứng kia ra. Sở Văn Đình ông thật sự xong đời rồi!”
Lúc nghe Sở U nói ra những lời này, trên mặt Sở Văn Đình xuất hiện biểu cảm hoảng sợ. Bản thân ông ta hiểu rõ ràng, nếu như lời Sở U nói là thật, như vậy đúng như lời hắn nói nếu đem những bằng chứng này công bố ra, sẽ có một số khả năng xảy ra. Thứ nhất, ông ta sẽ bị mấy nhân vật có chút quyền lực ép chết, thứ hai ông ta sẽ bị lợi dụng bởi những phe phái chính trị thù địch! Thứ ba là… Có lẽ không có khả năng thứ ba, nếu như có mà nói, kết cục của ông sẽ vô cùng bi thảm.
Tóm lại, Sở gia không gánh vác nổi trách nhiệm cho ông ta!
“Sở U, mày đến cùng nắm giữ bao nhiêu, mày dám làm loạn sao!!” Sắc mặt Sở Văn Đình trở nên dữ tợn, sau đó nhìn về phía túi giấy trong tay, lại nhìn đối phương một chút, không nói gì thêm mà ngồi trên ghế sô pha mở túi giấy lấy chứng cứ bên trong ra. Sở Văn Đình muốn nhìn xem, đến cùng Sở U nắm giữ những bằng chứng gì, bằng chứng sâu sắc đến mức nào, tác động của nó lớn và rộng đến mức nào.
Từ đó cũng có thể xác nhận độ tin cậy từ lời nói vừa rồi của Sở U, không bị thằng nhóc này hù dọa!
“Tôi có dám làm loạn hay không, phải xem biểu hiện của ông!” Sở U đốt một điếu thuốc, bình tĩnh nói.
Sở Văn Đình không trả lời, ông ta đã tiến vào trạng thái.
Nhưng mà theo từng tờ từng tờ được lật, giọt mồ hôi to như hạt đậu từ trán ông ta rơi xuống, giống như đang ở trong phòng tắm có nhiệt độ cao.
Sở Văn Đình thật không ngờ, ông ta thật không ngờ, đứa cháu này, hắn lại nắm nhiều bằng chứng mạnh mẽ liên quan tới việc ông ta tham nhũng như vậy, một kẻ đáng sợ. Thậm chí có một số nội dung tham nhũng là do mình ông ta làm, chân ngựa bị lộ chẳng qua chỉ là một số dữ liệu đã bị làm giả thông qua máy tính. Không chỉ như vậy, còn dính đến việc ông ta sử dụng con dấu tổng giám đốc bất hợp pháp, nhà đất, tiền, và cổ phiếu của các công ty con của tập đoàn Thiên Sở để kiểm soát cổ phần công ty ra thị trường, thông qua thủ đoạn này mà âm thầm chiếm không ít tài sản.
Đương nhiên vẫn còn rất nhiều rất nhiều, ví dụ như đem tài sản có giá trị to lớn bán ra với giá cực kì rẻ, người khác âm thầm ở phía sau đưa tiền trà nước cho Sở Văn Đình.
Tóm lại rất nhiều, không đếm hết nổi.
Hơn nữa, mỗi một phần nội dung tham nhũng cần dùng khá nhiều câu chữ miêu tả.
Tiểu Kiều làm khá kỹ càng tỉ mỉ, nó còn liên hệ với nội dung tham nhũng cách đây từ vài tháng đến mười tháng, để đạt được sự đối chiếu từ trước ra sau, hai bên ăn khớp, qua đó tạo nên bằng chứng mạnh mẽ! Đừng nói đến những nội dung tham nhũng trong khoảng thời gian gần đây.
Nếu lúc này Sở Văn Đình cẩn thận một chút mà nói, ông ta có thể phát hiện những chứng cứ tham nhũng bên trong có một điểm giống nhau, đó là ít nhiều đều liên quan đến mạng.
Cho nên Sở Văn Đình không phát hiện trong những bằng chứng này, là những tham nhũng liên quan đến việc người khác đưa tiền cho ông ta.
Đọc văn bản tài liệu đến nửa thì Sở Văn Đình dừng lại, đúng lúc đó điện thoại ông ta vang lên ông ta cũng không bắt máy, trực tiếp cúp đi.
Nhìn ánh mắt Sở U, giống như đang quen biết hắn lại từ đầu.
Đứa cháu này, hắn đã thay đổi, ai cũng không phát hiện ra, hắn đã thay da đổi thịt, chỉ là người này… Trở nên quá tàn độc!
Đồng thời Sở Văn Đình tin vào lời nói vừa rồi của Sở U, những chuyện đó sợ sẽ xảy ra trên tay hắn, nếu không khả năng cũng tới 80%!
Sở U vẫn đang nhìn đối phương, Sở Văn Đình đã không còn khí thế trước đó, đã sớm bị hắn áp chế, héo mòn.úc này nhìn giống một người trên ngọn núi phía tây hoàng hôn, một cái xác không hồn, tất cả mộng mơ cũng đã biến mất.
“Sở U, đến cùng mày muốn tao làm gì?” Sở Văn Đình lặp lại câu hỏi trước đó, nhưng giọng điệu và hoàn cảnh đã là khác biệt như ngày và đêm.
Nhìn gương mặt vừa xa lạ vừa quen thuộc này, Sở U nở nụ cười quỷ quái, lúc này, Sở Văn Đình có loại ảo giác, đứa cháu trước mắt này, giống như ma quỷ vậy.
“Tôi có một số yêu cầu, ông nghe cho rõ đây.”
“Thứ nhất, từ giờ trở đi tạm dừng chức vụ của ông, bàn giao công việc cho xong với người của các bộ phận khác, phải có trật tự, với lại để họ về sau trực tiếp báo cáo cho tôi.”
“Thứ hai, để duy trì lợi ích của tập đoàn, nếu bất kỳ bộ phần nào có người có ý tưởng không chính đáng, tham nhũng tài sản, hoắc phía khách hàng xảy ra vấn đề, đừng trách tôi ác với ông.” Nói tới đây, Sở U tới gần đối phương, nhẹ giọng nói: “Tôi không chỉ có bằng chứng tham nhũng của ông, mà còn bằng chứng tham nhũng của con trai ông!” Nói xong hắn lại nở một nụ cười khó hiểu.
“Thứ ba, nộp 50 triệu đồng tiền tham nhũng của ông lên!”
“Thứ tư, thanh lý những người không có năng lực mà ông đã đưa vào, tạm giữ chức vụ tại tập đoàn Thiên Sở mà không làm việc nhưng vẫn được hưởng tiền lương phúc lợi. Mấy họ hàng của ông, thống kê danh sách tên của họ cho tôi!”
“Thứ năm, hoàn thành những điều trên trong vòng hai ngày cho tôi!”
“Thứ sáu, điều thứ sau tôi vẫn chưa nghĩ xong, nếu như về sau ông còn gây thêm phiền phức cho tôi nữa, cây đao trên đầu ông liền ‘xoạt xoạt’ một cái, rơi xuống!”
“Ông có ý kiến gì không?”
Sở Văn Đình hai mắt không có thần, tiếng nói phát ra từ bờ môi khô nứt: “Tôi không có ý kiến, tôi đều đồng ý với cậu!”
“Rất tốt!” Nói tới đây, Sở U đứng dậy đi tới bàn làm việc, lấy hai phần văn kiện và một cây bút, còn có con dấu của tổng giám đốc.úc này quay người lại nhìn Sở Văn Đình, Sở U cười lạnh lùng, hồn của ông ta vẫn chưa về.
“Ký lên hai tài liệu này. Tôi chờ để đóng dấu đây.”
“Đây là cái gì?”
“Ông không biết đọc chữ sao? Đây đương nhiên là thư từ chức rồi. Ông nhìn tôi làm gì tôi đều chuẩn bị xong cho ông rồi.”
Sở U, cháu không nghĩ đến sự yêu thích của bác hai dành cho cháu khi còn bé sai? Thậm chí có lúc ta xem cháu như con trai ruột của mình nữa! Bác còn nhớ, khi còn bé cháu cùng thảo luận nghiên cứu thiên văn học với bác, cùng bác làm rất nhiều việc, những thứ này cháu đều quên rồi sao?!
“Còn đứng ngây ra đó làm gì, ký đi, sau khi làm xong những việc vừa rồi mà tôi nói với ông, ông có thể về nhà!”
Bản thư từ chức này thật ra là do Hướng Tinh soạn thảo, nhằm vào Sở Văn Đình người đứng đầu này!
Sở Văn Đình cầm bút ký tên của mình, lúc này ngẩng đầu nhỏ giọng nói.
“Sở U, những người kia làm thế nào?”
Sở U biết ý của đối phương, cũng chính là họ hàng của ông ta.
“Còn có thể làm gì? Bắt hết những người tham nhũng.”
“Nhưng bọn họ… Đều là người thân của cháu!” Sở Văn Đình giống như đang cố gắng cứu vãn lần cuối.
“Ha ha ha, người thân đều lừa tôi, mà tôi bị các người xem như kẻ ngốc, ông muốn biểu đạt điều gì chứ!”
“Tôi muốn, tôi… Tôi muốn nói, cậu thả cho họ một con đường đi, ít nhất, đừng để họ ngồi tù!” Sở Văn Đình biết tình huống của ông ta đặc biệt, khác với những người kia.
“Cái này phải xem mệnh của họ, ông cũng đừng nghĩ nhiều nữa, tranh thủ thời gian ký tên đi.”
Sở Văn Đình nhìn Sở U lần nữa, lần đầu tiên ông cảm thấy đối phương rất đáng sợ, nỗi sợ hãi này thậm chí tới tận linh hồn. Bởi vì đối phương, ngay cả người thân cũng không nhận!
Sở Văn Đình nhắm mắt thật chặt, sau khi mở ra lần nữa, ký tên lần thứ hai, sau đó mở ra mực đóng dấu ấn ngón cái lên, cuối cùng giao cho Sở U.
“Ha ha…” Tiếng cười lạnh lùng vang lên, hai tờ thư từ chức này được đóng con dấu tổng giám đốc lên.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất