Chương 729. Vậy thì cùng nhảy đi a!
"Cái trò chơi này, thực sự có thể làm cho mọi người tiến hóa?" Giọng nói của Triệu Phi Yến gần như là tự lẩm bẩm.
"Cậu không nên nói nó là trò chơi, nói vậy thì có hơi xúc phạm nó,
"Cậu biết cũng thật nhiều a." Vẻ mặt Triệu Phi Yến rất phức tạp.
"Sở U ..."
"Sao thế?"
"Cậu, cậu thật sự là người sao?!"
"A, tôi là người hay không sao, tất nhiên tôi là người rồi, dưới những vì sao ẩn giấu quá nhiều thứ cậu không thể nghĩ ra."
"Nói như vậy, sức mạnh của tôi là cậu truyền cho tôi? Vậy sức mạnh của cậu là gì?"
Sở U chỉ vào đầu, "Sức mạnh suy nghĩ!"
"Sức mạnh suy nghĩ?"
"Ừ."
"Cậu cũng sáng tạo ra kỹ năng này ở trong game?"
"Đúng vậy."
"Nhưng có sức mạnh?" Sức mạnh của Triệu Phi Yến không có lực tấn công, thuộc về kỹ năng phụ trợ, cô cảm thấy hơi vô vị.
Sở U gật đầu, vẻ mặt không thể giải thích được, "Nếu trò chơi không có cơ chế bảo vệ, sức mạnh của tôi thực sự có thể giết người trong trò chơi!" Sở U nhìn Triệu Phi Yến, nhấn mạnh lần nữa: "Đó là cái chết thực sự!"
"Cho nên,
"Làm sao để thức tỉnh sức mạnh?"
"Cái này tôi cũng không rõ lắm, chắc là mỗi người mỗi khác đi, tỉ lệ rất thấp, theo tôi biết, trừ tôi ra, những người chơi có khả năng thức tỉnh tiến hóa từ
"Hơn nữa có một điều quan trọng khác, đối với người tiến hóa chúng ta mà nói,
"Bây giờ cậu là bậc thầy?" Cảm giác của Triệu Phi Yến đối với chuyện này cực kỳ phức tạp, trong đầu rất hỗn loạn, nên cô dời sang chủ đề khác.
"Đúng vậy."
"Người kia là ai?" Ai trong miệng Triệu Phi Yến là chỉ Đạm Đài Tĩnh Ninh.
"Là cấp dưới tôi chiêu mộ, tôi chuẩn bị bồi dưỡng cô ấy, để sau này thay tôi làm việc." Sở U gảy tro thuốc.
"Sở U, hiện tại tôi muốn xóa nick, sau đó trở thành đồ đệ của cậu, cậu dẫn dắt tôi đi, sau này tôi cũng thay cậu làm việc." Triệu Phi Yến mỉm cười nói.
"Ừm, vậy thì làm sao cậu đối mặt được với bạn bè của mình?"
"Rất đơn giản a, bây giờ cậu là người cầm quyền của nước Yến, lại là người cầm quyền của nước Sở, tôi sẽ là một người chơi của nước Sở." Triệu Phi Yến biết Sở U trở thành người cầm quyền của hai nước là có thể chiêu mộ người chơi của hai nước gia nhập công hội.
Nghe Triệu Phi Yến nói như vậy, đôi mắt của Sở U lóe lên, bởi vì hắn nghĩ đến một khả năng.
"Trước tiên cậu chờ chút đã, bây giờ tôi đã nghĩ ra một cách dễ làm hơn, trước đó cậu tiếp xúc quá chặt chẽ với tôi, cậu xóa nick và trở nên mạnh mẽ lên ở nước Sở, những người quan tâm có thể nghi ngờ cậu, như vậy không an toàn."
"Có cách nào không?" Triệu Phi Yến hơi kinh ngạc.
"Hiện tại không tiện nói, bởi vì bản thân tôi cũng chưa nắm chắc nữa, cho tôi chút không gian đi."
"Ừ. Nhân tiện, cậu và Bảo Nhi là, là quan hệ như thế nào, tại sao cô bé luôn ở cùng cậu, đừng nhìn tôi như vậy, trên người cậu có quá nhiều thứ mà người bình thường không có. Bố mẹ cậu đâu?"
Sở U đặt thuốc lá xuống đất, nghe Triệu Phi Yến nói như vậy, hắn không biết nên giải thích như thế nào mới là hợp lý, nhưng rất nhanh hắn đã nghĩ ra một lời giải thích hợp lý, mà lời giải thích rất gần với tình huống thực tế.
"Lúc còn sống ba mẹ của Bảo Nhi đi theo ba mẹ của tôi, họ lại cứu tôi một mạng, hai năm trước họ đi cùng với ba mẹ của tôi, cho nên, tôi liền nuôi Bảo Nhi, hiện tại tôi chính là người giám hộ của cô bé, tình huống chính là như vậy." Sở U nói đến mức bình tĩnh bất thường, nói xong còn nở nụ cười không thể giải thích được với Triệu Phi Yến.
Nhưng mà Triệu Phi Yến lại hoàn toàn chết lặng, bởi vì xem xét từ lời nói của Sở U, ba mẹ của hắn ...điều này hoàn toàn vượt xa dự đoán của cô.
"Cậu, nói thật?"
"Tất nhiên là thật rồi, cậu cho rằng một tập đoàn công ty lớn như thế, người lãnh đạo lại là một đứa trẻ như tôi? Ha ha ha."
"Vì sao ba mẹ của cậu ra đi?" Triệu Phi Yến cẩn thận từng li từng tí hỏi, cùng lúc đó cô nhớ tới Sở U ở trong
"Phi Phi, cậu cực kỳ thông minh, tôi nghĩ hẳn là cậu đã đoán được, tôi chỉ có thể nói, đó cũng không phải là tai nạn."
Sở U xoay người đến bên cạnh lan can, nhìn lên bầu trời, "Tôi trở thành như thế này ở trong trò chơi, không chỉ vì bản thân mà còn vì một số người, tôi không thể không trở thành bộ dạng này, lựa chọn đối địch với họ, cả đời này tôi đã định chắc chắn không thể tầm thường."
Triệu Phi Yến nhìn bóng lưng của người đàn ông này, bỗng nhiên trong lòng dâng lên một sự dịu dàng, thật ra người đàn ông này cực kỳ cô đơn, không chỉ như thế, mà còn có.... Đó là cảm giác đáng thương muốn được che chở sao? Triệu Phi Yến không biết, trong mắt cô lóe lên một cái, một giây sau, cô đột nhiên ôm lấy Sở U từ phía sau, trán khẽ tựa lên trên phía sau tấm lưng kiên cố của đối phương.
Cô thực sự rất muốn biết, hắn làm thế nào để vượt qua hai năm này.
"Sở U, để tôi đi cùng cậu được không?" Đôi mắt của Triệu Phi Yến không tập trung nhìn vào một chỗ, miệng nhẹ giọng nói.
Sở U có thể cảm nhận được đôi tay của đối phương đang ôm lấy cơ thể của mình càng dùng sức.
"Phi Phi, tôi có người phụ nữ khác? A..."
Ngay lập tức, Sở U chỉ cảm thấy bên hông mình đau xót, đôi tay của Triệu Phi Yến ôm lấy hắn đã không còn dịu dàng, mà là dùng sức nhéo phần mềm bên hông của hắn.
"Ai bảo cậu nói ra, cậu không thể để tôi tự thôi miên bản thân sao!"
Sở U im lặng, đôi mắt vẫn như cũ nhìn về phía trước, lúc này một tay của hắn nhẹ nhàng đặt ở trên tay của Triệu Phi Yến, hơi nắm chặt lại.
"Sở U, cậu, cậu đã từng có cảm giác với tôi hay không."
Lúc này Sở U há miệng ra, nhưng lại chẳng nói ra được một câu, qua một lúc.
"Phi Yến, tôi..." Âm thanh này giống như không phải của hắn, sương mù ở chân trời, lại gần ở bên tai Phật.
Triệu Phi Yến ở phía sau lại cười, nụ cười có chút buồn bã lại có chút rực rỡ.
"Tôi hiểu rồi." Còn chưa nói xong, tay ôm lấy Sở U bắt đầu buông lỏng ra.
Nhưng mà hai tay kia cũng nhanh chóng bị Sở U bắt được, chỉ thấy hắn xoay người mặt hướng về phía Triệu Phi Yến, mắt nhìn mắt đối phương, lập tức ôm chặt lấy người đẹp dưới ánh trăng, khiến cô càng chôn sâu vào lồng ngực của mình.
"Cậu hiểu cái gì! Phi Phi, tôi đứng đối lập với sức mạnh thế tục, hơi không cẩn thận thì không thể quay đầu, cậu cũng muốn cùng tôi nhảy vào vực sâu sao?"
Vào khoảng khắc này, Sở U có thể cảm nhận được rõ ràng cơ thể của Triệu Phi Yến khẽ run lên.
Nhưng mà ngay sau đó, hai tay của Triệu Phi Yến lần nữa ôm lấy cơ thể của hắn, dùng sức mà ôm, trán chôn vào trong ngực nhẹ nhàng di chuyển một cái, tựa như dán lên cơ thể hắn, giống như cô đang ngửi mùi trên người của hẳn.
Qua một lúc, chỉ thấy cô ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trẻ tuổi, trong mắt kiên định lại đầy màu sắc, nhẹ giọng nói ra: "Vậy thì cùng nhau nhảy đi!"
"Em!" Sở U nói ra chữ này, trong lòng thở dài một tiếng.