Chương 705. Ấn nút ép thoát!
Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh khác với Thiên Sứ Thần Thánh, vì nó có tế bào xác thịt tinh xảo. Sở U hạ mắt đánh giá đối phương, bởi vì đối phương chỉ cao 1m8.
Nó không mặc trường bào chiến y màu trắng, mà là một bộ trường bào chiến y màu xám theo phong cách cổ đại. Vũ khí vẫn là thần trượng, chẳng qua nếu nhìn kỹ sẽ nhận ra điểm khác nhau, trên người nàng tản ra hơi thở quang huy thần thánh.
Sở U để ý thấy trên trang phục của Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh còn có dấu hiệu của công hội hắn.
Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh vừa được sinh ra liền quỳ một gối xuống, đôi môi quyến rũ khẽ mấp máy, giọng điệu mang lại cảm giác an bình.
"Chủ nhân của ta! Xin hãy nhận ta vĩnh cửu đi theo ngài bằng cả tính mạng! Chủ nhân thần thánh của ta!"
"Đứng lên đi."
Nhìn thấy đối phương đứng lên, Sở U vươn tay nhẹ nhàng để lên đầu đối phương, mà đối phương cũng bất động yên lặng.
Ngón tay Sở U đặt lên chiếc nón của đối phương, hắn nhẹ nhàng vén ra đằng sau. Vài sợi tóc đen của đối phương rơi xuống, Sở U tò mò nhìn dung mạo đối phương, trong mắt ánh lên vẻ kinh ngạc.
Cuối cùng hắn khẽ rút tay lại, chiếc nón liền áo lại che khuất nửa gương mặt nó, thần sắc Sở U khó tả.
"Chủ nhân của ta, xin hãy ban tên cho ta!" Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh lại lên tiếng, vẫn giữ tư thế quỳ một gối.
Hệ thống: Mời bạn đặt tên cho Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh!
"Ngươi tên… Miêu Tiểu Manh (1) đi."
(1) Miêu Tiểu Manh: Mèo đáng yêu.
"Cảm ơn chủ nhân của ta đã ban tên! Ta rất thích tên Miêu Tiểu Manh này!" Nói xong, Trưởng Thiên Sứ Thần Thánh được ban tên bỗng đứng dậy.
Khi đối phương nói chuyện, Sở U tranh thủ xem chi tiết thuộc tính đối phương, rồi thoáng nhìn thời gian. Trong mắt hắn hiện lên tia áy náy, khẽ nhắm lại.
Hai thiên sứ sáu cánh cấp Thiên Sứ Thần Thánh cứ đứng yên ở đây. Miêu Tiểu Manh không gây ồn ào, cứ im lặng nhìn chủ nhân. Đó là người đầu tiên nàng nhìn thấy từ khi mở mắt!
"Ta phải đi rồi, ngươi đợi ở thành Thần Thánh đi, chờ ta trở lại."
Miêu Tiểu Manh hơi cử động đầu, đôi mắt duy mĩ như viên ngọc biếc ẩn giấu đằng sau chiếc nón liền áo kia hiện lên tia thắc mắc. Nó nhận thấy giọng điệu của chủ nhân hình như hơi suy sụp?!
"Miêu Tiểu Manh vĩnh viễn ở đây đợi ngài trở về!"
Sở U không nhìn đối phương, hắn gật đầu, trực tiếp chọn logout.
Miêu Tiểu Manh hơi khom người chào, sau đó xoay người, đi về thành Thần Thánh tí hon.
. . . . . .
Mở cửa cabin trò chơi, Sở U đứng dậy. Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào mặt hắn khiến hắn hơi nheo mắt lại.
Bước ra khỏi cabin trò chơi, hắn nhìn về phía chiếc giường, trong mắt mang sự áy náy.
Trên giường không có ai cả!
Hiện tại đã là mười giờ rưỡi sáng.
Đi tới bên cạnh giường, hắn có thể nhìn thấy những vệt máu như hoa đào trên ga giường và chăn, dưới ánh mặt trời chiếu rọi càng làm tăng thêm vẻ mỹ cảm.
Bảo Nhi đi rồi, cô ấy đến trường học.
Xoay người đi vào nhà tắm, khi đi ngang qua bàn máy tính, Sở U nhìn thấy có một tờ giấy trên bàn, trên đó là chữ viết của Bảo Nhi.
Bảo Nhi: Em đến trường đây, bữa sáng ở trong hộp giữ nhiệt.
Một câu ngắn ngủn, Sở U lại xem tận 1 phút, sau đó mới vào nhà tắm tắm rửa.
Một lát sau, cửa phòng ngủ văn phòng được mở ra. Sở U tắm rửa sạch sẽ khoan khoái liền bước ra khỏi phòng. Vương Mai Mai đang nói điện thoại với ai đó, vừa nhìn thấy Sở U, mắt cô liền sáng lên, "Không nói nữa, tôi cúp máy đây!"
"Tổng giám đốc, anh ra rồi, ăn cơm chưa?"
"Tôi ăn rồi."
"Là bữa sáng Bảo Nhi để lại cho anh sao? Ha ha, Bảo Nhi ngoan quá." Vương Mai Mai khen Bảo Nhi, nhìn vẻ mặt của cô ấy có thể thấy, đây là một lời khen thật tâm.
"Đúng vậy. Đúng rồi, Bảo Nhi đến trường rồi à?"
"Đúng vậy, tôi đã cho người đưa cô bé đến trường, anh ta sẽ đón Bảo Nhi về."
"Vậy là tốt rồi. Đúng rồi, Bảo Nhi có nói gì không?" Sở U bất ngờ hỏi.
"Nói gì cơ?" Vương Mai Mai chớp mắt mấy cái, vẻ ngơ ngác.
"Không có là tốt rồi. Đúng rồi, hôm qua thấy cô ngủ trên sô pha, cô ngủ có ngon không? Có muốn nghỉ ngơi thêm chút không?"
"A ha ha, tôi nghỉ ngơi đủ rồi, cám ơn tổng giám đốc hôm qua đã đưa chăn cho tôi." Nói đến đây, mắt Vương Mai Mai trở nên sáng rỡ.
Sở U mỉm cười đáp lại, nghĩ một lúc rồi nói: "Gọi người đổi chăn đệm đi. Tối hôm qua, à, tối qua Bảo Nhi lần đầu tiên có kinh, tôi còn xem trong túi cô có băng vệ sinh không, ha ha, tiếc là không có, phải gọi người ra ngoài mua."
Nghe thấy thế, Vương Mai Mai khá ngạc nhiên, "Bảo Nhi đã lớn rồi sao? Đây là chuyện tốt, để tôi gọi người đổi chăn đệm."
"Ừm, với lại hiện tại cô cũng rất bận, hay là điều một người bên phòng thư ký qua đây làm trợ lý cho cô, đồng thời thuận tiện chăm sóc Bảo Nhi. Mấy chuyện con gái này, đàn ông chúng tôi chẳng biết gì cả."
"Uhm, không sao đâu. Chuyện con gái chị em chúng tôi hiểu rõ nhất, tổng giám đốc yên tâm."
"Thật sự vất vả cho cô rồi."
"Không đâu. Tổng giám đốc còn chuyện gì không? Đúng rồi, giám đốc Lý tìm anh đấy."
"Ok, cô làm việc của mình đi."
Sau đó hai người liền rời khỏi đây, Sở U đi đến chỗ Lý Nguyên Lão.
Thời gian cứ vậy bất tri bất giác đã hơn một giờ trưa. Không thể không nói, có Tiểu Kiều giúp đỡ quản lý công ty, tất cả mọi thứ đều tiến hành rất trật tự. Đối phương là đầu não trí thông minh nhân tạo, mỗi quyết định nàng đưa ra thay Sở U đều vô cùng chính xác! Điều này đã tiết kiệm rất nhiều thời gian cho Sở U. Tuy nhiên, có một số chuyện vẫn phải để Sở U đích thân thực hiện nên mới bận rộn đến giờ, bởi vì công ty đang có một cuộc xào bài quyền lợi.
Uhm, hiện tại sắp đến giai đoạn cuối rồi. Sở U và Lý Nguyên Lão thống nhất ý kiến mở một buổi hội nghị lớn tập hợp các nhà quản lý của tập đoàn Thiên Sở!
Đó chính là tất cả nhân viên quản lý bậc trung và cấp cao của tập đoàn Thiên Sở, để họ biết người nắm quyền, người ra quyết sách chân chính ở tập đoàn Thiên Sở là ai!
Sau khi hút xong điếu thuốc, Sở U một mình đi đến tòa nhà bên cạnh trụ sở chính của tập đoàn Thiên Sở, cũng chính là khách sạn 5 sao chỉ phục vụ nội bộ.
Sau khi hỏi số phòng của Đạm Đài Tĩnh Ninh tại quầy lễ tân, Sở U thuận tay cầm thẻ phòng của đối phương.
Là người chơi “Thiên Thế”, Sở U biết có gõ cửa cũng không có tác dụng, đối phương rất có thể đang ở trong trò chơi.
Nhìn Sở U đã rời đi, mấy em nhân viên ở quầy lễ tân mới dần lấy lại bình tĩnh. Tuy ngoại hình Sở U khá bảnh trai nhưng trong mắt các cô, đối phương giống như một tên đại ác ma ăn thịt người, khí thế bức người, áp bức đến nỗi không thể thở.
Quản lý khách sạn 5 sao này mới bị điều đi hôm nay! Đồng thời, một số chuyện được truyền ra tối hôm qua ở đây, cùng với một số chuyện được truyền ra hôm nay, khiến các nhân viên khách sạn đều ngửi thấy mùi nguy hiểm. Lãnh đạo cấp cao tập đoàn Thiên Sở đang gặp biến cố nghiêm trọng! Rất nhiều ông lớn ở đây đều bị điều tra!
Lúc này, Sở U đang ở hành lang tầng bốn. Cảnh sắc ngoài cửa sổ rất đẹp, không chỉ có rừng cây còn có hòn non bộ, đài phun nước, công viên, còn có cả hồ bơi ngoài trời. Ở đây cực kỳ xa hoa!
"Cạch!"
Mở cửa căn phòng , Sở U đi vào rồi đóng cửa lại.
Đây là một căn phòng hạng sang, bên trong được nhân viên thu dọn rất sạch sẽ. Bên trong phòng ngủ được lắp đặt một cabin trò chơi. Cabin trò chơi đang hoạt động, chứng tỏ đang có người chơi “Thiên Thế”.
Ngoài ra, bên cạnh cabin trò chơi còn có một chiếc xe lăn không có ai ngồi!
Đi tới cạnh cabin trò chơi, Sở U nhìn một lúc rồi vươn tay đến cái nút ép thoát khỏi trò chơi, nhẹ nhàng ấn xuống!