Chương 730. Bí mật của DNA!
Vừa dứt lời Triệu Phi Yến đã đỏ mặt, cô cúi đầu, sau đó tựa vào vai Sở U.
"Sở U này, lần trước anh bảo anh có thể đoán trước tương lai, khi đó em quá choáng váng, bây giờ ngẫm lại em lại thấy tin anh. Anh thực sự có thể đoán trước tương lai sao?"
"Ha ha, em tin thật hả?" Sở U nở nụ cười.
"Ừ, thế giới quan của em đã thay đổi đến long trời lở đất rồi, chẳng nhẽ còn không tin được sao. Anh nói cho em nghe đi, có phải tương lai anh thấy tôi bắt nạt anh cho nên anh muốn giết em đúng không?"
"Ha ha ha ha, ừ, em nghịch ngợm quá."
Triệu Phi Yến cũng vui vẻ cười, đoán trước tương lai là một chuyện quá mức khó tin và cô không thể nào tin tưởng được, giờ cô nói vậy để làm dịu bầu không khí thôi, thấy mình đạt được mục đích rồi cô lại nhịn không được ôm chặt người đàn ông đó.
"Phi Phi này, cho tôi nhìn siêu năng lực của em đi." Sở U nói.
"Ừ." Dứt lời, Triệu Phi Yến rời khỏi người Sở U, vuốt lại mấy sợi tóc có hơi lộn xộn.
"Anh muốn em nhìn đi đâu?"
"Em có nhìn thấy biệt thự sáng đèn đằng kia không, em thử xem người trong đó đang làm gì." Sở U chỉ vào một hướng rồi nói, ngôi biệt thự xa xa kia cách nơi này ít nhất 300 mét.
"Ok, anh nhìn cho kỹ nhé." Chỉ thấy quanh hai mắt Triệu Phi Yến có tĩnh mạch nổi lên, trong chớp mắt con ngươi co rụt lại.
Thị giác của Triệu Phi Yến nháy mắt kéo gần lại ngôi biệt thự kia, mặc dù cửa sổ bên đó đã khép lại nhưng chưa đóng hoàn toàn, có để lộ một khe hở, nhờ vậy mà cô có thể nghe trộm âm thanh bên trong, chỉ là có hơi mơ hồ thôi.
Sau đó Sở U thấy chỗ bất thường trong mắt Triệu Phi Yến biến mất.
"Cặp vợ chồng kia đang ân ái." Triệu Phi Yến nở nụ cười với Sở U, đôi mắt xinh đẹp tỏa ánh sáng lấp lánh. Vừa rồi cô không nghe được rõ ràng lắm nhưng loại tiếng động kia chỉ cần là người đều hiểu.
Hiện tại Sở U có hơi kìm lòng không được vươn tay giữ chặt tay cô, kéo về phía người mình, Triệu Phi Yến liền nhẹ nhàng té nhào vào ngực hắn. Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Tình yêu tha thiết tràn đầy, hai người cứ thế hôn nhau.
Miệng Triệu Phi Yến có một mùi vị đặc biệt khiến Sở U rất yêu thích, nó thậm chí còn khiến hắn trở nên tham lam, vừa hôn vừa mút lấy mùi vị của cô.
Đó là một mùi thơm có lẫn chút vị thuốc lá, cực kỳ mê say.
Mùi thơm này khiến bụng Sở U nóng lên, hôn một hồi, bàn tay của hắn không chịu ở yên mà bắt đầu vươn vào trong áo khoác của Triệu Phi Yến, sờ cặp mông cong vểnh khiến lòng hắn mềm ra kia.
"Ưm…" Triệu Phi Yến từ từ nhắm hai mắt lại, khẽ ngâm một tiếng, hai tay vẫn ôm Sở U như cũ.
Hai người lại hôn nhau thêm một lát, Sở U rời khỏi bờ môi cô, lồng ngực có hơi phập phồng: "Phi Phi, nơi này lạnh quá, chúng ta vào nhà đi." Trong mắt hắn có nét cười quái dị.
"Sở U à, em, thời gian này hình như là kỳ nguy hiểm." Mặt Triệu Phi Yến đỏ bừng.
"Ha ha, chỉ cần không phải kỳ kinh nguyệt là được."
Chỉ thấy trên ban công có hai bóng người đi vào biệt thự.
Sau một phen mây mưa, Sở U nằm trên giường, hắn đã ngủ ở đây một lần, hiện tại đang mở to mắt nhìn cô gái xinh đẹp bên cạnh, cô cũng đang chăm chú nhìn hắn với đôi mắt đầy vẻ dịu dàng và tình tứ.
"Cứ để ở trong như vậy có được không?" Triệu Phi Yến khẽ lên tiếng, trong mắt có sự lo lắng.
"Có biết thuyết tiến hóa không?"
"Hử?"
"Sau khi biết mình có năng lực siêu nhiên, tôi đã xem những sách vở liên quan đến vấn đề này, đại khái chúng đều viết là, sinh vật có cấp bậc càng cao thì rất khó có con, đây chính là một cơ chế mà tự nhiên dùng để điều tiết cân bằng đối với các giống loài cao cấp!"
"Ồ, thế còn sinh vật bậc cao thì sao, người không phải là sinh vật bậc cao sao? Vì sao hành tinh này có tận 9 tỷ người?"
"Em hiểu lầm ý của tôi rồi, ý tôi là, trong nền tảng dân số khổng lồ, muốn sinh ra nhân loại cấp bậc cao hơn là chuyện rất khó, bởi vì bọn họ vừa ra đời đã là kẻ làm vua!"
"Họ chính là hoàng tộc chân chính trong loài người, trời sinh đã có vận mệnh cao quý!"
"Em nhìn xem, loài người chúng ta có hơn 5000 năm lịch sử, trong quá trình này bất kể người nào để lộ ra chút vẻ bất thường, thông thường đều được coi là thần linh chuyển thế, huống chi là loại tình huống giống như chúng ta. Tôi đã có thể giúp người khác thức tỉnh năng lực tiến hóa, vậy thì con của hai ta chắc chắn cũng như thế!"
"Cũng vì nguyên nhân này, con của tôi." Nói tới đây, ánh mắt Sở U có vẻ sáng ngời. "Không dễ có như vậy."
"Rồi, nếu em mang thai thì anh tự đi mà lo liệu!"
Lúc này ánh mắt Sở U khẽ động: "Phi Phi, tôi phải trở lại
"Ừ, vậy anh đi đi, trước đó anh không cho em xóa tài khoản là có biện pháp che giấu tốt hơn phải không?"
"Không phải che giấu mà là đường hoàng xuất hiện. Nếu cách này của tôi thuận lợi, vậy cho dù em có xuất hiện ở nơi sầm uất thì hắn ta cũng chắc chắn không nhận ra em. Cứ cho là em không che giấu được tính cách của mình, nhiều lắm hắn ta chỉ nghi ngờ mà thôi, trừ phi chính em mở miệng nói cho hắn ta biết."
"Rốt cuộc là biện pháp gì vậy?" Triệu Phi Yến thực tò mò.
"Ha ha, cho tôi giữ bí mật đã, nghiên cứu này mới được khai phá thôi." Nói tới đây, Sở U trần trụi ngồi dậy.
"Phi Phi, vậy tôi đi đây."
"Ừ, chốc nữa em cũng lên “Thiên Thế”, đến lúc đó lại nói."
"Ừ."
Lần này, Sở U không bay ra từ ban công mà đường hoàng đi ra từ biệt thự.
Triệu Phi Yến không tiễn Sở U, giờ cô đang nằm ở trên giường, ánh mắt có hơi khó hiểu.
Cô biết, nếu những lời Sở U nói là thật, tương lai sắp thay đổi lớn rồi. Hơn nữa có thể nắm bắt tương lai hay sống yên phận trong tương lai được hay không đều phải trông hết vào
Hiện tại lồng ngực Triệu Phi Yến có hơi phập phồng, yêu người như Sở U cô không hối hận; Sở U có những người phụ nữ khác, nói cô không để ý là nói dối, chẳng qua cô tiếp nhận toàn bộ, bởi vì cô biết, một ngày nào đó Sở U sẽ chọn một người!
Tất cả cứ thuận theo tự nhiên vậy! Triệu Phi Yến nhẹ nhàng nhắm mắt lại.
Khi mở mắt ra lần nữa, một ý nghĩ sâu xa chợt lóe lên trong cô, Triệu Phi Yến đứng dậy, sau khi mặc xong quần áo thì tiến về phía cabin trò chơi.
Chuyện cô muốn làm lúc này chính là gắng hết sức để bạn bè trong trò chơi lưu lại ấn tượng cô không muốn chơi game nữa!
…
Sở U lặng lẽ trở lại phòng ngủ của mình, trên đường trở về, trong đầu hắn vẫn hiện lên vùng ngực trắng tuyết đập thình thịch nọ.
Sau khi vào phòng ngủ, Sở U không vào trò chơi ngay mà khẽ nói: "Tiểu Kiều, xuất hiện đi."
Chớp mắt, máy chiếu tự khởi động, Tiểu Kiều Hồng Hậu da dẻ trắng nõn với mái tóc dài đen nhánh hiện lên.
"Chào buổi tối, Sở U! Tôi rất thích nói như vậy với cậu." Vừa xuất hiện, khuôn mặt xinh đẹp sáng ngời của Tiểu Kiều đã hiện lên ý cười.
Sở U nở nụ cười với nó: "Lần này tao có chuyện cần mày hỗ trợ, là thế này, mày có thể xóa thông tin DNA của người chơi trong cabin trò chơi không?"
"Ý của tao là một người có hai tài khoản ấy!" Sau đó Sở U tiếp tục giải thích thêm.
"Tao đang lo lắng, nếu có người nghi ngờ tao, tao muốn dùng tài khoản phụ đi mê hoặc người khác!"
Tiểu Kiều rất nhân tính hóa lộ ra vẻ giật mình, sau đó nó nhíu một bên mày, trông rất đáng yêu, chỉ thấy nó cất tiếng nói.
"Hừm, chuyện này chắc là có thể."
"Gì cơ?" Giờ phút này, vẻ mừng rỡ trong mắt Sở U có thể dùng từ hết sức khiếp sợ để hình dung.
"Thế nhưng cũng có hại, bởi vì làm như vậy mỗi cabin trò chơi hoặc là thiết bị trò chơi chỉ có thể dùng một tài khoản, không thể dùng chung được!"
Vẻ ngạc nhiên và mừng rỡ trong mắt Sở U vẫn không hề giảm, điều này đã khiến hắn rất hài lòng rồi. Hắn muốn một người có thể dùng hai tài khoản, về phần một thiết bị trò chơi không thể dùng chung hai tài khoản không quan trọng lắm! Mua thêm một cabin trò chơi nữa là được mà!
"Vậy phải làm sao?"
"Sở U, cậu có biết bí mật trong trình tự DNA của người không?"