Chương 706. Cái chết là một loại cuộc sống mới, ta sẽ không bao giờ cho phép!
Khi nhấn nút cưỡng chế thoát của cabin trò chơi, trên mặt Sở U nở một nụ cười nhẹ, bởi vì hắn nhớ tới một chủ đề từ kiếp trước.
Điều khiến cho người ta khó chịu nhất là gì? Đáp án là: Bị người khác nhấn nút cưỡng chế thoát khóa!
Bị người khác nhấn nút cưỡng chế thoát khóa! Ở kiếp trước nó luôn là một chủ đề nóng, liên tục bốn năm năm được xếp hạng đầu tiên trong danh sách không hạnh phúc!
Chơi "Thiên Thế" mà bị người khác nhấn nút cưỡng chế thoát khóa, phản ứng trình độ ác liệt nhất là muốn giết người!
Cabin trò chơi từ từ mở ra, Sở U nhìn cô gái bên trong, mà lúc này cô gái bên trong đang trợn tròn mắt nhìn Sở U. Đôi mắt cô tất bình tĩnh, giống như là một con rối nhỏ.
"Nói cho cô một số việc." Dứt lời, Sở U lượn sang một bên, ngồi xuống một chỗ ngồi thoải mái, chờ đối phương.
Một bàn tay nhợt nhạt nắm lấy cạnh của cabin trò chơi, cuối cùng Đạm Đài Tĩnh Ninh trèo ra từ bên trong.
Lúc này, Sở U lại nhìn thấy mặt của đối phương, không thể phủ nhận là giá trị sắc đẹp giống như Đạm Đài Tĩnh Ninh đúng là chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Nói như thế nào đây, mặc dù cô lạnh lùng như băng, nhưng cô có thể gợi lên sự thương tiếc cho người khác. Có một loại cô gái là dùng để cưng chiều, có lẽ dùng câu này để chỉ Đạm Đài Tĩnh Ninh cũng không phù hợp, nhưng nói chung cứ cho là vậy đi.
Có thể nhìn được, trong quá trình Đạm Đài Tĩnh Ninh trèo từ cabin trò chơi lên xe lăn có chút khó khăn, Sở U lặng lẽ quan sát.
Có lẽ cô thích hợp hơn với mũ trò chơi? Chỉ là nếu lần như vậy, giấc ngủ của đối phương sẽ không được đảm bảo!
Đúng lúc này, đôi mắt hắn lóe lên.
Tiếp theo, hắn nghe thấy âm thanh chiếc xe lăn đang di chuyển.
Ngay sau đó, một tiếng "A" nhẹ nhàng vang lên.
Cuối cùng một tiếng va chạm truyền đến, Đạm Đài Tĩnh Ninh té xuống đất.
Sở U trừng mắt nhìn, hai ngón trỏ của hắn ấn nhẹ vào nhau. Sau đó hắn đứng dậy, vì chiếc xe lăn đã trượt sang phía khác.
Lúc này hắn nên đi tới chỗ chiếc xe lăn để đẩy nó tới, hay là trực tiếp ôm cô gái trên mặt đất rồi đặt lên chiếc xe lăn bên kia. Câu hỏi trắc nghiệm thoáng qua này, có thể thấy được địa vị của cô gái trước mắt trong trái tim của người đàn ông.
Sở U ngồi xổm xuống không nói gì trực tiếp ôm Đạm Đài Tĩnh Ninh lên, căn bản đối phương cũng không có cơ hội từ chối.
Những ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng nắm lấy người Sở U, biểu cảm của Đạm Đài Tĩnh Ninh là không hiểu được.
Sở U ôm cô gái đến chiếc xe lăn bên cạnh, nhẹ nhàng đặt cô ngồi lên nó.
Đạm Đài Tĩnh Ninh lấy tay cố định chiếc xe lăn, lồng ngực phập phồng. Lúc này sắc mặt có hơi ửng hồng, trông cô càng đẹp mắt hơn. Chỉ là không biết đây là đang xấu hổ vì tiếp xúc gần gũi với người khác giới, hay là, phản ứng do ban nãy cơ thể ngã sấp xuống, cái này hắn cũng không biết.
Đạm Đài Tĩnh Ninh ngẩng đầu lên, đối mặt với trực tiếp với hắn, người đàn ông cô chưa quen thuộc lắm nhưng trong lòng kính sợ đột nhiên đi vào khuê phòng(1)!
(1) Khuê phòng: chỗ con gái ở.
"Anh U." Đối với việc ban nãy cô ngã sấp xuống, thật ra Đạm Đài Tĩnh Ninh không có biến động. Từ khi sinh ra tới giờ, cô đã trải qua quá nhiều tình huống ngã sấp xuống. Chỉ là bị một người đàn ông ôm, ngoại trừ người thân của cô, đây là lần đầu tiên. Cô nhẹ giọng nói.
"Cô không sao chứ?"
Đạm Đài Tĩnh Ninh khe khẽ lắc đầu, trên mặt cô vẫn còn màu đỏ nhạt, có ánh nắng làm nền, khiến vẻ đẹp kỳ lạ của cô tăng thêm.
"Tôi không sao."
"Đã quen sống ở đây chưa? Đồ ăn có hợp khẩu vị không?" Sở U vừa nói vừa ngồi xổm xuống lần nữa, ngồi xổm trước mặt cô gái.
"Cũng được… a..." Đạm Đài Tĩnh Ninh khẽ kêu lên một lần nữa.
Bởi vì Sở U đã đưa tay ra xắn ống quần của cô lên, lộ làn da trắng nhợt nhạt của cô.
Sau khi thở nhẹ Đạm Đài Tĩnh Ninh liền cũng không nói nữa, đôi mắt kinh ngạc nhìn Sở U, cảm giác được bàn tay của đối phương chạm vào bắp chân cô.
Sở U nhéo nhéo cơ bắp bắp chân của Đạm Đài Tĩnh Ninh, lại xoa xoa cổ chân của đối phương. Từ cảm xúc mà nói, da thịt của đối phương vẫn thuỷ chung lạnh buốt, có chút thịt.
Lúc này bỗng nhiên Sở U ngẩng đầu lên, hai ánh mắt chạm vào nhau.
"Không thì tôi đổi đôi chân cho cô nhé?"
"Hả?"
Sở U thấp giọng cười một cái, buông ống quần của đối phương xuống, hắn đứng dậy, bước đến chỗ ngồi vừa nãy.
"Là cắt bỏ chân của cô, thay bằng chân cơ học, kỹ thuật trong lĩnh vực này đã cực kỳ thành thục." Nói tới chỗ này Sở U liền ngồi xuống, mỉm cười nhìn đối phương.
"Chỉ cần cô đồng ý, chúng tôi sẽ làm miễn phí cho cô."
Đạm Đài Tĩnh Ninh hầu như không do dự, nhẹ nhàng lắc đầu. Chỉ là mở miệng lại do dự, có thể thấy rằng đối với người đàn ông này cô có chút căng thẳng. Phải biết rằng Đạm Đài Tĩnh Ninh ở trong bệnh viện cũng hoàn toàn không có cảm giác này.
"Ukm, thôi bỏ đi, tôi đã quen rồi."
Sở U gật gật đầu tỏ vẻ là đã hiểu, nhìn ra ngoài cửa sổ, có vẻ như có thứ gì đó đang nổi lên, hắn lần nữa quay đầu nhìn thẳng vào Đạm Đài Tĩnh Ninh, chậm rãi nói.
"Trong Thiên Thế, nghe nói cô đụng phải tiểu Loli?"
"Tiểu Loli? Có phải là Thượng Hương Tiểu Kiều không?" Đạm Đài Tĩnh Ninh dần dần lấy lại bình tĩnh, nghe đối phương nói như vậy, ánh mắt của hắn chớp động. Bầu không khí mập mờ vừa rồi biến mất, trực giác khiến Đạm Đài Tĩnh Ninh dự đoán rằng, một bí mật cốt lõi đang chạm vào cô.
"Tôi thêm bạn tốt với cô ấy." Đạm Đài Tĩnh Ninh nói tới chỗ này, cô cẩn thận từng li từng tí nhìn đối phương.
Đồng thời trong đầu của Đạm Đài Tĩnh Ninh, xuất hiện một bóng dáng nhỏ nhắn khác, đó là Bảo Nhi! Cô liên hệ Thượng Hương Tiểu Kiều với Bảo Nhi.
"Ừ tôi biết, cô ấy có nói với tôi."
"Cô đã xóa tất cả mọi người? Bao gồm cả điện thoại? Và phần mềm tương tác khác?"
Đạm Đài Tĩnh Ninh gật đầu, "Trong trò chơi ngoại trừ tiểu Kiều, thứ khác đều biến mất. Điện thoại đã thay đổi số, không có cái gì khác nữa, sẽ không ai làm phiền tôi nữa, tôi có thể dùng mạng sống của mình để đảm bảo!"
Lý do tại sao lúc trước Đạm Đài Tĩnh Ninh quyết đoán hơn Lâm Lạc Nhi, là vì môi trường sống của cô rất tệ. Thứ hai là cơ thể cô hỏng bét như vậy, tất cả đều trở nên xấu đi, đến nỗi không còn trở nên xấu hơn được nữa. Mà Sở U lại là người cầm quyền của một tập đoàn lớn, bản thân cô nghĩ rằng ở trong mắt Sở U ngoại trừ "Thiên Thế" ra, không có thứ gì có giá trị hơn nữa!
Điều này làm cho Đạm Đài Tĩnh Ninh được ăn cả ngã về không (2), cô không có lựa chọn nào tốt hơn, cô không muốn từ bỏ cơ hội loé lên liền biến mất này.
(2) Được ăn cả ngã về không: Thành công thì được cả, thất bại thì mất hết.
Sự sống còn và môi trường xã hội đã xấu như vậy, cô đã không còn nhìn thấy màu sắc rực rỡ của tương lai, không đi đến cánh cửa không tên mà Sở U mở. Cô nghĩ rằng tương lai của mình chắc chắn sẽ là màu xám xịt.
Nghĩ đến Sở U, lúc ấy Đạm Đài Tĩnh Ninh mỉm cười không thể giải thích được. Ngay cả khi nó trở nên xấu đi một lần nữa, đó chỉ là một cái mạng mà thôi!
Cô là một người sẵn sàng chịu chết bất cứ lúc nào.
Đây là sự khác biệt cơ bản giữa Đạm Đài Tĩnh Ninh và Lâm Lạc Nhi.
"Ừ, đến lúc đó tôi sẽ dọn dẹp lại cho cô, thông tin cá nhân của cô sẽ hoàn toàn biến mất trên Internet. Trên thế giới này, tôi rất tiếc phải nói với cô rằng, dấu vết của cô sẽ bị xóa sạch, cô đã sẵn sàng chưa?" Sở U bình thản nói.
Đạm Đài Tĩnh Ninh hơi ngạc nhiên, cô ngạc nhiên vì năng lượng của đối phương khổng lồ như thế, về thông tin cá nhân của cô, cô cũng không quan tâm.
Sau khi kinh ngạc xong cô gật gật đầu, "Tôi đã sẵn sàng, tôi vẫn đang đợi anh."
"Vậy thì tốt, hiện tại tôi thay mặt cho tổ chức chính thức chào mừng cô gia nhập, bây giờ là cô đã là người của Thiên Sở, sẽ có người nhập chức cho cô. Về phần tiền lương, ha ha, chúng ta không nói về tiền lương được chứ? Cô muốn tất cả, Thiên Sở đều có thể thỏa mãn cô, cấp đãi ngộ của cô là cấp cực cao. "
Nói tới đây Sở U đứng dậy, nhìn thẳng vào nhìn đối phương, chầm chậm bước đến trước mặt đối phương.
"Từ giờ trở đi, sẽ có không ai bắt nạt cô nữa, Thiên Sở là nhà của cô, cũng là chỗ dựa của cô."
"Dạ..." Đạm Đài Tĩnh Ninh khẽ dạ, nhìn người đàn ông đang tiến lại gần, gật đầu, cô hoàn toàn tin tưởng đối phương.
Sở U cúi xuống, khoảng cách của hai người thật sự rất gần.
"Điều duy nhất cô phải làm, là cả đời phải phục vụ cho Thiên Sở, cả đời phải trung thành phục vụ cho tôi."
"Cái giá của sự phản bội sẽ nằm ngoài sức tưởng tượng của cô, không chỉ đơn giản là cái chết. Bởi vì trong mắt tôi, cái chết là một loại cuộc sống mới, đối với kẻ phản bội, tôi không bao giờ cho phép!"