Chương 631. Trời! Cậu lại có thể là… (1)
“Cậu đoán xem.”
“Tôi cảm thấy, ha ha… Không phải có liên quan tới chuyện tình cảm chứ?”
“Nhiều năm rồi, khúc mắc đã sớm biến mất, hiện tại xem như vật trang trí cũng được.”
Sở U lắc đầu: “Chỉ khi không nhìn thấy mọi thứ về anh ta, vết thương mới có thể chữa lành hoàn toàn. Hiện tại anh ta đang làm gì?”
“Anh ta kết hôn rồi, Sở U à, cậu không thấy mùi vị của rượu này rất nhạt sao?”
Hai người nhìn nhau hai giây rồi cười, thế là kêu loại rượu mạnh hơn, nếu muốn tận hứng, thì phải tận hứng tới cùng!
12 giờ, việc làm ăn của quán bar này khá tốt, cực kì có không khí, người vẫn rất nhiều, không còn bật âm nhạc trữ tình, mà bật những khúc nhạc để khiêu vũ nhẹ nhàng. Chủ quán bar này dường như có thể nắm bắt chuẩn xác cảm xúc của khách hàng, từ đó bật loại âm nhạc phù hợp.
Quán bar này có sàn nhảy, lúc này có nhiều người đang đung đưa theo tiết tấu âm nhạc.
Đây không phải là một quán bar yên tĩnh thuần túy.
Hai người uống hết 6 chai Remy Martin cao cấp, thỉnh thoảng tiếng cười phát ra từ miệng của hai người, có lúc lại buồn bực mà uống rượu.
Lúc này, Sở U với đôi mắt mê mang nở nụ cười nhẹ, lên tiếng.
“Cậu biết tôi nhìn nhận thế nào về bạn gái cũ không?”
“Thế nào?” Lúc này Triệu Phi Yến khuôn mặt đỏ bừng, khiến người ta muốn cắn một cái.
Sở U không trả lời ngay, mà sau khi yên lặng nghe một đoạn nhạc, bỗng nhiên cười nói.
“Chúng ta cũng đứng dậy đi.”
“Vậy cậu phải bảo vệ tôi.”
“Yên tâm, ngoài tôi ra, không ai dám chiếm tiện nghi của cậu đâu.”
“Lượn đi, nói giống như tôi rất xấu ấy.”
“Ha ha ha…”
“Đi thôi!”
Sau khi hai người gia nhập sàn nhảy, giọng hát nhịp nhàng lại vang lên.
“Sao em có thể ra đi vào ngày chuộc tội?”
“Tuyệt thật, nhưng nếu bạn tôi hỏi em đâu rồi, tôi sẽ nói là...”
“Cô ấy bị rơi máy bay.”
“Cô ấy bị sư tử ăn thịt rồi.”
“Cô ấy rơi vào máy trộn xi măng đầy cát rồi.”
“Tôi đã trả lại tất cả món quà lưu niệm mà tôi đã mua cho cô ấy, giúp tôi giúp tôi, tôi không giỏi nói mấy lời chia tay đâu.”
“Cô ấy sa lầy trong vụ lở đất rồi.”
“Chìm trong bồn tắm nước nóng rồi.”
“Nhảy cho đến chết ở vũ trường phía đông rồi.”
…
Hai người lảo đảo đi từ trong quán rượu ra.
Nghiêng đầu nhìn thoáng qua Triệu Phi Yến đã say khướt, Sở U đỡ cô đi ra khỏi hẻm nhỏ. Nếu nhìn một cách cẩn thận, có thể thấy bước chân của Sở U rất không thực.
“Phi Yến, xe của cậu đâu?”
“Tôi gọi xe tới đây.” Triệu Phi Yến bên cạnh dùng giọng điệu khi say trả lời.
“Được rồi, hi vọng hôm nay không đụng phải cảnh sát giao thông.” Chế giễu xong, hai người tới chỗ xe của Sở U. Hắn đỡ Triệu Phi Yến vào ghế ngồi chỗ phó lái, sau đó Sở U cũng ngồi vào.
“Phi Yến à, cậu nói cho tôi biết nhà cậu ở đâu, tôi đưa cậu về.” Sở U nhìn phía trước nói.
Triệu Phi Yến bỗng nhiên bật cười, hai mắt nhắm lại, dựa người vào ghế, tóc hơi loạn, má ửng đỏ, giọng nói thì thào.
“Sở U, cậu… Cậu đừng có giả bộ được không, cậu cũng không phải không biết nhà tôi ở đâu.”
“Tôi biết à?”
“Cậu không biết sao? Mặc kệ, đêm nay cậu tự nhìn mà xử lý đi… Đừng nói nữa, tôi đau đầu quá.”
Sở U cầm tay lái, trong mắt có men say. Lúc này chớp mắt nhìn phía trước, giống như đang suy nghĩ lại giống như không phải đang suy nghĩ.
Sau nửa ngày cuối cùng ô tô cũng khởi động, nhanh chóng rời khỏi đây.
Đêm, dài hơn.
Một chiếc xe màu đen lái tới khu biệt thự Hãn Hải, cuối cùng dừng lại tại một ngôi biệt thự tối như mực. Triệu Phi Yến bên cạnh còn đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê, Sở U lục túi xách của cô, cuối cùng tìm được chìa khóa.
Vào biệt thự, Sở U nhắm mắt lại, biểu cảm trên mặt khá khó xử, trạng thái say rượu ảnh hưởng rất lớn tới dị năng của hắn, nhưng cũng may vẫn tìm được công tắc mở đèn, biệt thự lập tức bắt đầu… sáng.
Sau đó cửa phòng ngủ của Triệu Phi Yến bị mở ra, Sở U đặt cô gái đang dựa vào trên người mình lên giường, hắn ngồi ở đầu giường.
Trong phòng ngủ không mở đèn, bên trong chỉ có thể nghe được tiếng hít thở, và mùi rượu từ trên người hai người tỏa ra.
“Sở U, cậu, cậu nói cho tôi biết, vì sao khi đó cậu muốn giết tôi, tôi và cậu có thù oán gì? Tôi căn bản không quen biết cậu.” Sau lưng bỗng nhiên truyền đến giọng nói của Triệu Phi Yến, mông lung trong men say.
Quay đầu nhìn cô gái đang nằm trên giường, lúc này dáng người Triệu Phi Yến hiện lên trong mắt Sở U không sót một thứ gì, áo ngoài màu đen không biết mở ra từ khi nào, lộ ra bộ ngực căng đầy.
Có lẽ liên quan tới tư thế ngủ, áo trong bị vén lên một góc, lộ ra một phần bụng trắng nõn, và vòng eo mềm mại.
Hai mắt dần thích ứng với bóng tối, lúc này mượn ánh đèn bên ngoài chiếu vào. Có thể thấy Triệu Phi Yến khi say đầy mê hoặc, trên mặt ửng đỏ, cô giống như đang nhìn hắn, lại giống như đang trong trạng thái ngủ say, trên mặt mang theo nụ cười.
Cặp đùi căng tròn hơi di chuyển một cách vô thức, đầu gối đụng vào người Sở U.
“Sao cậu không nói chuyện?”
Nhìn thần thái xinh đẹp của Triệu Phi Yến, Sở U với kinh nghiệm phong phú cũng phải thừa nhận cô thật sự là một báu vật.
Nhìn một lúc, trong bụng đột nhiên có một dòng nước nóng dâng lên, thế là Sở U cúi người chậm rãi bò tới chỗ đối phương, cuối cùng hai người một trên một dưới. Sở U chống tay lên giường, mặt đối mặt, đôi mắt dại ra nhìn tóc mai hỗn loạn của Triệu Phi Yến, vẻ quyến rũ khi say của Triệu Phi Yến, mà đối phương, có vẻ không cảm nhận được sự nguy hiểm của xúc động bản năng của đàn ông đối với phụ nữ.
Triệu Phi Yến nửa mở mắt nhìn Sở U bò lên người mình không hề cố kỵ.
Sở U từ từ cúi người xuống, khoảng cách hai người ngày càng gần, gần đến nỗi có thể cảm nhận được hô hấp của đối phương, lúc này Sở U lên tiếng.
“Tôi sợ sẽ dọa cậu, tôi nói cho cậu biết, tôi có thể thấy được tương lai!”
“Ha ha, cậu lừa ai vậy, vậy cậu nói cho tôi biết, tương lai của tôi sẽ thế nào?” Triệu Phi Yến cười hay quay đầu, giống như đang né tránh hô hấp ngày càng nặng từ phía trên.
“Tôi tiếp cận cậu nên tương lai của cậu tôi không thể nhìn thấy, bởi vì tôi chính là biến số lớn nhất!”
Lúc này một bàn tay đỡ lồng ngực của Sở U, Triệu Phi Yến có thể cảm nhận được tần suất nhịp tim của đối phương.
“Sở U, cậu vẫn không chịu nói thật… Trái tim của cậu đập rất nhanh, cậu đang nghĩ gì?” Triệu Phi Yến mềm mại thì thầm, mắt để lộ sự tò mò, trong mắt không còn sự khôn khéo, nhìn qua giống như một đứa trẻ không hiểu thứ gì đang hiếu kỳ.
Thần thái chân thành thuần khiết kết hợp với vẻ ngoài xinh đẹp của Triệu Phi Yến, khiến sức nóng trong bụng Sở U càng nóng thêm, men say đang đánh phá xiềng xích trói buộc lí trí trong đầu.
Lúc này, hắn lấy một tay lập mặt của Triệu Phi Yến lại, để cô nhìn thẳng mình.
“Tôi đang nhớ xem tương lai của cậu thế nào.”
Nói xong câu đó, Sở U đột nhiên cúi thấp cơ thể, hôn lên đôi môi tuyệt đẹp của báu vật dưới thân.
“A…” Một tiếng kêu mềm mại phát ra, tay Triệu Phi Yến đột nhiên nắm chặt ga giường, mắt nhắm chặt lại.
Khi đầu lưỡi Sở U tiến vào trong miệng Triệu Phi Yến, cái tay nắm chặt ga giường kia buông ra, bắt lấy vai Sở U.
Sau một lúc, báu vật dưới thân có phản ứng, bắt đầu chủ động đáp lại nụ hôn của Sở U. Chiếc lưỡi thơm tho của Triệu Phi Yến nâng lên, cuốn lấy "con quỷ gây sự" của đối phương trong miệng cô.
Có thể cảm thấy rõ, Triệu Phi Yến đối với hôn không có kinh nghiệm, giống như một thực tập sinh. Nhưng rất nhanh, Triệu Phi Yến học được cách "mút", muốn mút đầu lưỡi của Sở U vào trong bụng.
Lúc này hai tay cô ôm lấy cơ thể của người đàn ông, đùi ở phía dưới vô thức ma sát triền miên với đối phương.